Hoa Hạc còn muốn phản kháng. Gã đường đường là người văn minh, sao có thể khuất phục người Vô Thượng Đại Giáo tầm thường như Lục Nguyên chứ? Nhưng tiếc là ý chí kiên cường không cứng bằng nắm tay của Lục Nguyên.
Lần này Lục Nguyên vớt được không ít chiến lợi phẩm.
Ví dụ ba mươi người Hoa Hạc thu gom tám Đại Hỗn Động Thạch đều vào tay. Không sai, họ có chỉ tám Đại Hỗn Động Thạch. Tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên chia ba nhóm người, Hoa Hạc là nhóm mạnh nhất, có tám Đại Hỗn Động Thạch. Loại Đại Hỗn Động Thạch này to cỡ trứng gã, trong suốt, cầm trong tay cảm giác là lạ, như không phải cầm một Đại Hỗn Động Thạch mà là không gian ngăn cách thế giới này. Nó không có chút sức nặng lại như nặng ngàn cân, loại cảm giác này cực kỳ lạ lùng.
Không chỉ vậy, về mặt linh thạch thì hốt đến năm trăm vạn trung phẩm linh thạch. Ba mươi người, năm trăm vạn trung phẩm linh thạch mà không lấy ra được thì mình làm sao lăn lộn chứ. Lục Nguyên phát hiện cơ bản mình có một ngàn vạn trung phẩm linh thạch, cảm thấy lại giàu lên rồi.
Đương nhiên nếu bắt chẹt Đan Dược Văn Minh chỉ vẻn vẹn hốt Đại Hỗn Động Thạch và năm trăm vạn trung phẩm linh thạch thì mình không cần làm ăn gì nữa. Đan Dược Văn Minh nếu đã được xưng là đan tiến văn nhiễm, về mặt luyện đan tất nhiên có thuật đặc biệt.
Nói đúng hơn là tại trung ương thiên triều, luyện đan thì Đan Dược Văn Minh mạnh nhất. Khó khăn lắm mới túm gáy Đan Dược Văn Minh một lần, không lấy chút đan dược thì thật có lỗi với mình.
Chậc chậc, này là gì, ngưng luyện kim thân chân đan à. Lục Nguyên nhìn cái hộp trong tay, mở hộp ra xem, là một viên đan dược tỏa ánh sáng vàng chiếu một dặm, nghe nói nó có thể tăng bốn phần trăm tăng lên đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân, là bốn phần khả năng nhé. Có nó, mình có nắm chắc hơn tăng lên đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân.
Rồi còn thiên toàn vô khuyết đan, đây là mình tích góp càng nhiều pháp môn thâm hậu, khiến mình có thể nhanh chóng đến đại đạo cảnh thập tầng.
Rồi còn có này, tiêu di phục nguyên dược, là đan dược chớp mắt hồi phục tám phần pháp lực, giá trị cực kỳ bất phàm. Có dược này, tác dụng trong chiến đấu to lớn. Khó thể tưởng tượng đây là ngộ đọa đan, số lượng còn nhiều vậy, trên ngàn viên. Tác dụng của ngộ đạo đan là một khi nuốt vào, trong mười hai canh giờ tăng năng lực ngộ đạo, như tùy thân mang theo ngộ đạo thiên các vậy, mặt tu hành tác dụng lớn đến khó tưởng tượng.
Tất nhiên mấy đan dược đó so với cuối cùng Ngộ Hóa Hỗn Động Đan thi không đáng gì.
Ngộ Hóa Hỗn Động Đan chỉ có một viên, tác dụng là tăng hai phần mười khả năng đến hỗn động cảnh. Loại đan dược này bình thường chỉ lưu thông nội bộ văn minh, người Vô Thượng Đại Giáo chưa từng thấy qua, thế mà giờ rơi vào tay Lục Nguyên, khiến bao nhiêu người hâm mộ chết được.
Viên Ngộ Hóa Hỗn Động Đan bị Lục Nguyên cướp đi, Hoa Hạc muốn khóc. Gã thống khổ lắm, đó là báu vật của gã, thế mà bị Lục Nguyên cướp mất.
Kỳ thực không chỉ mình Hoa Hạc, hơn ba mươi người khác ai nấy đều sắp khóc. Họ vốn tưởng còn sống là mừng rồi, ai dè Lục Nguyên vơ vết của cải độc như vậy, đem gia tài của họ hốt hơn một nửa, đây là họ tích lũy mấy trăm năm. Đặc biệt có một ít đan dược, một số khá là quý giá cứ thế bị Lục Nguyên cướp mất. Nhất là Hoa Hạc, viên Ngộ Hóa Hỗn Động Đan của gã là vì gã lập công lao lớn, khó khăn lắm mới được ban thưởng, kết quả Lục Nguyên đoạt đi, lòng họ đang nhỏ máu.
Trong mắt người Đan Dược Văn Minh, Lục Nguyên so với ác ma còn ác hơn ba phần.
Còn người giáo phái tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên, ai nấy trợn tròn mắt. Từ lúc Lục Nguyên bắt đầu vơ vết của cải thì họ đã tròn mắt rồi. Ở trong mắt họ, người Đan Dược Văn Minh ai nấy cao không thể nhìn, đâu ngờ rằng Lục Nguyên dám tống tiền họ? Cái này là điều họ không bao giờ dám nghĩ. Trong lòng mỗi người đều giơ ngón cái, Lục Nguyên quá siêu, chuyện này cũng dám làm.
Kết quả Lục Nguyên hốt mấy chục loại đan dược, số lượng tính hàng ngàn khiến họ muốn hộc máu, là hâm mộ muốn hộc máu. Trong đó một ít đan dược cực kỳ quý giá, có số ít không phải vấn đề đắt đỏ mà là người giáo phái muốn mua cũng không được, chỉ có người văn minh mới mua được. Kết quả đều bị Lục Nguyên lấy hết, họ hâm mộ rất nhiều.
Dám nghĩ dám làm, gan to bằng trời, đây là cách nhìn của họ với Lục Nguyên.
Lục Nguyên đấu với đám Hoa Hạc Đan Dược Văn Minh xong, thời gian tại Thái Hoàng Thiên cũng sắp hết. Thời gian còn lại Lục Nguyên đi dạo tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên, muốn tìm hai đội ngũ khác tại tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên. Hai đội này tất nhiên trốn tránh, họ có nghe chiến tích đáng sợ của Lục Nguyên.
Trời xanh nhỏ lệ mà, lúc trước là người văn minh đè đầu người giáo phái.
Bây giờ trở thành người văn minh tránh né người giáo phái.
Loại chuyện này khiến người không dám tin! Không thể tưởng tượng!
Chán quá đi, đây là cảm giác duy nhất hiện nay của Lục Nguyên.
Đúng là rất chán. Vốn mình muốn tìm hai đội văn minh khác, đâu ngờ hai đội kia đều trốn mất biệt. Mình giống tìm chuột chũi, cố tình người văn minh thủ đoạn không ít, vẫn không tìm ra hai đội kia.
Mặc kệ, không thèm tìm.
Nhân dịp này mình lại thử một lần, xem coi có thể đột phá đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân cảnh giới không.
Tìm một nơi vắng vẻ, bắt đầu bế quan.
Bình thường muốn xung kích đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân rất là phiền phức, có nguy hiểm, cần người hộ pháp, nhưng mình không cần. Nói thật ra bây giờ trong Thái Hoàng Thiên dù là người giáo phái tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên, hay người văn minh tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên có ai dám chọc mình không?
Vậy nên Lục Nguyên khá là yên tâm bắt đầu bế quan.
Lục Nguyên không đoán sai, hiện nay đích thực rất nhiều người chú ý Lục Nguyên, không dùng các loại bí pháp chú ý hắn. Ví dụ như nhóm Hoa Hạc đều để ý Lục Nguyên, thấy hắn to gan bắt đầu bế quan trùng kích đại đạo cảnh cửu tầng thì Hoa Hạc đầu tiên là giật mình, Lục Nguyên này quá to gan đi, biết có nhiều người chú ý đến mà còn dám bế quan trùng kích đại đạo cảnh cửu tầng, đúng là gan to bằng trời.
Hắn không sợ bọn mình nhân dịp hắn trùng kích đại đạo cảnh cửu tầng mà đánh lén sao?
Tuy nhiên Hoa Hạc nghĩ vậy thôi chứ trong lòng không dám tập kích Lục Nguyên. Cho dù Lục Nguyên vì bị tập kích mà không thành tựu cảnh giới đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân, nhưng nếu hắn thật sự nổi giận, bằng thực lực hiện nay của hắn càn quét mọi người không thành vấn đề, khi đó gã trốn đi đâu được.
Lần trước là nộp giá bồi thường trên trời, dùng đan dược hàng ngàn cuối cùng mới còn sống.
Bây giờ chọc Lục Nguyên thất bại thì sao? Hoa Hạc không dám tưởng tượng.
Bây giờ Hoa Hạc chưa phát hiện sâu tận đáy lòng gã bắt đầu sợ hãi Lục Nguyên. Đương nhiên cho dù gã có nhận ra điều này nhưng tuyệt đối không khả năng thừa nhận. Gã đường đường là người văn minh, làm sao mà sợ Lục Nguyên người giáo phái được. Không khả năng, tuyệt đối không thể nào.
Khi Hoa Hạc thông qua thủ đoạn đặc biệt phát hiện Lục Nguyên bắt đầu nuốt đan dược trùng kích đại đạo cảnh cửu tầng thì khóc ròng.
Hoa Hạc còn muốn phản kháng. Gã đường đường là người văn minh, sao có thể khuất phục người Vô Thượng Đại Giáo tầm thường như Lục Nguyên chứ? Nhưng tiếc là ý chí kiên cường không cứng bằng nắm tay của Lục Nguyên.
Lần này Lục Nguyên vớt được không ít chiến lợi phẩm.
Ví dụ ba mươi người Hoa Hạc thu gom tám Đại Hỗn Động Thạch đều vào tay. Không sai, họ có chỉ tám Đại Hỗn Động Thạch. Tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên chia ba nhóm người, Hoa Hạc là nhóm mạnh nhất, có tám Đại Hỗn Động Thạch. Loại Đại Hỗn Động Thạch này to cỡ trứng gã, trong suốt, cầm trong tay cảm giác là lạ, như không phải cầm một Đại Hỗn Động Thạch mà là không gian ngăn cách thế giới này. Nó không có chút sức nặng lại như nặng ngàn cân, loại cảm giác này cực kỳ lạ lùng.
Không chỉ vậy, về mặt linh thạch thì hốt đến năm trăm vạn trung phẩm linh thạch. Ba mươi người, năm trăm vạn trung phẩm linh thạch mà không lấy ra được thì mình làm sao lăn lộn chứ. Lục Nguyên phát hiện cơ bản mình có một ngàn vạn trung phẩm linh thạch, cảm thấy lại giàu lên rồi.
Đương nhiên nếu bắt chẹt Đan Dược Văn Minh chỉ vẻn vẹn hốt Đại Hỗn Động Thạch và năm trăm vạn trung phẩm linh thạch thì mình không cần làm ăn gì nữa. Đan Dược Văn Minh nếu đã được xưng là đan tiến văn nhiễm, về mặt luyện đan tất nhiên có thuật đặc biệt.
Nói đúng hơn là tại trung ương thiên triều, luyện đan thì Đan Dược Văn Minh mạnh nhất. Khó khăn lắm mới túm gáy Đan Dược Văn Minh một lần, không lấy chút đan dược thì thật có lỗi với mình.
Chậc chậc, này là gì, ngưng luyện kim thân chân đan à. Lục Nguyên nhìn cái hộp trong tay, mở hộp ra xem, là một viên đan dược tỏa ánh sáng vàng chiếu một dặm, nghe nói nó có thể tăng bốn phần trăm tăng lên đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân, là bốn phần khả năng nhé. Có nó, mình có nắm chắc hơn tăng lên đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân.
Rồi còn thiên toàn vô khuyết đan, đây là mình tích góp càng nhiều pháp môn thâm hậu, khiến mình có thể nhanh chóng đến đại đạo cảnh thập tầng.
Rồi còn có này, tiêu di phục nguyên dược, là đan dược chớp mắt hồi phục tám phần pháp lực, giá trị cực kỳ bất phàm. Có dược này, tác dụng trong chiến đấu to lớn. Khó thể tưởng tượng đây là ngộ đọa đan, số lượng còn nhiều vậy, trên ngàn viên. Tác dụng của ngộ đạo đan là một khi nuốt vào, trong mười hai canh giờ tăng năng lực ngộ đạo, như tùy thân mang theo ngộ đạo thiên các vậy, mặt tu hành tác dụng lớn đến khó tưởng tượng.Tất nhiên mấy đan dược đó so với cuối cùng Ngộ Hóa Hỗn Động Đan thi không đáng gì.
Ngộ Hóa Hỗn Động Đan chỉ có một viên, tác dụng là tăng hai phần mười khả năng đến hỗn động cảnh. Loại đan dược này bình thường chỉ lưu thông nội bộ văn minh, người Vô Thượng Đại Giáo chưa từng thấy qua, thế mà giờ rơi vào tay Lục Nguyên, khiến bao nhiêu người hâm mộ chết được.
Viên Ngộ Hóa Hỗn Động Đan bị Lục Nguyên cướp đi, Hoa Hạc muốn khóc. Gã thống khổ lắm, đó là báu vật của gã, thế mà bị Lục Nguyên cướp mất.
Kỳ thực không chỉ mình Hoa Hạc, hơn ba mươi người khác ai nấy đều sắp khóc. Họ vốn tưởng còn sống là mừng rồi, ai dè Lục Nguyên vơ vết của cải độc như vậy, đem gia tài của họ hốt hơn một nửa, đây là họ tích lũy mấy trăm năm. Đặc biệt có một ít đan dược, một số khá là quý giá cứ thế bị Lục Nguyên cướp mất. Nhất là Hoa Hạc, viên Ngộ Hóa Hỗn Động Đan của gã là vì gã lập công lao lớn, khó khăn lắm mới được ban thưởng, kết quả Lục Nguyên đoạt đi, lòng họ đang nhỏ máu.
Trong mắt người Đan Dược Văn Minh, Lục Nguyên so với ác ma còn ác hơn ba phần.
Còn người giáo phái tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên, ai nấy trợn tròn mắt. Từ lúc Lục Nguyên bắt đầu vơ vết của cải thì họ đã tròn mắt rồi. Ở trong mắt họ, người Đan Dược Văn Minh ai nấy cao không thể nhìn, đâu ngờ rằng Lục Nguyên dám tống tiền họ? Cái này là điều họ không bao giờ dám nghĩ. Trong lòng mỗi người đều giơ ngón cái, Lục Nguyên quá siêu, chuyện này cũng dám làm.
Kết quả Lục Nguyên hốt mấy chục loại đan dược, số lượng tính hàng ngàn khiến họ muốn hộc máu, là hâm mộ muốn hộc máu. Trong đó một ít đan dược cực kỳ quý giá, có số ít không phải vấn đề đắt đỏ mà là người giáo phái muốn mua cũng không được, chỉ có người văn minh mới mua được. Kết quả đều bị Lục Nguyên lấy hết, họ hâm mộ rất nhiều.
Dám nghĩ dám làm, gan to bằng trời, đây là cách nhìn của họ với Lục Nguyên.
Lục Nguyên đấu với đám Hoa Hạc Đan Dược Văn Minh xong, thời gian tại Thái Hoàng Thiên cũng sắp hết. Thời gian còn lại Lục Nguyên đi dạo tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên, muốn tìm hai đội ngũ khác tại tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên. Hai đội này tất nhiên trốn tránh, họ có nghe chiến tích đáng sợ của Lục Nguyên.
Trời xanh nhỏ lệ mà, lúc trước là người văn minh đè đầu người giáo phái.
Bây giờ trở thành người văn minh tránh né người giáo phái.
Loại chuyện này khiến người không dám tin! Không thể tưởng tượng!
Chán quá đi, đây là cảm giác duy nhất hiện nay của Lục Nguyên.
Đúng là rất chán. Vốn mình muốn tìm hai đội văn minh khác, đâu ngờ hai đội kia đều trốn mất biệt. Mình giống tìm chuột chũi, cố tình người văn minh thủ đoạn không ít, vẫn không tìm ra hai đội kia. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Mặc kệ, không thèm tìm.
Nhân dịp này mình lại thử một lần, xem coi có thể đột phá đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân cảnh giới không.
Tìm một nơi vắng vẻ, bắt đầu bế quan.
Bình thường muốn xung kích đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân rất là phiền phức, có nguy hiểm, cần người hộ pháp, nhưng mình không cần. Nói thật ra bây giờ trong Thái Hoàng Thiên dù là người giáo phái tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên, hay người văn minh tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên có ai dám chọc mình không?
Vậy nên Lục Nguyên khá là yên tâm bắt đầu bế quan.
Lục Nguyên không đoán sai, hiện nay đích thực rất nhiều người chú ý Lục Nguyên, không dùng các loại bí pháp chú ý hắn. Ví dụ như nhóm Hoa Hạc đều để ý Lục Nguyên, thấy hắn to gan bắt đầu bế quan trùng kích đại đạo cảnh cửu tầng thì Hoa Hạc đầu tiên là giật mình, Lục Nguyên này quá to gan đi, biết có nhiều người chú ý đến mà còn dám bế quan trùng kích đại đạo cảnh cửu tầng, đúng là gan to bằng trời.
Hắn không sợ bọn mình nhân dịp hắn trùng kích đại đạo cảnh cửu tầng mà đánh lén sao?
Tuy nhiên Hoa Hạc nghĩ vậy thôi chứ trong lòng không dám tập kích Lục Nguyên. Cho dù Lục Nguyên vì bị tập kích mà không thành tựu cảnh giới đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân, nhưng nếu hắn thật sự nổi giận, bằng thực lực hiện nay của hắn càn quét mọi người không thành vấn đề, khi đó gã trốn đi đâu được.
Lần trước là nộp giá bồi thường trên trời, dùng đan dược hàng ngàn cuối cùng mới còn sống.
Bây giờ chọc Lục Nguyên thất bại thì sao? Hoa Hạc không dám tưởng tượng.
Bây giờ Hoa Hạc chưa phát hiện sâu tận đáy lòng gã bắt đầu sợ hãi Lục Nguyên. Đương nhiên cho dù gã có nhận ra điều này nhưng tuyệt đối không khả năng thừa nhận. Gã đường đường là người văn minh, làm sao mà sợ Lục Nguyên người giáo phái được. Không khả năng, tuyệt đối không thể nào.
Khi Hoa Hạc thông qua thủ đoạn đặc biệt phát hiện Lục Nguyên bắt đầu nuốt đan dược trùng kích đại đạo cảnh cửu tầng thì khóc ròng.