Trong cuộc chiến đấu này mọi người có thể khiêu chiến lẫn nhau đương nhiên tối đa cũng chỉ có thể hơn kém hai tầng mà thôi, nếu như kém nhau quá xa thì đánh không còn ý nghĩa gì nữa, hơn nữa cũng có quy tắc lúc đánh không được giết đối thủ.
Mấy cuộc chiến cũng tương đối nhàm chán không có điểm sáng gì.
A, không đúng có một cuộc chiến tương đối hay.
Cuộc chiến của đệ tử hạch tâm.
Kiếm Linh đế cơ đối đầu với Sư Phi Tiên.
Kiếm Linh Đế Cơ có được Linh tự có được Kiếm Đạo khí vận.
Mà Sư Phi Tiên cũng có kiếm đạo khí vận, hơn nữa còn là một kiếm giả tu tập chăm chỉ khắc khổ.
Hai người bắt đầu chiến đấu, cả hai người này đều là tuyệt thế mỹ nữ.
Lục Nguyên cầm hồ lô rượu đứng một bên mà xem, Kiếm Linh Đế Cơ tuy có thực lực cao hơn nhưng Sư Phi Tiên cũng không thể xem thường.
Ở chiêu thứ 33 Kiếm Linh Đế Cơ vạch một đạo cầu vồng kiếm tiên để ngang cổ họng của Sư Phi Tiên.
- Là ta thua.
Sư Phi Tiên thản nhiên thừa nhận:
- Tuy nhiên sư tỷ, ta sẽ vượt qua tỷ đó.
Ánh mắt của nàng tương đối chăm chú.
- Ta sẽ không để ngươi vượt qua.
Kiếm Linh Đế Cơ đáp lại, hai tuyệt thế mỹ nhân nghiêng người đi về hai hướng ngược nhau.
Một trận chiến đã kết thúc.
- Thái Sử không, ta khiêu chiến ngươi!
Một thanh âm trong trẻo truyền tới khiến cho toàn trường yên lặng, ai đây, dám mở miệng khiêu chiến Thái Sử Không phải biết rằng Thái Sử không là Kiếm Môn chi chủ bình thường là ai cũng phải nể chút mặt mũi.
Hơn nữa bản thân của Thái Sử Không có tu vi Thế Giới Cảnh tầng thứ hai.
Ai mà không cho Thái Sử Không mặt mũi?
Mọi người nhìn qua thì thấy từ trong đám người Thái Thượng Trưởng lão đi ra một trung niên nam tử, toàn thân hắn phát ra cảm giác đại nho.
- Người kia là ai?
Lục Nguyên hỏi.
- Khổng Thượng Nghĩa là một trong thái thượng trưởng lão tu vi Thế Giới Cảnh tầng thứ hai, hơn nữa còn là người có tài trong Kiếm Hư Trung Tổ, dạy Kiếm Chi Tử rất nhiều thứ.
Hạ Hầu Chí Tôn nói.
- Người này cùng với sư phụ của ngươi giao thủ thực lực còn trên cả sư phụ của ngươi, hiện tại lại tới khiêu chiến.
Lời của hắn chưa hết ý nhưng Lục Nguyên cũng đã hiểu.
Xem ra phái của Kiếm Chi Tử muốn ở trong Thập Niên tế đối phó với Thái Sử không, ban đầu Lục Nguyên còn đoán xem bọn họ giở trò gì hiện tại đã minh bạch rồi, bọn họ muốn làm Thái Sử Không mất mặt.
Ở thế giới này cường giả vi tôn.
Kiếm môn chi chủ tuy là chủ của kiếm môn nhưng nếu khiêu chiến thua, cũng mất mặt uy tín đại mất.
Đương nhiên Kiếm Chi Tử cũng không thể phái ra nhân vật quá mạnh mẽ, nếu như phái ra nhân vật đạt tới Thế Giới Cảnh tầng thứ ba, dùng sự chênh lệch một cảnh giới thì Thái Sử Không không đánh lại cũng là điều bình thường căn bản không làm cho Thái Sử Không mất bao nhiêu mặt mũi.
Đây là âm mưu một đại âm mưu.
Khổng Thượng Nghĩa mỉm cười đứng lên hắn đi vào trong trường cảm giác vô cùng đắc ý.
Hiên Viên Vọng trốn đi, Kiếm Môn đa phần đều do Kiếm Chi Tử cầm đầu, cũng tức là nói, thế lực của Kiếm Hư Trung Tổ sắp nhất thống Kiếm Môn rồi, hiện tại chỉ cần làm cho Thái Sử Không mất mặt, xem hắn còn có uy tín làm Kiếm Chủ nữa không.
Về phần có nắm chắc cơ hội thắng Thái Sử Không không à? Nói nhảm, Khổng Thượng Nghĩa trước kia đã thắng Thái Sử Không một lần, mà trong khoảng thời gian này hắn cũng đã cố gắng tu luyện, lúc này nắm tới chín phần là thắng.
Khổng Thượng Nghĩa hăng hái.
Thái Sử Không trầm lòng xuống y không ngờ được rằng Khổng Thượng Nghĩa lại khiêu chiến mình.
Đồng thời người ủng hộ của Thái Sử Không cũng trở nên lo lắng.
Hiện tại ánh mắt của rất nhiều người nhìn vào, các đệ tử bình thường hạch tâm, trưởng lão chí tôn, thái thượng trưởng lão lúc này giống như tên đã trên dây.
- Lỗ sư bá, để đệ tử bồi tiếp sư bá một phen được không?
Một đạo thanh âm trong trẻo vang lên tới tai của Khổng Thượng Nghĩa.
Biến hóa phát sinh.
Khổng Thượng Nghĩa đang vô cùng thống khoái, lúc này chẳng những sẽ đánh cho Thái Sử Không mắt mặt mà còn lập được công lao cho Kiếm Chi Tử.
Khổng Thượng Nghĩa nhìn về đối thủ Thái Sử Không.
Nhưng lúc này biến hóa đã xuất hiện, có người khiêu chiến hắn.
Khổng Thượng Nghĩa nhìn về phía người nói chuyện.
Hóa ra lại là hắn.
Bóng người thanh y, một tay cầm kiếm, một tay cầm hồ lô rượu.
Lục Nguyên.
Đúng thế chính là Lục Nguyên.
Lục Nguyên đứng ở đó khẽ cười;
- Sư trưởng có việc, đệ tử phục lao, Lỗ sư bá, đệ tử tiếp nhận một trận không có vấn đề gì chứ?
Lục Nguyên thình lình khiêu chiến Khổng Thượng Nghĩa thật đúng là can đảm.
Mọi người kinh ngạc vô cùng.
Khổng Thượng Nghĩa là hảo thủ Thế Giới Cảnh.
Mà Lục Nguyên tuy thanh danh cực lớn được xưng là vô địch dưới Thế Giới Cảnh nhưng cũng chỉ là ở dưới Thế Giới Cảnh mà thôi, thực sự chạm phải cường giả Thế Giới Cảnh cũng chỉ có phần thua, Thế Giới Cảnh cùng với Hỗn Động Cảnh chênh lệch thật sự quá lớn to đến mức không thể tưởng tượng.
Hắn tìm cái chết sao?
Ở đây số người biết Lục Nguyên trùng kích tới Thế Giới Cảnh không có nhiều người tổng cộng chỉ có bốn người mà thôi.
Khổng Thượng Nghĩa nhìn về phía Lục Nguyên:
- Hóa ra là Lục sư điệt, thanh danh của Lục sư điệt sư bá ta cũng nghe nhiều rồi, tuy nhiên hay là vẫn thôi đi vẫn nên để ta và sư phụ ngươi giao chiến.
Hắn khinh thường cười lạnh, thật là buồn cười.
Lục Nguyên hơi cười:
- Hẳn là sư bá sợ bị bại dưới tay của ta cái này cũng khó trách, ngay cả đồ đệ cũng không đánh lại mà còn muốn khiêu chiến với sư phụ, điều này thật là quá buồn cười.
Đây là một chiêu khích tướng khiến cho Khổng Thượng Nghĩa không thể không tiếp.
Không có cách nào ai bảo người hắn khiêu chiến là Thái Sử Không, mà Lục Nguyên lại là đệ tử của Thái Sử Không, nếu hắn ngay cả đồ đệ cũng không đánh bại thì không có tư cách kêu sư phụ tiếp chiêu.
Đây là sự thật.
Khổng Thượng Nghĩa cười lạnh;
- À vậy cũng tốt để sư bá ta giáo huấn sư điệt ngươi một phen.
Khổng Thượng Nghĩa hắc hắc cười lạnh.
Lục Nguyên đạp mạnh bước vào trong trường.
Thế cục bây giờ Khổng Thượng Nghĩa đấu với Lục Nguyên.
Khổng Thượng Nghĩa rút kiếm tiên ra, một kiếm thẳng tấn công, đến tận đây Lục Nguyên mới phát hiện ra tốc độ của Khổng Thượng Nghĩa thật là nhanh, một kiếm nhanh như điện.
Mang theo uy áp cực đại tựa hồ muốn chém rách trời xanh, nháy mắt muốn đem Lục Nguyên chém thành hai đoạn.
Một kiếm chém tới Lục Nguyên, tất cả mọi người đều cho rằng Lục Nguyên có thể chống đỡ một thời gian, hiện tại xem ra sắp bị một kiếm chém chết, thực lực của Thế Giới Cảnh đúng là mạnh.
Không đúng tại sao lại xuất hiện một Lục Nguyên khác.
Ở cách đó không xa xuất hiện một Lục Nguyên, không hề bị tổn hao không hề có một chút vết máu gì, mà Lục Nguyên bị chém thành hai đoạn đã biến mất.
Khổng Thượng Nghĩa cất tiếng:
- Đây chính là Phù Sinh Nhược Mộng?
Lục Nguyên gật đầu:
- Đúng thế!
- Hay lắm một chiêu Phù Sinh Nhược Mộng, tuy nhiên ta là nhân vật Thế Giới Cảnh ngươi muốn chỉ dùng một chiêu Phù Sinh Nhược Mộng này chống trả ta thì thật là buồn cười
Hắn lại chém kiếm tới thẳng về phía Lục Nguyên.
Lục Nguyên khởi động Dưỡng Ngô Kiếm Tiên.
- Đang.
Song kiếm đối kích.
Trong cuộc chiến đấu này mọi người có thể khiêu chiến lẫn nhau đương nhiên tối đa cũng chỉ có thể hơn kém hai tầng mà thôi, nếu như kém nhau quá xa thì đánh không còn ý nghĩa gì nữa, hơn nữa cũng có quy tắc lúc đánh không được giết đối thủ.
Mấy cuộc chiến cũng tương đối nhàm chán không có điểm sáng gì.
A, không đúng có một cuộc chiến tương đối hay.
Cuộc chiến của đệ tử hạch tâm.
Kiếm Linh đế cơ đối đầu với Sư Phi Tiên.
Kiếm Linh Đế Cơ có được Linh tự có được Kiếm Đạo khí vận.
Mà Sư Phi Tiên cũng có kiếm đạo khí vận, hơn nữa còn là một kiếm giả tu tập chăm chỉ khắc khổ.
Hai người bắt đầu chiến đấu, cả hai người này đều là tuyệt thế mỹ nữ.
Lục Nguyên cầm hồ lô rượu đứng một bên mà xem, Kiếm Linh Đế Cơ tuy có thực lực cao hơn nhưng Sư Phi Tiên cũng không thể xem thường.
Ở chiêu thứ 33 Kiếm Linh Đế Cơ vạch một đạo cầu vồng kiếm tiên để ngang cổ họng của Sư Phi Tiên.
- Là ta thua.
Sư Phi Tiên thản nhiên thừa nhận:
- Tuy nhiên sư tỷ, ta sẽ vượt qua tỷ đó.
Ánh mắt của nàng tương đối chăm chú.
- Ta sẽ không để ngươi vượt qua.
Kiếm Linh Đế Cơ đáp lại, hai tuyệt thế mỹ nhân nghiêng người đi về hai hướng ngược nhau.
Một trận chiến đã kết thúc.
- Thái Sử không, ta khiêu chiến ngươi!
Một thanh âm trong trẻo truyền tới khiến cho toàn trường yên lặng, ai đây, dám mở miệng khiêu chiến Thái Sử Không phải biết rằng Thái Sử không là Kiếm Môn chi chủ bình thường là ai cũng phải nể chút mặt mũi.
Hơn nữa bản thân của Thái Sử Không có tu vi Thế Giới Cảnh tầng thứ hai.
Ai mà không cho Thái Sử Không mặt mũi?
Mọi người nhìn qua thì thấy từ trong đám người Thái Thượng Trưởng lão đi ra một trung niên nam tử, toàn thân hắn phát ra cảm giác đại nho.- Người kia là ai?
Lục Nguyên hỏi.
- Khổng Thượng Nghĩa là một trong thái thượng trưởng lão tu vi Thế Giới Cảnh tầng thứ hai, hơn nữa còn là người có tài trong Kiếm Hư Trung Tổ, dạy Kiếm Chi Tử rất nhiều thứ.
Hạ Hầu Chí Tôn nói.
- Người này cùng với sư phụ của ngươi giao thủ thực lực còn trên cả sư phụ của ngươi, hiện tại lại tới khiêu chiến.
Lời của hắn chưa hết ý nhưng Lục Nguyên cũng đã hiểu.
Xem ra phái của Kiếm Chi Tử muốn ở trong Thập Niên tế đối phó với Thái Sử không, ban đầu Lục Nguyên còn đoán xem bọn họ giở trò gì hiện tại đã minh bạch rồi, bọn họ muốn làm Thái Sử Không mất mặt.
Ở thế giới này cường giả vi tôn.
Kiếm môn chi chủ tuy là chủ của kiếm môn nhưng nếu khiêu chiến thua, cũng mất mặt uy tín đại mất.
Đương nhiên Kiếm Chi Tử cũng không thể phái ra nhân vật quá mạnh mẽ, nếu như phái ra nhân vật đạt tới Thế Giới Cảnh tầng thứ ba, dùng sự chênh lệch một cảnh giới thì Thái Sử Không không đánh lại cũng là điều bình thường căn bản không làm cho Thái Sử Không mất bao nhiêu mặt mũi.
Đây là âm mưu một đại âm mưu.
Khổng Thượng Nghĩa mỉm cười đứng lên hắn đi vào trong trường cảm giác vô cùng đắc ý.
Hiên Viên Vọng trốn đi, Kiếm Môn đa phần đều do Kiếm Chi Tử cầm đầu, cũng tức là nói, thế lực của Kiếm Hư Trung Tổ sắp nhất thống Kiếm Môn rồi, hiện tại chỉ cần làm cho Thái Sử Không mất mặt, xem hắn còn có uy tín làm Kiếm Chủ nữa không.
Về phần có nắm chắc cơ hội thắng Thái Sử Không không à? Nói nhảm, Khổng Thượng Nghĩa trước kia đã thắng Thái Sử Không một lần, mà trong khoảng thời gian này hắn cũng đã cố gắng tu luyện, lúc này nắm tới chín phần là thắng.
Khổng Thượng Nghĩa hăng hái.
Thái Sử Không trầm lòng xuống y không ngờ được rằng Khổng Thượng Nghĩa lại khiêu chiến mình.
Đồng thời người ủng hộ của Thái Sử Không cũng trở nên lo lắng.
Hiện tại ánh mắt của rất nhiều người nhìn vào, các đệ tử bình thường hạch tâm, trưởng lão chí tôn, thái thượng trưởng lão lúc này giống như tên đã trên dây.
- Lỗ sư bá, để đệ tử bồi tiếp sư bá một phen được không?
Một đạo thanh âm trong trẻo vang lên tới tai của Khổng Thượng Nghĩa.
Biến hóa phát sinh.
Khổng Thượng Nghĩa đang vô cùng thống khoái, lúc này chẳng những sẽ đánh cho Thái Sử Không mắt mặt mà còn lập được công lao cho Kiếm Chi Tử.
Khổng Thượng Nghĩa nhìn về đối thủ Thái Sử Không.
Nhưng lúc này biến hóa đã xuất hiện, có người khiêu chiến hắn.
Khổng Thượng Nghĩa nhìn về phía người nói chuyện.
Hóa ra lại là hắn.
Bóng người thanh y, một tay cầm kiếm, một tay cầm hồ lô rượu.
Lục Nguyên.
Đúng thế chính là Lục Nguyên.
Lục Nguyên đứng ở đó khẽ cười;
- Sư trưởng có việc, đệ tử phục lao, Lỗ sư bá, đệ tử tiếp nhận một trận không có vấn đề gì chứ?
Lục Nguyên thình lình khiêu chiến Khổng Thượng Nghĩa thật đúng là can đảm.
Mọi người kinh ngạc vô cùng.
Khổng Thượng Nghĩa là hảo thủ Thế Giới Cảnh.
Mà Lục Nguyên tuy thanh danh cực lớn được xưng là vô địch dưới Thế Giới Cảnh nhưng cũng chỉ là ở dưới Thế Giới Cảnh mà thôi, thực sự chạm phải cường giả Thế Giới Cảnh cũng chỉ có phần thua, Thế Giới Cảnh cùng với Hỗn Động Cảnh chênh lệch thật sự quá lớn to đến mức không thể tưởng tượng. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Hắn tìm cái chết sao?
Ở đây số người biết Lục Nguyên trùng kích tới Thế Giới Cảnh không có nhiều người tổng cộng chỉ có bốn người mà thôi.
Khổng Thượng Nghĩa nhìn về phía Lục Nguyên:
- Hóa ra là Lục sư điệt, thanh danh của Lục sư điệt sư bá ta cũng nghe nhiều rồi, tuy nhiên hay là vẫn thôi đi vẫn nên để ta và sư phụ ngươi giao chiến.
Hắn khinh thường cười lạnh, thật là buồn cười.
Lục Nguyên hơi cười:
- Hẳn là sư bá sợ bị bại dưới tay của ta cái này cũng khó trách, ngay cả đồ đệ cũng không đánh lại mà còn muốn khiêu chiến với sư phụ, điều này thật là quá buồn cười.
Đây là một chiêu khích tướng khiến cho Khổng Thượng Nghĩa không thể không tiếp.
Không có cách nào ai bảo người hắn khiêu chiến là Thái Sử Không, mà Lục Nguyên lại là đệ tử của Thái Sử Không, nếu hắn ngay cả đồ đệ cũng không đánh bại thì không có tư cách kêu sư phụ tiếp chiêu.
Đây là sự thật.
Khổng Thượng Nghĩa cười lạnh;
- À vậy cũng tốt để sư bá ta giáo huấn sư điệt ngươi một phen.
Khổng Thượng Nghĩa hắc hắc cười lạnh.
Lục Nguyên đạp mạnh bước vào trong trường.
Thế cục bây giờ Khổng Thượng Nghĩa đấu với Lục Nguyên.
Khổng Thượng Nghĩa rút kiếm tiên ra, một kiếm thẳng tấn công, đến tận đây Lục Nguyên mới phát hiện ra tốc độ của Khổng Thượng Nghĩa thật là nhanh, một kiếm nhanh như điện.
Mang theo uy áp cực đại tựa hồ muốn chém rách trời xanh, nháy mắt muốn đem Lục Nguyên chém thành hai đoạn.
Một kiếm chém tới Lục Nguyên, tất cả mọi người đều cho rằng Lục Nguyên có thể chống đỡ một thời gian, hiện tại xem ra sắp bị một kiếm chém chết, thực lực của Thế Giới Cảnh đúng là mạnh.
Không đúng tại sao lại xuất hiện một Lục Nguyên khác.
Ở cách đó không xa xuất hiện một Lục Nguyên, không hề bị tổn hao không hề có một chút vết máu gì, mà Lục Nguyên bị chém thành hai đoạn đã biến mất.
Khổng Thượng Nghĩa cất tiếng:
- Đây chính là Phù Sinh Nhược Mộng?
Lục Nguyên gật đầu:
- Đúng thế!
- Hay lắm một chiêu Phù Sinh Nhược Mộng, tuy nhiên ta là nhân vật Thế Giới Cảnh ngươi muốn chỉ dùng một chiêu Phù Sinh Nhược Mộng này chống trả ta thì thật là buồn cười
Hắn lại chém kiếm tới thẳng về phía Lục Nguyên.
Lục Nguyên khởi động Dưỡng Ngô Kiếm Tiên.
- Đang.
Song kiếm đối kích.