Hắn đi như vậy nhưng cũng không có ai ngăn cản Lục Nguyên.
Những người này hoàn toàn không nhìn thấy Lục Nguyên. Đó không phải là do Lục Nguyên đi quá nhanh mà khi hắn di chuyển có dùng chút ảo thuật. Hiện tại hắn luyện tập ảo thuật chỉ để cho chiêu Phù Sinh Nhược Mộng càng thêm sâu sắc mà thôi. Gần đây Lục Nguyên luyện tập rất hăng say, đi đường, ăn, ngủ, uống rượu cũng luyện tập.
Hoàng cung của Đại Đô thành.
Phía trên hoàng tọa cự đại, một nam tử đại mã kim đao, mũi ưng mắt sâu đang ngồi.
Nam tử trung niên này có mái tóc màu nâu nhạt, hơi khác với người của của Đại Tần quốc, Đại Tấn quốc. Chẳng qua tất cả mọi người tới đây đều biết đó là huyết mạch của Đại Nguyên quốc. Người của Đại Nguyên quốc vốn được gọi là người Hồ.
Người ngồi trên hoàng tọa này chính là Âu Dương Vọng.
Thần vương Âu Dương Vọng!
Đúng vậy. Người này chính là người gần đây mới xuất quan, nhất thống Tần Tấn Nguyên, tam đại quốc, Âu Dương Vọng. Âu Dương Vọng ngồi phía trên nhưng có vẻ như lúc nào cũng sẽ phá toái hư không mà đi, khí thế cường đại bao phủ toàn bộ hoàng cung.
Mà ở phía dưới, bên trái là môn phái của Đại Nguyên quốc, đầu tiên là phó trang chủ Vạn Xà Sơn Trang, Âu Dương Độc. Phía sau là Thiên Viên Tông Sư, tông sư vô thượng của Mật Tông. Thiên Viên Tông Sư mặc một bộ tăng bào màu khô vàng nhưng cũng không nên xem thường người này. Đây chính là người đứng đầu các phái của Đại Nguyên quốc, chống lại Tấn quốc, tuy rơi xuống thế hạ phong nhưng lại bảo trụ được Đại Nguyên quốc bất diệt, cũng coi là một nhân vật lớn. Mà phía dưới Thiên Viên Tông Sư là người của Lạn Đà Tự trên Đại Tuyết Sơn. Phương trượng của Lạn Đà Tự đi tới Hoa Sơn ngăn cửa nhưng vẫn có viện thủ ở đây.
Mà ở vị trí bên phải lại là các môn phái từ hai nước Tần Tấn bị hàng phục.
Thứ nhất là phương trượng Hoa Tự, Đại Khổ thiền sư. Đại Khổ thiền sư vốn là thủ tọa Đạt Ma viện nhưng nguyên phương trượng là Đại Khô thiền sư đã chết trong tay Âu Dương Vọng nên giờ hắn tiếp nhận chức vị này.
Thứ hai là Vấn Thiên Hầu của Tiêu Dao tiên môn. Vấn Thiên Hầu tuy đã lớn tuổi nhưng dáng vẻ cũng rất thoái mái.
Người thứ ba là chưởng môn Chung Hầu của Vô Kiếm tiên môn, cũng là phụ thân của Chung Linh.
Thứ tư là Hỏa Ải Hầu, chưởng môn tạm thời của Xích Long Tiên môn. Xích Diễm Hầu, nguyên chưởng mông đã chết dưới tay Âu Dương Vọng.
Vị trí thứ năm lại trống không.
Theo thứ tự dưới lên là Võ Đang tiên môn, Côn Luân tiên môn, Nam Hải tiên môn, Thanh Thành tiên môn, lại có trước rất nhiều tiên môn thượng đẳng Đại Tần quốc, những này tiên môn luận thực lực cũng không so với Thanh Thành tiên môn đẳng yếu, nhưng là vị trí là như vậy sắp xếp, Âu Dương Vọng bây giờ là tung hoành vô địch, đại sát tứ phương, nhưng không ai dám nghịch Âu Dương Vọng.
Thiên Viên Tông Sư thấy Hoa Tự Đại Khổ thiền sư trước mặt thì không khỏi mừng rỡ trong lòng. Thiên Viên Tông Sư là người của Mật tông, cũng là Phật môn giống như Hoa Tự Đại Khổ thiền sư. Mà qua nhiều năm như vậy, hắn vẫn luôn mang theo danh hiệu Phật môn, tựa hồ Mật tông là ngụy Phật tông vậy. Nhưng dù sao thì thực lực Mật tông còn xa mới bằng được Hoa Tự, cho nên khi gặp những tình huống như thế này thì cũng đành chịu đựng. Hiện tại Hoa Tự cũng phải ở dưới trướng người khác như Mật tông thì hắn cũng không khỏi mừng rỡ.
Thiên Viên Tông Sư lập tức nhìn về phía Tấn Quốc. Tấn Quốc vốn là địch thủ của bọn họ, hiện tại có năm tiên môn thượng đẳng thì cũng đã có bốn môn phái quy hàng, thật sự là thoải mái. Chỉ có điều không thoải mái duy nhất chính là Hoa Sơn tiên môn còn chưa hàng.
Hoa Sơn tiên môn!
Âu Dương Vọng ngồi trên hoàng tọa, nhìn rất nhiều thế lực của tam quốc đều đã hàng phục dưới chân mình, không khỏi cực kỳ thoải mái.
Nhưng ở vị trí thứ năm lại trống không.
Vị trí mà thiếp mời đưa tới chính là của Hoa Sơn chứ không còn nghi ngờ gì nữa.
Hoa Sơn mặc dù là thượng đẳng tiên môn nhưng lại là môn phái mạnh nhất trong thượng đẳng tiên môn. Ngoại trừ Hoa Sơn tiên môn ra thì cũng không có môn phái nào có tư cách ngồi ở vị trí này.
Âu Dương Vọng muốn chinh phục nhất chính là Hoa Sơn tiên môn. Bởi năm đó hắn thảm bại dưới tay Yến Thương Thiên. Nhìn vị trí thứ năm trống không, Âu Dương Vọng quát lạnh một tiếng:
- Rất tốt, các ngươi đều rất thông minh, biết rõ phải thần phục bổn vương, cho nên thế lực môn phái các ngươi còn có thể sinh tồn được.
- Việc bổn vương sẽ làm không chỉ là chinh phục tam quốc. Đó chỉ là bước đầu mà thôi. Bổn vương muốn chinh phục toàn bộ nam vực.
Âu Dương Vọng nói hùng tâm tráng trí của hắn.
- Còn về Hoa Sơn tiên môn còn có thể chống đỡ được một tháng. Sau một tháng bổn vương sẽ tiến công Hoa Sơn, tàn sát tới chó gà cũng không tha.
Hắn đại phát hào hùng, tự đắc vô cùng, cực kỳ kiêu ngạo.
- Thật không? Ngươi đúng là có gan đó. Đáng tiếc là nhất định ngươi không làm được đâu.
Một giọng nói lạnh nhạt vang lên giữa hư không. Mọi người phát hiện ra âm thanh lại phát ra từ chính giữa đại điện. Nhưng rõ ràng chính giữa đại điện lại không có ai. Người phát ra tiếng nói này là ai, không ngờ lại dám làm trái ý Âu Dương Vọng, thật là to gan lớn mật.
Âu Dương Vọng quát lạnh một tiếng.
- To gan muốn chết. Chẳng lẽ cho rằng dùng huyễn thanh thuật làm sai lệch vị trí đi thì ta sẽ không tìm ra ngươi sao?
Âu Dương Vọng cho rằng người kia đứng giữa đám người nhưng lại dùng huyễn thanh thuật để làm sai vị trí nhưng tìm mãi mà vẫn không thấy người nói ở đâu.
Tiếng nói này giống như đang đùa bỡn Âu Dương Vọng vậy. Trong lòng hắn tức giận vô cùng. Mình đường đường là người nhất thống tam quốc, tương lai chinh phục cả Nam cảnh mà hiện giờ lại bị người ta trêu chọc như vậy, thật là đáng chết.
- Ngươi dám hiện thân thì ta sẽ xé ngươi thành mảnh nhỏ.
Âu Dương Vọng quát.
- Ôi, ngươi không có bản lãnh gì. Nhưng nhìn ngươi cứ tìm kiếm mãi như vậy thì ta tự hiện thân vậy.
Một luồng sáng lóe lên ở chính giữa đại điện, sau đó xuất hiện một thanh niên mặc áo xanh.
Đây là Lục Nguyên, một trong ba thần thoại của Hoa Sơn.
Lục Nguyên xuất hiện, mọi người bên cạnh đều không khỏi bàn tán. Tuyệt đối không thể tưởng tượng được Lục Nguyên lại xuất hiện tại thời điểm mấu chốt này. Xem ra sẽ có một hồi long tranh hổ đấu rồi. Một bên là người cuối cùng trong ba đại thần thoại của Hoa Sơn, Lục Nguyên, một bên là Âu Dương Vọng, nhân vật thần thoại mới nổi. Hai người đều là nhân vật thần thoại của địa vực tam quốc, cũng không biết ai mạnh hơn ai.
- Ta thấy Âu Dương Vọng mạnh hơn một chút. Hắn sắp phá toái hư không rồi.
- Không, ta thấy Lục Nguyên mạnh hơn. Lục Nguyên này tuổi trẻ đầy tiềm lực, so với Âu Dương Vọng hiện tại cũng mạnh hơn.
Tiếng bàn luận vang lên nhưng đều chung một điểm, đó là lần này sẽ xảy ra một hồi long tranh hổ đấu. Hai người chắc chắn sẽ giao chiến kịch liệt vô cùng.
Thân thể Âu Dương Vọng chấn động. Phía sau hắn xuất hiện một hình ảnh con cóc cực lớn cao tới cả ngàn trượng. Con cóc này trông vô cùng chân thật, trong nháy mắt đã đâm rách đỉnh hoàng cung, to lớn tới mức nào chứ? Âu Dương Vọng thi triển ra một chiêu này khiến những người bên cạnh không khỏi cả kinh.
- Đây là Cáp thần!