Tiêu Phong Hùng cười ha hả, hắn cùng với Lục Nguyên đã uống rượu qua Lục Nguyên quả nhiên rất mạnh, kỳ thật hắn hơi đáng tiếc mình không gặp được Phó Trùng nếu không nhị thập bát chưởng đấu với một trăm hai mươi sáu con chân long này thì thật sảng khoái.
Mộ Dung Hoàng Phục ngây dại, Mộ Dung Hoàng Phục vốn cho rằng mình có thể ngăn chạn được Lục Nguyên, từ Việt Lộc Sơn mình vẫn hơn hắn, bây giờ mới biết hóa ra Lục Nguyên đã bất tri bất giác vượt qua mình.
Sở Phi Tiên đứng chắp tay nàng tuy là nữ tử nhưng kiếm đạo sâu đậm, lúc này phát hiện ra có người còn trẻ tuổi có kiếm đạo hơn cả mình, phi kiếm trong vỏ của nàng không ngừng run run, Sư Phi Tiên cảm thấy thanh kiếm này hưng phấn không thôi.
Mạc Tử Minh hiện tại cảm thấy huynh trưởng của mình Mạc Tử Hạc chết cũng đáng đời, Mạc Tử Minh và Mạc Tử Hạc không có tình huynh đệ gì cả.
mà vô số người trước Thủy Kính thuật đều vô cùng cảm khái, một trăm hai mươi sáu con rồng, vô luận là ai cũng chưa từng thấy nhiều chân long như thế, mà bây giờ từng đó chân long vây quanh Lục Nguyên mà Lục Nguyên lại còn dám nói, chỉ có từng đó chân long, thật sự là khiến bọn họ ngây người.
Người của Tấn quốc bây giờ rất tôn sùng Lục Nguyên.
Kỳ thật nếu như không phải Lục Nguyên đã luyện thành Luân Hồi kiếm đạo thì hắn lấy một địch ba đã là rất giỏi rồi.
Cái này là Luân Hồi.
Lục Nguyên dùng lực Luân Hồi khống chế một trăm hai mươi sáu con rồng, đột nhiên trong óc của hắn hiện ra một tư liệu, đó là tư liệu về Vân Long thập biến, nghe nói luyện thành Vân Long cửu biến, muốn đạt tới Vân Long thập biến không chỉ cần đạt tới Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy mà còn cần phải đạt được Chân Long phách.
Dùng Chân Loig phách ngưng luyện nguyên thần của mình, cuối cùng tế ra vân Long thập biến.
Vốn mình còn đang nghĩ cách làm sao tìm được Long Phách, nhưng hiện tại Long phách tới nhiều như vậy, mình không chiếm lấy thì còn đợi tới khi nào?
Người đứng ở trung tâm, bách long vây quanh.
Một Long thân vừa thô vừa to chuyển động.
Lục Nguyên tay phải cầm kiếm, kiếm ở nơi tay, Luân Hồi chi lực quấn quanh thanh kiếm, khống chế những con rồng này đồng thời tay phải hư không thò ra, cứ thế đem một đầu hắc long nắm lấy.
Thân hình của rồng gấp của người tới trăm lần, tràn đầy vẻ đẹp.
Long cường đại hoàn mỹ, cực lớn hung tàn.
Nhưng mà hiện tại, Hắc Long bị Lục Nguyên nắm lấy.
Lục Nguyên nhàn nhạt nhìn qua:
- Ngươi đã bị luyện thành khôi lỗi hiện tại ta lại hút một phách.
Người có ba hồn bảy vía mà Long chỉ có một hồi một phách, khi luyện thành khôi lỗi hồn của nó mất đi, đem phách rút sạch. Tay trái của Lục Nguyên vận lên pháp lực cực đại Vân Long thập biến vận chuyển, rút lấy long phách của chân long, con hắc long này tuy là khôi lỗi nhưng cũng biết sợ hãi, lúc này giãy giụa không thôi tuy nhiên Lục Nguyên có pháp lực cường đại nó làm sao phản kháng được.
Long phách này không coi là mạnh toàn thân phát ra hắc sắc sáng bóng giống như là một viên minh châu vậy.
Lục Nguyên đã lấy long phách hắc long ngã xuống đất mất đi năng lực hành động.
Lục Nguyên lại thò tay tới ở hư không lại đem một con xích long khác, con xích long này muốn phản kháng nhưng không có tác dụng cứ như vậy bị Lục Nguyên hút long phách.
Mười một con chân long đã bị Lục Nguyên nắm vào trong tay, rút hết hồn phách.
Chân long cường đại giống như là một món đồ chơi trong tay của Lục Nguyên vậy.
Đúng thế hiện tại sơ cấp nhất long giống như đồ chơi trong tay của hắn, Lục Nguyên nhún vai hiện tại hắn đối với long cũng không phải là mạnh nhưng chân long sơ cấp thì có thể tiện tay giết chết, khiến cho hàng trăm vạn người ngoài thủy kính thuật đang nhìn phải khiếp sợ.
Hai bạch sắc chân long phách, trong suốt lại xuất hiện. Đây là long phách thích hợp nhất để hắn luyện Vân Long thập biến.
Bốn viên hồng sắc long phách, mỗi viên đều thích hợp để luyện công pháp hỏa hệ.
Tám miênhắc sắc long phách mỗi viên đều chớp lên ánh quang.
Mười sáu viên lục sắc long phách, lục quang trong suốt, thích hợp nhất để tu luyện pháp thuật.
Ba mươi hai tử sắc long phách, cao quý trang nhã.
Sáu mươi bốn lam sắc long phách, lam uy một mảng, vô cùng thần bí.
Kỳ thật một hai viên bạch sắc long phách đã đủ để Lục Nguyên tu hành Vân Long thập biến tuy nhiên Lục Nguyên biết rõ sau này mình còn phải tu hành công pháp của nó, ví dụ như Huyền Minh Hóa Long quyết.... Vân Long thập biến chính là công pháp cao nhất ở Tấn quốc nhưng bản thân nó cũng có hạn, tối đa đạt được lực một con rồng, đằng sau phải tu hành những công pháp khác, cần phải có Long phách.
Mà bên cạnh Lục Nguyên một trăm hai mươi sáu cái long thi đã tràn ngập cái tiểu huyện thành.
Lục Nguyên nhẹ nhàng thản nhiên nói:
- Phó Trùng, đa tạ khoản đãi.
Phó Trùng hiện tại thổ mạnh ra một búng máu, hắn xuất ra Thiên Long Điêu, thúc giục pháp lực toàn thân, tổn hao Điên Thọ Đan mất năm trăm năm tuổi thọ kết quả Lục Nguyên lại chiếm tiện nghi, nhận được rất nhiều chỗ tốt, còn nói đa tạ hắn khoản đãi, bảo hắn làm sao không thổ huyết cho được?
- Đúng rồi quên mất phải nói với Nạp Lan Đức nhị quốc chủ, đa tạ khoản đãi.
Lục Nguyên hướng về phía Thủy Kính Thuật mà nói.
Trác Lăng Vân nhìn về phía Nạp Lan Đức thì thấy y không có chút biểu lộ nào, trong lòng ai cũng khâm phục, nhị quốc chủ quả nhiên hàm dưỡng tốt.
Trác Lăng Vân đang bội phục bỗng nhiên nhìn thấy ống tay áo của Nạp Lan Đức rung rung thì trong lòng cười thầm ha ha hóa ra Nạp Lan Đức chỉ kìm chế bề ngoài chỉ sợ trong lòng đã giận đến mức điên lên rồi.
Trong tiểu huyện thành.
Lục Nguyên đứng ở trên đống long thi mà nói;
- Phó Trùng bây giờ giải quyết chiến đấu rồi.
Lục Nguyên khẽ chuyển động, đi tới phía trước Phó Trùng, một quyền đánh thẳng, Phó Trùng vốn tiêu hao rất nhiều pháp lực, hiện tại vô lực né tránh, bị Lục Nguyên đánh một quyền, phịch một tiếng mà bay lên.
Lục Nguyên dùng một cùi trỏ, lại lên một cái gối.
Liên tục ba đòn, khiến cho mặt mũi Phó Trùng đầy máu tươi.
- Ta đầu hàng, ta đầu hàng.
Phó Trùng không muốn đầu hàng, hắn là thiên tài tuyệt thế của Đại Dung quốc, làm sao có thể đầu hàng ti tiện tiểu quốc, nhưng hắn cảm thấy công kích của Lục Nguyên mang theo đầy sát ý, nghĩ tới Mạc Tử Hạc chết ở dưới tay của Lục Nguyên, Lục Nguyên không tiếc điểm trừ mà giết người thì chỉ có thể đầu hàng.
- Dừng tay.
Nạp Lan Đức cuối cùng cũng can thiệp vào cuộc đấu, hắn là nhị quốc chủ của Đại Dung quốc, đúng là có thể ra tay chấm dứt chiến đấu, hắn không muốn đồ đệ của mình chết, cho dù y không thắng được Lục Nguyên nhưng tiến vào mười vị trí cuối cùng có thể đi vào Văn Minh cũng là tốt rồi, sau này sẽ nghĩ cách khác phân cao thấp với Lục Nguyên.
Nam Cảnh Lục Nguyên thắng.
Trở thành ngũ cường rồi.
Lúc rời khỏi sân bãi, Lục Nguyên phát hiện ra ánh mắt dày đặc của Nạp Lan Đức đang quét qua mình, Lục Nguyên cười ha hả;
- Nạp Lan Đức nhị quốc chủ, lần này phải đa tạ rồi.
- Tiểu tử ngươi to gan lắm.
Nạp Lan Đức quát.
- Đương nhiên là có gan, tiểu tử gần đây to gan lớn mật, Nạp Lan nhị quốc chủ hi vọng quốc chủ sau này phúc thọ an khang, vạn sự như ý.
Tiêu Phong Hùng cười ha hả, hắn cùng với Lục Nguyên đã uống rượu qua Lục Nguyên quả nhiên rất mạnh, kỳ thật hắn hơi đáng tiếc mình không gặp được Phó Trùng nếu không nhị thập bát chưởng đấu với một trăm hai mươi sáu con chân long này thì thật sảng khoái.
Mộ Dung Hoàng Phục ngây dại, Mộ Dung Hoàng Phục vốn cho rằng mình có thể ngăn chạn được Lục Nguyên, từ Việt Lộc Sơn mình vẫn hơn hắn, bây giờ mới biết hóa ra Lục Nguyên đã bất tri bất giác vượt qua mình.
Sở Phi Tiên đứng chắp tay nàng tuy là nữ tử nhưng kiếm đạo sâu đậm, lúc này phát hiện ra có người còn trẻ tuổi có kiếm đạo hơn cả mình, phi kiếm trong vỏ của nàng không ngừng run run, Sư Phi Tiên cảm thấy thanh kiếm này hưng phấn không thôi.
Mạc Tử Minh hiện tại cảm thấy huynh trưởng của mình Mạc Tử Hạc chết cũng đáng đời, Mạc Tử Minh và Mạc Tử Hạc không có tình huynh đệ gì cả.
mà vô số người trước Thủy Kính thuật đều vô cùng cảm khái, một trăm hai mươi sáu con rồng, vô luận là ai cũng chưa từng thấy nhiều chân long như thế, mà bây giờ từng đó chân long vây quanh Lục Nguyên mà Lục Nguyên lại còn dám nói, chỉ có từng đó chân long, thật sự là khiến bọn họ ngây người.
Người của Tấn quốc bây giờ rất tôn sùng Lục Nguyên.
Kỳ thật nếu như không phải Lục Nguyên đã luyện thành Luân Hồi kiếm đạo thì hắn lấy một địch ba đã là rất giỏi rồi.
Cái này là Luân Hồi.
Lục Nguyên dùng lực Luân Hồi khống chế một trăm hai mươi sáu con rồng, đột nhiên trong óc của hắn hiện ra một tư liệu, đó là tư liệu về Vân Long thập biến, nghe nói luyện thành Vân Long cửu biến, muốn đạt tới Vân Long thập biến không chỉ cần đạt tới Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy mà còn cần phải đạt được Chân Long phách.
Dùng Chân Loig phách ngưng luyện nguyên thần của mình, cuối cùng tế ra vân Long thập biến.
Vốn mình còn đang nghĩ cách làm sao tìm được Long Phách, nhưng hiện tại Long phách tới nhiều như vậy, mình không chiếm lấy thì còn đợi tới khi nào?
Người đứng ở trung tâm, bách long vây quanh.
Một Long thân vừa thô vừa to chuyển động.
Lục Nguyên tay phải cầm kiếm, kiếm ở nơi tay, Luân Hồi chi lực quấn quanh thanh kiếm, khống chế những con rồng này đồng thời tay phải hư không thò ra, cứ thế đem một đầu hắc long nắm lấy.
Thân hình của rồng gấp của người tới trăm lần, tràn đầy vẻ đẹp.Long cường đại hoàn mỹ, cực lớn hung tàn.
Nhưng mà hiện tại, Hắc Long bị Lục Nguyên nắm lấy.
Lục Nguyên nhàn nhạt nhìn qua:
- Ngươi đã bị luyện thành khôi lỗi hiện tại ta lại hút một phách.
Người có ba hồn bảy vía mà Long chỉ có một hồi một phách, khi luyện thành khôi lỗi hồn của nó mất đi, đem phách rút sạch. Tay trái của Lục Nguyên vận lên pháp lực cực đại Vân Long thập biến vận chuyển, rút lấy long phách của chân long, con hắc long này tuy là khôi lỗi nhưng cũng biết sợ hãi, lúc này giãy giụa không thôi tuy nhiên Lục Nguyên có pháp lực cường đại nó làm sao phản kháng được.
Long phách này không coi là mạnh toàn thân phát ra hắc sắc sáng bóng giống như là một viên minh châu vậy.
Lục Nguyên đã lấy long phách hắc long ngã xuống đất mất đi năng lực hành động.
Lục Nguyên lại thò tay tới ở hư không lại đem một con xích long khác, con xích long này muốn phản kháng nhưng không có tác dụng cứ như vậy bị Lục Nguyên hút long phách.
Mười một con chân long đã bị Lục Nguyên nắm vào trong tay, rút hết hồn phách.
Chân long cường đại giống như là một món đồ chơi trong tay của Lục Nguyên vậy.
Đúng thế hiện tại sơ cấp nhất long giống như đồ chơi trong tay của hắn, Lục Nguyên nhún vai hiện tại hắn đối với long cũng không phải là mạnh nhưng chân long sơ cấp thì có thể tiện tay giết chết, khiến cho hàng trăm vạn người ngoài thủy kính thuật đang nhìn phải khiếp sợ.
Hai bạch sắc chân long phách, trong suốt lại xuất hiện. Đây là long phách thích hợp nhất để hắn luyện Vân Long thập biến.
Bốn viên hồng sắc long phách, mỗi viên đều thích hợp để luyện công pháp hỏa hệ.
Tám miênhắc sắc long phách mỗi viên đều chớp lên ánh quang.
Mười sáu viên lục sắc long phách, lục quang trong suốt, thích hợp nhất để tu luyện pháp thuật.
Ba mươi hai tử sắc long phách, cao quý trang nhã.
Sáu mươi bốn lam sắc long phách, lam uy một mảng, vô cùng thần bí.
Kỳ thật một hai viên bạch sắc long phách đã đủ để Lục Nguyên tu hành Vân Long thập biến tuy nhiên Lục Nguyên biết rõ sau này mình còn phải tu hành công pháp của nó, ví dụ như Huyền Minh Hóa Long quyết.... Vân Long thập biến chính là công pháp cao nhất ở Tấn quốc nhưng bản thân nó cũng có hạn, tối đa đạt được lực một con rồng, đằng sau phải tu hành những công pháp khác, cần phải có Long phách.
Mà bên cạnh Lục Nguyên một trăm hai mươi sáu cái long thi đã tràn ngập cái tiểu huyện thành.
Lục Nguyên nhẹ nhàng thản nhiên nói:
- Phó Trùng, đa tạ khoản đãi.
Phó Trùng hiện tại thổ mạnh ra một búng máu, hắn xuất ra Thiên Long Điêu, thúc giục pháp lực toàn thân, tổn hao Điên Thọ Đan mất năm trăm năm tuổi thọ kết quả Lục Nguyên lại chiếm tiện nghi, nhận được rất nhiều chỗ tốt, còn nói đa tạ hắn khoản đãi, bảo hắn làm sao không thổ huyết cho được?
- Đúng rồi quên mất phải nói với Nạp Lan Đức nhị quốc chủ, đa tạ khoản đãi.
Lục Nguyên hướng về phía Thủy Kính Thuật mà nói.
Trác Lăng Vân nhìn về phía Nạp Lan Đức thì thấy y không có chút biểu lộ nào, trong lòng ai cũng khâm phục, nhị quốc chủ quả nhiên hàm dưỡng tốt.
Trác Lăng Vân đang bội phục bỗng nhiên nhìn thấy ống tay áo của Nạp Lan Đức rung rung thì trong lòng cười thầm ha ha hóa ra Nạp Lan Đức chỉ kìm chế bề ngoài chỉ sợ trong lòng đã giận đến mức điên lên rồi.
Trong tiểu huyện thành.
Lục Nguyên đứng ở trên đống long thi mà nói;
- Phó Trùng bây giờ giải quyết chiến đấu rồi. Nguồn:
Lục Nguyên khẽ chuyển động, đi tới phía trước Phó Trùng, một quyền đánh thẳng, Phó Trùng vốn tiêu hao rất nhiều pháp lực, hiện tại vô lực né tránh, bị Lục Nguyên đánh một quyền, phịch một tiếng mà bay lên.
Lục Nguyên dùng một cùi trỏ, lại lên một cái gối.
Liên tục ba đòn, khiến cho mặt mũi Phó Trùng đầy máu tươi.
- Ta đầu hàng, ta đầu hàng.
Phó Trùng không muốn đầu hàng, hắn là thiên tài tuyệt thế của Đại Dung quốc, làm sao có thể đầu hàng ti tiện tiểu quốc, nhưng hắn cảm thấy công kích của Lục Nguyên mang theo đầy sát ý, nghĩ tới Mạc Tử Hạc chết ở dưới tay của Lục Nguyên, Lục Nguyên không tiếc điểm trừ mà giết người thì chỉ có thể đầu hàng.
- Dừng tay.
Nạp Lan Đức cuối cùng cũng can thiệp vào cuộc đấu, hắn là nhị quốc chủ của Đại Dung quốc, đúng là có thể ra tay chấm dứt chiến đấu, hắn không muốn đồ đệ của mình chết, cho dù y không thắng được Lục Nguyên nhưng tiến vào mười vị trí cuối cùng có thể đi vào Văn Minh cũng là tốt rồi, sau này sẽ nghĩ cách khác phân cao thấp với Lục Nguyên.
Nam Cảnh Lục Nguyên thắng.
Trở thành ngũ cường rồi.
Lúc rời khỏi sân bãi, Lục Nguyên phát hiện ra ánh mắt dày đặc của Nạp Lan Đức đang quét qua mình, Lục Nguyên cười ha hả;
- Nạp Lan Đức nhị quốc chủ, lần này phải đa tạ rồi.
- Tiểu tử ngươi to gan lắm.
Nạp Lan Đức quát.
- Đương nhiên là có gan, tiểu tử gần đây to gan lớn mật, Nạp Lan nhị quốc chủ hi vọng quốc chủ sau này phúc thọ an khang, vạn sự như ý.