Lục Nguyên bình tĩnh lại, nếu đã ở trong tầng thứ tư Thái Hoàng Thiên vậy mục tiêu hiện giờ là đi tìm Tiểu Hỗn Động Thạch. Tuy nhiên, muốn tìm Tiểu Hỗn Động Thạch nói dễ hơn làm, nhìn tầng thứ tư Thái Hoàng Thiên không biết rộng bao nhiêu, e rằng Tiểu Hỗn Động Thạch rất nhỏ bé, muốn tìm được nó đúng là không dễ.
Tiểu Hỗn Động Thạch chắc là giấu ở trên mặt đất.
Dùng thần niệm quét mặt đất một lần thử xem. Lục Nguyên dùng thần niệm quét hướng mặt đất. A? Chuyện gì vậy? Thần trí của mình ở mặt đất sao rộng ra dữ vậy? Bình thường thần niệm tại mặt đất chỉ kéo dài mấy chục dặm, sâu hơn mấy chục dặm thì không thể kéo dài. Bây giờ trong mặt đất có thể kéo dài đến vài trăm dặm, sâu vài trăm dặm. Đây là tại sao?
Không lẽ là vì địa kiếm ý? Mình lĩnh ngộ địa chi thiên địa pháp tắc rồi nên mới có lợi ích như vậy?
Thực ra Lục Nguyên đoán trúng rồi, đích thực là như vậy. Lục Nguyên lĩnh ngộ địa chi thiên địa pháp tắc, mặt đất đặc biệt bao dung hắn, khiến thần niệm của hắn có thể kéo dài ra ngoài, kéo càng xa hơn, phạm vi thần niệm dò xét rộng đến vài trăm dặm, sâu vài trăm dặm, vượt qua phạm vi dò xét trên trời.
Lục Nguyên cũng hiểu rõ ràng, lòng thầm mừng.
Tiểu Hỗn Động Thạch, không biết nó giấu ở đâu trong mặt đất, mà bây giờ mình có thể dò xét được nơi sâu vài trăm dặm đất, xem từ phạm vi thì hơn trước kia trăm lần. Không chỉ như thế, những người khác dù nhiều người hơn dò xét, xâm nhập vài trăm dặm lòng đất cũng không thể dò ra được, còn mình thì dễ dàng dò xét sâu mấy trăm dặm.
Cái này thật là sướng, địa chi thiên địa pháp tắc đúng là sử dụng tốt mà. Lục Nguyên lập tức dò xét, qua chốc lát phát hiện sâu dưới đất đúng là có một viên Tiểu Hỗn Động Thạch. Xác định chỗ xong, hắn phá mặt đất, đào ra Tiểu Hỗn Động Thạch chôn dưới đất hơn năm trăm dặm. Viên Tiểu Hỗn Động Thạch cực kỳ nhỏ, chỉ cỡ một phần ba ngón cái, trong suốt, tỏa ra hơi thở tự thành không gian.
Tiểu Hỗn Động Thạch thứ nhất vào tay.
Lục Nguyên một đường bay đi, dùng thần niệm dò xét mặt đất. Cứ thế qua một đoạn thời gian, hắn lại tìm thấy một viên Tiểu Hỗn Động Thạch. Tiểu Hỗn Động Thạch này chôn sâu dưới đất ba trăm dặm.
Tiểu Hỗn Động Thạch không khó tìm thôi. Tìm ra hai viên Tiểu Hỗn Động Thạch rồi Lục Nguyên thầm nghĩ.
Lục Nguyên không biết rằng kỳ thực Tiểu Hỗn Động Thạch cực kỳ khó tìm, bình thường tầng thứ tư Thái Hoàng Thiên chỉ sinh ra khoảng năm mươi viên. Tổng cộng năm trăm người, năm mươi viên Tiểu Hỗn Động Thạch, có không ít người muốn chiếm nhiều viên, vậy nên trong đó khó khăn to lớn có thể nghĩ. Lục Nguyên chiếm ích lợi từ địa kiếm ý nên mới dễ dàng tìm ra địa điểm.
Tiến vào tầng thứ tư Thái Hoàng Thiên, Lục Nguyên nhặt món hời to.
Mỗi một viên Tiểu Hỗn Động Thạch đều có thể khiến rất nhiều người tranh giành.
Lục Nguyên không biết rằng ở phía xa, một ông lão ngồi ở trước la bàn đôi tay đánh ra, ở giữa không trung đánh ra một mặt nước, trên mặt nước có xếp hạng lần này tranh đoạt Tiểu Hỗn Động Thạch, cái đầu Lục Nguyên đứng hạng tư, thu hoạch là hai. Hạng nhất là cái đầu Phó Dịch, thu hoạch là hai. Hạng hai là đầu tượng Diệp Cơ Phát, thu hoạch là hai. Hạng ba là cái đầu Tống Duy Nhất, thu hoạch là ba. Bốn người xếp hàng nhất, được nhiều Tiểu Hỗn Động Thạch nhất, mặt sau đều là một, nhưng được đến một cũng là rất ít, mặt sau toàn là số không.
Gió ấm áp thổi qua tầng thứ tư Thái Hoàng Thiên.
Hoàng Diện Lão Giả ngồi xếp bằng.
Trước mặt lão có một la bàn dấu vết năm tháng, cũng có mai rùa mặt trên có vết nứt.
Đằng sau lưng Hoàng Diện Lão Giả ngồi mấy người.
Hoàng Diện Lão Giả là một lão giả Chân Nhất Môn, ở trong Chân Nhất Môn danh tiếng không lớn bằng Tống Duy Nhất nhưng không biểu thị lão yếu hơn gã. Lão là người đã tới đại đạo cảnh tập tầng, nhưng chậm chạp không thể đột phá hỗn động cảnh.
Muốn tăng lên hỗn động cảnh là việc cực kỳ khó khăn, khó như lên trời vậy. Lần này Hoàng Diện Lão Giả tới đây cũng là vì Tiểu Hỗn Động Thạch, cho nên dùng đạo bói toán lão sở trường, tầng thứ tư Thái Hoàng Thiên không tính quá lớn, lão có thể tính quẻ được. Trên mặt la bàn hiện mặt nước, trên mặt nước có số lượng ai được Tiểu Hỗn Động Thạch.
Hoàng Diện Lão Giả thì thào:
- Ta biết Phó Dịch, hắn là người mạnh nhất Vô Thượng Đại Giáo Vô Song Môn. Hơn nữa hắn kết minh với một đám tinh anh nhất Vô Song Môn, bây giờ e rằng tất cả Tiểu Hỗn Động Thạch đều đặt ở người hắn quản lý, cho nên gã mới nhanh như vậy có được hai viên Tiểu Hỗn Động Thạch.
- Hiên Viên Lệnh trùng kích hỗn động cảnh, Diệp Cơ Phát tạm thời thay thế vị trí của Hiên Viên Lệnh, cho nên tinh anh Kiếm Môn đợt này kết minh với hắn, bây giờ e rằng Tiểu Hỗn Động Thạch của đám người đều đặt ở chỗ hắn.
- Tống Duy Nhất, một đám tinh anh Chân Nhất Môn cùng hắn, cho nên đám người kết minh Tiểu Hỗn Động Thạch đặt ở chỗ hắn, bây giờ hắn có hai viên Tiểu Hỗn Động Thạch là bình thường.
Hoàng Diện Lão Giả kinh ngạc:
- Mấy người đầu kỳ thực là ba nhóm người, người tiếp theo có kiếm khí tức nhưng tại sao chỉ là một người?
Hoàng Diện Lão Giả không dám tin, mọi người mới đến tầng thứ tư Thái Hoàng Thiên không lâu, một đội tinh anh được hai viên Tiểu Hỗn Động Thạch là bình thường, một người thì sao làm được chứ? Lão không tin lần thứ hai cầm lên mai rùa, lại bói toán. Mai rùa chỉ hướng bắc.
Hoàng Diện Lão Giả lầm bầm:
- Đúng thực là một người. May mắn ư? Nếu là may mắn vậy thì cũng quá may rồi.
Đằng sau lưng Hoàng Diện Lão Giả, một lão giả nói:
- Mạc Thần Tử, chúng ta đi tìm người dùng kiếm khí tức nhé? Cướp Tiểu Hỗn Động Thạch của hắn.
Hoàng Diện Lão Giả lắc đầu, nói:
- Không vội, quan sát xem sao đã.
Không sai, Hoàng Diện Lão Giả và mấy người sau lưng không phải bỗng dưng tại đây bói toán. Bọn họ đều là những kẻ chết sống kẹt ở hỗn động cảnh không thể tiến lên, lần này đến đây là vì cướp càng nhiều Tiểu Hỗn Động Thạch để trùng kích hỗn động cảnh. Có lực lượng càng cường thì càng muốn trường sinh, tuổi thọ nhóm người họ sắp tận, chỉ có tăng lên đến hỗn động cảnh mới kéo dài sống lâu, cho nên làm sao không kích động được?
Có người cảm thấy Lục Nguyên là đối tượng dễ giải quyết nhất, nhưng Hoàng Diện Lão Giả Mạc Thần Tử bản năng cảm thấy không thích hợp, bảo trước tiên quan sát đã.
Nhóm người này tuổi tác lớn, đều chờ được. Hoàng Diện Lão Giả không ngừng bói toán.
- Phó Dịch ba viên, Diệp Cơ Phát ba viên, Tống Duy Nhất ba viên, Lục Nguyên ba viên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Lần đổi mới này khiến Hoàng Diện Lão Giả ngẩn ra, mấy lão giả sau lưng lão cũng ngây ngẩn. Ba vị đầu có đoàn đội mà Lục Nguyên chỉ một mình mà giữ được tốc độ như vậy thì đúng là có điểm quái.
Qua một lát, Hoàng Diện Lão Giả lần thứ hai bói tiếp.
- Phó Dịch bốn viên, Diệp Cơ Phát bốn viên, Tống Duy Nhất bốn viên, Lục Nguyên bốn viên.
Hoàng Diện Lão Giả lại ngây ngẩn, lần này mọi người đều thấy lạ lùng. Lục Nguyên, người có kiếm khí tức, xuất thân Kiếm Môn làm sao vậy? Một mình phát hiện Lý Thọ tốc độ nhanh hơn cả đoàn đội tinh anh. Tuy nhiên đến chín viên rồi thì mọi người tập thể chậm lại.