Lục Nguyên lục tìm trong đầu, rốt cuộc phát hiện thân phận.
Còn nhớ lúc đó trong thiên pháp tửu, Pháp Thánh Đế Tử thử thách mình, lấy vô thượng tạo vật thủ đoạn, tạo ra người này, nói đây là một trong tình địch lớn nhất của mình, Phong Nhị Thập Tứ phong chi văn minh. Nghe nói người này thực lực cao tuyệt, giờ gặp đúng là nhân trung phong thần, còn là lãnh tụ mấy người phong chi văn minh khác.
Hiên Viên Thập Nhị truyền âm nói:
"Đây là người phong chi văn minh. Phong chi văn minh cũng là từ pháp cổ văn minh quản lý, xem ra họ đều đến. Người dẫn đầu tên gọi Phong Nhị Thập Tứ, nghe nói tốc độ cực nhanh, có danh hiệu phong thần."
Phong thần Phong Nhị Thập Tứ.
Phong Nhị Thập Tứ chỉ liếc mắt một cái hồi lờ đi đám Lục Nguyên, đối với gã nhóm Lục Nguyên chỉ là ba kẻ nhỏ bé không đáng kể, giống con kiến.
Lục Nguyên lại nhìn hướng khác, chỗ này cũng có mấy chục người, toàn thân đầy mùi thuốc.
Hiên Viên Thập Nhị giới thiệu rằng:
- Đây là người dược chi văn minh. Dược chi văn minh cũng thuộc pháp cổ văn minh quản lý, lần này đến tham gia kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài.
Lục Nguyên có nhiều ấn tượng với dược chi văn minh, vì khi ở Thái Hoàng Thiên từng gặp người của dược chi văn minh, khi đó đánh bại từng người.
Lãnh tụ của dược chi văn minh, Hoa Biển Y chắp tay đứng, không thèm để ý Lục Nguyên.
Lục Nguyên lại nhìn hướng khác, chốn ấy có mấy chục người, mang theo bình khí hơi lạ, đó là hơi thở giống kiếm mà không phải kiếm. Loại hơi thở này cực kỳ quái lạ, Lục Nguyên chưa từng thấy, hơn nữa hơi thở này làm hắn hơi bị khó chịu. Mấy chục người trò chuyện rôm rả.
Hiên Viên Thập Nhị trầm giọng nói:
- Bọn họ chính là người phong chi văn minh.
Phong chi văn minh!
Văn minh phản bội kiếm đạo tự thành văn minh, ngược lại đứng trên kiếm đạo.
Văn minh thèm thuồng bảo vật trấn phái của Kiếm Môn, đem thế lực thẩm thấu vào Kiếm Môn.
Văn minh bây giờ gần như khống chế một nửa Kiếm Môn.
Lục Nguyên nhìn hướng văn minh đó.
Ba văn minh hầu như có chút liên quan với Lục Nguyên.
Đương nhiên may là văn minh thứ tư không liên quan gì Lục Nguyên cả. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Lục Nguyên đến không khiến bao nhiêu xôn xao nhưng không tránh được dẫn đến cười nhạo.
- A, người Kiếm Môn...
- Ha ha, cái môn phái bị kỷ nguyên áp chế lại có người đến rồi?
- Môn phái này chỉ có Kiếm Ngục còn được, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma, Kiếm Hùng thì bình thường thôi.
Có một số người nghe tiếng Kiếm Ngục, trong nhiều đệ tử bên ngoài trừ đứng trên cao tất cả như Kiếm Chi Tử là một trong Khí Vận Thất Tử, thanh danh lớn nhất không chút nghi ngờ chính là Kiếm Ngục, danh hiệu kiếm địa ngục thế nào cũng phải có chút tài chứ.
- Đúng rồi, nghe nói Kiếm Môn bây giờ có một người tên Lục Nguyên.
- Ngươi nói là tên khiến hai thánh đế tử đấu nhau ấy hả?
- Lục Nguyên rốt cuộc có gốc gác gì mà khiến hai thánh đế tử đấu nhau vậy nhỉ?
Một năm trước cuộc chiến của hai thánh đế tử thật là đánh kinh thiên động địa, khu pháp cổ văn minh thống trị người người đều biết, bàn tán xôn xao. Mọi người không hiểu được Lục Nguyên và Pháp Thánh Đế Tử có quan hệ gì.
Việc này vốn cực kỳ bí ẩn, Pháp Thánh Đế Tử dù biết muội muội hơi thích Lục Nguyên nhưng không vạch ra, vậy nên các đại thế lực có phái mật thám gì cũng không biết việc này, đều cho rằng không chừng Lục Nguyên dùng cái gì đi thông đường Pháp Thánh Đế Tử, hoặc là thên thích của thê thiếp Pháp Thánh Đế Tử.
Có người tò mò hỏi:
- Phải rồi, Lục Nguyên là ai người nào?
Trong đám người có kẻ biết Lục Nguyên, chỉ cho người kia xem hắn. Đa số nhìn hướng Lục Nguyên, thấy thì thất vọng.
Có người tò mò nói:
- Ủa, lần này kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài không phải bảo ít nhất phải là hỗn động cảnh lục tầng ư? Sao Lục Nguyên mới là hỗn động cảnh ngũ tầng liền tiến đến đây vậy?
- Đơn giản thôi, chắc chắn là đi đường Pháp Thánh Đế Tử rồi, được đặc biệt chiêu vào, coi như nhờ quan hệ.
- Thì ra là nhờ quan hệ.
Một số người đăm chiêu, thật ra trong đám không phải chỉ mình Lục Nguyên là hỗn động cảnh ngũ tầng nhưng it ỏi vài người mà thôi, hiển nhiên đều thuộc dạng nhờ quan hệ. Lục Nguyên bị bỏ vào loại đó luôn.
Tất nhiên bàn tán đề tài này chỉ là chốc lát, mọi người lại thảo luận về chuyện khác. Trung ương thiên triều hết sức rộng lớn, dù là khu vực pháp cổ văn minh thống trị cũng lớn đến khó tin, bình thường rất hiếm thấy mặt, giờ gặp nhau thì có loại ngưỡng mộ danh tiếng đã lâu đi bắt chuyện, cũng có loại cừu nhân gặp lại mắt đỏ.
Trong chớp mắt, khí thế cực kỳ cường đại từ bên trên áp xuống. Khí thế hơn xa chí tôn, Lục Nguyên có tiếp xúc loại khí thế này. Khí thế của Kiếm Chủ và Kiếm Như Hải chính là như vậy. Lục Nguyên ngẩng đầu lên, chỉ thấy trên trời dần đáp xuống một người đàn ông trung niên gầy gò tiên phong đạo cốt.
Thế giới cảnh!
Lục Nguyên lập tức hiểu người đàn ông trung niên tiên phong đạo cốt này chắc là thế giới cảnh.
Người đàn ông trung niên đạo bào bay bay, toàn thân như đang ngưng tụ thành từng chữ pháp, không ngừng tự thuật pháp văn minh, pháp huyền diệu!
Người đàn ông trung niên nói:
- Ta chính là đế tử thứ mười ba, Pháp Tiêu Đế Tử.
Trước kia đã từng nói, đế tử xếp ở mười hàng đầu đều là thế giới cảnh, thật ra đế tử thứ mười ba Pháp Tiêu Đế Tử cũng là thế giới cảnh. Pháp Tiêu Đế Tử thường không cuốn vào tranh quyền đoạt thế của đế tử.
- Lần này kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài do ta chủ trì, thời gian rất dài trong tương lai ta là giáo quan của các ngươi.
Pháp Tiêu Đế Tử thản nhiên nói:
- Thật bất hạnh là cá nhân ta không thích cho các ngươi thời gian nghỉ ngơi, vậy nên bây giờ kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài bắt đầu.
Bắt đầu liền?
Nhanh vậy?
Pháp Tiêu Đế Tử vừa nói xong, đa số người chưa kịp phản ứng.
Pháp Tiêu Đế Tử nói:
- Thật không may là không phải mỗi người được triệu tập tới đây đều có thể tiến vào pháp cổ văn minh tập huấn, tại đây có rất nhiều người bị đào thải.
Nơi này còn có đào thải người?
Có thể nói rất nhiều người không nghĩ tới sẽ bị loại, nghe Pháp Tiêu Đế Tử nói vậy thì hơn phân nửa ngu ra.
Pháp Tiêu Đế Tử chắp tay sau lưng, nói:
- Quy tắc đào thải rất đơn giản, người pháp cổ văn minh không cần bị đào thải, tất cả thế lực khác đều phải tham gia lần đào thải này. Kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài này là lấy hỗn động cảnh ngũ tầng đến hỗn động cảnh thập tầng làm chủ yếu.
- Trước tiên chúc mừng người hỗn động cảnh cửu tầng, thập tầng, các ngươi không cần tiến vào bị đào thải, có thể trước đi qua đấu loại.
- Còn người hỗn động cảnh lục tầng, lục tầng, bát tầng, các ngươi nghe kỹ đây, các ngươi sẽ thành hai tổ tiến hành chiến đấu, người thua tự động bị đào thải rời khỏi pháp cổ văn minh, không thể tham gia kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài. Đương nhiên quy tắc rút thăm là thế này, hỗn động cảnh lục tầng chỉ đấu với đối thủ hỗn động cảnh lục tầng. Hỗn động cảnh thất tầng chỉ gặp đối thủ hỗn động cảnh thất tầng. Hỗn động cảnh bát tầng chỉ đấu cùng đối thủ hỗn động cảnh bát tầng. Còn mấy hỗn động cảnh ngũ tầng linh tinh, đối thủ của các ngươi là hỗn động cảnh lục tầng, cơ bản sắp xếp như vậy.
- Thắng đối thủ cùng tiểu cảnh giới là có thể tiến vào tập huấn cuối cùng.
- Nếu không thắng được thì lên đường về nhà đi.
Lục Nguyên lục tìm trong đầu, rốt cuộc phát hiện thân phận.
Còn nhớ lúc đó trong thiên pháp tửu, Pháp Thánh Đế Tử thử thách mình, lấy vô thượng tạo vật thủ đoạn, tạo ra người này, nói đây là một trong tình địch lớn nhất của mình, Phong Nhị Thập Tứ phong chi văn minh. Nghe nói người này thực lực cao tuyệt, giờ gặp đúng là nhân trung phong thần, còn là lãnh tụ mấy người phong chi văn minh khác.
Hiên Viên Thập Nhị truyền âm nói:
"Đây là người phong chi văn minh. Phong chi văn minh cũng là từ pháp cổ văn minh quản lý, xem ra họ đều đến. Người dẫn đầu tên gọi Phong Nhị Thập Tứ, nghe nói tốc độ cực nhanh, có danh hiệu phong thần."
Phong thần Phong Nhị Thập Tứ.
Phong Nhị Thập Tứ chỉ liếc mắt một cái hồi lờ đi đám Lục Nguyên, đối với gã nhóm Lục Nguyên chỉ là ba kẻ nhỏ bé không đáng kể, giống con kiến.
Lục Nguyên lại nhìn hướng khác, chỗ này cũng có mấy chục người, toàn thân đầy mùi thuốc.
Hiên Viên Thập Nhị giới thiệu rằng:
- Đây là người dược chi văn minh. Dược chi văn minh cũng thuộc pháp cổ văn minh quản lý, lần này đến tham gia kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài.
Lục Nguyên có nhiều ấn tượng với dược chi văn minh, vì khi ở Thái Hoàng Thiên từng gặp người của dược chi văn minh, khi đó đánh bại từng người.
Lãnh tụ của dược chi văn minh, Hoa Biển Y chắp tay đứng, không thèm để ý Lục Nguyên.
Lục Nguyên lại nhìn hướng khác, chốn ấy có mấy chục người, mang theo bình khí hơi lạ, đó là hơi thở giống kiếm mà không phải kiếm. Loại hơi thở này cực kỳ quái lạ, Lục Nguyên chưa từng thấy, hơn nữa hơi thở này làm hắn hơi bị khó chịu. Mấy chục người trò chuyện rôm rả.
Hiên Viên Thập Nhị trầm giọng nói:
- Bọn họ chính là người phong chi văn minh.
Phong chi văn minh!
Văn minh phản bội kiếm đạo tự thành văn minh, ngược lại đứng trên kiếm đạo.Văn minh thèm thuồng bảo vật trấn phái của Kiếm Môn, đem thế lực thẩm thấu vào Kiếm Môn.
Văn minh bây giờ gần như khống chế một nửa Kiếm Môn.
Lục Nguyên nhìn hướng văn minh đó.
Ba văn minh hầu như có chút liên quan với Lục Nguyên.
Đương nhiên may là văn minh thứ tư không liên quan gì Lục Nguyên cả. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Lục Nguyên đến không khiến bao nhiêu xôn xao nhưng không tránh được dẫn đến cười nhạo.
- A, người Kiếm Môn...
- Ha ha, cái môn phái bị kỷ nguyên áp chế lại có người đến rồi?
- Môn phái này chỉ có Kiếm Ngục còn được, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma, Kiếm Hùng thì bình thường thôi.
Có một số người nghe tiếng Kiếm Ngục, trong nhiều đệ tử bên ngoài trừ đứng trên cao tất cả như Kiếm Chi Tử là một trong Khí Vận Thất Tử, thanh danh lớn nhất không chút nghi ngờ chính là Kiếm Ngục, danh hiệu kiếm địa ngục thế nào cũng phải có chút tài chứ.
- Đúng rồi, nghe nói Kiếm Môn bây giờ có một người tên Lục Nguyên.
- Ngươi nói là tên khiến hai thánh đế tử đấu nhau ấy hả?
- Lục Nguyên rốt cuộc có gốc gác gì mà khiến hai thánh đế tử đấu nhau vậy nhỉ?
Một năm trước cuộc chiến của hai thánh đế tử thật là đánh kinh thiên động địa, khu pháp cổ văn minh thống trị người người đều biết, bàn tán xôn xao. Mọi người không hiểu được Lục Nguyên và Pháp Thánh Đế Tử có quan hệ gì.
Việc này vốn cực kỳ bí ẩn, Pháp Thánh Đế Tử dù biết muội muội hơi thích Lục Nguyên nhưng không vạch ra, vậy nên các đại thế lực có phái mật thám gì cũng không biết việc này, đều cho rằng không chừng Lục Nguyên dùng cái gì đi thông đường Pháp Thánh Đế Tử, hoặc là thên thích của thê thiếp Pháp Thánh Đế Tử.
Có người tò mò hỏi:
- Phải rồi, Lục Nguyên là ai người nào?
Trong đám người có kẻ biết Lục Nguyên, chỉ cho người kia xem hắn. Đa số nhìn hướng Lục Nguyên, thấy thì thất vọng.
Có người tò mò nói:
- Ủa, lần này kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài không phải bảo ít nhất phải là hỗn động cảnh lục tầng ư? Sao Lục Nguyên mới là hỗn động cảnh ngũ tầng liền tiến đến đây vậy?
- Đơn giản thôi, chắc chắn là đi đường Pháp Thánh Đế Tử rồi, được đặc biệt chiêu vào, coi như nhờ quan hệ.
- Thì ra là nhờ quan hệ.
Một số người đăm chiêu, thật ra trong đám không phải chỉ mình Lục Nguyên là hỗn động cảnh ngũ tầng nhưng it ỏi vài người mà thôi, hiển nhiên đều thuộc dạng nhờ quan hệ. Lục Nguyên bị bỏ vào loại đó luôn.
Tất nhiên bàn tán đề tài này chỉ là chốc lát, mọi người lại thảo luận về chuyện khác. Trung ương thiên triều hết sức rộng lớn, dù là khu vực pháp cổ văn minh thống trị cũng lớn đến khó tin, bình thường rất hiếm thấy mặt, giờ gặp nhau thì có loại ngưỡng mộ danh tiếng đã lâu đi bắt chuyện, cũng có loại cừu nhân gặp lại mắt đỏ.
Trong chớp mắt, khí thế cực kỳ cường đại từ bên trên áp xuống. Khí thế hơn xa chí tôn, Lục Nguyên có tiếp xúc loại khí thế này. Khí thế của Kiếm Chủ và Kiếm Như Hải chính là như vậy. Lục Nguyên ngẩng đầu lên, chỉ thấy trên trời dần đáp xuống một người đàn ông trung niên gầy gò tiên phong đạo cốt.
Thế giới cảnh!
Lục Nguyên lập tức hiểu người đàn ông trung niên tiên phong đạo cốt này chắc là thế giới cảnh.
Người đàn ông trung niên đạo bào bay bay, toàn thân như đang ngưng tụ thành từng chữ pháp, không ngừng tự thuật pháp văn minh, pháp huyền diệu!
Người đàn ông trung niên nói:
- Ta chính là đế tử thứ mười ba, Pháp Tiêu Đế Tử.
Trước kia đã từng nói, đế tử xếp ở mười hàng đầu đều là thế giới cảnh, thật ra đế tử thứ mười ba Pháp Tiêu Đế Tử cũng là thế giới cảnh. Pháp Tiêu Đế Tử thường không cuốn vào tranh quyền đoạt thế của đế tử.
- Lần này kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài do ta chủ trì, thời gian rất dài trong tương lai ta là giáo quan của các ngươi.
Pháp Tiêu Đế Tử thản nhiên nói:
- Thật bất hạnh là cá nhân ta không thích cho các ngươi thời gian nghỉ ngơi, vậy nên bây giờ kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài bắt đầu.
Bắt đầu liền?
Nhanh vậy?
Pháp Tiêu Đế Tử vừa nói xong, đa số người chưa kịp phản ứng.
Pháp Tiêu Đế Tử nói:
- Thật không may là không phải mỗi người được triệu tập tới đây đều có thể tiến vào pháp cổ văn minh tập huấn, tại đây có rất nhiều người bị đào thải.
Nơi này còn có đào thải người?
Có thể nói rất nhiều người không nghĩ tới sẽ bị loại, nghe Pháp Tiêu Đế Tử nói vậy thì hơn phân nửa ngu ra.
Pháp Tiêu Đế Tử chắp tay sau lưng, nói:
- Quy tắc đào thải rất đơn giản, người pháp cổ văn minh không cần bị đào thải, tất cả thế lực khác đều phải tham gia lần đào thải này. Kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài này là lấy hỗn động cảnh ngũ tầng đến hỗn động cảnh thập tầng làm chủ yếu.
- Trước tiên chúc mừng người hỗn động cảnh cửu tầng, thập tầng, các ngươi không cần tiến vào bị đào thải, có thể trước đi qua đấu loại.
- Còn người hỗn động cảnh lục tầng, lục tầng, bát tầng, các ngươi nghe kỹ đây, các ngươi sẽ thành hai tổ tiến hành chiến đấu, người thua tự động bị đào thải rời khỏi pháp cổ văn minh, không thể tham gia kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài. Đương nhiên quy tắc rút thăm là thế này, hỗn động cảnh lục tầng chỉ đấu với đối thủ hỗn động cảnh lục tầng. Hỗn động cảnh thất tầng chỉ gặp đối thủ hỗn động cảnh thất tầng. Hỗn động cảnh bát tầng chỉ đấu cùng đối thủ hỗn động cảnh bát tầng. Còn mấy hỗn động cảnh ngũ tầng linh tinh, đối thủ của các ngươi là hỗn động cảnh lục tầng, cơ bản sắp xếp như vậy.
- Thắng đối thủ cùng tiểu cảnh giới là có thể tiến vào tập huấn cuối cùng.
- Nếu không thắng được thì lên đường về nhà đi.