Chớp mắt, Lục Nguyên động, người hóa thành như rồng bay, theo kiếm quang vô số sấm sét bị chém hết.
Qua Quỳ Ngưu Cổ, sấm sét trên trời hơi khựng lại, dường như sáng sủa chút.
Nhạc Sương nói:
- Hỗn động thiên kiếp thế là qua rồi? Xem ra không khó khăn lắm thôi.
Chu Nộ Trì cười khẩy nói:
- Không khó? Nói đùa. Không nói cái khác, mở đầu xuân thu huyền thủy thiên kiếp đã không dễ dàng thông qua, nếu đến phiên chúng ta độ một kiếm Quỳ Ngưu Cổ thì ta bảo đảm dù là đại đạo cảnh thập tầng cũng tuyệt đối không qua nổi.
Nhạc Sương thè lưỡi hồng hồng nói:
- Ta thấy Lục sư đệ độ qua đơn gian quá.
Tần Sương Thành tổng kết:
- Đó là vì kiếm pháp của Lục sư đệ quá mạnh.
Khi tám đệ tử nói chuyện thì Thái Sử Không nhìn lên trời, gã mơ hồ cảm giác sẽ không đơn giản như vậy. Lần trước Lục Nguyên có tám mươi chín thiên địa pháp tắc, thế này đã sáng tạo không biết bao nhiêu lịch sử, hỗn động thiên kiếp của hắn không dễ vượt qua như vậy. Gã nhìn thấy bầu trời đúng là sáng sủa chút, nhưng xem kỹ không giống như thiên kiếp đã qua mà đang tích luy ra thiên kiếp đáng sợ.
Bầu trời rốt cuộc xuất hiện biến đổi, trong không trung một Vệ Tinh Lôi đập xuống.
Vệ Tinh Lôi!
Thái Sử Không bị kinh sợ.
Những Vệ Tinh Lôi to cỡ vệ tinh, tràn ngập tinh hoa sấm sét dadpj xuống, hơn nữa không thể trốn, hoàn toàn tỏa định, không ngờ nổi sẽ là Vệ Tinh Lôi. Vệ Tinh Lôi ở trên không trung lăn lộn, chính là thiên kiếp dẫn động hàng ức vạn tinh thần lực hóa thành một loại lôi phạt.
Lại nhìn bầu trời, Vệ Tinh Lôi chỉ có một viên, may mắn, chỉ một viên, Thái Sử Không thở phào một nửa.
Nhưng không cần nhiều, chỉ một viên Vệ Tinh Lôi đã đủ đáng sợ.
Thái Sử Không vừa thở ra lại hít vào, gã quyết định phải nắm chắc thời gian, nếu Lục Nguyên không độ qua cần cứu hắn, nếu không nguyên tinh thần sấm sét vẹ tinh đập lên người hắn đủ khủng bố.
Lúc này trên trời, Vệ Tinh Lôi to lớn đường kính năm mươi vạn trượng thẳng tắp hướng tinh thần Kiếm Môn ở. Đây là tiểu cầu đụng đại cầu, vệ tinh cầu đụng vào tinh thần Kiếm Môn ở, một khi bị đập trúng thì thật là tai họa lớn. Tất nhiên loại Vệ Tinh Lôi này phải giải quyết Lục Nguyên trước, nếu còn dư lực mới tập kích Kiếm Môn.
Vệ Tinh Lôi ngày càng gần.
Trong Kiếm Môn một số lão cổ đổng, các cường giả đều phát hiện Vệ Tinh Lôi tới gần.
- Ai đang độ thiên kiếp?
- Rốt cuộc là ai độ thiên kiếp?
Bởi vì Không Chi Sơn ngăn cách với bên ngoài, cho nên đám Kiếm Môn không ngừng đoán xem rốt cuộc là vị nào độ thiên kiếp, hẫn dẫn cả Vệ Tinh Lôi. Tất nhiên có người nghi ngờ là Lục Nguyên, tuy không ít người bế quan trùng kích hỗn động cảnh, nhưng có thể dẫn động thiên kiếp đáng sợ như Vệ Tinh Lôi thì không mấy ai, tuy nhiên họ không dám chắc chắn.
Vệ Tinh Lôi lấy thế lôi điện cuồn cuộn hóa thành quả cầu to lớn muốn đụng vào tinh thần Kiếm Môn to bực.
Đây là tiểu tinh thần đụng đại tinh thần.
Một số lão cổ đổng, các cường giả trong Kiếm Môn đều phát hiện Vệ Tinh Lôi tới gần.
Trong một góc Kiếm Môn, chỗ đó đứng một nho sinh khoảng ba mươi tuổi, dáng người gầy gò. Nho sinh vóc người bình thường, đôi mắt sâu thẳm, dường như chất chứa trí tuệ thế gian. Trên người gã tỏa ra hơi thở trí tuệ vô cùng tận, người này tên gọi là Kiếm Tuệ.
Một trong kiếm đạo bát cực.
Kiếm đạo bát cực tự mang một cực đoan kiếm đạo, vâng chịu đại khí vận trong thiên địa mà sinh.
Ví dụ Kiếm Ma mang theo ma tính kiếm đạo.
Kiếm Tham là tính tham lam kiếm đạo.
Kiếm Linh là kiếm đạo linh khí, chung kiếm đạo linh tú mà sinh.
Kiếm Tuệ tức là tập kiếm đạo trí tuệ mà sinh. Gã ở trong kiếm đạo bát cực là thông minh nhất, cũng là thuộc hạ của Kiếm Chi Tử, đệ nhất quân sư. Kiếm Tuệ chịu đi theo Kiếm Chi Tử là vì lấy trí tuệ vô thượng của gã phongr đoán, Kiếm Chi Tử sẽ trở thành người mạnh nhất Kiếm Môn. Lấy trí tuệ vô cùng của Kiếm Tuệ, tất nhiên phải đi theo người như vậy.
Kiếm Tuệ ngồi trước bàn, tay đang ghi chép.
Khi những người khác còn chưa phỏng đoán ra cụ thể Vệ Tinh Lôi đập vào đâu thì gã ứng với kiếm đạo trí tuệ mà sinh đã khẳng định nên là Không Chi Sơn. Chỗ Không Chi Sơn có Lục Nguyên ư?
Người theo kiếm đạo trí tuệ mà sinh này tay cầm bút lông, ở trên giấy viết xuống một loạt văn tự, nhìn kỹ tờ giấy gã viết, đó là một phần tư liệu khá là hữu dụng, tư liệu từ lúc Lục Nguyên tiến vào trung ương thiên triều đều có ghi chép. Từ rất sớm trước kia Kiếm Tuệ đã chú ý Lục Nguyên, ghi chép hết mọi thứ liên quan hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Kiếm Tuệ cười khẽ nói:
- Lục Nguyên, tiềm lực của hắn không tệ, đáng tiếc cuối cùng sẽ thua.
Bên cạnh gã đứng Hiên Viên Lệnh vừa đến hỗn động cảnh nhất tầng.
Hiên Viên Lệnh gần đây gặp đại bại, vốn cho rằng mình rất khó làm đối thủ của Lục Nguyên nữa, nhưng khi ấy Kiếm Tuệ xuất hiện. Kiếm Tuệ sư huynh là người thong minh nhất cả đời Hiên Viên Lệnh gặp, tính toán không bỏ sót, hơn nữa dường như Kiếm Tuệ sư huynh định đối phó Lục Nguyên, hắn chết chắc rồi.
Kiếm Tuệ sư huynh muốn đối phó một người, người ấy tuyệt đối không tránh thoát khỏi xui xẻo.
Bởi vì đó vốn chính là tập hợp kiếm đạo trí tuệ.
Kiếm Tuệ thản nhiên nói:
- Tiểu tử Lục Nguyên đích thực hơi mạnh, tiềm lực sâu, nhưng đáng tiếc tương lai hắn sẽ kết thúc trong tay ta.
Dù gã hời hợt nói nhưng câu nói lộ ra vô cùng tự tin, đó là tự tin sâu tận xương tủy.
Kiếm Văn Hào ở bên cạnh nói:
- Kiếm Tuệ sư huynh, nhất định phải giết chết tiểu tử Lục Nguyên, dù không giết phải khiến hắn liếm gót giày ta.
Tuy Kiếm Văn Hào là đệ đệ của Kiếm Chi Tử nhưng tự biết Kiếm Chi Tử khá là tôn trọng Kiếm Tuệ, cho nên dù gã la hết nhưng rất tôn kính Kiếm Tuệ.
- Ngươi yên tâm.
Kiếm Tuệ lạnh nhạt nói:
- Ta sẽ bắt hắn, để hắn liếm gót giày ngươi. Đương nhiên ta muốn tủy não của hắn, nuốt tủy não thiên tài kiếm đạo có thể khiến kiếm đạo trí tuệ của ta thêm một tầng.
Lục Nguyên, tuy ngươi sắp tiến vào hỗn động cảnh, nhưng vừa vào hỗn động cảnh lập tức có thiên la địa võng chờ đợi ngươi.
Đôi mắt Kiếm Tuệ chớp lóe ánh sáng trí tuệ mà nguy hiểm.
Lục Nguyên lại có một đại địch, Kiếm Tuệ xuất hiện.
Vệ Tinh Lôi, ngày càng gần.
Vệ Tinh Lôi to đến năm mươi vạn trượng, trên Vệ Tinh Lôi to vô cùng còn có lôi long, lôi phượng hoàng, lôi kỳ lân, nhưng những cái đó chỉ là mặt ngoài, bên trong Vệ Tinh Lôi, bản chi nguyên mới càng khủng bố, một khi tập kích có thể phá hủy vô số tòa sơn mạch, vô số thành trì.
Vệ Tinh Lôi tỏa ra vô tận lôi quang, mang theo thế sấm sét vô cùng động vào tinh thần Kiếm Môn ở.
Vệ Tinh Lôi ngày càng gần, rốt cuộc đám lão cổ đổng trong Kiếm Môn xác định mục tiêu cuối cùng của nó, Không Chi Sơn. Nếu như là Không Chi Sơn, vậy người lần này độ kiếp cũng lộ ra.
Không ngờ lại là Lục Nguyên này.
Hơn nữa Lục Nguyên thật không tầm thường.
Tám năm không độ hỗn động thiên kiếp thì thôi, một khi bắt đầu độ hỗn động thiên kiếp là kiếp số khủng bố như vậy. Trước không nói lôi kiếp ban đầu, cuối cùng giáng xuống lại là một viên Vệ Tinh Lôi, đó là kiếp số khủng bố cỡ nào? Nhưng những người xem cũng yên lòng, nếu đã ở Không Chi Sơn, đó là địa bàn của Thái Sử Không, Vệ Tinh Lôi này dù Lục Nguyên không *** được kiếp chắc Thái Sử Không cũng ngăn được, sẽ không đánh trúng Kiếm Môn tinh thần.
Chớp mắt, Lục Nguyên động, người hóa thành như rồng bay, theo kiếm quang vô số sấm sét bị chém hết.
Qua Quỳ Ngưu Cổ, sấm sét trên trời hơi khựng lại, dường như sáng sủa chút.
Nhạc Sương nói:
- Hỗn động thiên kiếp thế là qua rồi? Xem ra không khó khăn lắm thôi.
Chu Nộ Trì cười khẩy nói:
- Không khó? Nói đùa. Không nói cái khác, mở đầu xuân thu huyền thủy thiên kiếp đã không dễ dàng thông qua, nếu đến phiên chúng ta độ một kiếm Quỳ Ngưu Cổ thì ta bảo đảm dù là đại đạo cảnh thập tầng cũng tuyệt đối không qua nổi.
Nhạc Sương thè lưỡi hồng hồng nói:
- Ta thấy Lục sư đệ độ qua đơn gian quá.
Tần Sương Thành tổng kết:
- Đó là vì kiếm pháp của Lục sư đệ quá mạnh.
Khi tám đệ tử nói chuyện thì Thái Sử Không nhìn lên trời, gã mơ hồ cảm giác sẽ không đơn giản như vậy. Lần trước Lục Nguyên có tám mươi chín thiên địa pháp tắc, thế này đã sáng tạo không biết bao nhiêu lịch sử, hỗn động thiên kiếp của hắn không dễ vượt qua như vậy. Gã nhìn thấy bầu trời đúng là sáng sủa chút, nhưng xem kỹ không giống như thiên kiếp đã qua mà đang tích luy ra thiên kiếp đáng sợ.
Bầu trời rốt cuộc xuất hiện biến đổi, trong không trung một Vệ Tinh Lôi đập xuống.
Vệ Tinh Lôi!
Thái Sử Không bị kinh sợ.
Những Vệ Tinh Lôi to cỡ vệ tinh, tràn ngập tinh hoa sấm sét dadpj xuống, hơn nữa không thể trốn, hoàn toàn tỏa định, không ngờ nổi sẽ là Vệ Tinh Lôi. Vệ Tinh Lôi ở trên không trung lăn lộn, chính là thiên kiếp dẫn động hàng ức vạn tinh thần lực hóa thành một loại lôi phạt.
Lại nhìn bầu trời, Vệ Tinh Lôi chỉ có một viên, may mắn, chỉ một viên, Thái Sử Không thở phào một nửa.Nhưng không cần nhiều, chỉ một viên Vệ Tinh Lôi đã đủ đáng sợ.
Thái Sử Không vừa thở ra lại hít vào, gã quyết định phải nắm chắc thời gian, nếu Lục Nguyên không độ qua cần cứu hắn, nếu không nguyên tinh thần sấm sét vẹ tinh đập lên người hắn đủ khủng bố.
Lúc này trên trời, Vệ Tinh Lôi to lớn đường kính năm mươi vạn trượng thẳng tắp hướng tinh thần Kiếm Môn ở. Đây là tiểu cầu đụng đại cầu, vệ tinh cầu đụng vào tinh thần Kiếm Môn ở, một khi bị đập trúng thì thật là tai họa lớn. Tất nhiên loại Vệ Tinh Lôi này phải giải quyết Lục Nguyên trước, nếu còn dư lực mới tập kích Kiếm Môn.
Vệ Tinh Lôi ngày càng gần.
Trong Kiếm Môn một số lão cổ đổng, các cường giả đều phát hiện Vệ Tinh Lôi tới gần.
- Ai đang độ thiên kiếp?
- Rốt cuộc là ai độ thiên kiếp?
Bởi vì Không Chi Sơn ngăn cách với bên ngoài, cho nên đám Kiếm Môn không ngừng đoán xem rốt cuộc là vị nào độ thiên kiếp, hẫn dẫn cả Vệ Tinh Lôi. Tất nhiên có người nghi ngờ là Lục Nguyên, tuy không ít người bế quan trùng kích hỗn động cảnh, nhưng có thể dẫn động thiên kiếp đáng sợ như Vệ Tinh Lôi thì không mấy ai, tuy nhiên họ không dám chắc chắn.
Vệ Tinh Lôi lấy thế lôi điện cuồn cuộn hóa thành quả cầu to lớn muốn đụng vào tinh thần Kiếm Môn to bực.
Đây là tiểu tinh thần đụng đại tinh thần.
Một số lão cổ đổng, các cường giả trong Kiếm Môn đều phát hiện Vệ Tinh Lôi tới gần.
Trong một góc Kiếm Môn, chỗ đó đứng một nho sinh khoảng ba mươi tuổi, dáng người gầy gò. Nho sinh vóc người bình thường, đôi mắt sâu thẳm, dường như chất chứa trí tuệ thế gian. Trên người gã tỏa ra hơi thở trí tuệ vô cùng tận, người này tên gọi là Kiếm Tuệ.
Một trong kiếm đạo bát cực.
Kiếm đạo bát cực tự mang một cực đoan kiếm đạo, vâng chịu đại khí vận trong thiên địa mà sinh.
Ví dụ Kiếm Ma mang theo ma tính kiếm đạo.
Kiếm Tham là tính tham lam kiếm đạo.
Kiếm Linh là kiếm đạo linh khí, chung kiếm đạo linh tú mà sinh.
Kiếm Tuệ tức là tập kiếm đạo trí tuệ mà sinh. Gã ở trong kiếm đạo bát cực là thông minh nhất, cũng là thuộc hạ của Kiếm Chi Tử, đệ nhất quân sư. Kiếm Tuệ chịu đi theo Kiếm Chi Tử là vì lấy trí tuệ vô thượng của gã phongr đoán, Kiếm Chi Tử sẽ trở thành người mạnh nhất Kiếm Môn. Lấy trí tuệ vô cùng của Kiếm Tuệ, tất nhiên phải đi theo người như vậy.
Kiếm Tuệ ngồi trước bàn, tay đang ghi chép.
Khi những người khác còn chưa phỏng đoán ra cụ thể Vệ Tinh Lôi đập vào đâu thì gã ứng với kiếm đạo trí tuệ mà sinh đã khẳng định nên là Không Chi Sơn. Chỗ Không Chi Sơn có Lục Nguyên ư?
Người theo kiếm đạo trí tuệ mà sinh này tay cầm bút lông, ở trên giấy viết xuống một loạt văn tự, nhìn kỹ tờ giấy gã viết, đó là một phần tư liệu khá là hữu dụng, tư liệu từ lúc Lục Nguyên tiến vào trung ương thiên triều đều có ghi chép. Từ rất sớm trước kia Kiếm Tuệ đã chú ý Lục Nguyên, ghi chép hết mọi thứ liên quan hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Kiếm Tuệ cười khẽ nói:
- Lục Nguyên, tiềm lực của hắn không tệ, đáng tiếc cuối cùng sẽ thua.
Bên cạnh gã đứng Hiên Viên Lệnh vừa đến hỗn động cảnh nhất tầng.
Hiên Viên Lệnh gần đây gặp đại bại, vốn cho rằng mình rất khó làm đối thủ của Lục Nguyên nữa, nhưng khi ấy Kiếm Tuệ xuất hiện. Kiếm Tuệ sư huynh là người thong minh nhất cả đời Hiên Viên Lệnh gặp, tính toán không bỏ sót, hơn nữa dường như Kiếm Tuệ sư huynh định đối phó Lục Nguyên, hắn chết chắc rồi.
Kiếm Tuệ sư huynh muốn đối phó một người, người ấy tuyệt đối không tránh thoát khỏi xui xẻo.
Bởi vì đó vốn chính là tập hợp kiếm đạo trí tuệ.
Kiếm Tuệ thản nhiên nói:
- Tiểu tử Lục Nguyên đích thực hơi mạnh, tiềm lực sâu, nhưng đáng tiếc tương lai hắn sẽ kết thúc trong tay ta.
Dù gã hời hợt nói nhưng câu nói lộ ra vô cùng tự tin, đó là tự tin sâu tận xương tủy.
Kiếm Văn Hào ở bên cạnh nói:
- Kiếm Tuệ sư huynh, nhất định phải giết chết tiểu tử Lục Nguyên, dù không giết phải khiến hắn liếm gót giày ta.
Tuy Kiếm Văn Hào là đệ đệ của Kiếm Chi Tử nhưng tự biết Kiếm Chi Tử khá là tôn trọng Kiếm Tuệ, cho nên dù gã la hết nhưng rất tôn kính Kiếm Tuệ.
- Ngươi yên tâm.
Kiếm Tuệ lạnh nhạt nói:
- Ta sẽ bắt hắn, để hắn liếm gót giày ngươi. Đương nhiên ta muốn tủy não của hắn, nuốt tủy não thiên tài kiếm đạo có thể khiến kiếm đạo trí tuệ của ta thêm một tầng.
Lục Nguyên, tuy ngươi sắp tiến vào hỗn động cảnh, nhưng vừa vào hỗn động cảnh lập tức có thiên la địa võng chờ đợi ngươi.
Đôi mắt Kiếm Tuệ chớp lóe ánh sáng trí tuệ mà nguy hiểm.
Lục Nguyên lại có một đại địch, Kiếm Tuệ xuất hiện.
Vệ Tinh Lôi, ngày càng gần.
Vệ Tinh Lôi to đến năm mươi vạn trượng, trên Vệ Tinh Lôi to vô cùng còn có lôi long, lôi phượng hoàng, lôi kỳ lân, nhưng những cái đó chỉ là mặt ngoài, bên trong Vệ Tinh Lôi, bản chi nguyên mới càng khủng bố, một khi tập kích có thể phá hủy vô số tòa sơn mạch, vô số thành trì.
Vệ Tinh Lôi tỏa ra vô tận lôi quang, mang theo thế sấm sét vô cùng động vào tinh thần Kiếm Môn ở.
Vệ Tinh Lôi ngày càng gần, rốt cuộc đám lão cổ đổng trong Kiếm Môn xác định mục tiêu cuối cùng của nó, Không Chi Sơn. Nếu như là Không Chi Sơn, vậy người lần này độ kiếp cũng lộ ra.
Không ngờ lại là Lục Nguyên này.
Hơn nữa Lục Nguyên thật không tầm thường.
Tám năm không độ hỗn động thiên kiếp thì thôi, một khi bắt đầu độ hỗn động thiên kiếp là kiếp số khủng bố như vậy. Trước không nói lôi kiếp ban đầu, cuối cùng giáng xuống lại là một viên Vệ Tinh Lôi, đó là kiếp số khủng bố cỡ nào? Nhưng những người xem cũng yên lòng, nếu đã ở Không Chi Sơn, đó là địa bàn của Thái Sử Không, Vệ Tinh Lôi này dù Lục Nguyên không *** được kiếp chắc Thái Sử Không cũng ngăn được, sẽ không đánh trúng Kiếm Môn tinh thần.