Tất cả mọi người đều phản ứng không kịp, giống như mơ.
- Ta sống mấy vạn năm, từng biết đủ loại phương pháp phá vỡ binh khí chung cực, nhưng tuyệt đối không gặp phải biện pháp này, nuốt hết sạch binh khí chung cực. Là người có kiến thức uyên bác, chậm rãi thở dài, hắn phát hiện đầu óc của mình hoàn toàn không theo kịp, người trẻ tuổi thời đại này biện pháp tàn độc nào cũng có thể xuất ra.
Nam tử trử tuổi áo trắng tóc bạc của tiên cổ văn minh ánh mắt dừng lại, mãi cho tới vừa rồi hắn đầu không chú ý tới Lục Nguyên, biểu hiện của Lục Nguyên giống như trong dự liệu của hắn, nhưng hiện tại biểu hiện này lại không nằm trong dự liệu của hắn, cho nên cũng có chút kỳ quái, xem ra Lục Nguyên cũng có chút bất đồng, cần phải chú ý.
Đệ tử pháp cường cơ hồ sắp đập chân rồi, tuyệt như thế, Lục Nguyên càng ngày càng tuyệt, hắn phát hiện người này càng ngày càng thú vị.
Lục Nguyên nhìn về phía môn chủ Vô song Phó Lão Song, nhìn bề ngoài giống một ông già:
- Binh khí chung cực tiễn vô song của Vô song môn, mùi vị cũng không tệ!
Phó Lão Song sắp khóc rồi, hiện tại bây giờ ông ta thật sự muốn khóc, mẹ kiếp, thế cũng được!
Ông ta không thể không nói tục.
Không nói tục thì không thoải mái.
Binh khí chung cực vô song, tiễn vô song bị Lục Nguyên nuốt một phát vào trong bụng.
Phó Lão Song khiếp sợ, khóc không ra nước mắt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Phó Lão Song cũng là một người giảo quyệt, ông ta lập tức bảo người nhận thua, chỉ cần ông ta nhận thua thì trận chiến này sẽ chấm dứt, đương nhiên ông ta không chết dưới kiếm của Lục Nguyên, ông ta nghĩ thực lực của mình cao hơn dã ưng một bậc, nhưng dã ưng còn chết dưới kiếm của Lục Nguyên, không còn sức đánh trả thì mình không nên liều mạng với Lục Nguyên.
Một người như Phó Lão Song tuyệt đối không nắm chắc thì sẽ không xuất thủ.
Về phần môn phái vô song thất bại tính gì, phái vô song là môn phái của Phó Lão Song, lợi ích của những người khác không thể hơn được lợi ích của Phó Lão Song, mất đi thế giới hỏa sơn thì mất thế giới hỏa sơn, một phần của thế giới hỏa sơn có phần quan trọng của tính mạng mình trong đó.
Đúng lúc này, Phó Lão Song thấy Lục Nguyên giọng cười mỉa mai.
Lục Nguyên cười cái gì?
Lục Nguyên quả thật là đang cười mỉa mai, nhìn về phía Phó Lão Song, Lục Nguyên cũng là người có kinh nghiệm phong phú, lập tức nhìn thấy ý định của Phó Lão Song, đó là đã không còn bao nhiêu ý chí chiến đấu, nhưng đừng tưởng rằng không có ý chí chiến đấu là có thể chạy thoát nổi. Mối thù của mình và phái vô song đã đúc kết sâu đậm như vậy, làm sao có thể bỏ qua mối thù sâu sắc này được.
Lục Nguyên bình tĩnh suy nghĩ.
- Phó Lão Song, ngươi bây giờ nhất định là sẽ nhận thua với ta, đáng tiếc, ngươi không có cơ hội đó.
Lục Nguyên nói lạnh lung.
Phó Lão Song cười lạnh lung một tiếng, nói đùa gì vậy.
Mình đường đường là tầng thứ sáu của thế giới cảnh, Lục Nguyên làm sao có thể cho mình cơ hội nhận chữ thua kia chứ, đúng là nói giỡn.
Mở miệng nói ta nhận thua, điều này cần thời gian quá ngắn.
- Ta!
Phó Lão Song ta không tranh luận với Lục Nguyên, nhưng hắn là người của chủ nghĩa công lợi, làm liền chứ không cần phải nói nhiều lời, vừa mở miệng đã nói ra lời.
Trong tích tắc, vỏ kiếm Lục Nguyên khẽ động, phát ra vô vàn đạo kiếm quang.
Đúng là chói rọi!
Cái này đúng gọi là chói rọi, chính là học thuyết Yến thương thiên, tức là dùng kiếm mỏng, trong nháy mắt lóe sáng lên, độ biên của thân kiếm nhỏ rung lên, trong một thoáng có khả năng phát ra rất nhiều kiếm, còn Lục Nguyên hiện tại dùng chiêu thứ yến hồi thiểm, trong một chốc lát mấy vạn đạo kiếm quang đánh bổ về phía Phó Lão Song.
Đây là hải dương kiếm!
Phó Lão Song lập tức hiểu rõ, nếu như mình nói những chứ tiếp theo mà không phản kích thì căn bản không cần đợi nói hết hai chữ thôi thì đã chết rồi.
Cho nên Phó Lão Song lập tức giơ một tay lên, chỉnh tề lại quan đao.
Đại quan đao vốn là đao dũng mãnh vô địch.
Nhưng hiện tại vẫn đối diện với yến hổi thiểm, cũng chỉ có thể cố gắng ngăn cản.
Phó Lão Song vốn định chặn sự tấn công của Lục Nguyên, nhưng chỉ cần thoáng chặn lại liền lập tức nói ra hai chữ phía sau.
Nhưng, ông ta phát hiện mình đã sai rồi.
Đại quan đao của ông ta đang không ngừng phòng ngự, nhưng yến hồi thiểm của Lục Nguyên càng lúc càng nhanh, dường như đây không phải là một thanh kiếm mà giống một kiếm sơn hơn, không gì có thể so sánh được khi kiếm quang xuất hiện. Thời điểm ông ta bị kiếm quang áp chế, căn bản không thể nói ra được hai chữ đó.
Phó Lão Song cũng là nhân vật có tầng thứ sáu công lực của thế giới cảnh, môn chủ môn phái vô song, đương nhiên cũng không tầm thường, đại quan đao của ông ta, chém vô song một đao, vô song lập tức đánh ra vô số những tiếng nổ mạnh, kiếm quang ở chính giữa náo loạn, Phó Lão Song lập tức nói ra ha chữ:
- Nhận thức!
Khi Phó Lão Song nói ra chữ thứ ba, Lục Nguyên mới bị vô song trảm loạn tấn công đạo kiếm quang, đã phục hồi lại như cũ, hơn nữa càng nhiều hơn thì càng thêm mật thiết, càng thêm đáng sợ, thì ra trong một khoảng khắc chỉ có ba vạn kiếm đạo mà bây giờ trong tay đã có trọn vẹn năm đạo kiếm quang.
Trong tích tắc, cái này chỉ có thể là trong tích tắc.
Kiếm quang làm sao lại có thể tăng lên nhiều như vậy! Hơn nữa trong nháy mắt lại có thể tăng nhiều như vậy!
Nếu như chính thức chiến đấu thì Phó Lão Song đã tuyệt vọng, nhưng Phó Lão Song thầm nghĩ hiện tại nhận thua, chỉ có một chữ thua là được, có thể không phải chết, Phó Lão Song dùng hết sức bình sinh, lại.
Vòng chiến đấu thứ ba, là năm trăm tiễn tiền lan.
Đồng thời, trước hai trăm năm mươi người, tự nhiên có tư cách sử dụng thế giới hỏa sơn, hai trăm năm mươi người bị thua, nhìn lại một trăm mười lăm người bọn chúng một hồi thể hiện tư cách có được thế giới hỏa sơn.
Cho nên, vòng chiến đấu thứ ba, thực sự là vòng quan trọng.
Tất cả mợi người ở đây đều muốn dành được vòng này.
Lục Nguyên nhận thấy đối thủ của Kiếm môn là Qủy vương môn, không khỏi do dự, liền cố gắng nhớ lại, rất lâu mới có thể tìm lại ký ức về Qủy vương môn, chính mình lần đầu tiên đi tới thế giới Hỏa Sơn, người của Qủy vương môn đã cho người tìm đến, kết quả mình bị áp chế một trận, đến bây giờ vẫn còn nhớ.
Thì ra là môn phái này, môn phái này quỷ khí nặng nề.
Mà lúc này, Qủy vương môn cũng đang nhìn đối thủ, thấy đối thủ là Kiếm môn không khỏi khẽ giật mình.
Không hề nghi ngờ, Kiếm môn quả là một đối thủ đáng gườm.
Lúc đầu, ai đụng phải Kiếm môn cũng đều rất vui, cho dù là Cuồng ưng môn hay Vô song môn đều thấy như thế, nhưng vào lúc giao đấu, bọn họ phát hiện ra rằng đụng phải kiếm môn không phải là chuyện gì vui vẻ cả, Lục Nguyên của Kiếm môn thậ là đáng sợ, chơi hai ngày một người một môn phái.
Nhưng mà cho rằng Qủy môn vương yếu thế hơn thì không thể nào.
Lục Nguyên là người của Kiếm môn, kiếm môn và Vô song môn là đối thủ nhiều năm, cho nên Lục Nguyên nghiên cứu ra một loại binh khí chung cực đối phó với Vô song môn cũng là dễ hiểu.
Đáng tiếc, chẳng lẽ binh khí chung cực của Qủy vương môn hắn ta cũng có cách hóa giải.
Người của Qủy vương môn còn không tin.
Tất cả mọi người đều phản ứng không kịp, giống như mơ.
- Ta sống mấy vạn năm, từng biết đủ loại phương pháp phá vỡ binh khí chung cực, nhưng tuyệt đối không gặp phải biện pháp này, nuốt hết sạch binh khí chung cực. Là người có kiến thức uyên bác, chậm rãi thở dài, hắn phát hiện đầu óc của mình hoàn toàn không theo kịp, người trẻ tuổi thời đại này biện pháp tàn độc nào cũng có thể xuất ra.
Nam tử trử tuổi áo trắng tóc bạc của tiên cổ văn minh ánh mắt dừng lại, mãi cho tới vừa rồi hắn đầu không chú ý tới Lục Nguyên, biểu hiện của Lục Nguyên giống như trong dự liệu của hắn, nhưng hiện tại biểu hiện này lại không nằm trong dự liệu của hắn, cho nên cũng có chút kỳ quái, xem ra Lục Nguyên cũng có chút bất đồng, cần phải chú ý.
Đệ tử pháp cường cơ hồ sắp đập chân rồi, tuyệt như thế, Lục Nguyên càng ngày càng tuyệt, hắn phát hiện người này càng ngày càng thú vị.
Lục Nguyên nhìn về phía môn chủ Vô song Phó Lão Song, nhìn bề ngoài giống một ông già:
- Binh khí chung cực tiễn vô song của Vô song môn, mùi vị cũng không tệ!
Phó Lão Song sắp khóc rồi, hiện tại bây giờ ông ta thật sự muốn khóc, mẹ kiếp, thế cũng được!
Ông ta không thể không nói tục.
Không nói tục thì không thoải mái.
Binh khí chung cực vô song, tiễn vô song bị Lục Nguyên nuốt một phát vào trong bụng.
Phó Lão Song khiếp sợ, khóc không ra nước mắt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Phó Lão Song cũng là một người giảo quyệt, ông ta lập tức bảo người nhận thua, chỉ cần ông ta nhận thua thì trận chiến này sẽ chấm dứt, đương nhiên ông ta không chết dưới kiếm của Lục Nguyên, ông ta nghĩ thực lực của mình cao hơn dã ưng một bậc, nhưng dã ưng còn chết dưới kiếm của Lục Nguyên, không còn sức đánh trả thì mình không nên liều mạng với Lục Nguyên.
Một người như Phó Lão Song tuyệt đối không nắm chắc thì sẽ không xuất thủ.
Về phần môn phái vô song thất bại tính gì, phái vô song là môn phái của Phó Lão Song, lợi ích của những người khác không thể hơn được lợi ích của Phó Lão Song, mất đi thế giới hỏa sơn thì mất thế giới hỏa sơn, một phần của thế giới hỏa sơn có phần quan trọng của tính mạng mình trong đó.Đúng lúc này, Phó Lão Song thấy Lục Nguyên giọng cười mỉa mai.
Lục Nguyên cười cái gì?
Lục Nguyên quả thật là đang cười mỉa mai, nhìn về phía Phó Lão Song, Lục Nguyên cũng là người có kinh nghiệm phong phú, lập tức nhìn thấy ý định của Phó Lão Song, đó là đã không còn bao nhiêu ý chí chiến đấu, nhưng đừng tưởng rằng không có ý chí chiến đấu là có thể chạy thoát nổi. Mối thù của mình và phái vô song đã đúc kết sâu đậm như vậy, làm sao có thể bỏ qua mối thù sâu sắc này được.
Lục Nguyên bình tĩnh suy nghĩ.
- Phó Lão Song, ngươi bây giờ nhất định là sẽ nhận thua với ta, đáng tiếc, ngươi không có cơ hội đó.
Lục Nguyên nói lạnh lung.
Phó Lão Song cười lạnh lung một tiếng, nói đùa gì vậy.
Mình đường đường là tầng thứ sáu của thế giới cảnh, Lục Nguyên làm sao có thể cho mình cơ hội nhận chữ thua kia chứ, đúng là nói giỡn.
Mở miệng nói ta nhận thua, điều này cần thời gian quá ngắn.
- Ta!
Phó Lão Song ta không tranh luận với Lục Nguyên, nhưng hắn là người của chủ nghĩa công lợi, làm liền chứ không cần phải nói nhiều lời, vừa mở miệng đã nói ra lời.
Trong tích tắc, vỏ kiếm Lục Nguyên khẽ động, phát ra vô vàn đạo kiếm quang.
Đúng là chói rọi!
Cái này đúng gọi là chói rọi, chính là học thuyết Yến thương thiên, tức là dùng kiếm mỏng, trong nháy mắt lóe sáng lên, độ biên của thân kiếm nhỏ rung lên, trong một thoáng có khả năng phát ra rất nhiều kiếm, còn Lục Nguyên hiện tại dùng chiêu thứ yến hồi thiểm, trong một chốc lát mấy vạn đạo kiếm quang đánh bổ về phía Phó Lão Song.
Đây là hải dương kiếm!
Phó Lão Song lập tức hiểu rõ, nếu như mình nói những chứ tiếp theo mà không phản kích thì căn bản không cần đợi nói hết hai chữ thôi thì đã chết rồi.
Cho nên Phó Lão Song lập tức giơ một tay lên, chỉnh tề lại quan đao.
Đại quan đao vốn là đao dũng mãnh vô địch.
Nhưng hiện tại vẫn đối diện với yến hổi thiểm, cũng chỉ có thể cố gắng ngăn cản.
Phó Lão Song vốn định chặn sự tấn công của Lục Nguyên, nhưng chỉ cần thoáng chặn lại liền lập tức nói ra hai chữ phía sau.
Nhưng, ông ta phát hiện mình đã sai rồi.
Đại quan đao của ông ta đang không ngừng phòng ngự, nhưng yến hồi thiểm của Lục Nguyên càng lúc càng nhanh, dường như đây không phải là một thanh kiếm mà giống một kiếm sơn hơn, không gì có thể so sánh được khi kiếm quang xuất hiện. Thời điểm ông ta bị kiếm quang áp chế, căn bản không thể nói ra được hai chữ đó.
Phó Lão Song cũng là nhân vật có tầng thứ sáu công lực của thế giới cảnh, môn chủ môn phái vô song, đương nhiên cũng không tầm thường, đại quan đao của ông ta, chém vô song một đao, vô song lập tức đánh ra vô số những tiếng nổ mạnh, kiếm quang ở chính giữa náo loạn, Phó Lão Song lập tức nói ra ha chữ:
- Nhận thức!
Khi Phó Lão Song nói ra chữ thứ ba, Lục Nguyên mới bị vô song trảm loạn tấn công đạo kiếm quang, đã phục hồi lại như cũ, hơn nữa càng nhiều hơn thì càng thêm mật thiết, càng thêm đáng sợ, thì ra trong một khoảng khắc chỉ có ba vạn kiếm đạo mà bây giờ trong tay đã có trọn vẹn năm đạo kiếm quang.
Trong tích tắc, cái này chỉ có thể là trong tích tắc.
Kiếm quang làm sao lại có thể tăng lên nhiều như vậy! Hơn nữa trong nháy mắt lại có thể tăng nhiều như vậy!
Nếu như chính thức chiến đấu thì Phó Lão Song đã tuyệt vọng, nhưng Phó Lão Song thầm nghĩ hiện tại nhận thua, chỉ có một chữ thua là được, có thể không phải chết, Phó Lão Song dùng hết sức bình sinh, lại.
Vòng chiến đấu thứ ba, là năm trăm tiễn tiền lan.
Đồng thời, trước hai trăm năm mươi người, tự nhiên có tư cách sử dụng thế giới hỏa sơn, hai trăm năm mươi người bị thua, nhìn lại một trăm mười lăm người bọn chúng một hồi thể hiện tư cách có được thế giới hỏa sơn.
Cho nên, vòng chiến đấu thứ ba, thực sự là vòng quan trọng.
Tất cả mợi người ở đây đều muốn dành được vòng này.
Lục Nguyên nhận thấy đối thủ của Kiếm môn là Qủy vương môn, không khỏi do dự, liền cố gắng nhớ lại, rất lâu mới có thể tìm lại ký ức về Qủy vương môn, chính mình lần đầu tiên đi tới thế giới Hỏa Sơn, người của Qủy vương môn đã cho người tìm đến, kết quả mình bị áp chế một trận, đến bây giờ vẫn còn nhớ.
Thì ra là môn phái này, môn phái này quỷ khí nặng nề.
Mà lúc này, Qủy vương môn cũng đang nhìn đối thủ, thấy đối thủ là Kiếm môn không khỏi khẽ giật mình.
Không hề nghi ngờ, Kiếm môn quả là một đối thủ đáng gườm.
Lúc đầu, ai đụng phải Kiếm môn cũng đều rất vui, cho dù là Cuồng ưng môn hay Vô song môn đều thấy như thế, nhưng vào lúc giao đấu, bọn họ phát hiện ra rằng đụng phải kiếm môn không phải là chuyện gì vui vẻ cả, Lục Nguyên của Kiếm môn thậ là đáng sợ, chơi hai ngày một người một môn phái.
Nhưng mà cho rằng Qủy môn vương yếu thế hơn thì không thể nào.
Lục Nguyên là người của Kiếm môn, kiếm môn và Vô song môn là đối thủ nhiều năm, cho nên Lục Nguyên nghiên cứu ra một loại binh khí chung cực đối phó với Vô song môn cũng là dễ hiểu.
Đáng tiếc, chẳng lẽ binh khí chung cực của Qủy vương môn hắn ta cũng có cách hóa giải.
Người của Qủy vương môn còn không tin.