Mà Kiếm Tham là ai? Chính là người mạnh nhất trong Kiếm Đạo Bát Cực, trong lòng có tham niệm. Nhân vật như hắn đơn giản chỉ mấy chiêu là đánh bại Tống Địa.
Thời điểm Lục Nguyên xuất hiện khiến bách kiếm chấn động đúng là cực kỳ mê hoặc, ai ở đây, kể cả Kiếm Ngục cũng đều chấn kinh.
Nhưng thực tế, sức chiến đấu của Lục Nguyên không biết còn kém Kiếm Tham bao nhiêu nữa.
Sự chênh lệch của hai người giống như bùn và mây trời trên cao vậy. Trăm kiếm chấn động thì có thể tạo nên tác dụng gì chứ?
Một trận chiến này, Lục Nguyên chỉ có thể thua, không có khả năng thắng.
Nhiều nhất là hắn xuất chiến, không sợ hãi bỏ chạy nên không bị bêu danh, sau đó thanh danh sẽ khá hơn một chút. Dù sao thì bất kể thế nào, tại thời điểm hắn đối diện với Kiếm Tham thì chỉ có đường thảm bại.
Lục Nguyên lạnh nhạt nhìn Kiếm Tham.
- Có mạnh hơn ngươi hay không thì cũng phải đánh mới biết được. Nghe nói kiếm pháp mạnh nhất của ngươi là Tham Dục Kiếm Pháp lưu truyền từ thời trung cổ tới, là tìm sơ hở của ngươi rồi mới mượn đó tiến công.
Nhưng lời này nói không hề sai chút nào.
Ý niệm của Thiên Đế Kiếm này không lỗ nào không chui lọt, là dục niệm. Thực ra Tham Dục Kiếm Pháp nói trắng ra là một loại kiếm pháp không ngừng tìm sơ hở của đối phương, phảng phất như một loại kiếm pháp do Âm Dương Thiết Tắc tạo thành.
Thái Sử Bi và Tống Địa đều thua dưới Tham Dục Kiếm Pháp này.
Bộ Tham Dục Kiếm Pháp này một khi thi triển ra thì cũng khá khó đối phó.
Trong Tinh Thần kiếm tu có rất ít người thắng được bộ Tham Dục Kiếm Pháp này của Kiếm Tham.
Lục Nguyên hời hợt nói:
- Ta hôm nay muốn cho ngươi biết, bộ Tham Dục Kiếm Pháp này của ngươi hoàn toàn không thể dùng được, chẳng qua chỉ là một bộ kiếm pháp yếu ớt, căn bản không có giỏi tìm sơ hở, đáng bị chuyên gia chê cười mà thôi.
Lục Nguyên thực cuồng vọng. Thực lực của hắn tuyệt đối không mạnh bằng Kiếm Tham.
Mà hiện tại không ngờ hắn lại khiêu khích, nói tuyệt học Tham Dục Kiếm Pháp của Kiếm Tham là vô dụng, yếu tới đáng chê cười.
Chuyện này cuồng vọng tới đâu chứ!
Kiếm Tham không khỏi cười tức giận một hồi:
- Thằng nhãi cuồng vọng thật. Vốn ta chỉ muốn tiên kiếm của ngươi, hiện giờ phải hung hăng giáo huấn ngươi. Chuyên gia, ngươi muốn nói ngươi chính là chuyên gia sao?
Hắn cười quái dị, một kiếm đâm thẳng tới. Một kiếm này của Kiếm Tham vừa ra tay, chiêu thức vừa nhanh vừa hiểm, thẳng như sông dưới cửu u. Một kiếm của hắn đâm ra, âm phong tràn ngập, cũng có vô số ma đầu tham lam theo một kiếm này của hắn, đánh về phía Lục Nguyên như lang như hổ, lao thẳng về phía vai trái đối phương. Hắn cũng nhận ra vai trái của Lục Nguyên là một chỗ sơ hở. Tay trái Lục Nguyên không ngờ còn cầm hồ lô rượu. Trong lúc chiến đấu còn cầm rượu thì đúng là muốn chết rồi.
Một kiếm giống như Cửu U âm hà xuất hiện!
Quả nhiên không hổ danh là Kiếm Tham.
Thành công!
Khi mọi người cho rằng Kiếm Tham đã thành công, tiên kiếm của Kiếm Tham chỉ còn cách vai trái của Lục Nguyên có ba thước thì trong nháy mắt, Dưỡng Ngô Tiên Kiếm của Lục Nguyên tuôn ra một vùng hào quang trong hư không, hóa thành mặt trời chính khí, bao dung cả Cửu U hà do kiếm của Kiếm Tham hóa thành.
Một chiêu sau khi Kiếm Tham tiến công, trong nháy mắt Lục Nguyên hành động, đâm tới một kiếm.
- Sơ hở đầu tiên.
Một kiếm này chỉ thẳng vào vai trái Kiếm Tham. Lúc này Kiếm Tham bỗng nhiên mới phát hiện ra vai trái của mình còn có một sơ hở, không khỏi cả kinh, vội vàng thu kiếm về đón đỡ. Hai kiếm va chạm trong hư không, vô số gợn sóng kiếm khí tản ra..
Lục Nguyên lại hành động, một kiếm chỉ thẳng vào vai trái của Kiếm Tham.
- Sơ hở thứ hai.
Thế tới của một kiếm này nhanh như sao băng, Kiếm Tham vốn muốn phản công nhưng lại chỉ còn cách đón đỡ.
Một kiếm của Lục Nguyên lại đâm tới vai trái của Kiếm Tham.
- Sơ hở thứ ba của ngươi.
Kiếm Tham lại cùng chỉ đỡ đòn, muốn ngăn một kiếm của Lục Nguyên rồi tiến công. Nhưng còn chưa đợi hắn ra tay, kiếm thứ tư của Lục Nguyên lại đã tới, khiến hắn không tự chủ được mà phòng thủ.
- Sơ hở thứ năm.
Lục Nguyên đánh về phía sườn phải của Kiếm Tham. Kiếm Tham luống cuống chân tay.
- Sơ hở thứ sáu.
Lục Nguyên tiến công về phía đùi phải của Kiếm Tham. Kiếm Tham liên tục ngăn chặn
- Sơ hở thứ bảy.
Một kiếm của Lục Nguyên đâm về phía sau lưng Kiếm Tham.
- Sơ hở thứ tám.
Lục Nguyên lại tấn công từ trên cao xuống, đâm vào đỉnh đầu thiên linh cái của Kiếm Tham.
- Sơ hở thứ ba mươi.
Lục Nguyên căn bản không vội chiến đấu, nhàn nhã như thể dạo chơi, hơi một chút liền tìm ra sơ hở, còn đếm rõ là sơ hở thứ bao nhiêu. Mà trái lại Kiếm Tham vốn nổi danh tìm sơ hở của đối phương mà tiến công, tới lúc gặp Lục Nguyên lại không tự chủ được mà phòng thủ, không ngừng đề phòng, căn bản không có cơ hội tấn công, hơn nữa bề ngoài nhìn chật vật tới cực điểm.
Tất cả mọi người bên cạnh, kẻ cả mấy người Kiếm Ngục, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma nhìn thấy mà không khỏi trợn mắt há mồm. Không thể tưởng tượng nổi Kiếm Tham với Tham Dục Kiếm Pháp mạnh nhất là tìm sơ hở của đối phương, trực tiếp chỉ mấy chiêu đã đánh Thái Sử Bi và Tống Địa thua liểng xiểng, không đỡ nổi một chiêu.
Kết quả hiện tại Kiếm Tham lại bị Lục Nguyên đánh cho thành cục diện thế này.
Chuyện này làm người ta cảm thấy không biết nói gì cho phải.
Hơn nữa lúc này mọi người không khỏi nhớ tới mấy câu nói từ đầu của Lục Nguyên.
- Ta hôm nay muốn cho ngươi biết, bộ Tham Dục Kiếm Pháp này của ngươi hoàn toàn không thể dùng được, chẳng qua chỉ là một bộ kiếm pháp yếu ớt, căn bản không có giỏi tìm sơ hở, đáng bị chuyên gia chê cười mà thôi.
Thời điểm hắn nói những lời này, mọi người đều cho rằng Lục Nguyên nói lời ngông cuồng nhưng hiện tại xem ra hắn căn bản là nói đúng sự thật.
Kiếm pháp của Lục Nguyên thật là quá huyền diệu, quả nhiên có thể xưng là chuyên gia.
Phải là đại chuyên gia!
Nhưng Kiếm Tham dù sao cũng là người đạt Hỗn Độn cảnh tầng năm đỉnh phong, hiện tại tạm thời rơi vào thế hạ phong nhưng Lục Nguyên muốn đả thương được Kiếm Tham cũng không dễ dàng gì. Tất cả mọi người xem trận chiến này đều thầm nghĩ.
Nhưng nếu như những người này có thể dự kiến được kết quả thì Lục Nguyên còn đánh làm gì nữa.
Kiếm của Lục Nguyên sững lại.
Mà sau một thoáng ngừng lại, Lục Nguyên đã thi triển ra Tiểu Nhân Quả Thiết Tắc. Vừa rồi dùng Âm Dương Thiết Tắc đủ rồi, hiện tại lại dùng cả Tiểu Nhân Quả Thiết Tắc và Âm Dương Thiết Tắc, đồng thời thoáng dùng Luân Hồi Thiết Tắc một chút.
Vai phải!
Tay phải! Chân trái!
Sau lưng!
Tay phải!
Trong nháy mắt, Lục Nguyên đánh ra năm kiếm. Năm kiếm này dung hợp tam đại thiết tắc Âm Dương, Tiểu Nhân Quả, Luân Hồi làm một. Năm kiếm này so với chỉ dùng Âm Dương Thiết Tắc còn khủng bố hơn rất nhiều. Nếu nói kiếm pháp vừa rồi khiến người chỗ này không biến sắc thì kiếm kỹ hiện tại đã khiến đám người Kiếm Ngục, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma không khỏi sợ hãi.
Năm kiếm này quá hoàn mỹ rồi!
Mỗi một kiếm đều hoàn mỹ như vậy!
Trong mỗi một kiếm trong năm kiếm này đều có ý tức thần kỳ, huyền diệu không gì so sánh nổi.
Kiếm Ngục cả kinh.
- Kiếm pháp như vậy thật khiến ta muốn chôn vùi giữa Địa ngục kiếm thôi.
Mà Kiếm Tham là ai? Chính là người mạnh nhất trong Kiếm Đạo Bát Cực, trong lòng có tham niệm. Nhân vật như hắn đơn giản chỉ mấy chiêu là đánh bại Tống Địa.
Thời điểm Lục Nguyên xuất hiện khiến bách kiếm chấn động đúng là cực kỳ mê hoặc, ai ở đây, kể cả Kiếm Ngục cũng đều chấn kinh.
Nhưng thực tế, sức chiến đấu của Lục Nguyên không biết còn kém Kiếm Tham bao nhiêu nữa.
Sự chênh lệch của hai người giống như bùn và mây trời trên cao vậy. Trăm kiếm chấn động thì có thể tạo nên tác dụng gì chứ?
Một trận chiến này, Lục Nguyên chỉ có thể thua, không có khả năng thắng.
Nhiều nhất là hắn xuất chiến, không sợ hãi bỏ chạy nên không bị bêu danh, sau đó thanh danh sẽ khá hơn một chút. Dù sao thì bất kể thế nào, tại thời điểm hắn đối diện với Kiếm Tham thì chỉ có đường thảm bại.
Lục Nguyên lạnh nhạt nhìn Kiếm Tham.
- Có mạnh hơn ngươi hay không thì cũng phải đánh mới biết được. Nghe nói kiếm pháp mạnh nhất của ngươi là Tham Dục Kiếm Pháp lưu truyền từ thời trung cổ tới, là tìm sơ hở của ngươi rồi mới mượn đó tiến công.
Nhưng lời này nói không hề sai chút nào.
Ý niệm của Thiên Đế Kiếm này không lỗ nào không chui lọt, là dục niệm. Thực ra Tham Dục Kiếm Pháp nói trắng ra là một loại kiếm pháp không ngừng tìm sơ hở của đối phương, phảng phất như một loại kiếm pháp do Âm Dương Thiết Tắc tạo thành.
Thái Sử Bi và Tống Địa đều thua dưới Tham Dục Kiếm Pháp này.
Bộ Tham Dục Kiếm Pháp này một khi thi triển ra thì cũng khá khó đối phó.
Trong Tinh Thần kiếm tu có rất ít người thắng được bộ Tham Dục Kiếm Pháp này của Kiếm Tham.
Lục Nguyên hời hợt nói:
- Ta hôm nay muốn cho ngươi biết, bộ Tham Dục Kiếm Pháp này của ngươi hoàn toàn không thể dùng được, chẳng qua chỉ là một bộ kiếm pháp yếu ớt, căn bản không có giỏi tìm sơ hở, đáng bị chuyên gia chê cười mà thôi.
Lục Nguyên thực cuồng vọng. Thực lực của hắn tuyệt đối không mạnh bằng Kiếm Tham. Truyện Sắc Hiệp -
Mà hiện tại không ngờ hắn lại khiêu khích, nói tuyệt học Tham Dục Kiếm Pháp của Kiếm Tham là vô dụng, yếu tới đáng chê cười.Chuyện này cuồng vọng tới đâu chứ!
Kiếm Tham không khỏi cười tức giận một hồi:
- Thằng nhãi cuồng vọng thật. Vốn ta chỉ muốn tiên kiếm của ngươi, hiện giờ phải hung hăng giáo huấn ngươi. Chuyên gia, ngươi muốn nói ngươi chính là chuyên gia sao?
Hắn cười quái dị, một kiếm đâm thẳng tới. Một kiếm này của Kiếm Tham vừa ra tay, chiêu thức vừa nhanh vừa hiểm, thẳng như sông dưới cửu u. Một kiếm của hắn đâm ra, âm phong tràn ngập, cũng có vô số ma đầu tham lam theo một kiếm này của hắn, đánh về phía Lục Nguyên như lang như hổ, lao thẳng về phía vai trái đối phương. Hắn cũng nhận ra vai trái của Lục Nguyên là một chỗ sơ hở. Tay trái Lục Nguyên không ngờ còn cầm hồ lô rượu. Trong lúc chiến đấu còn cầm rượu thì đúng là muốn chết rồi.
Một kiếm giống như Cửu U âm hà xuất hiện!
Quả nhiên không hổ danh là Kiếm Tham.
Thành công!
Khi mọi người cho rằng Kiếm Tham đã thành công, tiên kiếm của Kiếm Tham chỉ còn cách vai trái của Lục Nguyên có ba thước thì trong nháy mắt, Dưỡng Ngô Tiên Kiếm của Lục Nguyên tuôn ra một vùng hào quang trong hư không, hóa thành mặt trời chính khí, bao dung cả Cửu U hà do kiếm của Kiếm Tham hóa thành.
Một chiêu sau khi Kiếm Tham tiến công, trong nháy mắt Lục Nguyên hành động, đâm tới một kiếm.
- Sơ hở đầu tiên.
Một kiếm này chỉ thẳng vào vai trái Kiếm Tham. Lúc này Kiếm Tham bỗng nhiên mới phát hiện ra vai trái của mình còn có một sơ hở, không khỏi cả kinh, vội vàng thu kiếm về đón đỡ. Hai kiếm va chạm trong hư không, vô số gợn sóng kiếm khí tản ra..
Lục Nguyên lại hành động, một kiếm chỉ thẳng vào vai trái của Kiếm Tham.
- Sơ hở thứ hai.
Thế tới của một kiếm này nhanh như sao băng, Kiếm Tham vốn muốn phản công nhưng lại chỉ còn cách đón đỡ.
Một kiếm của Lục Nguyên lại đâm tới vai trái của Kiếm Tham.
- Sơ hở thứ ba của ngươi.
Kiếm Tham lại cùng chỉ đỡ đòn, muốn ngăn một kiếm của Lục Nguyên rồi tiến công. Nhưng còn chưa đợi hắn ra tay, kiếm thứ tư của Lục Nguyên lại đã tới, khiến hắn không tự chủ được mà phòng thủ.
- Sơ hở thứ năm.
Lục Nguyên đánh về phía sườn phải của Kiếm Tham. Kiếm Tham luống cuống chân tay.
- Sơ hở thứ sáu.
Lục Nguyên tiến công về phía đùi phải của Kiếm Tham. Kiếm Tham liên tục ngăn chặn
- Sơ hở thứ bảy.
Một kiếm của Lục Nguyên đâm về phía sau lưng Kiếm Tham.
- Sơ hở thứ tám.
Lục Nguyên lại tấn công từ trên cao xuống, đâm vào đỉnh đầu thiên linh cái của Kiếm Tham.
- Sơ hở thứ ba mươi.
Lục Nguyên căn bản không vội chiến đấu, nhàn nhã như thể dạo chơi, hơi một chút liền tìm ra sơ hở, còn đếm rõ là sơ hở thứ bao nhiêu. Mà trái lại Kiếm Tham vốn nổi danh tìm sơ hở của đối phương mà tiến công, tới lúc gặp Lục Nguyên lại không tự chủ được mà phòng thủ, không ngừng đề phòng, căn bản không có cơ hội tấn công, hơn nữa bề ngoài nhìn chật vật tới cực điểm.
Tất cả mọi người bên cạnh, kẻ cả mấy người Kiếm Ngục, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma nhìn thấy mà không khỏi trợn mắt há mồm. Không thể tưởng tượng nổi Kiếm Tham với Tham Dục Kiếm Pháp mạnh nhất là tìm sơ hở của đối phương, trực tiếp chỉ mấy chiêu đã đánh Thái Sử Bi và Tống Địa thua liểng xiểng, không đỡ nổi một chiêu.
Kết quả hiện tại Kiếm Tham lại bị Lục Nguyên đánh cho thành cục diện thế này.
Chuyện này làm người ta cảm thấy không biết nói gì cho phải.
Hơn nữa lúc này mọi người không khỏi nhớ tới mấy câu nói từ đầu của Lục Nguyên.
- Ta hôm nay muốn cho ngươi biết, bộ Tham Dục Kiếm Pháp này của ngươi hoàn toàn không thể dùng được, chẳng qua chỉ là một bộ kiếm pháp yếu ớt, căn bản không có giỏi tìm sơ hở, đáng bị chuyên gia chê cười mà thôi.
Thời điểm hắn nói những lời này, mọi người đều cho rằng Lục Nguyên nói lời ngông cuồng nhưng hiện tại xem ra hắn căn bản là nói đúng sự thật.
Kiếm pháp của Lục Nguyên thật là quá huyền diệu, quả nhiên có thể xưng là chuyên gia.
Phải là đại chuyên gia!
Nhưng Kiếm Tham dù sao cũng là người đạt Hỗn Độn cảnh tầng năm đỉnh phong, hiện tại tạm thời rơi vào thế hạ phong nhưng Lục Nguyên muốn đả thương được Kiếm Tham cũng không dễ dàng gì. Tất cả mọi người xem trận chiến này đều thầm nghĩ.
Nhưng nếu như những người này có thể dự kiến được kết quả thì Lục Nguyên còn đánh làm gì nữa.
Kiếm của Lục Nguyên sững lại.
Mà sau một thoáng ngừng lại, Lục Nguyên đã thi triển ra Tiểu Nhân Quả Thiết Tắc. Vừa rồi dùng Âm Dương Thiết Tắc đủ rồi, hiện tại lại dùng cả Tiểu Nhân Quả Thiết Tắc và Âm Dương Thiết Tắc, đồng thời thoáng dùng Luân Hồi Thiết Tắc một chút.
Vai phải!
Tay phải! Chân trái!
Sau lưng!
Tay phải!
Trong nháy mắt, Lục Nguyên đánh ra năm kiếm. Năm kiếm này dung hợp tam đại thiết tắc Âm Dương, Tiểu Nhân Quả, Luân Hồi làm một. Năm kiếm này so với chỉ dùng Âm Dương Thiết Tắc còn khủng bố hơn rất nhiều. Nếu nói kiếm pháp vừa rồi khiến người chỗ này không biến sắc thì kiếm kỹ hiện tại đã khiến đám người Kiếm Ngục, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma không khỏi sợ hãi.
Năm kiếm này quá hoàn mỹ rồi!
Mỗi một kiếm đều hoàn mỹ như vậy!
Trong mỗi một kiếm trong năm kiếm này đều có ý tức thần kỳ, huyền diệu không gì so sánh nổi.
Kiếm Ngục cả kinh.
- Kiếm pháp như vậy thật khiến ta muốn chôn vùi giữa Địa ngục kiếm thôi.