Nay pháp lực của gã không có tính áp đảo nữa, mới biết kiếm pháp của Lục Nguyên rốt cuộc đáng sợ bao nhiêu.
Pháp lực không chỗ nào không lọt, Võ Sinh Đế Tử không ngừng biến chiêu nhưng Lục Nguyên biến kiếm pháp càng nhanh.
Đến chiêu thứ tư thì...
Lục Nguyên quát dài:
- Triệt thủ!
Hùng bá đao của Võ Sinh Đế Tử rời khỏi tay, gã biến sắc mặt, có chuyện gì thế này?
Lúc trước Lục Nguyên nói dù đối diện một đạo võ học nào đều sẽ phá trong vòng năm chiêu, gã cảm thấy Lục Nguyên hoàn toàn nói khoác, bây giờ xem ra không phải là khoác lác.
Sao có thể chứ! Võ Sinh Đế Tử kinh sợ.
Thật ra chân chính đánh thì Lục Nguyên muốn thắng không dễ như thế.
Nhưng Võ Sinh Đế Tử mất nhiều hỗn độn, rớt xuống sơ kỳ hỗn động cảnh, đây là một điểm.
Võ Sinh Đế Tử bởi vì trước đó mất quá nhiều, ngay cả thiên phú kiếm đạo, nhiều hỗn độn đều mất nên tâm tình nóng nảy.
Vì vậy nên Lục Nguyên mới có thể trong bốn chiêu đã phá hùng bá đao pháp của Võ Sinh Đế Tử.
Bốn chiêu phá hùng bá đao của Võ Sinh Đế Tử xong Lục Nguyên lạnh nhạt nói:
- Thập cường võ đạo của ngươi chắc còn lại sáu đạo ta chưa tiếp xúc? Dùng hết đi, để ta xem cái ngươi gọi là thập cường võ đạo có bao nhiêu tác dụng, có một đạo nào đón được năm chiêu của ta mà bất bại không.
Lục Nguyên thật sự muốn xem thập cường võ đạo, dù sao dó là tuyệt học của chủ võ cổ văn minh sáng tạo ra, không thể khinh thường.
Lục Nguyên cuồng ngạo nói, tất nhiên Võ Sinh Đế Tử phải ứng chiến rồi.
Võ Sinh Đế Tử bị bốn chiêu phá hùng bá đao pháp, tay vỗ, trong thập cường chiến hộp xuất hiện một cây gậy. Trong tay gã xuất hiện cây gậy có tên là bình thiên côn pháp. Bộ bình thiên côn pháp này được xưng là bình được hết tất cả, chủ võ cổ văn minh từng ở trong một kỷ nguyên đem côn này dạy cho một con khỉ và một con ngưu. Lúc đó con khỉ và ngưu đều bằng con này nổi danh đứng đầu đương thời.
Bây giờ Võ Sinh Đế Tử dùng là bộ bình thiên côn pháp này, trong chiêu thức có bình thiên khí độ. Giờ thì Lục Nguyên tập trung tinh thần, nếu là bình thiên côn pháp thì dùng thiên chi kiếm đạo ứng đối đi. Lục Nguyên thi triển thiên kiếm ý, lấy thiên kiếm ý mênh mông vô tận ứng phó bình thiên côn pháp.
Lấy thiên kiếm chiến bình thiên côn pháp!
Bình thiên côn pháp đúng là rất tuyệt, nhưng Lục Nguyên lập tức phát hiện Võ Sinh Đế Tử không có hào hùng bình thiên, không thể hoàn mỹ dung nhập bình thiên côn pháp vào bản thân, vậy thì không bằng lấy thiên mệnh kiếm đạo còn có cơ hội hơn! Là cơ hội lớn nữa! Lục Nguyên không buông tay, thiên kiếm ý mênh mông! Mênh mông phát triển, lấy thiên đè ép bình thiên, chẳng qua bốn chiêu đơn giản đã khiến bình thiên côn pháp bị bại.
Võ Sinh Đế Tử bị phá kiếm đạo, tỏa đạo, thôn đạo, đao đạo và côn đạo trong thập cường võ đạo. Hơn nữa hai cái sau bốn chiêu đã bị phá.
Gã hét to:
- Đáng ghét! Đáng ghét!
Trong thập cường chiến hộp xuất hiện một thanh hồng anh thương. Thanh hồng anh thương có tên là vô hồi thương pháp. Võ Sinh Đế Tử giận điên vọt hướng Lục Nguyên đâm một thương, đây là vô hồi thương pháp mạnh nhất trong thập cường võ đạo.
Lần này Võ Sinh Đế Tử dùng vô hồi thương pháp hợp với mối thù bị Lục Nguyên đoạt đi thiên phú kiếm đạo, khí tức hỗn độn, và bốn chiêu phá đao đạo, côn đạo. Tất cả buồn bực và giận dữ đều đặt trong một thương này, đây chính là chân chính của vô hồi thương đạo!
Thương chi vô hồi!
Lần này là thể hiện trình độ cao nhất trong đời Võ Sinh Đế Tử.
Võ Sinh Đế Tử nổi giận gầm một tiếng:
- Lục Nguyên, thua cho ta!
Một thương như tia chớp chỉ hướng Lục Nguyên.
Lục Nguyên nhìn thấy một thương của Võ Sinh Đế Tử, hiểu rằng không bình thường, đối mặt vô hồi thương này mình phải dùng tín niệm kiếm, đúng rồi, Võ Sinh Đế Tử vô tận lửa giận hòa thành một thương thì hắn sẽ lấy vô thượng kiếm đạo kiên định tin tưởng tự sáng tạo ra hoàn toàn đánh bại gã.
- Võ Sinh Đế Tử, thua cho ta!
Lục Nguyên lấy ra tín niệm kiếm, như là tín niệm vô cùng kiên định tựa núi.
Vô hồi thương pháp và tín niệm kiếm chiến đấu, lấy cương đối cương, lầy cường đấu cường, so ai với ai càng cường hơn. Vẫn là ở chiêu thứ tư, Võ Sinh Đế Tử thua.
Cuộc chiến lấy cứng chọi cứng, lấy tín niệm đụng tín niệm, Võ Sinh Đế Tử đã thua mất.
Thập cường võ đạo bây giờ đã phá sáu.
Khi đạo thứ sáu thương đạo bị phá thì Võ Sinh Đế Tử đã mất đi niềm tin chiến thắng. Gã không dám tin, thương đạo vô hồi thương pháp mạnh nhất của gã vậy mà bị đánh bại! Võ Sinh Đế Tử đánh mất niềm tin dù vẫn dùng đạo thứ bảy phong đạo, tốc độ như gió nhưng lập tức bị Lục Nguyên phá ngay, chiêu này phá càng nhanh, chỉ ba chiêu thôi.
Làm sao có thể! Làm sao có thể! Phong đạo chỉ chống ba chiêu liền thua.
không, mình phải tự tin lên, Võ Sinh Đế Tử giơ tay đánh ra đạo thứ tám, vân đạo! Vân đạo chính là vô tướng đạo, vô số vân trong chiến trường, ngươi không biết chiêu thức của hắn đánh từ đâu tới, đây chính là vân đạo. Võ Sinh Đế Tử đánh ra Vân Tâm Khó Dò! Nhưng ngay lập tức chỉ một chiêu, Võ Sinh Đế Tử bị Lục Nguyên một kiếm đâm trúng vai. Sao có thể! Vân Tâm Khó Dò cũng bị phá hủy!
Gã không biết rằng Lục Nguyên luyện lâu nhất là Vân Long thập biến, bản thân có vân thuộc tính, chơi Vân Tâm Khó Dò với hắn thì đúng là buồn cười.
Lần này chỉ dùng một chiêu! Liền phá đạo thứ tám vân đạo.
Đạo thứ chín là chỉ đạo. Võ Sinh Đế Tử thi triển ra một bộ quy thần chỉ tiểu xảo biến hóa đa đoan, chỉ vừa ra quỷ thần mạc châu.
- Lục Nguyên, ngày hôm nay phải cho ngươi biết cái gì là biến hóa đa đoan quỷ thần chỉ!
Quỷ thần chỉ của gã đánh ra, vô số biến đổi, Lục Nguyên thi triển vô số biến hóa.
Trong quá trình xảo đấu xảo, chỉ tới chiêu thứ ba là phá quỷ thần chỉ của Võ Sinh Đế Tử.
Đạo thứ mười là quyền đạo. Quyền đạo nặng về bá khí, Võ Sinh Đế Tử tập quyền đạo quyền chính là thương bá địa quyền. Đây vốn là bộ quyền chiêu đầy sát khí, nhưng bây giờ Võ Sinh Đế Tử đã bị Lục Nguyên đánh mất hết cả can đảm, chỉ một chiêu thôi thương bá địa quyền đã bị Lục Nguyên phá.
Đến đây thì Võ Sinh Đế Tử luyện tập thập cường võ đạo kiếm đạo, đao đạo, thương đạo, quyền đạo, phong đạo, tỏa đạo, côn đạo, phong đạo, vân đạo, chỉ đạo, thôn đạo, mười đạo đều bị Lục Nguyên phá hết.
Phá kiếm đạo là hấp thu thiên phú kiếm đạo phá, phá thôn đạo là lấy quy tắc vô tướng thôn phệ quyết phá. Phá tỏa đạo là nhân lúc pháp lực của Võ Sinh Đế Tử giảm thấp và giận điên mà phá. Phá đao đạo dùng bốn chiêu. Phá côn đạo dùng bốn chiêu. Phá thương đạo dùng bốn chiêu, phá phong đạo dùng ba chiêu. Phá vân đạo dùng một chiêu. Phá chỉ đạo dùng ba chiêu. Phá quyền đạo dùng một chiêu.
Thập cường võ đạo tất cả bị phá.
Võ Sinh Đế Tử ngã quỵ xuống đất, chỉ vào Lục Nguyên la:
- Làm sao có thể! Làm sao có thể! Thập cường võ đạo của ta sao có thể bị phá sạch sẽ được!? Ngươi không phải con người! Ngươi là quỷ, là thần, ngươi tuyệt đối không phải con người, không có khả năng con người nào giống như ngươi!
Nay pháp lực của gã không có tính áp đảo nữa, mới biết kiếm pháp của Lục Nguyên rốt cuộc đáng sợ bao nhiêu.
Pháp lực không chỗ nào không lọt, Võ Sinh Đế Tử không ngừng biến chiêu nhưng Lục Nguyên biến kiếm pháp càng nhanh.
Đến chiêu thứ tư thì...
Lục Nguyên quát dài:
- Triệt thủ!
Hùng bá đao của Võ Sinh Đế Tử rời khỏi tay, gã biến sắc mặt, có chuyện gì thế này?
Lúc trước Lục Nguyên nói dù đối diện một đạo võ học nào đều sẽ phá trong vòng năm chiêu, gã cảm thấy Lục Nguyên hoàn toàn nói khoác, bây giờ xem ra không phải là khoác lác.
Sao có thể chứ! Võ Sinh Đế Tử kinh sợ.
Thật ra chân chính đánh thì Lục Nguyên muốn thắng không dễ như thế.
Nhưng Võ Sinh Đế Tử mất nhiều hỗn độn, rớt xuống sơ kỳ hỗn động cảnh, đây là một điểm.
Võ Sinh Đế Tử bởi vì trước đó mất quá nhiều, ngay cả thiên phú kiếm đạo, nhiều hỗn độn đều mất nên tâm tình nóng nảy.
Vì vậy nên Lục Nguyên mới có thể trong bốn chiêu đã phá hùng bá đao pháp của Võ Sinh Đế Tử.
Bốn chiêu phá hùng bá đao của Võ Sinh Đế Tử xong Lục Nguyên lạnh nhạt nói:- Thập cường võ đạo của ngươi chắc còn lại sáu đạo ta chưa tiếp xúc? Dùng hết đi, để ta xem cái ngươi gọi là thập cường võ đạo có bao nhiêu tác dụng, có một đạo nào đón được năm chiêu của ta mà bất bại không.
Lục Nguyên thật sự muốn xem thập cường võ đạo, dù sao dó là tuyệt học của chủ võ cổ văn minh sáng tạo ra, không thể khinh thường.
Lục Nguyên cuồng ngạo nói, tất nhiên Võ Sinh Đế Tử phải ứng chiến rồi.
Võ Sinh Đế Tử bị bốn chiêu phá hùng bá đao pháp, tay vỗ, trong thập cường chiến hộp xuất hiện một cây gậy. Trong tay gã xuất hiện cây gậy có tên là bình thiên côn pháp. Bộ bình thiên côn pháp này được xưng là bình được hết tất cả, chủ võ cổ văn minh từng ở trong một kỷ nguyên đem côn này dạy cho một con khỉ và một con ngưu. Lúc đó con khỉ và ngưu đều bằng con này nổi danh đứng đầu đương thời.
Bây giờ Võ Sinh Đế Tử dùng là bộ bình thiên côn pháp này, trong chiêu thức có bình thiên khí độ. Giờ thì Lục Nguyên tập trung tinh thần, nếu là bình thiên côn pháp thì dùng thiên chi kiếm đạo ứng đối đi. Lục Nguyên thi triển thiên kiếm ý, lấy thiên kiếm ý mênh mông vô tận ứng phó bình thiên côn pháp.
Lấy thiên kiếm chiến bình thiên côn pháp!
Bình thiên côn pháp đúng là rất tuyệt, nhưng Lục Nguyên lập tức phát hiện Võ Sinh Đế Tử không có hào hùng bình thiên, không thể hoàn mỹ dung nhập bình thiên côn pháp vào bản thân, vậy thì không bằng lấy thiên mệnh kiếm đạo còn có cơ hội hơn! Là cơ hội lớn nữa! Lục Nguyên không buông tay, thiên kiếm ý mênh mông! Mênh mông phát triển, lấy thiên đè ép bình thiên, chẳng qua bốn chiêu đơn giản đã khiến bình thiên côn pháp bị bại.
Võ Sinh Đế Tử bị phá kiếm đạo, tỏa đạo, thôn đạo, đao đạo và côn đạo trong thập cường võ đạo. Hơn nữa hai cái sau bốn chiêu đã bị phá.
Gã hét to:
- Đáng ghét! Đáng ghét!
Trong thập cường chiến hộp xuất hiện một thanh hồng anh thương. Thanh hồng anh thương có tên là vô hồi thương pháp. Võ Sinh Đế Tử giận điên vọt hướng Lục Nguyên đâm một thương, đây là vô hồi thương pháp mạnh nhất trong thập cường võ đạo.
Lần này Võ Sinh Đế Tử dùng vô hồi thương pháp hợp với mối thù bị Lục Nguyên đoạt đi thiên phú kiếm đạo, khí tức hỗn độn, và bốn chiêu phá đao đạo, côn đạo. Tất cả buồn bực và giận dữ đều đặt trong một thương này, đây chính là chân chính của vô hồi thương đạo!
Thương chi vô hồi!
Lần này là thể hiện trình độ cao nhất trong đời Võ Sinh Đế Tử.
Võ Sinh Đế Tử nổi giận gầm một tiếng:
- Lục Nguyên, thua cho ta!
Một thương như tia chớp chỉ hướng Lục Nguyên.
Lục Nguyên nhìn thấy một thương của Võ Sinh Đế Tử, hiểu rằng không bình thường, đối mặt vô hồi thương này mình phải dùng tín niệm kiếm, đúng rồi, Võ Sinh Đế Tử vô tận lửa giận hòa thành một thương thì hắn sẽ lấy vô thượng kiếm đạo kiên định tin tưởng tự sáng tạo ra hoàn toàn đánh bại gã.
- Võ Sinh Đế Tử, thua cho ta!
Lục Nguyên lấy ra tín niệm kiếm, như là tín niệm vô cùng kiên định tựa núi.
Vô hồi thương pháp và tín niệm kiếm chiến đấu, lấy cương đối cương, lầy cường đấu cường, so ai với ai càng cường hơn. Vẫn là ở chiêu thứ tư, Võ Sinh Đế Tử thua.
Cuộc chiến lấy cứng chọi cứng, lấy tín niệm đụng tín niệm, Võ Sinh Đế Tử đã thua mất.
Thập cường võ đạo bây giờ đã phá sáu.
Khi đạo thứ sáu thương đạo bị phá thì Võ Sinh Đế Tử đã mất đi niềm tin chiến thắng. Gã không dám tin, thương đạo vô hồi thương pháp mạnh nhất của gã vậy mà bị đánh bại! Võ Sinh Đế Tử đánh mất niềm tin dù vẫn dùng đạo thứ bảy phong đạo, tốc độ như gió nhưng lập tức bị Lục Nguyên phá ngay, chiêu này phá càng nhanh, chỉ ba chiêu thôi.
Làm sao có thể! Làm sao có thể! Phong đạo chỉ chống ba chiêu liền thua.
không, mình phải tự tin lên, Võ Sinh Đế Tử giơ tay đánh ra đạo thứ tám, vân đạo! Vân đạo chính là vô tướng đạo, vô số vân trong chiến trường, ngươi không biết chiêu thức của hắn đánh từ đâu tới, đây chính là vân đạo. Võ Sinh Đế Tử đánh ra Vân Tâm Khó Dò! Nhưng ngay lập tức chỉ một chiêu, Võ Sinh Đế Tử bị Lục Nguyên một kiếm đâm trúng vai. Sao có thể! Vân Tâm Khó Dò cũng bị phá hủy!
Gã không biết rằng Lục Nguyên luyện lâu nhất là Vân Long thập biến, bản thân có vân thuộc tính, chơi Vân Tâm Khó Dò với hắn thì đúng là buồn cười.
Lần này chỉ dùng một chiêu! Liền phá đạo thứ tám vân đạo.
Đạo thứ chín là chỉ đạo. Võ Sinh Đế Tử thi triển ra một bộ quy thần chỉ tiểu xảo biến hóa đa đoan, chỉ vừa ra quỷ thần mạc châu. Nguồn:
- Lục Nguyên, ngày hôm nay phải cho ngươi biết cái gì là biến hóa đa đoan quỷ thần chỉ!
Quỷ thần chỉ của gã đánh ra, vô số biến đổi, Lục Nguyên thi triển vô số biến hóa.
Trong quá trình xảo đấu xảo, chỉ tới chiêu thứ ba là phá quỷ thần chỉ của Võ Sinh Đế Tử.
Đạo thứ mười là quyền đạo. Quyền đạo nặng về bá khí, Võ Sinh Đế Tử tập quyền đạo quyền chính là thương bá địa quyền. Đây vốn là bộ quyền chiêu đầy sát khí, nhưng bây giờ Võ Sinh Đế Tử đã bị Lục Nguyên đánh mất hết cả can đảm, chỉ một chiêu thôi thương bá địa quyền đã bị Lục Nguyên phá.
Đến đây thì Võ Sinh Đế Tử luyện tập thập cường võ đạo kiếm đạo, đao đạo, thương đạo, quyền đạo, phong đạo, tỏa đạo, côn đạo, phong đạo, vân đạo, chỉ đạo, thôn đạo, mười đạo đều bị Lục Nguyên phá hết.
Phá kiếm đạo là hấp thu thiên phú kiếm đạo phá, phá thôn đạo là lấy quy tắc vô tướng thôn phệ quyết phá. Phá tỏa đạo là nhân lúc pháp lực của Võ Sinh Đế Tử giảm thấp và giận điên mà phá. Phá đao đạo dùng bốn chiêu. Phá côn đạo dùng bốn chiêu. Phá thương đạo dùng bốn chiêu, phá phong đạo dùng ba chiêu. Phá vân đạo dùng một chiêu. Phá chỉ đạo dùng ba chiêu. Phá quyền đạo dùng một chiêu.
Thập cường võ đạo tất cả bị phá.
Võ Sinh Đế Tử ngã quỵ xuống đất, chỉ vào Lục Nguyên la:
- Làm sao có thể! Làm sao có thể! Thập cường võ đạo của ta sao có thể bị phá sạch sẽ được!? Ngươi không phải con người! Ngươi là quỷ, là thần, ngươi tuyệt đối không phải con người, không có khả năng con người nào giống như ngươi!