- Phó Cừu, Lâm Hận, Trương Sinh, Chu Bất Bình, Phong Trì, năm ngươi có tu vi hỗn động cảnh thất tầng, sẽ do các ngươi ứng chiến hỗn động cảnh thất tầng.
Vốn Phó Cừu định đánh với Lục Nguyên nay chỉ đành tạm bỏ xuống chiến đấu, chuẩn bị đi ứng đối Thắng Giả Tổ đến viếng.
Bản thân Phó Cừu trong Bại Giả Tổ là đệ nhất cao thủ hỗn động cảnh thất tầng, gã không ứng chiến mới lạ.
Lục Nguyên, cuộc chiến với ngươi tạm gác lại, coi như ngươi may mắn, Phó Cừu thầm nghĩ.
Pháp Cường Đế Tử điểm danh mười người đều là hiện rõ thực lực trong Bại Giả Tổ. Không chút nghi ngờ, Lục Nguyên sẽ không được nêu tên, trong tư liệu của Pháp Cường Đế Tử thì Lục Nguyên vốn không mạnh, sao mà kêu hắn tham gia cuộc chiến được.
Nhưng lần chiến đấu này Pháp Cường Đế Tử không đặc huấn nữa.
Bởi vì hai canh giờ sau là người Thắng Giả Tổ sẽ tiến đến.
Không khí rất nặng nề. Hai canh giờ sau, Thắng Giả Tổ đúng là có người đến. Pháp Tiêu Đế Tử cường đại vô biên vô tận rồi lại mang vài phần tiêu dao giáng xuống. Vị đế tử này mặc âm dương pháp bào, tay cầm phất trần trắng, sau lưng gã có mười khí thế tự tin cường đại phát ra.
Tự tin! Cường thế!
Người Thắng Giả Tổ đi ra vốn là có tự tin, bởi vì Bại Giả Tổ chính là bại tướng dưới tay họ.
Mười người cuối cùng lộ mặt.
Hỗn động cảnh bát tầng gồm năm người là Hoa Phủ Thủ, Nghiêm Hạc, Bang Thanh Phong, Phong Tiềm, Giản Tự hành. Năm người hỗn động cảnh thất tầng là Phong Tam Thập, Trương Quân Khả, Hải Thanh Cảnh, Chu Phá Đồ, Phương Hành Chi.
Mười người mỗi tên đều có khí thế cực kỳ cường đại.
Pháp Tiêu Đế Tử và Pháp Cường Đế Tử gườm nhau. Là đế tử của pháp cổ văn minh, xem như không cuốn vào tranh đấu quyền thế pháp cổ thế giới thì đôi khi có ma sát, ví dụ như Pháp Tiêu Đế Tử và Pháp Cường Đế Tử có chút ganh đua.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Lão thập tam, đã lâu không gặp.
Pháp Tiêu Đế Tử nói:
- Lão thập ngũ, để ta xem lần này ngươi huấn luyện ra người mạnh cỡ nào.
Pháp Cường Đế Tử đáp:
- Tốt, vậy bây giờ bắt đầu. Hỗn động cảnh thất tầng chiến đấu trước.
Pháp Tiêu Đế Tử nói ra quy tắc chiến đấu lần này:
- Không thành vấn đề. Năm hỗn động cảnh thất tầng Thắng Giả Tổ đối với năm hỗn động cảnh thất tầng Bại Giả Tổ, một chọi một, bên thắng không cần xuống, bên thua tiếp tục đưa người lên. Cuối cùng bên nào còn lại người thì tính bên đó thắng.
Pháp Cường Đế Tử gật đầu:
- Đồng ý.
Theo hai vị đế tử nói chuyện, chiến đấu chính thức mở màn.
Trận chiến đầu tiên, Phong Tam Thập Thắng Giả Tổ đấu với Phó Cừu Bại Giả Tổ.
Lục Nguyên không vội vã, ở bên cạnh quan sát.
Phó Cừu có mái tóc dài ngang eo, mặc đồ trắng, toàn thân tản ra khí thế cừu. Gã giơ lên đao, gã xưng tuyệt về đao pháp. Thi lễ xong gã chém một đao qua, đao kia như chém quỷ thần, đao quang như nước, một đao kia thật lợi hại. Lục Nguyên hơi giật mình, Phó Cừu này dám khiêu chiến với mình đúng là có chút bản lĩnh.
Một đao thật nhanh! Chớp mắt chém Phong Tam Thập thành hai nửa!
Kết thúc? Nhanh như vậy?
Tuy rằng biết Phó Cừu rất mạnh nhưng không ngờ sẽ cường đến mức này, có thể giải quyết Phong Tam Thập Thắng Giả Tổ. Nhất đao cừu quỷ thần, Cừu Quỷ Đao Phó Cừu đúng là không giả, tất nhiên Phong Tam Thập Thắng Giả Tổ cũng yếu chút. Lục Nguyên đứng bên ngoài quan sát nhướng mày, không thích hợp, trận chiến còn chưa kết thúc.
Trong không trung vang thanh âm như gần như xa:
- Bại Giả Tổ Phó Cừu, đao của ngươi rất nhanh, nhưng muốn so tốc độ thì ngươi kém quá xa. Ngươi biết tại sao ta gọi là Phong Tam Thập không? Lý do ta tên Phong Tam Thập là vì Phong Thần Bách Bộ phong chi văn minh ta luyện đến bước thứ hai mươi.
Phong Thần Bách Bộ! Đây là tuyệt học tối cao của phong chi văn minh! Nghe nói có thể luyện đến một trăm bước thì ngay cả chủ văn minh cũng khó mà đánh bị thương. Đương nhiên người được đến Phong Thần Bách Bộ một trăm bước không hề tồn tại. Phong Tam Thập có thể luyện Phong Thần Bách Bộ đến hai mươi bước đúng là lợi hại.
Hay cho Phong Thần Bách Bộ. Phong Tam Thập đạp tuyệt học Phong Thần Bách Bộ, dễ dàng chém thương Phó Cừu. Phó Cừu không thể phản kích, chỉ có nước chịu đánh chứ không làm gì được Phong Tam Thập. Không trông chốc lát Phó Cừu đã thua trong tay Phong Tam Thập.
Trong hỗn động cảnh thất tầng Bại Giả Tổ, mạnh nhất chính là Phó Cừu, nhưng đối mặt Phong Tam Thập tốc độ quỷ thần khó dò như vậy thì gã không có cả sức đánh lại.
Nếu Phong Tam Thập đã thắng theo quy tắc, có thể tiếp tục chiến đấu. Đối thủ tiếp theo của gã là Bại Giả Tổ Lâm Hận. Lâm Hận xuất thân từ Ngự Hỏa môn, lửa như ma. Nhưng cuộc chiến này mặc dù lửa của gã hung mãnh như ma lại không đuổi kịp tốc độ của Phong Tam Thập.
Lục Nguyên thầm nhủ, hay cho Phong Tam Thập, tuyệt học tối cao của phong chi văn minh, Phong Thần Bách Bộ đúng là cực kỳ đáng sợ. Đối mặt tốc độ như vậy, ngươi có dùng cái gì cũng vô dụng. Nếu không phải mình học không gian thiết tắc, đối mặt người như vậy e rằng cũng chịu bó tay.
Cuộc chiến tiếp theo, Phong Tam Thập liên tiếp đánh bại Trương Sinh, Chu Bất Bình, Phong Trì của Bại Giả Tổ.
Lần này thì Pháp Cường Đế Tử mặt âm trầm.
Vốn Bại Giả Tổ đấu với Thắng Giả Tổ, năm hỗn động cảnh thất tầng đấu với năm hỗn động cảnh thất tầng. Kết quả giờ thì sao, mới bắt đầu năm trận đã bị một cạo trọc đầu, năm người bị một mình Phong Tam Thập đánh bại, chuyện này rất mất mặt. Pháp Cường Đế Tử vốn là người háo thắng, lửa giận hừng hực.
Mấy người Bại Giả Tổ cảm thấy không còn mặt mũi. Phó Cừu, Lâm Hận, Trương Sinh, Chu Bất Bình, Phong Trì, năm người đều là đứng đầu hỗn động cảnh thất tầng Bại Giả Tổ, kết quả thảm bại dưới tay một mình Phong Tam Thập, đây không phải vì năm người Phó Cừu quá yếu mà bởi Phong Tam Thập quá mạnh.
Không sai, người Bại Giả Tổ biến mạnh, mà người Thắng Giả Tổ cũng đang biến mạnh. Cứ tiếp tục như vậy, họ biến mạnh nhanh hơn Bại Giả Tổ.
Mới rồi còn gào la muốn rửa hận cũ, bây giờ xem ra là đã nhục càng thêm nhục.
Phong Tam Thập chắp tay sau lưng đứng, nói:
- Xem ra Bại Giả Tổ không có nhân tài nào nhỉ.
Đây rõ ràng là tát mặt, tát mạnh vào lòng tất cả người Bại Giả Tổ.
Phong Tam Thập cười lạnh, theo kế hoạch là lần này phải nặng nề đả kích Bại Giả Tổ, để họ biết chênh lệch với Thắng Giả Tổ. Gã động, như gió xẹt qua, khi Phong Tam Thập lần thứ hai quay lại trong sân thì trong tay có nhiều thanh binh khí.
Không sai, mới rồi gã chỉ dựa vào tốc độ một hơi cuốn đi mười binh khí của mười người.
Phong Tam Thập mỉm cười tự tin nói:
- Xem ra tốc độ của ta cũng tạm được?
Chính lúc này, gã bỗng phát hiện trong tay chỉ có chín thanh binh khí. Có chuyện gì vậy? Mới rồi rõ ràng mình lây đến mười binh khí mà? Không biết khi nào thì trước mặt Phong Tam Thập đứng một thanh y thanh niên. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Thanh y thanh niên thản nhiên nhìn Phong Tam Thập, nói:
- Vốn không muốn xen vào chuyện này, nhưng Dưỡng Ngô tiên kiếm của ta cũng dám cướp, không thể không công nhận, ngươi rất có gan. Nếu ngươi có gan như vậy thì phải chịu cái giá của nó.
Đây là sao!
Nhanh quá!