Đâm bị thương người xong Lục Nguyên không dừng tay, lại một kiếm phản tập. Một kiếm phản tập ở không trung đánh ra kiếm vũ. Mới rồi mười chín người định tụ tập muốn phản kích Lục Nguyên, ai ngờ kiếm vũ lên, dường như ai nấy đều là mục tiêu vậy.
Cùng lúc đó, kiếm vũ như sóng thần dấy lên, Lục Nguyên vận không gian thiết tắc đem người phong chi văn minh định tập kích sau lưng mình dời đến trước người, giật nhỏ, đây là người thứ hai bị thương.
Luân hồi sạ vận, đến từ dược chi văn minh mới trồng xuống Thái Thượng Thương Hàn Kinh, kết quả liền bị sinh tử luân hồi bàn đánh trúng. Lúc này sinh tử luân hồi bàn nhuộm đẳng uy lực, chớp mắt đốt cháy tuổi thọ người đó. Người này kinh sợ vận pháp lực kháng cự, muốn chặn sinh tử luân hồi bàn, nhưng bị Lục Nguyên nhân dịp đánh bị thương, đây là tên thứ ba.
Một người bay lên đỉnh đầu Lục Nguyên, muốn đánh bị thương hắn. Nhưng khoảnh khắc Lục Nguyên vận dụng tiểu nhân quả thiết tắc. Ngươi muốn tập kích ta là nhân, ngươi bị ta đánh thương là quả. Mới vận tiểu nhân quả thiết tắc thì người đó đã toát ra máu, đó là người trọng thương dưới tay Lục Nguyên.
Đương nhiên đối phương không phải con rối tùy tiện Lục Nguyên xoay. Sau khi hắn tổn thương bốn người thì còn lại mười sáu người hoảng loạn tập hợp lại muốn so cao thấp với hắn.
Mắt thấy đối thủ trong khoảnh khắc trấn tĩnh lại.
Lúc này, một kiếm của Lục Nguyên tay đến.
Không sai, một kiếm từ tây đến.
Một kiếm này ẩn chứa tiểu nhân quả thiết tắc, cửu âm cửu dương, luân hồi thiết tắc và không gian thiết tắc, ba thiết tắc rưỡi cùng với một trăm mười một loại kiếm ý, tất cả ẩn chứa trong một kiếm này, bây giờ muốn đè ép khí thế của đối thủ, mặt khác còn nữa.
*Ầm!*
Trong chớp mắt giao đấu, triệt để tập hợp lại mười sáu người thì đã tổn thương ba, chỉ còn lại mười ba người.
Thật ra chỉ trong chớp mắt, chân chính bị thương không phải ba người này.
Mà là niềm tin của đối thủ.
Lục Nguyên mới rồi ra một kiếm thật quá kinh diễm, kinh diễm đến khó tưởng tượng, ba thiết tắc rưỡi, một trăm mười một loại kiếm ý đều hợp cùng một chỗ. Một kiếm xảo diệu khiến hai đế tử ở một bên biến sắc. Hơn mười người đang đấu dù không muốn thừa nhận nhưng vừa rồi Lục Nguyên đánh ra nhát kiếm kia đúng là khiến chúng ngửa cổ nhìn kỹ xảo chiêu thức của hắn, khó mà với tới. Nguồn truyện:
Thật không tin được! Một đệ tử Vô Thượng Đại Giáo không quan trọng đánh ra một kiếm lại khiến họ có cảmgiacs ngửa đầu nhìn núi cao, điều này làm người khó thở.
Nhưng đây đúng là sự thật.
Giản Trường Không quát dài:
- Dùng văn tự! Chúng ta còn có văn tự!
Văn tự, đây là một trong nguyên nhan quan trọng văn minh đứng trên Vô Thượng Đại Giáo. Nghe Giản Trường Không nói vậy, mười ba người bị một kiếm của Lục Nguyên kinh diễm làm kinh ngạc ngây người chớp mắt đánh ra văn tự. Phong chi văn minh văn tự có hai loại, một là văn tự khiến bản thân càng nhanh, một là văn tự khắc chế không gian thiết tắc.
Văn tự dược chi văn minh cơ bản là đủ các loại đặc hiệu dược vật, ví dụ làm người hôn mê, đau đầu, khó chịu.
Văn tự của tiên cổ văn minh là khiến người có cảm giác ngắt quãng, dù là pháp lực, tinh thần hay chiêu thức đều bị làm cho ngắt quãng.
Đương nhiên đáng sợ nhất vẫn là văn minh văn tự của pháp cổ văn minh. Văn minh văn tự khác là đơn, mà pháp cổ văn tự là đủ các loại, tăng cường uy lực pháp lực này, trói buộc người này, đủ các loại văn tự đi ra, nguyên khung trời xuất hiện mười mấy gần hai mươi văn tự.
'Tật, chế' đó là văn tự của phong chi văn minh, cái trước là tăng tốc độ, cái sau nghiêng về không gian thiết tắc, hơn nữa không chỉ hai mà còn có mấy cái khác.
'Đảo, toàn', đây là văn tự dược chi văn minh, khiến người có cảm giác đảo và toàn, khó thể chiến đấu, trừ đó ra còn có mấy cái.
'Tạp, đoạn' vân vân, đây là văn tự của tiên cổ văn minh, tác dụng thì khỏi nói nữa, đồng chi văn tự cơ bản là cùng loại tỉnh dùng.
'Hỏa, thủy, đại' vân vân là văn tự của pháp cổ văn minh. Thủy có thể tăng uy lực thủy hệ pháp thuật, hỏa có thể phát huy uy lực hỏa hệ pháp thuật, còn chữ đại thì dùng để tăng trọng lực lên người Lục Nguyên, đến mức độ cực kỳ đáng sợ.
Nhiều văn tự như vậy xẹt qua trên trời.
Có nhiều văn tự thế sao?
văn tự của tiên cổ văn minh là mình thích nhất. Lục Nguyên lập tức vận dụng thôn kim long, chẳng chút do dự nuốt lấy đồng chi văn tự để làm mạnh thêm kiếm đạo văn tự của mình, cảm giác kiếm đạo văn tự tăng lớn không ít. Văn tự của dược chi văn minh thì thành chất dinh dưỡng cho thôn mộc long, Thanh Thánh kiếm đạo, khiến Thanh Thánh kiếm đạo càng tăng một tầng.
Còn về phong chi văn tự, hiện nay mình còn chưa thể hấp thu, nhưng không cấu thành áp chế với mình.
Văn tự 'thủy, hỏa' vân vân thật ra mình không hề sợ, chẳng qua tăng cường uy lực pháp thuật. Pháp thuật có cường hơn thì mình cũng phá hết, không phải chuyện khó khăn gì. Chỉ có chữ đại cùng loại văn tự là tạo thành chút áp lực với mình, khiến trọng lực trên người lớn rất nhiều, tốc độ biến chậm chút. Tuy nhiên, mình có thể thuấn di. Không sợ.
Tất nhiên thôn phệ long của Lục Nguyên hấp thu chỉ là tinh hoa văn tự, bề ngoài thì nó vẫn như trước kia, không nhìn ra có gì khác biệt. Vậy nên trong mắt mọi người, Lục Nguyên vẫn là bị nhiều văn tự trấn áp, bộ dạng cực kỳ vất vả. Không ai hay biết Lục Nguyên giờ sung sướng lên chín tầng trời, lần này là lần mình hấp thu văn tự sướng nhất, cắn nuốt nhiều tinh hoa văn tự.
Người Vô Thượng Đại Giáo bình thường rất ít thấy văn tự, rốt cuộc giờ đã biết, nhiều văn tự như vậy, mỗi cái đều có uy lực khủng bố. Người Vô Thượng Đại Giáo trời sinh sợ hãi văn tự, sau sao đây là một trong tiêu chí cường đại của văn minh. Mặc dù Lục Nguyên khá giỏi nhưng chắc địch không lại văn tự, tiếc quá, Lục Nguyên sắp bị nhiều văn tự trấn áp rồi.
Giản Trường Không cười dài nói:
- Lục Nguyên, hôm nay rốt cuộc trấn áp được ngươi!
Gã cực kỳ đắc ý. Lục Nguyên, ngươi giờ ngươi huênh hoang cái gì, thì cũng bị trấn áp thôi, Lục Nguyên, lần này ngươi phải bị ta đánh bại thê thảm.
Trong khi Giản Trường Không vô cùng đắc ý thì vèo một tiếng, Lục Nguyên lại ra tay.
Gần mười văn tự triệt để vỡ nát, giống tờ giấy.
Còn lại gần mười văn tự cũng không có tác dụng gì.
Lục Nguyên hời hợt nói:
- Đây chính là văn tự? Cũng không có gì ghê gớm lắm đâu?
Văn tự, là vinh diệu của văn minh.
Văn tự, là mặt cường đại nhất của văn minh.
Kiếm đạo văn tự tồn tại, khiến người văn minh có cảm giác ưu việt với người Vô Thượng Đại Giáo.
Gần hai mươi văn tự trấn áp Lục Nguyên, người bên cạnh thấy thì đó là việc đơn giản, ngay chính Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử cũng cảm thấy Lục Nguyên khó chống cự. Nhưng chính lúc đó, trong nhiều văn tự, có gần mười cía bị Lục Nguyên dễ dàng đánh nát.
Tương phản lớn như vậy, nghịch chuyển mãnh liệt như vậy khiến người khó thể chấp nhận.
- Văn tự, chẳng qua chỉ có vậy.
Hời hợt nói xong câu đó, Lục Nguyên động, phát động đòn tấn công nhanh.
Nhanh!
Càng nhanh!
Nhanh như tia chớp!
Chỉ chớp mắt đã đánh trúng bốn người, chỉ còn lại chín người thôi.
Đâm bị thương người xong Lục Nguyên không dừng tay, lại một kiếm phản tập. Một kiếm phản tập ở không trung đánh ra kiếm vũ. Mới rồi mười chín người định tụ tập muốn phản kích Lục Nguyên, ai ngờ kiếm vũ lên, dường như ai nấy đều là mục tiêu vậy.
Cùng lúc đó, kiếm vũ như sóng thần dấy lên, Lục Nguyên vận không gian thiết tắc đem người phong chi văn minh định tập kích sau lưng mình dời đến trước người, giật nhỏ, đây là người thứ hai bị thương.
Luân hồi sạ vận, đến từ dược chi văn minh mới trồng xuống Thái Thượng Thương Hàn Kinh, kết quả liền bị sinh tử luân hồi bàn đánh trúng. Lúc này sinh tử luân hồi bàn nhuộm đẳng uy lực, chớp mắt đốt cháy tuổi thọ người đó. Người này kinh sợ vận pháp lực kháng cự, muốn chặn sinh tử luân hồi bàn, nhưng bị Lục Nguyên nhân dịp đánh bị thương, đây là tên thứ ba.
Một người bay lên đỉnh đầu Lục Nguyên, muốn đánh bị thương hắn. Nhưng khoảnh khắc Lục Nguyên vận dụng tiểu nhân quả thiết tắc. Ngươi muốn tập kích ta là nhân, ngươi bị ta đánh thương là quả. Mới vận tiểu nhân quả thiết tắc thì người đó đã toát ra máu, đó là người trọng thương dưới tay Lục Nguyên.
Đương nhiên đối phương không phải con rối tùy tiện Lục Nguyên xoay. Sau khi hắn tổn thương bốn người thì còn lại mười sáu người hoảng loạn tập hợp lại muốn so cao thấp với hắn.
Mắt thấy đối thủ trong khoảnh khắc trấn tĩnh lại.
Lúc này, một kiếm của Lục Nguyên tay đến.
Không sai, một kiếm từ tây đến.
Một kiếm này ẩn chứa tiểu nhân quả thiết tắc, cửu âm cửu dương, luân hồi thiết tắc và không gian thiết tắc, ba thiết tắc rưỡi cùng với một trăm mười một loại kiếm ý, tất cả ẩn chứa trong một kiếm này, bây giờ muốn đè ép khí thế của đối thủ, mặt khác còn nữa.
*Ầm!*
Trong chớp mắt giao đấu, triệt để tập hợp lại mười sáu người thì đã tổn thương ba, chỉ còn lại mười ba người.
Thật ra chỉ trong chớp mắt, chân chính bị thương không phải ba người này.
Mà là niềm tin của đối thủ.
Lục Nguyên mới rồi ra một kiếm thật quá kinh diễm, kinh diễm đến khó tưởng tượng, ba thiết tắc rưỡi, một trăm mười một loại kiếm ý đều hợp cùng một chỗ. Một kiếm xảo diệu khiến hai đế tử ở một bên biến sắc. Hơn mười người đang đấu dù không muốn thừa nhận nhưng vừa rồi Lục Nguyên đánh ra nhát kiếm kia đúng là khiến chúng ngửa cổ nhìn kỹ xảo chiêu thức của hắn, khó mà với tới. Nguồn truyện: Truyện FULL
Thật không tin được! Một đệ tử Vô Thượng Đại Giáo không quan trọng đánh ra một kiếm lại khiến họ có cảmgiacs ngửa đầu nhìn núi cao, điều này làm người khó thở.
Nhưng đây đúng là sự thật.
Giản Trường Không quát dài:
- Dùng văn tự! Chúng ta còn có văn tự!
Văn tự, đây là một trong nguyên nhan quan trọng văn minh đứng trên Vô Thượng Đại Giáo. Nghe Giản Trường Không nói vậy, mười ba người bị một kiếm của Lục Nguyên kinh diễm làm kinh ngạc ngây người chớp mắt đánh ra văn tự. Phong chi văn minh văn tự có hai loại, một là văn tự khiến bản thân càng nhanh, một là văn tự khắc chế không gian thiết tắc.
Văn tự dược chi văn minh cơ bản là đủ các loại đặc hiệu dược vật, ví dụ làm người hôn mê, đau đầu, khó chịu.
Văn tự của tiên cổ văn minh là khiến người có cảm giác ngắt quãng, dù là pháp lực, tinh thần hay chiêu thức đều bị làm cho ngắt quãng.
Đương nhiên đáng sợ nhất vẫn là văn minh văn tự của pháp cổ văn minh. Văn minh văn tự khác là đơn, mà pháp cổ văn tự là đủ các loại, tăng cường uy lực pháp lực này, trói buộc người này, đủ các loại văn tự đi ra, nguyên khung trời xuất hiện mười mấy gần hai mươi văn tự.
'Tật, chế' đó là văn tự của phong chi văn minh, cái trước là tăng tốc độ, cái sau nghiêng về không gian thiết tắc, hơn nữa không chỉ hai mà còn có mấy cái khác.
'Đảo, toàn', đây là văn tự dược chi văn minh, khiến người có cảm giác đảo và toàn, khó thể chiến đấu, trừ đó ra còn có mấy cái.
'Tạp, đoạn' vân vân, đây là văn tự của tiên cổ văn minh, tác dụng thì khỏi nói nữa, đồng chi văn tự cơ bản là cùng loại tỉnh dùng.
'Hỏa, thủy, đại' vân vân là văn tự của pháp cổ văn minh. Thủy có thể tăng uy lực thủy hệ pháp thuật, hỏa có thể phát huy uy lực hỏa hệ pháp thuật, còn chữ đại thì dùng để tăng trọng lực lên người Lục Nguyên, đến mức độ cực kỳ đáng sợ.
Nhiều văn tự như vậy xẹt qua trên trời.
Có nhiều văn tự thế sao?
văn tự của tiên cổ văn minh là mình thích nhất. Lục Nguyên lập tức vận dụng thôn kim long, chẳng chút do dự nuốt lấy đồng chi văn tự để làm mạnh thêm kiếm đạo văn tự của mình, cảm giác kiếm đạo văn tự tăng lớn không ít. Văn tự của dược chi văn minh thì thành chất dinh dưỡng cho thôn mộc long, Thanh Thánh kiếm đạo, khiến Thanh Thánh kiếm đạo càng tăng một tầng.
Còn về phong chi văn tự, hiện nay mình còn chưa thể hấp thu, nhưng không cấu thành áp chế với mình.
Văn tự 'thủy, hỏa' vân vân thật ra mình không hề sợ, chẳng qua tăng cường uy lực pháp thuật. Pháp thuật có cường hơn thì mình cũng phá hết, không phải chuyện khó khăn gì. Chỉ có chữ đại cùng loại văn tự là tạo thành chút áp lực với mình, khiến trọng lực trên người lớn rất nhiều, tốc độ biến chậm chút. Tuy nhiên, mình có thể thuấn di. Không sợ.
Tất nhiên thôn phệ long của Lục Nguyên hấp thu chỉ là tinh hoa văn tự, bề ngoài thì nó vẫn như trước kia, không nhìn ra có gì khác biệt. Vậy nên trong mắt mọi người, Lục Nguyên vẫn là bị nhiều văn tự trấn áp, bộ dạng cực kỳ vất vả. Không ai hay biết Lục Nguyên giờ sung sướng lên chín tầng trời, lần này là lần mình hấp thu văn tự sướng nhất, cắn nuốt nhiều tinh hoa văn tự.
Người Vô Thượng Đại Giáo bình thường rất ít thấy văn tự, rốt cuộc giờ đã biết, nhiều văn tự như vậy, mỗi cái đều có uy lực khủng bố. Người Vô Thượng Đại Giáo trời sinh sợ hãi văn tự, sau sao đây là một trong tiêu chí cường đại của văn minh. Mặc dù Lục Nguyên khá giỏi nhưng chắc địch không lại văn tự, tiếc quá, Lục Nguyên sắp bị nhiều văn tự trấn áp rồi.
Giản Trường Không cười dài nói:
- Lục Nguyên, hôm nay rốt cuộc trấn áp được ngươi!
Gã cực kỳ đắc ý. Lục Nguyên, ngươi giờ ngươi huênh hoang cái gì, thì cũng bị trấn áp thôi, Lục Nguyên, lần này ngươi phải bị ta đánh bại thê thảm.
Trong khi Giản Trường Không vô cùng đắc ý thì vèo một tiếng, Lục Nguyên lại ra tay.
Gần mười văn tự triệt để vỡ nát, giống tờ giấy.
Còn lại gần mười văn tự cũng không có tác dụng gì.
Lục Nguyên hời hợt nói:
- Đây chính là văn tự? Cũng không có gì ghê gớm lắm đâu?
Văn tự, là vinh diệu của văn minh.
Văn tự, là mặt cường đại nhất của văn minh.
Kiếm đạo văn tự tồn tại, khiến người văn minh có cảm giác ưu việt với người Vô Thượng Đại Giáo.
Gần hai mươi văn tự trấn áp Lục Nguyên, người bên cạnh thấy thì đó là việc đơn giản, ngay chính Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử cũng cảm thấy Lục Nguyên khó chống cự. Nhưng chính lúc đó, trong nhiều văn tự, có gần mười cía bị Lục Nguyên dễ dàng đánh nát.
Tương phản lớn như vậy, nghịch chuyển mãnh liệt như vậy khiến người khó thể chấp nhận.
- Văn tự, chẳng qua chỉ có vậy.
Hời hợt nói xong câu đó, Lục Nguyên động, phát động đòn tấn công nhanh.
Nhanh!
Càng nhanh!
Nhanh như tia chớp!
Chỉ chớp mắt đã đánh trúng bốn người, chỉ còn lại chín người thôi.