Đương nhiên sau khi lấy long phách của chân long này xong Lục Nguyên trở tay lấy ra một viên thuốc nghe nói ở trung ương thiên triều, long có một hồn một phách nếu như long phách mất thì trung ương thiên triều sẽ rất thiếu long cho nên Lục Nguyên không để cho chân long này chết, sau khi hắn rút lấy long phách liền cho nó ăn một viên đan dược sau một trăm năm sau chân long này có thể hồi phục lại một phách kia trở lại trạng thái ban đầu.
Lục Nguyên tiếp tục tìm những chân long phách khác, Liệp Long hải vô cùng bát ngát, chân long ở đây cũng khá nhiều, hắn nhanh chóng gom góp được khá nhiều long phách, tuy nhiên vẫn chưa phát hiện được con kim long nào.
Sáu hệ long khác nhau đều có tại sao không có kim long?
Lúc này Lục Nguyên đã lấy được một trăm miếng chân long, cộng thêm một trăm hai mươi lăm miếng mà hắn đã có sẵn hiện tại hắn đã có hơn hai trăm miếng chân long, không còn cách xa số lượng mà hắn muốn có nữa.
Tuy nhiên hắn vẫn chưa gặp con kim long nào, điều này khiến cho Lục Nguyên rất phiền muộn.
Lục Nguyên tính thời gian thì mình cũng đã ở Liệp Long hải mốt thời gian.
Lúc này Lục Nguyên nằm trên một lòng kình, mở hồ lô rượu ra uống ngắm cảnh thiên nhiên vô tận. Đúng lúc này hắn phát hiện ra có một đạo kiếm quang ở phía trước đi qua, không phải là Chu Nộ Trì sư huynh sao/
- A tiểu sư đệ.
Chu Nộ Trì nhìn thấy Lục Nguyên liền cất tiếng.
- Chu Sư huynh cũng ở đây săn long?
Lục Nguyên cười hỏi.
Chu Nộ Trì đáp:
- Đúng thế ta được sư phụ cho bí quyết thượng cổ thần long, cần một trong mười lăm viên chân long phách.
Sở học của Lục Nguyên khó khăn, thượng cổ thần long bí quyết thì chỉ cần một trăm mười lăm viên chân long phách là được rồi, tuy nhiên uy lực đằng sau cũng cách biệt một trời một vực.
Lục Nguyên giật mình:
- Chu sư huynh có tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ chín, ít nhất cũng qua Đạo Đạo Cảnh tầng thứ bảy mấy chục năm rồi vẫn chưa gom đủ Chân long phách sao?
Lục Nguyên hiếu kỳ hỏi.
Chu Nộ Trì cười khổ;
- Sư đệ, tâm pháp trúc cơ của Thượng Cổ Thần Long bí quyết chỉ cần mười tám long phách thôi.
- Đúng rồi tại sao lại ít Kịm Long phách như vậy, đến bây giờ đệ vẫn chưa gặp phải một con.
Lục Nguyên nghi vấn hỏi.
Chu Nộ Trì giải thích:
- Ở trong Liệp Long Hải, sáu hệ chân long đều không thiếu nhưng kim long cực kỳ ít, kỳ thật không chỉ Liệp Long Hải mà toàn bộ Trung Ương Thiên Triều đều như vậy, Kim Long chính là tôn thất chi long, nghe nói Kim Long đại biểu cho vô thượng uy nghiêm đại biểu cho thiên. Cho nên Kim Long rất ít.
- Mà mọi người ở Liệp Long Hải kỳ thực chính thức cướp đoạt Kim Long chỉ có tám người là Hiên Viên Lệnh Bách Lý Băng, Thượng Quan Sát, Công Dương Hào, Đông Dã Lương, Hạ Hầu Ưu, tám người này đều ở đây săn Kim Loig trong đó không ít người cũng không phải luyện Long hệ tâm pháp mà là vì Kim Long phách có thể bán được với giá rất cao.
Chu Nộ Trì cười khổ nói:
- Ta vận khí cũng khá tốt, mấy lần gặp phải kim long mà tám người này không đuổi giết lấy được mấy viên Kim Long phách mà thôi.
- Dù sao hiện tại ta cũng phải tích lũy mang đi bán, đệ vừa tới đây vận khí không tốt thì khó có thể săn được Kim Long Phách.
Chu Nộ Trì cười khổ nói.
Lục Nguyên đã minh bạch.
Mấy ngày sau Lục Nguyên thả lỏng vai, hiện tại hai trăm chín mươi bốn chân long phách đã tìm được hết cuối cùng chỉ còn phải tìm Kim Long phách.
Liệp Long Hải.
Đình đầu như một đại hỏa luân.
Dưới chân là một biển lớn mông mênh.
Biển cả này trong mắt của phàm nhân tuyệt đối là vô biên vô hạn, tuy nhiên trong mắt của Lục Nguyên thì nó không quá rộng lớn ở phía trước gió mây bắt đầu khởi động kiếm quang vân hồi.
Mà một cự long vàng óng ánh đã hiện ra trên biển.
Một nữ tử trẻ tuổi đang đuổi theo nó.
Nữ tử này khẽ cười giống như là băng tuyết, băng phong. Nàng một kiếm đâm ra xuất ra pháp lực Đại Đạo Cnarh tầng thứ chín, Hoàng Kim Cự Long lập tức bị đóng băng Lục Nguyên cũng nhận ra nữ tử trẻ tuổi kia nàng chính là môn hạ của Bách Lý Chí Tôn Bách Lý Băng.
Bên cạnh có mấy tu tiên giả tuy nhiên nhìn thấy Bách Lý Băng ra tay thì không dám cướp đoạt thực lực của bọn họ cách Bách Lý Băng quá xa.
Bách Lý Băng cũng nhìn thấy Lục Nguyên:
- Lục sư đệ đệ đến thử xem sao.
- Đang muốn lĩnh giáo Bách Lý sư tỷ.
Lục Nguyên mỉm cười tuy hắn chưa hẳn thắng được Bách Lý Băng nhưng chung quy cũng muốn thử một lần, hắn một tay xuất kiếm một kiếm này tạo thành 999 biến hóa, Bách Lý Băng nhàn nhạt cười;
- Kiếm thuật của sư đệ thật cao minh, chỉ tiếc không có tác dụng đâu, Ngụy Chi Băng Phong không gian.
Lập tức một không gian đóng băng vô tận xuất hiện.
Cái này là không gian.
Lúc ở Đại Đạo Cảnh tầng thứ mười thì có thể mô phỏng lực lượng không gian tuy không phải không gian Hỗn Động chân chính nhưng Lục Nguyên ở Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy cũng tuyệt đối làm được.
Không gian của ta ta làm chủ.
Chính thức chạm vào không gian Hỗn Động Lục Nguyên chỉ có thua vài phần.
Lục Nguyên cảm ứng cũng linh mẫn hắn lập tức nhận thấy được không gian đóng băng này chỉ là mô phỏng, chính là đồ giả, nhưng Bách Lý Băng dùng pháp lực khổng lồ như vậy muốn phá cũng là rất khó.
Lục Nguyên không ngừng ngự kiếm mà Bách Lý Băng cũng không ngừng xuất ra Băng Tuyết Kiếm Chỉ, hai người ở trên không trung không ngừng giao thủ với nhau.
Hơn mười chiêu sau Lục Nguyên đã lui về phía bên ngoài mười dặm.
Mà Bách Lý Băng đã lấy được Kim Long Phách, lúc Bách Lý Băng lấy được trong lòng nàng cũng kinh ngạc, sư đệ mới nhập môn không lâu này đã ngăn cản được khá nhiều kiếm chiêu của mình còn hơn cả người có tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ chín bình thường, đúng là một thiên tài.
Mà ở phía xa xa Hiên Viên Lệnh đang chắp tay nhìn cảnh tượng phía trước, hắn tới muộn một bước Kim Long phách đã rơi vào trong tay của Bách Lý Băng, hắn cũng không có ý định ra tay Bách Lý Băng không phải là người dễ trêu đáng tiếc hắn không gặp phải Lục Nguyên, nếu không thì có thể lấy cớ đoạt Long Phách đánh trọng thương hắn.
Lục Nguyên là thiên tài kiếm đạo nhưng đã đầu nhập làm môn hạ của Thái Sử Chí Tôn thì nhất định phải chèn ép hắn.
Một tháng sau Lục Nguyên đã rời khỏi Liệp Long Hải hắn tổng cộng đã được hai Kim Long phách, đây là do hắn vận khí tốt gặp phải Kim Long mà tám vị cao thủ Đại Đạo Cảnh tầng thứ mười không có mặt, Lục Nguyên đã minh bạch thực lực của mình hiện tại còn hơn kém, không phải là đối thủ của tám vị cao thủ Đại Đạo Cảnh tầng thứ mười kia.
Như vậy ở Liệp Long Hải chỉ lãng phí thời gian mà thôi.
Vẫn nên tìm cách tăng tu vi tới Đại Đạo Cảnh tầng thứ tám rồi tính tiếp, sau đó mình lại tới Liệp Long Hải khi đó nhất định phải cướp sạch Kim Long phác, nếu đám người Hiên Viên Lệnh xuất hiện trước mặt mình mình tuyệt đối cũng không khách khí.
- A, đã thu thập hết chân long phách rồi sao? Chỉ còn thiếu kim long phách.
Thái Sử Không nhìn Lục Nguyên mà thỏa mãn, kỳ thật ngay từ đầu Lục Nguyên đi Liệp Long Hải y đã nghĩ đến kết cục như vậy, đến lúc đó sẽ thử xem Lục Nguyên xử lý việc này thế nào kết quả Lục Nguyên xử lý tương đối khiến hắn thỏa mãn.
Đương nhiên sau khi lấy long phách của chân long này xong Lục Nguyên trở tay lấy ra một viên thuốc nghe nói ở trung ương thiên triều, long có một hồn một phách nếu như long phách mất thì trung ương thiên triều sẽ rất thiếu long cho nên Lục Nguyên không để cho chân long này chết, sau khi hắn rút lấy long phách liền cho nó ăn một viên đan dược sau một trăm năm sau chân long này có thể hồi phục lại một phách kia trở lại trạng thái ban đầu.
Lục Nguyên tiếp tục tìm những chân long phách khác, Liệp Long hải vô cùng bát ngát, chân long ở đây cũng khá nhiều, hắn nhanh chóng gom góp được khá nhiều long phách, tuy nhiên vẫn chưa phát hiện được con kim long nào.
Sáu hệ long khác nhau đều có tại sao không có kim long?
Lúc này Lục Nguyên đã lấy được một trăm miếng chân long, cộng thêm một trăm hai mươi lăm miếng mà hắn đã có sẵn hiện tại hắn đã có hơn hai trăm miếng chân long, không còn cách xa số lượng mà hắn muốn có nữa. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Tuy nhiên hắn vẫn chưa gặp con kim long nào, điều này khiến cho Lục Nguyên rất phiền muộn.
Lục Nguyên tính thời gian thì mình cũng đã ở Liệp Long hải mốt thời gian.
Lúc này Lục Nguyên nằm trên một lòng kình, mở hồ lô rượu ra uống ngắm cảnh thiên nhiên vô tận. Đúng lúc này hắn phát hiện ra có một đạo kiếm quang ở phía trước đi qua, không phải là Chu Nộ Trì sư huynh sao/
- A tiểu sư đệ.
Chu Nộ Trì nhìn thấy Lục Nguyên liền cất tiếng.
- Chu Sư huynh cũng ở đây săn long?
Lục Nguyên cười hỏi.
Chu Nộ Trì đáp:
- Đúng thế ta được sư phụ cho bí quyết thượng cổ thần long, cần một trong mười lăm viên chân long phách.
Sở học của Lục Nguyên khó khăn, thượng cổ thần long bí quyết thì chỉ cần một trăm mười lăm viên chân long phách là được rồi, tuy nhiên uy lực đằng sau cũng cách biệt một trời một vực.
Lục Nguyên giật mình:- Chu sư huynh có tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ chín, ít nhất cũng qua Đạo Đạo Cảnh tầng thứ bảy mấy chục năm rồi vẫn chưa gom đủ Chân long phách sao?
Lục Nguyên hiếu kỳ hỏi.
Chu Nộ Trì cười khổ;
- Sư đệ, tâm pháp trúc cơ của Thượng Cổ Thần Long bí quyết chỉ cần mười tám long phách thôi.
- Đúng rồi tại sao lại ít Kịm Long phách như vậy, đến bây giờ đệ vẫn chưa gặp phải một con.
Lục Nguyên nghi vấn hỏi.
Chu Nộ Trì giải thích:
- Ở trong Liệp Long Hải, sáu hệ chân long đều không thiếu nhưng kim long cực kỳ ít, kỳ thật không chỉ Liệp Long Hải mà toàn bộ Trung Ương Thiên Triều đều như vậy, Kim Long chính là tôn thất chi long, nghe nói Kim Long đại biểu cho vô thượng uy nghiêm đại biểu cho thiên. Cho nên Kim Long rất ít.
- Mà mọi người ở Liệp Long Hải kỳ thực chính thức cướp đoạt Kim Long chỉ có tám người là Hiên Viên Lệnh Bách Lý Băng, Thượng Quan Sát, Công Dương Hào, Đông Dã Lương, Hạ Hầu Ưu, tám người này đều ở đây săn Kim Loig trong đó không ít người cũng không phải luyện Long hệ tâm pháp mà là vì Kim Long phách có thể bán được với giá rất cao.
Chu Nộ Trì cười khổ nói:
- Ta vận khí cũng khá tốt, mấy lần gặp phải kim long mà tám người này không đuổi giết lấy được mấy viên Kim Long phách mà thôi.
- Dù sao hiện tại ta cũng phải tích lũy mang đi bán, đệ vừa tới đây vận khí không tốt thì khó có thể săn được Kim Long Phách.
Chu Nộ Trì cười khổ nói.
Lục Nguyên đã minh bạch.
Mấy ngày sau Lục Nguyên thả lỏng vai, hiện tại hai trăm chín mươi bốn chân long phách đã tìm được hết cuối cùng chỉ còn phải tìm Kim Long phách.
Liệp Long Hải.
Đình đầu như một đại hỏa luân.
Dưới chân là một biển lớn mông mênh.
Biển cả này trong mắt của phàm nhân tuyệt đối là vô biên vô hạn, tuy nhiên trong mắt của Lục Nguyên thì nó không quá rộng lớn ở phía trước gió mây bắt đầu khởi động kiếm quang vân hồi.
Mà một cự long vàng óng ánh đã hiện ra trên biển.
Một nữ tử trẻ tuổi đang đuổi theo nó.
Nữ tử này khẽ cười giống như là băng tuyết, băng phong. Nàng một kiếm đâm ra xuất ra pháp lực Đại Đạo Cnarh tầng thứ chín, Hoàng Kim Cự Long lập tức bị đóng băng Lục Nguyên cũng nhận ra nữ tử trẻ tuổi kia nàng chính là môn hạ của Bách Lý Chí Tôn Bách Lý Băng.
Bên cạnh có mấy tu tiên giả tuy nhiên nhìn thấy Bách Lý Băng ra tay thì không dám cướp đoạt thực lực của bọn họ cách Bách Lý Băng quá xa.
Bách Lý Băng cũng nhìn thấy Lục Nguyên:
- Lục sư đệ đệ đến thử xem sao.
- Đang muốn lĩnh giáo Bách Lý sư tỷ.
Lục Nguyên mỉm cười tuy hắn chưa hẳn thắng được Bách Lý Băng nhưng chung quy cũng muốn thử một lần, hắn một tay xuất kiếm một kiếm này tạo thành 999 biến hóa, Bách Lý Băng nhàn nhạt cười;
- Kiếm thuật của sư đệ thật cao minh, chỉ tiếc không có tác dụng đâu, Ngụy Chi Băng Phong không gian.
Lập tức một không gian đóng băng vô tận xuất hiện.
Cái này là không gian.
Lúc ở Đại Đạo Cảnh tầng thứ mười thì có thể mô phỏng lực lượng không gian tuy không phải không gian Hỗn Động chân chính nhưng Lục Nguyên ở Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy cũng tuyệt đối làm được.
Không gian của ta ta làm chủ.
Chính thức chạm vào không gian Hỗn Động Lục Nguyên chỉ có thua vài phần.
Lục Nguyên cảm ứng cũng linh mẫn hắn lập tức nhận thấy được không gian đóng băng này chỉ là mô phỏng, chính là đồ giả, nhưng Bách Lý Băng dùng pháp lực khổng lồ như vậy muốn phá cũng là rất khó.
Lục Nguyên không ngừng ngự kiếm mà Bách Lý Băng cũng không ngừng xuất ra Băng Tuyết Kiếm Chỉ, hai người ở trên không trung không ngừng giao thủ với nhau.
Hơn mười chiêu sau Lục Nguyên đã lui về phía bên ngoài mười dặm.
Mà Bách Lý Băng đã lấy được Kim Long Phách, lúc Bách Lý Băng lấy được trong lòng nàng cũng kinh ngạc, sư đệ mới nhập môn không lâu này đã ngăn cản được khá nhiều kiếm chiêu của mình còn hơn cả người có tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ chín bình thường, đúng là một thiên tài.
Mà ở phía xa xa Hiên Viên Lệnh đang chắp tay nhìn cảnh tượng phía trước, hắn tới muộn một bước Kim Long phách đã rơi vào trong tay của Bách Lý Băng, hắn cũng không có ý định ra tay Bách Lý Băng không phải là người dễ trêu đáng tiếc hắn không gặp phải Lục Nguyên, nếu không thì có thể lấy cớ đoạt Long Phách đánh trọng thương hắn.
Lục Nguyên là thiên tài kiếm đạo nhưng đã đầu nhập làm môn hạ của Thái Sử Chí Tôn thì nhất định phải chèn ép hắn.
Một tháng sau Lục Nguyên đã rời khỏi Liệp Long Hải hắn tổng cộng đã được hai Kim Long phách, đây là do hắn vận khí tốt gặp phải Kim Long mà tám vị cao thủ Đại Đạo Cảnh tầng thứ mười không có mặt, Lục Nguyên đã minh bạch thực lực của mình hiện tại còn hơn kém, không phải là đối thủ của tám vị cao thủ Đại Đạo Cảnh tầng thứ mười kia.
Như vậy ở Liệp Long Hải chỉ lãng phí thời gian mà thôi.
Vẫn nên tìm cách tăng tu vi tới Đại Đạo Cảnh tầng thứ tám rồi tính tiếp, sau đó mình lại tới Liệp Long Hải khi đó nhất định phải cướp sạch Kim Long phác, nếu đám người Hiên Viên Lệnh xuất hiện trước mặt mình mình tuyệt đối cũng không khách khí.
- A, đã thu thập hết chân long phách rồi sao? Chỉ còn thiếu kim long phách.
Thái Sử Không nhìn Lục Nguyên mà thỏa mãn, kỳ thật ngay từ đầu Lục Nguyên đi Liệp Long Hải y đã nghĩ đến kết cục như vậy, đến lúc đó sẽ thử xem Lục Nguyên xử lý việc này thế nào kết quả Lục Nguyên xử lý tương đối khiến hắn thỏa mãn.