- Phần thưởng thứ ba là cho các ngươi một tháng ở tại pháp cổ chi hà để tu hành.
- Cái gì!
- Cái gì!
- Nói đùa hả, pháp cổ chi hà!?
- Trời ạ, sớm biết có cơ hội đi pháp cổ chi hà tu hành thì liều mạng cũng phải xông vào mười hàng đầu.
Có mấy người điểm một trăm bốn, năm mươi không ngừng kêu la. Họ đúng là oan quá, đây chính là pháp cổ chi hà, là một nơi rất khó được. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Có thể tu hành tại bờ pháp cổ chi hà là cơ hội tốt tăng cường thực lực, cho nên nghe vậy thì người biết ý nghĩa pháp cổ chi hà đều dùng ánh mắt ghen tỵ nhìn hướng mười người Nghiêm Thiên Pháp, Lục Nguyên. Nghiêm Thiên Pháp rất khôn ngoan không biến sắc mặt, Lục Nguyên thì không hiểu cái gì là pháp cổ chi hà.
Đường Tùng xếp hàng sáu đã quyết định lôi kéo Lục Nguyên nên không quên cơ hội lấy lòng, thấy hắn ra vẻ không hiểu thì giải thích rằng:
- Pháp cổ chi hà rất ít mở ra bên ngoài, bên cạnh pháp cổ chi hà có nhiều vị trí có thể cho người tu hành. Nghe nói pháp cổ chi hà một lần mở rộng một tháng, nửa tháng đầu chảy pháp thuật chi hà, có thể ở bên trong học được rất nhiều pháp thuật, thậm chí bí truyền uy lực cực lớn của pháp cổ văn minh không truyền ra cũng có khả năng xuất hiện ở bên trong. Những pháp thuật này uy lực lớn đến cực điểm, tùy tiện đưa ra một cái đều có thể học được rất nhiều, đương nhiên ngươi có thể thông qua pháp thuật trực tiếp học bản chất pháp thuật thiên địa pháp tắc, rất tốt cho học tập.
Nghe Đường Tùng giải thích, Lục Nguyên mới hiểu ra. Pháp cổ chi hà này so với tiểu thiên thế giới tàn phá đại hoang kiếm quyển còn quý giá rất nhiều. Ai bảo nó còn tăng hỗn độn, vậy là bây giờ mình là hỗn động cảnh thất tầng hỗn động đại thành, muốn xung kích hỗn động cảnh bát tầng trọng quy hỗn độn cần rất nhiều hỗn độn, mà có hỗn độn thủy thì có thể trợ giúp mình trùng kích hỗn động cảnh bát tầng trọng quy hỗn độn.
Xem ra pháp cổ chi hà này có ích với mình đây.
Pháp Tiêu Đế Tử nói:
- Bây giờ giải tán, hai ngày sau, mười người các ngươi lần thứ hai tới đây rồi tiến vào pháp cổ chi hà, ở đây có thể hành lâu cỡ một tháng.
Gã vỗ tay kêu mọi người giải tán, nhưng tất cả không đi ngay mà bàn tán xôn xao.
Thật ra nói nhiều nhất là chiến tích lấy một đấu hai mươi của Lục Nguyên, và Lục Nguyên ngựa ô lớn nhất.
Đương nhiên bởi vì cuối cùng Lục Nguyên khiêu khích, nên Giản Trường Không có thể tiến vào mười hàng đầu nay kẹp đuôi bỏ trốn.
Lục Nguyên trở lại tinh thần số một ngàn lẻ năm, Hiên Viên Thập Nhị vừa lúc đến chơi. Gã đến hỏi thăm tin tức, xem coi đám Lục Nguyên, Kiếm Ngục, Kiếm Hùng ở tương ngộ sâm lâm được vị trí gì, được bao nhiêu điểm.
Hiên Viên Thập Nhị phát hiện chỉ có Lục Nguyên và Kiếm Hùng thì lấy làm lạ hỏi:
- Kiếm Ngục đâu rồi?
Kiếm Hùng cũng lấy làm kỳ, tuy gã không vừa mắt Kiếm Ngục nhưng dù sao cũng là cùng một môn phái đi ra.
Lục Nguyên lạnh nhạt nói:
- Kiếm Ngục chết rồi, bị ta giết. Lúc ở trong tương ngộ sâm lâm đụng phải hắn, hắn muốn giết ta nên ta xử hắn luôn. Đúng rồi, hắn còn có một thân phận khác là Nam Cung chí tôn Nam Cung Tiềm.
- Cái gì? Kiếm Ngục là Nam Cung Tiềm!?
Hiên Viên Thập Nhị và Kiếm Hùng bị tin tức làm giật mình. Nói thật ra lúc Lục Nguyên biết Kiếm Ngục là Nam Cung Tiềm thì cũng giật nảy mình, ai cũng nghĩ không ra Kiếm Ngục nổi lên không bao lêu lại là chí tôn uy tín đã lâu Nam Cung chí tôn.
Qua hồi lâu Hiên Viên Thập Nhị mới tiêu hóa xong tin tức Kiếm Ngục là Nam Cung chí tôn, gã cũng là người thông minh.
- Vậy là có thể giải thích tại sao Kiếm Ngục đi ra thì Nam Cung chí tôn không xuất hiện, ngẫu nhiên hai người cùng có mặt thì có một người chưa bao giờ ra tay.
Có thể dùng người giả mạo thay thế, nhưng vừa ra tay liền lòi.
- Xem ra Kiếm Môn có không ít đệ tử trung tâm tinh anh khi cùng Kiếm Ngục chấp hành nhiệm vụ chết đi chắc có Nam Cung chí tôn nhúng tay.
Hiên Viên Thập Nhị lạnh nhạt nói, gã đã hiểu rõ tại sao Kiếm Ngục là Nam Cung chí tôn:
- Việc này ta phải nói với Kiếm Chủ đại nhân một câu, xem như bắt được một nhược điểm của Hiên Viên chí tôn.
Hiên Viên Thập Nhị hỏi:
- Phải rồi, Kiếm Hùng, Lục Nguyên, điểm của các ngươi là bao nhiêu?
Hiên Viên Thập Nhị hỏi điểm, Kiếm Hùng cười đáp:
- Talà không điểm, vòng thứ nhất liền bị đào thải.
Thật ra thực lực của Kiếm Hùng không yếu, bây giờ đã tăng lên đến hỗn động cảnh thất tầng, nhưng đối thủ vòng thứ nhất là Trương Quân Khả. Hùng chi kiếm của gã bị giản của Trương Quân Khả khắc chế, áp chế gắtgao, vòng thứ nhất bị đào thải chỉ có không điểm.
Hiên Viên Thập Nhị gật đầu. Trong ba người Kiếm Môn đến thì lấy Lục Nguyên mạnh nhất, Kiếm Ngục lớp giữa, Kiếm Hùng xếp chót. Kiếm Hùng không điểm không tính ngoài ý muốn, Kiếm Ngục vốn lớp giữa hóa ra là cái tên Nam Cung chí tôn, thực lực coi như mạnh nhưng lại chết vào tay Lục Nguyên, xem bộ dạng của hắn chắc lấy bảy, tám chục điểm không khó gì.
Hiên Viên Thập Nhị nhìn hướng Lục Nguyên, hỏi:
- Vậy còn ngươi?
Lục Nguyên nói:
- Hai trăm lẻ sáu điểm.
- A, hai trăm lẻ, cái gì! Hai trăm lẻ sáu điểm!
Hiên Viên Thập Nhị trợn tròn mắt:
- Hai trăm lẻ sáu điểm, không lẽ có cơ hội tiến vào mười hàng đầu!?
Hiên Viên Thập Nhị cảm thấy giọng mình hơi khàn.
Lục Nguyên tùy tiện đáp:
- À, xếp hạng bảy.
Hiên Viên Thập Nhị câm nín, hạng bảy! Hạng bảy! Xếp ở hạng bảy!
Đây là kỷ lục Kiếm Môn chưa từng có.
Từ khi Kiếm Môn thành lập đến nay không biết ra bao nhiêu thiên tài.
Tại cổ thế giới cử hành rất nhiều kế hoạch huấn luyện thiên tài, nhiều lần hoạt động, Kiếm Môn chưa từng có một lần xếp ở mười hàng đầu. Lần này xếp vào mười hàng đầu đúng là quá khó tin. Đương nhiên nơi này không tính đến kỷ lục của Kiếm Chi Tử. Kiếm Chi Tử bẩm sinh có đại khí vận, không tham gia loại huấn luyện này, trực tiếp đi lưu trình cổ văn minh khác, cho nên không có xếp hạng.
Vì thế nên Lục Nguyên sáng tạo một kỷ lục, một kỷ lục cực kỳ khó khăn, một kỷ lục khiến Hiên Viên Thập Nhị nín thở.
Hiên Viên Thập Nhị mặt mày hớn hở nói:
- Chỉ dựa vào điều này, chuyện tru sát Kiếm Ngục thì Hiên Viên chí tôn khó mà tránh tội lên đầu ngươi. Ngươi thay Kiếm Môn chúng ta nở mặt rồi!
Đang lúc gã hớn hở nói thì ngoài cửa truyền đến tiếng gõ, hiển nhiên có người tới ngoài cửa. Hiên Viên Thập Nhị mở cửa ra, thấy một người đứng đó, chính là Đường Tùng.
Đường Tùng mỉm cười có vị thong dong tiêu sái, hỏi:
- Lục Nguyên có ở đây không?
Là tìm Lục Nguyên, đương nhiên Hiên Viên Thập Nhị mời người ấy vào trong.
Đường Tùng rất có lễ độ, nhìn hướng Kiếm Hùng:
- Vị này chắc Kiếm Hùng đạo hữu? Kính đã lâu, nghe nói kiếm của ngươi có thế phóng khoáng. Còn vị này chắc là Hiên Viên Thập Nhị đạo hữu?
Hai người Kiếm Hùng, Hiên Viên Thập Nhị ở trong Kiếm Môn hơi nổi tiếng, nhưng tại cổ thế giới thì chẳng là gì cả, càng đừng nói lọt vào mắt Đường đại công tử. Nhưng Đường Tùng biết khách sáo, không uổng là một trong người thừa kế Đường gia lục đại gia tộc.