Chỉ tiếc một kiếm chiêu cuối cùng không xác định thực lực kiếm đạo nhiều ít của Lục Nguyên. hiện nay, các vị chí tôn kiếm đạo chỉ biết rằng thực lực kiếm thuật của Lục Nguyên rất mạnh, nhưng kiếm thuật mạnh đến cảnh giới nào thì không biết.
Đó rốt cuộc là kiếm chiêu gì chứ?
Đáng tiếc một kiếm kinh hồng chỉ trông thấy kiếm vĩ.
Nhưng có thể một kiếm phá ba đại ý nghĩa pháp thuật cấp tinh thần, tiểu mặt trời, biển lửa phong kín sáu mặt, mặt trời cháy bỏng, một kiếm này tuyệt đối là tinh diệu vô cùng!
Rất nhiều chí tôn chìm vào suy nghĩ sâu xa.
Nhưng mặc kệ thế nào, chỉ bằng kiếm vĩ hiện ra đã biểu lộ kiếm thuật của Lục Nguyên đích thực đến cảnh giới cực cao, lại nhìn tuổi của hắn, thiên phú kiếm đạo tuy không thể xếp vào trẻ tuổi nhất Kiếm Môn nhưng đủ tán thán rồi.
Đám chí tôn bắt đầu hối hạn việc bởi vì Kiếm Chi Tử mà không thu Lục Nguyên vào môn hạ.
Có đồ đệ thiên phú như vậy, dù hơi đắc tội Kiếm Chi Tử cũng mặc kệ.
Nhưng dù là ai, mới bắt đầu không ngờ Lục Nguyên sẽ có thiên phú kiếm đạo cường đại đến thế.
Phút chốc, rất nhiều chí tôn đều hối hận.
Vẫn là khiến Thái Sử chí tôn lời to.
Tuy nhiên, chí tôn Hiên Viên Vọng là người dứt khoát, nếu việc đã tới nowcs này rồi thì đương nhiên tiếp tục đè ép Lục Nguyên, gã thầm quyết tâm.
Văn minh chi sử Độc Cô Pháp đánh giá Lục Nguyên chốc lát, đây là lần đầu tiên gã nghiêm túc đánh giá người, dù là Kiếm Văn Hào thì gã chỉ tùy tiện liếc mắt một cái mà thôi, nhưng Lục Nguyên đáng giá cho gã nhìn.
- Tên ngươi là?
Lục Nguyên đáp:
- Lục Nguyên.
- Rất tốt, ta sẽ ghi nhớ tên này.
Văn minh chi sử Độc Cô Pháp ném một khối Phong Linh bài:
- Chỗ này có năm con linh thú cấp truyền thuyết.
Nói xong gã lại nhắm mắt, trở về trạng thái hờ hững. Kỳ thực đây đã là vượt mức rồi, lần đầu tiên gã nhớ tên người mới.
Lục Nguyên tiện tay đón, năm con linh thú cấp truyền thuyết, đối với văn minh chi sử là tài nguyên vô cùng nhỏ bé xíu xiu, nhưng đối với hắn là rất lớn.
Hơn nữa nói thật, có thể ra sức đánh Phó Trùng cái tên đáng đánh, còn kiếm năm con linh thú cấp truyền thuyết, có gì sướng hơn chuyện này không?
Cuối cùng, trọng tài nhìn trạn chiến ngây người rốt cuộc tuyên bố người mới Kiếm Môn Lục Nguyên thắng. Còn Phó Trùng cảm giác thế nào thì ai thèm để ý? Có thể tưởng tượng qua đợt thất bại này, gã đánh mất mặt mũi pháp cổ văn minh, sau này tiền đồ trong pháp cổ văn minh e rằng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Lục Nguyên là trận thứ chín pháp cổ văn minh đấu với Kiếm Môn, trận thứ mười người mới pháp cổ văn minh không chút khách sáo trực tiếp một chiêu đè bẹp người mới Kiếm Môn. Hiển nhiên người mới pháp cổ văn minh đã nổi giận, tuy mười trận Kiếm Môn chỉ thắng một trận, nhưng pháp cổ văn minh đấu Kiếm Môn cũng bị thua một trận, điều này đối với pháp cổ văn minh là sỉ nhục to lớn.
Đến đây thì cuộc chiến chỉ đạo xem như hoàn thành. Đây là cuộc chiến chỉ đạo của pháp cổ văn minh từ hai ngàn đại châu đến nay không thành công nhất. Hai ngàn đại châu một đường tuần tra, trận thất bại duy nhất của pháp cổ văn minh, hơn nữa người pháp cổ văn minh đều biết rằng không phải Phó Trùng quá yếu, ngay cả pháp thuật cấp tinh thần còn sử dụng thì yếu chỗ nào chứ. Nhưng đối thủ quá mạnh, Kiếm Môn lại ra một nhân vật ghê gớm.
Thật ra Lục Nguyên có thể một kiếm thắng đối thủ là vì âm dương thiết tắc. Âm dương thiết tắc chuyên tìm sơ hở của đối thủ, là một thiết tắc rất khó luyện, Lục Nguyên luyện thành tam âm tam dương. Trong đó nhất dương là chỉ nhật, tức là nói nhật hệ kiếm pháp, nhật hệ pháp thuật ở trong mắt hắn chỉ cần có sơ hở là liếc mắt một cái nhìn thấu ngay, vậy nên dễ dàng một kiếm bài trừ, thi triển ra một kiếm khiến đám chí tôn kinh ngạc tán thán.
Dù sao, mặc kệ thế nào thì Lục Nguyên ít nhất đã sáng tạo một kỳ tích.
Pháp cổ văn minh hai ngàn đại châu lưu động cuộc chiến chỉ đạo lần thất bại thứ nhất!
Lần này đã định trước Lục Nguyên danh dương rất nhiều đại châu, lúc này cũng là lần đầu tiên hắn nổi danh bên ngoài Kiếm Môn, hơi có chút danh tiếng.
Thắng người mới pháp cổ văn minh, đây là việc khá giỏi.
Bây giờ Lục Nguyên đúng là một phen nổi tiếng, Kiếm Môn biết, thậm chí ngoài Kiếm Môn cũng có chút danh tiếng. Đừng tưởng rằng chút danh tiếng dễ kiếm, một đại châu rộng lớn cỡ nào, có thể nổi danh trong một châu là việc rất tuyệt vời rồi.
Lúc này trong Không Chi Sơn, Càn Khôn Cung.
Thái Sử Không nhìn Lục Nguyên, nói:
- Một kiếm của ngươi tuy bị tinh thần cấp pháp thuật Đại Nhật Hàng Lâm cản bớt mũi nhọn, Đại Nhật Hàng Lâm quá sáng quá nóng, nhìn không thấy ngươi dùng kiếm thế nào, nhưng mấy vị chí tôn đều biết kiếm thuật ngươi giỏi, coi như hơi nổi tiếng.
Lục Nguyên nhún vai, không để ý.
Thái Sử Không ngửa đầu uống ngụm rượu, nói:
- Bây giờ pháp thuật của ngươi là đỉnh cao đại đạo cảnh thất tầng, tiếp theo tu hành tiến vào, đại đạo cảnh bát tầng thiên địa pháp tướng.
- Cái gọi là thiên địa pháp tướng kỳ thực là chỉ chư đa pháp tắc bắt đầu dung nhập vào nguyên anh, hóa sinh thành thiên địa pháp tướng. Một khi hình thành loại thiên địa pháp tướng lúc đánh nhau thậm chí có thể lấy ra thiên địa pháp tướng, tăng sức chiến đấu.
Thái Sử Không giải thích về thiên địa pháp tướng. Nguồn truyện:
- Muốn đến thiên địa pháp tướng, môn phái bình thường sẽ khó càng khó thêm, nhưng Vô Thượng đại giáo như Kiếm Môn chúng ta thì không tính khó bao nhiêu.
- Vô Thượng đại giáo nếu đã gọi là Vô Thượng đại giáo thì tất nhiên so với giáo phái bình thường cường đại rất nhiều, cũng có nhiều chỗ đặc biệt. Tại Kiếm Môn chúng ta có Pháp Tướng Trì. Trong Pháp Tướng Trì có các loại thiên đài địa bảo giữa thiên địa, các loại kinh nghiệm ký ức, đến đỉnh đại đạo cảnh thất tầng rồi tiến vào Pháp Tướng Trì có thể tẩy ra thiên địa pháp tướng.
- Trực tiếp tẩy ra hả?
Lục Nguyên ngẩn ngơ, có việc tốt như vậy?
Thái Sử Không gật đầu, chuyển đề tài:
- Tuy nhiên, muốn đi Pháp Tướng Trì tẩy ra thiên địa pháp tướng thì cần rất nhiều điểm.
Thái Sử Không nói đến đây thì có chút bực mình.
Việc này phải nói từ khi người pháp cổ văn minh đi rồi, Lục Nguyên làm người mới Kiếm Môn, thắng người mới pháp cổ văn minh, có thể nói là kiếm mặt mũi lớn cho Kiếm Môn, khiến danh vọng của Kiếm Môn cao một bậc. Có thể thắng người mới của pháp cổ văn minh là việc có mặt mũi cỡ nào chứ.
Thái Sử Không liên hợp cùng Bách Lý chí tôn, Hạ Hầu chí tôn muốn cho Lục Nguyên lưu trình bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài.
Tại Kiếm Môn luôn có hai lưu trình bồi dưỡng, một là lưu trình bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài.
Còn cái thứ hai là lưu trình bồi dưỡng đệ tử bình thường. Trong đệ tử bình thường chia làm đệ tử trung tâm, đệ tử chân truyền, và đệ tử bình thường, ba đẳng cấp.
Lưu trình bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài thì khác.
Ví dụ như Pháp Tướng Trì, muốn đi Pháp Tướng Trì cần số lượng điểm rất lớn, nếu là lưu trình bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài thì có thể miễn phí đi vào, rồi còn nhiều ích lợi khác nữa.
Thái Sử chí tôn cũng chỉ muốn thử một lần, nếu gã ở Kiếm Môn có quyèn thế lớn thì rất tuyệt.
Tiếc rằng không có gì ngoài ý muốn, bị đoàn người lấy Hiên Viên chí tôn dẫn đầu phủ quyết. Nếu chỉ là vậy thì thôi! Theo lý thì Lục Nguyên thắng người mới pháp cổ văn minh, xem như không theo lưu trình tuyệt thế thiên tài để bồi dưỡng thì cũng nên thưởng không ít điểm mới đúng.
Chỉ tiếc một kiếm chiêu cuối cùng không xác định thực lực kiếm đạo nhiều ít của Lục Nguyên. hiện nay, các vị chí tôn kiếm đạo chỉ biết rằng thực lực kiếm thuật của Lục Nguyên rất mạnh, nhưng kiếm thuật mạnh đến cảnh giới nào thì không biết.
Đó rốt cuộc là kiếm chiêu gì chứ?
Đáng tiếc một kiếm kinh hồng chỉ trông thấy kiếm vĩ.
Nhưng có thể một kiếm phá ba đại ý nghĩa pháp thuật cấp tinh thần, tiểu mặt trời, biển lửa phong kín sáu mặt, mặt trời cháy bỏng, một kiếm này tuyệt đối là tinh diệu vô cùng!
Rất nhiều chí tôn chìm vào suy nghĩ sâu xa.
Nhưng mặc kệ thế nào, chỉ bằng kiếm vĩ hiện ra đã biểu lộ kiếm thuật của Lục Nguyên đích thực đến cảnh giới cực cao, lại nhìn tuổi của hắn, thiên phú kiếm đạo tuy không thể xếp vào trẻ tuổi nhất Kiếm Môn nhưng đủ tán thán rồi.
Đám chí tôn bắt đầu hối hạn việc bởi vì Kiếm Chi Tử mà không thu Lục Nguyên vào môn hạ.
Có đồ đệ thiên phú như vậy, dù hơi đắc tội Kiếm Chi Tử cũng mặc kệ.
Nhưng dù là ai, mới bắt đầu không ngờ Lục Nguyên sẽ có thiên phú kiếm đạo cường đại đến thế.
Phút chốc, rất nhiều chí tôn đều hối hận.
Vẫn là khiến Thái Sử chí tôn lời to.
Tuy nhiên, chí tôn Hiên Viên Vọng là người dứt khoát, nếu việc đã tới nowcs này rồi thì đương nhiên tiếp tục đè ép Lục Nguyên, gã thầm quyết tâm.
Văn minh chi sử Độc Cô Pháp đánh giá Lục Nguyên chốc lát, đây là lần đầu tiên gã nghiêm túc đánh giá người, dù là Kiếm Văn Hào thì gã chỉ tùy tiện liếc mắt một cái mà thôi, nhưng Lục Nguyên đáng giá cho gã nhìn.
- Tên ngươi là?Lục Nguyên đáp:
- Lục Nguyên.
- Rất tốt, ta sẽ ghi nhớ tên này.
Văn minh chi sử Độc Cô Pháp ném một khối Phong Linh bài:
- Chỗ này có năm con linh thú cấp truyền thuyết.
Nói xong gã lại nhắm mắt, trở về trạng thái hờ hững. Kỳ thực đây đã là vượt mức rồi, lần đầu tiên gã nhớ tên người mới.
Lục Nguyên tiện tay đón, năm con linh thú cấp truyền thuyết, đối với văn minh chi sử là tài nguyên vô cùng nhỏ bé xíu xiu, nhưng đối với hắn là rất lớn.
Hơn nữa nói thật, có thể ra sức đánh Phó Trùng cái tên đáng đánh, còn kiếm năm con linh thú cấp truyền thuyết, có gì sướng hơn chuyện này không?
Cuối cùng, trọng tài nhìn trạn chiến ngây người rốt cuộc tuyên bố người mới Kiếm Môn Lục Nguyên thắng. Còn Phó Trùng cảm giác thế nào thì ai thèm để ý? Có thể tưởng tượng qua đợt thất bại này, gã đánh mất mặt mũi pháp cổ văn minh, sau này tiền đồ trong pháp cổ văn minh e rằng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Lục Nguyên là trận thứ chín pháp cổ văn minh đấu với Kiếm Môn, trận thứ mười người mới pháp cổ văn minh không chút khách sáo trực tiếp một chiêu đè bẹp người mới Kiếm Môn. Hiển nhiên người mới pháp cổ văn minh đã nổi giận, tuy mười trận Kiếm Môn chỉ thắng một trận, nhưng pháp cổ văn minh đấu Kiếm Môn cũng bị thua một trận, điều này đối với pháp cổ văn minh là sỉ nhục to lớn.
Đến đây thì cuộc chiến chỉ đạo xem như hoàn thành. Đây là cuộc chiến chỉ đạo của pháp cổ văn minh từ hai ngàn đại châu đến nay không thành công nhất. Hai ngàn đại châu một đường tuần tra, trận thất bại duy nhất của pháp cổ văn minh, hơn nữa người pháp cổ văn minh đều biết rằng không phải Phó Trùng quá yếu, ngay cả pháp thuật cấp tinh thần còn sử dụng thì yếu chỗ nào chứ. Nhưng đối thủ quá mạnh, Kiếm Môn lại ra một nhân vật ghê gớm.
Thật ra Lục Nguyên có thể một kiếm thắng đối thủ là vì âm dương thiết tắc. Âm dương thiết tắc chuyên tìm sơ hở của đối thủ, là một thiết tắc rất khó luyện, Lục Nguyên luyện thành tam âm tam dương. Trong đó nhất dương là chỉ nhật, tức là nói nhật hệ kiếm pháp, nhật hệ pháp thuật ở trong mắt hắn chỉ cần có sơ hở là liếc mắt một cái nhìn thấu ngay, vậy nên dễ dàng một kiếm bài trừ, thi triển ra một kiếm khiến đám chí tôn kinh ngạc tán thán.
Dù sao, mặc kệ thế nào thì Lục Nguyên ít nhất đã sáng tạo một kỳ tích.
Pháp cổ văn minh hai ngàn đại châu lưu động cuộc chiến chỉ đạo lần thất bại thứ nhất!
Lần này đã định trước Lục Nguyên danh dương rất nhiều đại châu, lúc này cũng là lần đầu tiên hắn nổi danh bên ngoài Kiếm Môn, hơi có chút danh tiếng.
Thắng người mới pháp cổ văn minh, đây là việc khá giỏi.
Bây giờ Lục Nguyên đúng là một phen nổi tiếng, Kiếm Môn biết, thậm chí ngoài Kiếm Môn cũng có chút danh tiếng. Đừng tưởng rằng chút danh tiếng dễ kiếm, một đại châu rộng lớn cỡ nào, có thể nổi danh trong một châu là việc rất tuyệt vời rồi.
Lúc này trong Không Chi Sơn, Càn Khôn Cung.
Thái Sử Không nhìn Lục Nguyên, nói:
- Một kiếm của ngươi tuy bị tinh thần cấp pháp thuật Đại Nhật Hàng Lâm cản bớt mũi nhọn, Đại Nhật Hàng Lâm quá sáng quá nóng, nhìn không thấy ngươi dùng kiếm thế nào, nhưng mấy vị chí tôn đều biết kiếm thuật ngươi giỏi, coi như hơi nổi tiếng.
Lục Nguyên nhún vai, không để ý.
Thái Sử Không ngửa đầu uống ngụm rượu, nói:
- Bây giờ pháp thuật của ngươi là đỉnh cao đại đạo cảnh thất tầng, tiếp theo tu hành tiến vào, đại đạo cảnh bát tầng thiên địa pháp tướng.
- Cái gọi là thiên địa pháp tướng kỳ thực là chỉ chư đa pháp tắc bắt đầu dung nhập vào nguyên anh, hóa sinh thành thiên địa pháp tướng. Một khi hình thành loại thiên địa pháp tướng lúc đánh nhau thậm chí có thể lấy ra thiên địa pháp tướng, tăng sức chiến đấu.
Thái Sử Không giải thích về thiên địa pháp tướng. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Muốn đến thiên địa pháp tướng, môn phái bình thường sẽ khó càng khó thêm, nhưng Vô Thượng đại giáo như Kiếm Môn chúng ta thì không tính khó bao nhiêu.
- Vô Thượng đại giáo nếu đã gọi là Vô Thượng đại giáo thì tất nhiên so với giáo phái bình thường cường đại rất nhiều, cũng có nhiều chỗ đặc biệt. Tại Kiếm Môn chúng ta có Pháp Tướng Trì. Trong Pháp Tướng Trì có các loại thiên đài địa bảo giữa thiên địa, các loại kinh nghiệm ký ức, đến đỉnh đại đạo cảnh thất tầng rồi tiến vào Pháp Tướng Trì có thể tẩy ra thiên địa pháp tướng.
- Trực tiếp tẩy ra hả?
Lục Nguyên ngẩn ngơ, có việc tốt như vậy?
Thái Sử Không gật đầu, chuyển đề tài:
- Tuy nhiên, muốn đi Pháp Tướng Trì tẩy ra thiên địa pháp tướng thì cần rất nhiều điểm.
Thái Sử Không nói đến đây thì có chút bực mình.
Việc này phải nói từ khi người pháp cổ văn minh đi rồi, Lục Nguyên làm người mới Kiếm Môn, thắng người mới pháp cổ văn minh, có thể nói là kiếm mặt mũi lớn cho Kiếm Môn, khiến danh vọng của Kiếm Môn cao một bậc. Có thể thắng người mới của pháp cổ văn minh là việc có mặt mũi cỡ nào chứ.
Thái Sử Không liên hợp cùng Bách Lý chí tôn, Hạ Hầu chí tôn muốn cho Lục Nguyên lưu trình bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài.
Tại Kiếm Môn luôn có hai lưu trình bồi dưỡng, một là lưu trình bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài.
Còn cái thứ hai là lưu trình bồi dưỡng đệ tử bình thường. Trong đệ tử bình thường chia làm đệ tử trung tâm, đệ tử chân truyền, và đệ tử bình thường, ba đẳng cấp.
Lưu trình bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài thì khác.
Ví dụ như Pháp Tướng Trì, muốn đi Pháp Tướng Trì cần số lượng điểm rất lớn, nếu là lưu trình bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài thì có thể miễn phí đi vào, rồi còn nhiều ích lợi khác nữa.
Thái Sử chí tôn cũng chỉ muốn thử một lần, nếu gã ở Kiếm Môn có quyèn thế lớn thì rất tuyệt.
Tiếc rằng không có gì ngoài ý muốn, bị đoàn người lấy Hiên Viên chí tôn dẫn đầu phủ quyết. Nếu chỉ là vậy thì thôi! Theo lý thì Lục Nguyên thắng người mới pháp cổ văn minh, xem như không theo lưu trình tuyệt thế thiên tài để bồi dưỡng thì cũng nên thưởng không ít điểm mới đúng.