Hiên Viên Ngũ Bại, Long Vọng Đồ, Hà Thanh Kiền, Âm Thế Kỳ dần phát hiện không thích hợp. Lúc bốn người bắt đầu bao vây Lục Nguyên còn chiếm ưu thế, ngẫu nhiên bị thương hắn đủ làm người kinh sợ. Thực lực bốn người ngang bằng Kiếm Tham đánh một mình Lục Nguyên, vậy mà ngẫu nhiên mới bị thương một chút, thật quá kinh khủng.
Nhưng càng về sau bốn người càng phát hiện không thích hợp, dần dần hình như Lục Nguyên quen nhắm mắt chiến đấu, bốn ngươi liên hợp dù vẫn chiếm ưu thế nhưng không thể tổn thương được Lục Nguyên một chiêu! Sao có thể chứ! Bốn ngươi liên hợp mà không tổn thương được Lục Nguyên.
Đến cuối cùng, bốn ngươi kinh sợ tuyệt vọng. Dù Lục Nguyên vẫn nhắm mắt đánh nhưng nay bốn ngươi hợp tác chẳng những không làm hắn bị thương, ngược lại bị hắn tổn thương nữa. Bốn người liên hợp không làm Lục Nguyên nhắm mắt bị thương, đây là việc khiến người kinh hãi biết bao.
Lúc này Lục Nguyên đã quen cách đánh như vậy.
Đông, nam, tây, bắc, trên, giữa, dưới.
Bây giờ Lục Nguyên cảm giác bảy hướng, hiểu biết về không gian lại sâu một tầng, đối với không gian thiết tắc cũng biết sâu hơn nữa, dù nhắm mắt lại thì bên nào xuất hiện đối thủ đều thấy rõ ràng, rành rẽ không có sai sót.
Lần này luyện kiếm xem như thành công.
Lục Nguyên lại đâm ra một kiếm, dường như nhát kiếm đâm ra nhưng mặt sau thì tựa sóng triều phá tan con đê, kiếm triều dữ dội tuôn hướng bốn người Hiên Viên Ngũ Bại. Dù bốn người Hiên Viên Ngũ Bại dốc sức ngăn cản nhưng trong bọn Hà Thanh Kiền đã bị một kiếm đâm vào tay.
Hà Thanh Kiền luyện cương thi tổ khí có tác dụng với người khác nhưng cố tình bị Lục Nguyên khắc chế, đối mặt hắn thì rất buồn bực, giờ lại bị đâm một kiếm.
Hà Thanh Kiền giạn dữ gầm lên:
- Lục Nguyên, là ngươi tự tìm chết!
Vèo một tiếng gã lấy ra cương thi không gian pháp tắc, chớp mắt Lục Nguyên đã bị thu vào trong không gian pháp tắc của gã. Nếu bây giờ Lục Nguyên mở to mắt ra sẽ thấy trong cương thi không gian pháp tắc này ở chính giữa có một tượng cương thi vô cùng to lớn. Tượng cương thi to khổng lồ đứng thẳng trong không gian, dường như cõi trời đất này cao bao nhiêu là tượng cương thi cao bấy nhiều. Bên trên thân tượng cương thi tỏa ra hơi thở hủy diệt, ôn dịch, vân vân cực kỳ đáng sợ. Hơn nữa bản thân không gian pháp tắc cực kỳ cứng rắn.
Trong cương thi không gian pháp tắc này tuân theo là cương thi pháp tắc, không ngừng bị cương thi tổ khí ô nhiễm mãi đến khi bị luyện thành cương thi.
Nhưng hiển nhiên Hà Thanh Kiền không kiên nhẫn chờ lâu đến thế, gã cười chát tai, dùng giọng cứng ngắc nói:
- Lục Nguyên, ngươi muốn khiêu chiến ta, không tệ lắm. Đáng tiếc là ngươi đã lầm thực lực của ngươi cách biệt quá xa xôi. Ở trong cương thi không gian pháp tắc của ta phải nhận pháp tắc ta chế tài!
Vô số cương thi tổ khí thiên địa pháp tắc nồng đậm quấn lấy Lục Nguyên, trong cương thi không gian pháp tắc này tất cả do Hà Thanh Kiền làm chủ. Trong không gian của gã, chính khí kiếm không có chút tác dụng, không thể khắc chế cương thi tổ khí, đây là là quy tắc của gã.
Tiếc rằng lúc này Lục Nguyên đã nặng nề ngự thứ kiếm ý, nặng nề đâm vào cương thi không gian pháp tắc. Chớp mắt có thiên địa pháp tắc lẻn vào trong, Lục Nguyên thì kiếm quang bùng phát. Chờ Hà Thanh Kiền phản ứng lại thì đã đánh gã trọng thương rồi.
Dưỡng Ngô tiên kiếm chính khí bùng phát, chém vào cương thi tổ khí của Hà Thanh Kiền, thuộc tính chính khí dễ dàng đánh bại cương thi thân, đánh đến Hà Thanh Kiền hú hét. Hà Thanh Kiền chưa từng chịu đau đớn như thế này, so với bị người khác dùng kiếm trọng thương đau đớn nhiều, thuộc tính chính khí chết tiệt.
Lục Nguyên định rời khỏi cương thi không gian pháp tắc, dù sao mới rồi đã đánh bại Hà Thanh Kiền.
Nhưng chợt trong óc lóe tia sáng.
A!
Tại sao mình phải vội vã rời đi chứ?
Không gian của một người bình thường thì không ai công phá được.
Cho nên dưới tình huống bình thường rất nhiều người đem tài nguyên bỏ vào trong không gian pháp tắc. Dù sao đến hỗn động cảnh thì có rất nhiều tài nguyên, ngươi không dùng không gian pháp tắc thì không chứa hết được. Lại thêm địa bàn của ta thì ta là chủ, dù không gian pháp tắc có thua thì vẫn giữ được tài nguyên của mình.
Bây giờ mình ở trong cương thi không gian pháp tắc của Hà Thanh Kiền, nếu là vậy thì cần gì sốt ruột rời đi chứ?
Không bằng hốt hết tài nguyên Hà Thanh Kiền tích lũy đi.
Bởi vì trong tình trạng đánh cuộc nên hắn không thể mở to mắt, nhưng đừng quên trên đời có thứ gọi là linh giác. Thêm nữa bây giờ không phải chiến đấu, linh giác không bị quấy nhiễu, rất nhanh thần thức quét đến tài nguyên hắn cần!
Linh mạch tứ cấp!
Không ngờ là linh mạch tứ cấp!
Cái gọi là linh mạch tứ cấp tức là chỉ linh mạch đổi giá dưới mười vạn khối thượng phẩm linh thạch.
Lục Nguyên dò xét ra Hà Thanh Kiền có tổng cộng bốn cái linh mạch tứ cấp, thượng phẩm linh thạch thì cỡ năm vạn khối. Trước kia Lục Nguyên chỉ có một linh mạch tam cấp mà thôi, thượng phẩm linh thạch cỡ hai ngàn.
Không tệ, không tệ nha. Lục Nguyên không khách sáo thu lấy một cái linh mạch tứ cấp này.
Giàu to!
Hà Thanh Kiền vô cùng buồn bực, nhưng gã đã bị Lục Nguyên đánh trọng thương, bị thu đi linh mạch tứ cấp chỉ đành nuốt lệ.
Đó là một không gian pháp tắc tràn đầy rồng, quanh không gian có vô số địa long đang bay, trên mặt đất có rồng bò, nguyên không gian pháp tắc được ba mươi sáu cây cột chống. Trên mỗi cây cột cuộn địa long, mặt đất được xây dựng tường vàng dát ngọc như là long cung.
Long Vọng Đồ gọi long phương không gian pháp tắc của mình là Chủ cực long cung.
Nghe nói năm đó tổ tiên Long Hùng đồ thiên hạ đã từng ở tứ cực thiên địa xây bốn tòa long cung gọi là Đông cực long cung, Tây cực long cung, Bắc cực long cung, Nam cực long cung, tứ cực long cung trấn áp chư thiên, khi đó long tộc là đứng đầu chư thiên, long tổ cũng đến cảnh giới không thể tươngr tượng, nghe nói có thần thông chủ kỷ nguyên.
Sau đó long kỷ nguyên tan vỡ.
Rồi sau đó khí vận của long tộc ngày càng yếu.
Rất nhiều long tộc đều bị người làm thành vật nuôi.
Long Vọng Đồ có huyết mạch long tộc nửa người nửa rồng.
Gã chưa từng quên điều này, gã muốn hồi phục lại quang vinh long tộc.
Cho nên gã gọi long phương không gian pháp tắc của mình là chủ cực long cung, bên trong vô cùng phồn hoa.
Dã tâm của gã rất lớn.
Gã cho rằng trong long phương không gian pháp tắc của mình thì gã là vua.
Gã thấy Hà Thanh Kiền hút Lục Nguyên vào trong cương thi không gian pháp tắc, kết quả lát sau hắn thong dong đi ra. Hà Thanh Kiền vô dụng, cương thi không gian pháp tắc vô dụng, đúng là phế vật giống tham phương không gian pháp tắc của Kiếm Tham, không có tác dụng gì, vẫn là long phương không gian pháp tắc của mình mạnh nhất.
Bây giờ gã đã hút Lục Nguyên vào long phương không gian pháp tắc của gã.
Long Vọng Đồ đứng trên ngũ long đế tọa nhìn xuống Lục Nguyên bên dưới, nói:
- Lục Nguyên, ngươi đích thực rất mạnh, đáng tiếc không có không gian pháp tắc là điểm yếu lớn nhất của ngươi, ngươi sẽ bị ta giết chết. Ta sẽ cướp khí vận của ngươi, bản thân ta có khí vận cộng thêm của ngươi, tương lai thành tựu to lớn có thể hồi phục long tộc!
Bây giờ Long Vọng Đồ thậm chí muốn giết Lục Nguyên. Giết Lục Nguyên là phản môn quy, nhưng gã có thể trốn ra Kiếm Môn, khí vận của hắn cho gã hồi phục được long tộc.
Hiên Viên Ngũ Bại, Long Vọng Đồ, Hà Thanh Kiền, Âm Thế Kỳ dần phát hiện không thích hợp. Lúc bốn người bắt đầu bao vây Lục Nguyên còn chiếm ưu thế, ngẫu nhiên bị thương hắn đủ làm người kinh sợ. Thực lực bốn người ngang bằng Kiếm Tham đánh một mình Lục Nguyên, vậy mà ngẫu nhiên mới bị thương một chút, thật quá kinh khủng.
Nhưng càng về sau bốn người càng phát hiện không thích hợp, dần dần hình như Lục Nguyên quen nhắm mắt chiến đấu, bốn ngươi liên hợp dù vẫn chiếm ưu thế nhưng không thể tổn thương được Lục Nguyên một chiêu! Sao có thể chứ! Bốn ngươi liên hợp mà không tổn thương được Lục Nguyên.
Đến cuối cùng, bốn ngươi kinh sợ tuyệt vọng. Dù Lục Nguyên vẫn nhắm mắt đánh nhưng nay bốn ngươi hợp tác chẳng những không làm hắn bị thương, ngược lại bị hắn tổn thương nữa. Bốn người liên hợp không làm Lục Nguyên nhắm mắt bị thương, đây là việc khiến người kinh hãi biết bao.
Lúc này Lục Nguyên đã quen cách đánh như vậy.
Đông, nam, tây, bắc, trên, giữa, dưới.
Bây giờ Lục Nguyên cảm giác bảy hướng, hiểu biết về không gian lại sâu một tầng, đối với không gian thiết tắc cũng biết sâu hơn nữa, dù nhắm mắt lại thì bên nào xuất hiện đối thủ đều thấy rõ ràng, rành rẽ không có sai sót.
Lần này luyện kiếm xem như thành công.
Lục Nguyên lại đâm ra một kiếm, dường như nhát kiếm đâm ra nhưng mặt sau thì tựa sóng triều phá tan con đê, kiếm triều dữ dội tuôn hướng bốn người Hiên Viên Ngũ Bại. Dù bốn người Hiên Viên Ngũ Bại dốc sức ngăn cản nhưng trong bọn Hà Thanh Kiền đã bị một kiếm đâm vào tay.
Hà Thanh Kiền luyện cương thi tổ khí có tác dụng với người khác nhưng cố tình bị Lục Nguyên khắc chế, đối mặt hắn thì rất buồn bực, giờ lại bị đâm một kiếm. Truyện Sắc Hiệp -
Hà Thanh Kiền giạn dữ gầm lên:
- Lục Nguyên, là ngươi tự tìm chết!
Vèo một tiếng gã lấy ra cương thi không gian pháp tắc, chớp mắt Lục Nguyên đã bị thu vào trong không gian pháp tắc của gã. Nếu bây giờ Lục Nguyên mở to mắt ra sẽ thấy trong cương thi không gian pháp tắc này ở chính giữa có một tượng cương thi vô cùng to lớn. Tượng cương thi to khổng lồ đứng thẳng trong không gian, dường như cõi trời đất này cao bao nhiêu là tượng cương thi cao bấy nhiều. Bên trên thân tượng cương thi tỏa ra hơi thở hủy diệt, ôn dịch, vân vân cực kỳ đáng sợ. Hơn nữa bản thân không gian pháp tắc cực kỳ cứng rắn.
Trong cương thi không gian pháp tắc này tuân theo là cương thi pháp tắc, không ngừng bị cương thi tổ khí ô nhiễm mãi đến khi bị luyện thành cương thi.Nhưng hiển nhiên Hà Thanh Kiền không kiên nhẫn chờ lâu đến thế, gã cười chát tai, dùng giọng cứng ngắc nói:
- Lục Nguyên, ngươi muốn khiêu chiến ta, không tệ lắm. Đáng tiếc là ngươi đã lầm thực lực của ngươi cách biệt quá xa xôi. Ở trong cương thi không gian pháp tắc của ta phải nhận pháp tắc ta chế tài!
Vô số cương thi tổ khí thiên địa pháp tắc nồng đậm quấn lấy Lục Nguyên, trong cương thi không gian pháp tắc này tất cả do Hà Thanh Kiền làm chủ. Trong không gian của gã, chính khí kiếm không có chút tác dụng, không thể khắc chế cương thi tổ khí, đây là là quy tắc của gã.
Tiếc rằng lúc này Lục Nguyên đã nặng nề ngự thứ kiếm ý, nặng nề đâm vào cương thi không gian pháp tắc. Chớp mắt có thiên địa pháp tắc lẻn vào trong, Lục Nguyên thì kiếm quang bùng phát. Chờ Hà Thanh Kiền phản ứng lại thì đã đánh gã trọng thương rồi.
Dưỡng Ngô tiên kiếm chính khí bùng phát, chém vào cương thi tổ khí của Hà Thanh Kiền, thuộc tính chính khí dễ dàng đánh bại cương thi thân, đánh đến Hà Thanh Kiền hú hét. Hà Thanh Kiền chưa từng chịu đau đớn như thế này, so với bị người khác dùng kiếm trọng thương đau đớn nhiều, thuộc tính chính khí chết tiệt.
Lục Nguyên định rời khỏi cương thi không gian pháp tắc, dù sao mới rồi đã đánh bại Hà Thanh Kiền.
Nhưng chợt trong óc lóe tia sáng.
A!
Tại sao mình phải vội vã rời đi chứ?
Không gian của một người bình thường thì không ai công phá được.
Cho nên dưới tình huống bình thường rất nhiều người đem tài nguyên bỏ vào trong không gian pháp tắc. Dù sao đến hỗn động cảnh thì có rất nhiều tài nguyên, ngươi không dùng không gian pháp tắc thì không chứa hết được. Lại thêm địa bàn của ta thì ta là chủ, dù không gian pháp tắc có thua thì vẫn giữ được tài nguyên của mình.
Bây giờ mình ở trong cương thi không gian pháp tắc của Hà Thanh Kiền, nếu là vậy thì cần gì sốt ruột rời đi chứ?
Không bằng hốt hết tài nguyên Hà Thanh Kiền tích lũy đi.
Bởi vì trong tình trạng đánh cuộc nên hắn không thể mở to mắt, nhưng đừng quên trên đời có thứ gọi là linh giác. Thêm nữa bây giờ không phải chiến đấu, linh giác không bị quấy nhiễu, rất nhanh thần thức quét đến tài nguyên hắn cần!
Linh mạch tứ cấp!
Không ngờ là linh mạch tứ cấp!
Cái gọi là linh mạch tứ cấp tức là chỉ linh mạch đổi giá dưới mười vạn khối thượng phẩm linh thạch.
Lục Nguyên dò xét ra Hà Thanh Kiền có tổng cộng bốn cái linh mạch tứ cấp, thượng phẩm linh thạch thì cỡ năm vạn khối. Trước kia Lục Nguyên chỉ có một linh mạch tam cấp mà thôi, thượng phẩm linh thạch cỡ hai ngàn.
Không tệ, không tệ nha. Lục Nguyên không khách sáo thu lấy một cái linh mạch tứ cấp này.
Giàu to!
Hà Thanh Kiền vô cùng buồn bực, nhưng gã đã bị Lục Nguyên đánh trọng thương, bị thu đi linh mạch tứ cấp chỉ đành nuốt lệ.
Đó là một không gian pháp tắc tràn đầy rồng, quanh không gian có vô số địa long đang bay, trên mặt đất có rồng bò, nguyên không gian pháp tắc được ba mươi sáu cây cột chống. Trên mỗi cây cột cuộn địa long, mặt đất được xây dựng tường vàng dát ngọc như là long cung.
Long Vọng Đồ gọi long phương không gian pháp tắc của mình là Chủ cực long cung.
Nghe nói năm đó tổ tiên Long Hùng đồ thiên hạ đã từng ở tứ cực thiên địa xây bốn tòa long cung gọi là Đông cực long cung, Tây cực long cung, Bắc cực long cung, Nam cực long cung, tứ cực long cung trấn áp chư thiên, khi đó long tộc là đứng đầu chư thiên, long tổ cũng đến cảnh giới không thể tươngr tượng, nghe nói có thần thông chủ kỷ nguyên.
Sau đó long kỷ nguyên tan vỡ.
Rồi sau đó khí vận của long tộc ngày càng yếu.
Rất nhiều long tộc đều bị người làm thành vật nuôi.
Long Vọng Đồ có huyết mạch long tộc nửa người nửa rồng.
Gã chưa từng quên điều này, gã muốn hồi phục lại quang vinh long tộc.
Cho nên gã gọi long phương không gian pháp tắc của mình là chủ cực long cung, bên trong vô cùng phồn hoa.
Dã tâm của gã rất lớn.
Gã cho rằng trong long phương không gian pháp tắc của mình thì gã là vua.
Gã thấy Hà Thanh Kiền hút Lục Nguyên vào trong cương thi không gian pháp tắc, kết quả lát sau hắn thong dong đi ra. Hà Thanh Kiền vô dụng, cương thi không gian pháp tắc vô dụng, đúng là phế vật giống tham phương không gian pháp tắc của Kiếm Tham, không có tác dụng gì, vẫn là long phương không gian pháp tắc của mình mạnh nhất.
Bây giờ gã đã hút Lục Nguyên vào long phương không gian pháp tắc của gã.
Long Vọng Đồ đứng trên ngũ long đế tọa nhìn xuống Lục Nguyên bên dưới, nói:
- Lục Nguyên, ngươi đích thực rất mạnh, đáng tiếc không có không gian pháp tắc là điểm yếu lớn nhất của ngươi, ngươi sẽ bị ta giết chết. Ta sẽ cướp khí vận của ngươi, bản thân ta có khí vận cộng thêm của ngươi, tương lai thành tựu to lớn có thể hồi phục long tộc!
Bây giờ Long Vọng Đồ thậm chí muốn giết Lục Nguyên. Giết Lục Nguyên là phản môn quy, nhưng gã có thể trốn ra Kiếm Môn, khí vận của hắn cho gã hồi phục được long tộc.