Người Đan Dược Văn Minh ở tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên, đã thu gom đủ hai mươi Đại Hỗn Động Thạch.
Không sai, Đại Hỗn Động Thạch có tổng cộng chỉ hai mươi cái chứ không phải năm mươi như Tiểu Hỗn Động Thạch.
Hai mươi Đại Hỗn Động Thạch tất nhiên do người dẫn đầu chia, bây giờ mọi người rảnh rỗi rồi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Lúc rảnh rang bỗng nghe nói Lý Thọ cùng người Vô Thượng Đại Giáo tầm thường quyết chiến, cảm thấy có trò hay nhìn.
- Một người Vô Thượng Đại Giáo bình thường mà dám khiêu chiến người chúng ta.
- Can đảm thật đấy!
Lý Thọ ở trong đám chúng ta trình độ cũng rất khá.
- Chúng ta đi xem thử, xem coi Lý Thọ làm sao diệt người Vô Thượng Đại Giáo này!
Người Đan Dược Văn Minh nói, cuối cùng tất cả nhìn hướng đầu lĩnh. Đầu lĩnh tuổi chừng hai mươi mấy, thể hình gầy gò, mắt lóe trí tuệ, dường như nắm hết tri thức trong tay.
Đan Dược Văn Minh, Hoa Hạc, cũng là người làm chủ Đan Dược Văn Minh lần này.
Hoa Hạc gật đầu nói:
- Đi xem đi.
Giọng gã rất mềm mỏng, dịu nhẹ đến dễ dàng chui vào lòng người.
Chỗ giao giới tầng thứ tư và tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên.
Rất nhiều người Đan Dược Văn Minh đều tới rồi, người mỗi giáo phái tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên cũng đến, mọi người cảm xúc sục sôi. Lục Nguyên, người xuất thân từ Vô Thượng Đại Giáo lại dám khiêu chiến Lý Thọ đến từ Đan Dược Văn Minh, còn là ngay mặt khiêu chiến, điều này sao không khiến người hưng phấn cho được.
Nhiều năm qua mọi người chưa từng thấy có người Vô Thượng Đại Giáo dám trực tiếp khiêu chiến người văn minh.
Không phải nói nhiều năm chưa từng có người Vô Thượng Đại Giáo nào trực tiếp khiêu chiến văn minh, có xảy ra rồi nhưng cực kỳ ít ỏi, thưa thớt đến xếp vào hàng truyền thuyết.
Bây giờ có thể trực tiếp xem loại chuyện khiêu chiến này xảy ra.
Khiêu chiến uy quyền văn minh!
Loại chuyện này chỉ nói thôi đủ khiến người kinh sợ và hưng phấn vô cùng.
Lý Thọ đứng ở cửa động, đã dùng văn minh phù chú, toàn thân gã tỏa ánh sáng chói lòa, pháp lực cuồn cuộn, vượt qua pháp lực đại đạo cảnh thập tầng bình thường, hơn nữa liên kết với thiên địa pháp tắc càng chặt chẽ hơn, dường như thiên địa pháp tắc làm bạn bên gã.
Gã lạnh nhạt nhìn Lục Nguyên, nói:
- Lục Nguyên, ta biết chiến tích của ngươi, ngươi thắng hơn hai mươi người Phó Dịch, đáng tiếc, ta nói cho ngươi biết, ta cũng có thể thắng hai mươi mấy người Phó Dịch liên hợp.
Trong lời nói của gã bao gồm tự tin, dường như đối với gã đây là một việc đơn giản bình thường. Nói trắng ra là gã chỉ nói một sự thực mà thôi.
- Bây giờ ta muốn cho ngươi biết rằng, văn minh và Vô Thượng Đại Giáo một là mây trên trời, một là bùn đất, chênh lệch chính giữa không thể bù đắp. Ngươi xuất thân từ Vô Thượng Đại Giáo chỉ có thể thua ta.
Gã sử dụng văn minh phù chú, đánh ra đan nô.
Nhưng lá bài tẩy của gã không phải cái này mà là Thái Thượng Thương Hàn Kinh.
Vô số bệnh khuẩn bị gã đánh ra.
Thái Thượng Thương Hàn Kinh là một trong tuyệt học tối cao của Đan Dược Văn Minh, loại tuyệt học này chủ yếu là bệnh khuẩn gần như không thể tiêu diệt đả kích kẻ địch. Thái Thượng Thương Hàn Kinh bệnh khuẩn là cá nhân bồi dưỡng ra, pháp lực đánh không chết, pháp thuật diệt không được, phi kiếm chém không chết, pháp bảo nghiền không chết, gần như bất tử bất diệt, hơn nữa dễ dàng xâm nhập cơ thể địch, pháp bảo bình thường không ngăn nổi.
Thêm nữa Thái Thượng Thương Hàn Kinh bệnh khuẩn có mấy cấp bậc, cấp thứ nhất là bệnh da thịt, cấp thứ hai là bệnh dạ dày, xâm nhập vào thân thể, cấp thứ ba là bệnh ở xương cốt, cấp thứ tư không thể chữa trị. Tu vi càng sâu thì tài nghệ càng cao, luyện bệnh khuẩn càng lợi hại.
Lý Thọ có tự tin đối phó Lục Nguyên là đến từ Thái Thượng Thương Hàn Kinh. Một mình gã đối phó hơn hai mươi người Phó Dịch liên hợp, chỉ cần đánh ra Thái Thượng Thương Hàn Kinh, vậy hai mươi mấy người Phó Dịch sẽ bị thương bị bệnh, sức chiến đấu giảm mạnh tất nhiên không là đối thủ của gã. Gã định dùng cách này đối phó Lục Nguyên.
Lý Thọ đánh ra Thái Thượng Thương Hàn Kinh, phút chốc Lục Nguyên chỉ thấy toàn thật vừa mệt vừa yếu, vừa thương vừa lạnh, tay chân nhũn ra.
Nhìn bộ dạng của Lục Nguyên, Lý Thọ đắc ý cười nói:
- Lục Nguyên, ta sớm biết ngươi không phải đối thủ của ta.
Gã đi từng bước tới cạnh Lục Nguyên, phát ra một kích trí mạng với hắn không còn sức lực, là lúc nên kết thúc.
Ngay lúc này, Lục Nguyên chợt mở mắt ra, cùng lúc đó, trong hư không sinh tử luân hồi bàn đánh ra.
Trời sẽ sụp, đất sẽ nứt, thiên địa vạn vật không có vĩnh viễn trường tồn, đây là chân lý của sinh tử luân hồi bàn. Không sai, pháp bảo không thể tổn thương Thái Thượng Thương Hàn Kinh bệnh khuẩn, pháp thuật cũng không được, kiếm pháp không thể, quyền pháp không thể, nhưng bản thân bệnh khuẩn rơi vào sinh tử luân hồi bàn sẽ bị tiêu trừ sạch, không thể trốn khỏi sinh tử.
Lý Thọ vốn định công kích Lục Nguyên, sắp đánh tới người hắn rồi nhưng lúc nãy gã hộc búng máu. Mỗi người luyện Thái Thượng Thương Hàn Kinh, bệnh khuẩn cũng là mình dưỡng ra, tu vi càng sâu thì bệnh khuẩn càng đáng sợ, những bệnh khuẩn liên kết với tâm huyết mình, bây giờ Lục Nguyên thiêu hủy bệnh khuẩn làm tâm thần gã bị tổn hại nặng, hộc ra búng máu. Gã không bao giờ ngờ Thái Thượng Thương Hàn Kinh gia gia bồi dưỡng ra bệnh khuẩn sẽ chết, điều này chưa từng xảy ra.
Tinh thần gã rối loạn lại bị thương, cách Lục Nguyên quá gần.
Lục Nguyên là lại người nào? Sao bỏ qua cơ hội này được? Kiếm quang Dưỡng Ngô linh kiếm như rắn độc thẳng hướng cổ họng Lý Thọ. Lý Thọ tốt xấu là người Đan Dược Văn Minh, bất giác thụt lùi trốn tránh, nhưng vào lúc này sao mà tránh né được.
*Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh!*
Một chuỗi sắt thép va nhau vang lên, trường kiếm Lục Nguyên đâm xuyên vai phải Lý Thọ, khuỷu tay đánh bay gã.
- Thua cho ta!
Lại là một chưởng pháp lực đánh ra, *ầm* một tiếng, đánh Lý Thọ hôn mê.
Thắng bại đã định.
Lục Nguyên mỉm cười nói:
- Người văn minh chỉ có thế thôi.
Thua!
Cứ thế thua!
Chưa ba chiêu đã thua!
Người có mặc dù là văn minh trong tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên, hay là giáo phái tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên đều há hốc mồm. Họ đích thực không ngờ Lục Nguyên sẽ mạnh như vậy. Lúc trước còn chưa biết ai thắng, dù sao Lý Thọ có thể đánh hơn hai mươi người Vô Song Môn dễ như chơi, cường giả kiệt xuất.
Cho nên giờ phút này, người tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên thấy Lục Nguyên thắng, còn nhanh như vậy thì kinh ngạc trợn tròn mắt không biết nên nói.
Văn minh đại biểu là uy nghiêm tối cao. Phó Dịch, Diệp Cơ Phát, Tống Duy Nhất, những người này đều rất có bản lĩnh, lúc trước có một đội nhưng tuyệt đối không ai dám chọc người văn minh. Biết người văn minh có công pháp kỳ lạ, có thể thắng được hơn hai mươi người.
Nhưng bây giờ, người Đan Dược Văn Minh đại biểu cho uy nghiêm tối cao thế mà bị Lục Nguyên đánh bại.
Đám người bọn họ nhìn thấy một truyền thuyết sinh ra!
Người trong tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên như nước sôi sùng sục.
- Thái Thượng Thương Hàn Kinh bị phá!
- Người này rốt cuộc là ai? Phá được cả Thái Thượng Thương Hàn Kinh?
- Người văn minh chúng ta lại bị một người Vô Thượng Đại Giáo đánh bại, hắn dùng công pháp gì vậy?