Thấy trước mắt đàn rắn vây quanh hai người kia đông như núi nhỏ, tiểu bánh bao khóe miệng run rẩy, tiểu thanh, ta chỉ là bảo ngươi kêu đến nhiều tiểu đệ một chút, cũng không ngờ ngươi đưa tới nhiều như vậy a, hẳn là đem toàn bộ xà trong phạm vi vài trăm dặm gọi tới?
Đôi xà giãy dụa không ngừng, hai người truyền ra kêu thảm thiết. Mọi người hai mặt nhìn nhau, đám xà kia phần lớn bộ dáng đầy màu sắc cho biết độc tính tuyệt đối không thấp nếu tùy tiện xông lên, cái mạng nhỏ tám phần là mất, nhưng ngũ a ca dù không nên thân cũng vẫn là người trong hoàng tộc, nếu để họ mất mạng trước mặt thì nhất định sẽ cũng sẽ không có kết cục hay ho. Vì thế, bọn thị vệ cắn chặt răng, cứng rắn ngẩng đầu lên, rút đao bên hông chuẩn bị tiến lên cứu người. Chính là không đợi bọn họ tiến lên, dường như đàn xà bắt đầu lui lại. Bọn thị vệ nhìn thấy một màn kỳ dị này đều dừng cước bộ. Nhưng ngay khi xà lui hơn phân nửa lộ ra kia hai người kia, đầu tam giác màu sắc sặc sỡ với cái lưỡi ngoe nguẩy ở dưới mắt mọi người nhắm đến bộ vị “nho nhỏ” mấu chốt của hai người mà cắn một ngụm ( ukm, rằng thì là đó là “cái ấy ấy” chắc ai cũng hiểu nhỉ), sau đó chỉ thấy họ vốn tinh thần đã mơ hồ, nửa tỉnh nửa mê lại phát ra tiếng hét thảm thiết, đau đớn lăn lộn trên mặt đất, tất cả mọi người có mặt đều nhất thời nuốt nước miếng. Chỉ nghe thôi là biết nhất định rất đau, thị vệ rụt cổ, thu hồi bước chân, hiện tại họ chỉ cảm thấy ở nơi bộ vị yếu ớt của mình có chút lạnh, sinh mệnh là quan trọng nhưng tôn nghiêm nam nhân càng trọng yếu hơn. ( ta chết cười XD)
Chốc lát sau, xà liền rời khỏi, chỉ có mộ tiểu thanh xà đi ở cuối cùng thoáng dừng dừng, tựa hồ hướng vị trí mọi người nhìn nhìn, còn lắc lắc cái đuôi, sau đó mặc kệ ánh mắt quỷ dị của mọi người thong dong rời đi.
Tiểu bánh bao chú ý tới tiểu thanh kia lấy lòng, ánh mắt khoe khoang còn động tác lắc đuôi cuối cùng cuối cùng mang theo sự cầu xin thương xót, nhất thời đầu đầy hắc tuyến, vung tay xúc động, tiểu thanh a tiểu thanh, ngươi là một con rắn, là xà tinh tu hành trăm năm a, không phải cẩu được không? Ngươi hướng ta lắc đuôi cái gì?
Đáng tiếc tiểu thanh không có nghe tiếng lòng của chủ nhân, giải tán chúng tiểu đệ, làm cho chúng nó các quay về nhà tìm các mẹ, tiểu thanh tâm tình khoái trá, cảm thấy mỹ mãn, ngẩng đầu ưỡn ngực —— nếu nó có thể nói —— chính là khi về nó sẽ đi tìm cái nồi, a, hôm nay tiểu thanh làm được việc tốt như vậy, không biết chủ nhân sẽ tặng tiểu thanh cái gì ăn ngon đây, gà nướng không tồi, thịt bò cũng đúng, vịt quay cũng tốt lắm, a —— kỳ thật nó đều hảo muốn ăn...... Nghĩ, tiểu thanh nước miếng chảy dài tới ba nghìn thước. ( ta thích e tiểu thanh xà này nha, dễ thương ghê ^o^)
Sau đó nó phát hiện ở cửa động có hai cái đầu nho nhỏ như đóa hoa thò ra, hai tiểu huynh đệ, “Tê ~ các ngươi còn không về nhà, lén lút làm gì ở đây?” Với nó, hai con xà đối thực vật có ảo tưởng tốt đẹp, tiểu thanh cảm thấy bất mãn, khẩu khí tự nhiên đi đến. Hai xà liếc mắt nhìn nhau một cái, nhanh bò tới chỗ tiểu thanh, thần tình như muốn đòi phần thưởng,, “Tê ~ lão Đại, thấy chúng ta hạ độc thủ đòn cuối cùng thế nào? Hai tên kia về sau...... Tê tê ~~”, sau đó cười đến dị thường “đáng khinh” —— ít nhất ở tiểu thanh xem ra như vậy. Đuôi tiểu thanh không thương tình đem hai xà đuổi ra khỏi nhà, thanh âm tiểu thanh từ trong động truyền ra, ” Các ngươi là đồ chết tiệt, đi trước lát nữa nói sau......” Nhìn thấy cửa động trước mắt ầm ầm đóng lại, hai xà dị thường bất đắc dĩ, bất quá lại nói tiếp, đích thật là nên lấy bàn chải đánh răng đã, nếu vì thế mà biến thành xà nha thì chúng nó sao còn thông đồng xà MM? Tốt nhất là nên đi đánh răng đi thôi~
Xà tiêu thất, Khôn Trữ cung tràn ngập không khí yên lặng quỷ dị, tiếng gió thổi nhẹ nhàng cùng thanh âm rầm rì đau đớn của hai vị mặt xám mày tro bộ vị bị thương nặng nằm trên dưới đất. Vẫn là hoàng hậu khôi phục lại trước tiên, nàng khụ hai tiếng, “Còn thất thần làm gì, còn không nhanh đi thỉnh thái y!”
Mọi người lấy lại tinh thần ba chân bốn cẳng đem hai người mang vào Khôn Trữ cung, đồng thời cử người chạy nhanh tới thái y viện tìm thái y đi. Biểu tình không hiện lên trên mặt ai, nhưng trên thực tế ở trong lòng cười đến run rẩy, hai người này nhân phẩm thế nào tốt như vậy, cư nhiên bị rắn cắn ngay tại vị trí “đó”, quả thực là thiên cổ kỳ văn a.
Tiểu bánh bao cố gắng đè ép khoé miệng đang giương lên, thân đủ tư cách là y tiên, hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra tình huống bọn họ. Tiểu thanh chúng nó thật là có mới a, hắn vốn chính là muốn cho mấy tiểu xà đến dọa bọn họ cho thấy họ không thể tự đảm nhận được cuộc sống của mình, tiểu thanh cư nhiên trực tiếp đem phúc lợi nửa đời sau của bọn họ đoạn tuyệt, thật sự là...... làm tốt quá nha. Ngươi nói ngươi yêu liền yêu đi, để làm chi giống như chó điên nơi nơi loạn cắn người, giống như trên đời này trừ bỏ chính bọn nó bên ngoài đều là thích “lớn đánh uyên ương”, ức hiếp người “lương thiện” đều là loại bại hoại; các ngươi đã ngốc còn ngốc hơn nữa, vì sao còn nghĩ rằng trên đời mọi người đều như các ngươi không có đầu óc đâu?
Một lát sau, thái y đã bị thị vệ tha đến đây. Kiểm tra toàn thân hai người xong, lại tiếp tục chẩn mạch, thái y sắc mặt phi thường quỷ dị, tay vuốt râu run lên, nhất thời làm đứt mấy cái râu, đau khiến thái y run run một chút.
“Thái y, ngũ a ca bọn họ thương thế như thế nào?” Hoàng hậu thấy thái y sắc mặt khác thường, hỏi. Chỗ bị rắn cắn kia vừa nhìn là thấy độc tính không nhẹ, tính mạng không có gì nguy hiểm chứ?
Thái y sau một lúc lâu không hé răng, hoàng hậu có chút nóng nảy, “Ngươi mau nói thật a? Rốt cuộc thế nào?”
Thái y rốt cục mở miệng, thanh âm mang theo một tia run rẩy, “Ngũ a ca cùng Phúc thiếu gia trên người chỉ có bị thương một chỗ, nhưng bọn hắn quả thật trúng độc, độc rất lợi hại, bất quá kỳ quái chính là......” Thái y muốn nói lại thôi.
“Sẽ nguy hiểm đến sinh mệnh sao?” Hoàng hậu thực nóng nảy, hai người kia cứ như vậy liền không rõ ràng đi?
Để cho lòng vững vàng hồi lâu, thái y mới tiếp tục mở miệng, “Này độc phi thường...... kỳ quái, chính là tập trung ở...... Khụ......chỉ có ở bộ vị không khuếch tán sang bộ phận khác......”
Hoàng hậu dị thường không thoải mái, dù sao cũng ở trước mặt nàng bị cắn, hoàng hậu không thể không quan tâm …, “Vậy độc có thể giải không?”
Thái y khụ khụ, nét mặt già nua hé ra chút đỏ, việc này hắn cũng rất không thoải mái a, “Hồi bẩm hoàng hậu nương nương, độc được là có thể giải, chính là ngũ a ca cùng Phúc thiếu gia về sau chỉ sợ......” Hai người kia nửa đời sau xem như không hy vọng, bất quá nếu người đó chịu ra tay thì...... Thái y thừa dịp mọi người không chú ý, trộm liếc mắt nhìn tiểu bánh bao, thấy y một bộ dáng nhìn trời cảm khái, hoàn toàn không ý tứ sẽ ra tay, vội cúi đầu, thức thời không có mở miệng đề nghị.
Quốc sự xong xuôi, Càn Long nghe ám vệ bẩm báo, nhất thời lửa giận tận trời, trong khoảnh khắc từ một cái chín trảo kim long (rồng vàng chín móng) hóa thành một thân hồng sắc phun hỏa long. Mang theo lửa giận ngùn ngụt, Càn Long di giá Khôn Trữ cung, trên đường có thêm một cái ám vệ diễn lại tuồng “Ngàn xà mai nhân” (Ngàn con xà mai phục người) còn đem hai con rắn cắn tại vị trí đó miêu tả lại, ám vệ hạng nhất dù không tồn tại cảm xúc thì thanh âm cũng run lên.
Càn Long nghe qua cơn tức giận mới nguôi đi đôi chút, nhưng thật ra có vài phần dở khóc dở cười, tiểu gia hỏa này thế nhưng thật ra nửa điểm thiệt thòi cũng không chịu. Bất quá, cừu chính y báo là một chuyện, hắn vẫn cho là quá ít, không thể bỏ qua dễ dàng như vậy, dám khi dễ bảo bối hắn luôn bảo hộ trong tay, bọn chúng phải chuẩn bị tâm lí trả giá cho tội lỗi của mình! (người ta bị đến thế rùi anh còn mún thế nào nữa^^. Nguyệt nhị (Bê ta viên): Ta hận, ta hận a.. Ngũ a ca thần tượng của lòng e, Idol của lòng e. Hoàng a mã sao người nỡ…)
Nghe thái giám bên ngoài truyền báo Hoàng Thượng giá lâm, mọi người nhanh chóng xuất môn nghênh đón, Càn Long thấy thân ảnh của tiểu bánh bao liền chạy nhanh đến đem bảo bối ôm vào lòng, tiểu bánh bao không tự giác đưa tay giấu về phía sau, mắt sắc như Càn Long sao lại không thể phát hiện? Đúng lúc nhìn thấy vết thương trong lòng bàn tay tiểu bánh bao, Càn Long nhất thời lửa giận bừng bừng, chết tiệt, cư nhiên tiểu bánh bao bị thương?!
Đôi xà giãy dụa không ngừng, hai người truyền ra kêu thảm thiết. Mọi người hai mặt nhìn nhau, đám xà kia phần lớn bộ dáng đầy màu sắc cho biết độc tính tuyệt đối không thấp nếu tùy tiện xông lên, cái mạng nhỏ tám phần là mất, nhưng ngũ a ca dù không nên thân cũng vẫn là người trong hoàng tộc, nếu để họ mất mạng trước mặt thì nhất định sẽ cũng sẽ không có kết cục hay ho. Vì thế, bọn thị vệ cắn chặt răng, cứng rắn ngẩng đầu lên, rút đao bên hông chuẩn bị tiến lên cứu người. Chính là không đợi bọn họ tiến lên, dường như đàn xà bắt đầu lui lại. Bọn thị vệ nhìn thấy một màn kỳ dị này đều dừng cước bộ. Nhưng ngay khi xà lui hơn phân nửa lộ ra kia hai người kia, đầu tam giác màu sắc sặc sỡ với cái lưỡi ngoe nguẩy ở dưới mắt mọi người nhắm đến bộ vị “nho nhỏ” mấu chốt của hai người mà cắn một ngụm ( ukm, rằng thì là đó là “cái ấy ấy” chắc ai cũng hiểu nhỉ), sau đó chỉ thấy họ vốn tinh thần đã mơ hồ, nửa tỉnh nửa mê lại phát ra tiếng hét thảm thiết, đau đớn lăn lộn trên mặt đất, tất cả mọi người có mặt đều nhất thời nuốt nước miếng. Chỉ nghe thôi là biết nhất định rất đau, thị vệ rụt cổ, thu hồi bước chân, hiện tại họ chỉ cảm thấy ở nơi bộ vị yếu ớt của mình có chút lạnh, sinh mệnh là quan trọng nhưng tôn nghiêm nam nhân càng trọng yếu hơn. ( ta chết cười XD)
Chốc lát sau, xà liền rời khỏi, chỉ có mộ tiểu thanh xà đi ở cuối cùng thoáng dừng dừng, tựa hồ hướng vị trí mọi người nhìn nhìn, còn lắc lắc cái đuôi, sau đó mặc kệ ánh mắt quỷ dị của mọi người thong dong rời đi.
Tiểu bánh bao chú ý tới tiểu thanh kia lấy lòng, ánh mắt khoe khoang còn động tác lắc đuôi cuối cùng cuối cùng mang theo sự cầu xin thương xót, nhất thời đầu đầy hắc tuyến, vung tay xúc động, tiểu thanh a tiểu thanh, ngươi là một con rắn, là xà tinh tu hành trăm năm a, không phải cẩu được không? Ngươi hướng ta lắc đuôi cái gì?
Đáng tiếc tiểu thanh không có nghe tiếng lòng của chủ nhân, giải tán chúng tiểu đệ, làm cho chúng nó các quay về nhà tìm các mẹ, tiểu thanh tâm tình khoái trá, cảm thấy mỹ mãn, ngẩng đầu ưỡn ngực —— nếu nó có thể nói —— chính là khi về nó sẽ đi tìm cái nồi, a, hôm nay tiểu thanh làm được việc tốt như vậy, không biết chủ nhân sẽ tặng tiểu thanh cái gì ăn ngon đây, gà nướng không tồi, thịt bò cũng đúng, vịt quay cũng tốt lắm, a —— kỳ thật nó đều hảo muốn ăn...... Nghĩ, tiểu thanh nước miếng chảy dài tới ba nghìn thước. ( ta thích e tiểu thanh xà này nha, dễ thương ghê ^o^)
Sau đó nó phát hiện ở cửa động có hai cái đầu nho nhỏ như đóa hoa thò ra, hai tiểu huynh đệ, “Tê ~ các ngươi còn không về nhà, lén lút làm gì ở đây?” Với nó, hai con xà đối thực vật có ảo tưởng tốt đẹp, tiểu thanh cảm thấy bất mãn, khẩu khí tự nhiên đi đến. Hai xà liếc mắt nhìn nhau một cái, nhanh bò tới chỗ tiểu thanh, thần tình như muốn đòi phần thưởng,, “Tê ~ lão Đại, thấy chúng ta hạ độc thủ đòn cuối cùng thế nào? Hai tên kia về sau...... Tê tê ~~”, sau đó cười đến dị thường “đáng khinh” —— ít nhất ở tiểu thanh xem ra như vậy. Đuôi tiểu thanh không thương tình đem hai xà đuổi ra khỏi nhà, thanh âm tiểu thanh từ trong động truyền ra, ” Các ngươi là đồ chết tiệt, đi trước lát nữa nói sau......” Nhìn thấy cửa động trước mắt ầm ầm đóng lại, hai xà dị thường bất đắc dĩ, bất quá lại nói tiếp, đích thật là nên lấy bàn chải đánh răng đã, nếu vì thế mà biến thành xà nha thì chúng nó sao còn thông đồng xà MM? Tốt nhất là nên đi đánh răng đi thôi~
Xà tiêu thất, Khôn Trữ cung tràn ngập không khí yên lặng quỷ dị, tiếng gió thổi nhẹ nhàng cùng thanh âm rầm rì đau đớn của hai vị mặt xám mày tro bộ vị bị thương nặng nằm trên dưới đất. Vẫn là hoàng hậu khôi phục lại trước tiên, nàng khụ hai tiếng, “Còn thất thần làm gì, còn không nhanh đi thỉnh thái y!”
Mọi người lấy lại tinh thần ba chân bốn cẳng đem hai người mang vào Khôn Trữ cung, đồng thời cử người chạy nhanh tới thái y viện tìm thái y đi. Biểu tình không hiện lên trên mặt ai, nhưng trên thực tế ở trong lòng cười đến run rẩy, hai người này nhân phẩm thế nào tốt như vậy, cư nhiên bị rắn cắn ngay tại vị trí “đó”, quả thực là thiên cổ kỳ văn a.
Tiểu bánh bao cố gắng đè ép khoé miệng đang giương lên, thân đủ tư cách là y tiên, hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra tình huống bọn họ. Tiểu thanh chúng nó thật là có mới a, hắn vốn chính là muốn cho mấy tiểu xà đến dọa bọn họ cho thấy họ không thể tự đảm nhận được cuộc sống của mình, tiểu thanh cư nhiên trực tiếp đem phúc lợi nửa đời sau của bọn họ đoạn tuyệt, thật sự là...... làm tốt quá nha. Ngươi nói ngươi yêu liền yêu đi, để làm chi giống như chó điên nơi nơi loạn cắn người, giống như trên đời này trừ bỏ chính bọn nó bên ngoài đều là thích “lớn đánh uyên ương”, ức hiếp người “lương thiện” đều là loại bại hoại; các ngươi đã ngốc còn ngốc hơn nữa, vì sao còn nghĩ rằng trên đời mọi người đều như các ngươi không có đầu óc đâu?
Một lát sau, thái y đã bị thị vệ tha đến đây. Kiểm tra toàn thân hai người xong, lại tiếp tục chẩn mạch, thái y sắc mặt phi thường quỷ dị, tay vuốt râu run lên, nhất thời làm đứt mấy cái râu, đau khiến thái y run run một chút.
“Thái y, ngũ a ca bọn họ thương thế như thế nào?” Hoàng hậu thấy thái y sắc mặt khác thường, hỏi. Chỗ bị rắn cắn kia vừa nhìn là thấy độc tính không nhẹ, tính mạng không có gì nguy hiểm chứ?
Thái y sau một lúc lâu không hé răng, hoàng hậu có chút nóng nảy, “Ngươi mau nói thật a? Rốt cuộc thế nào?”
Thái y rốt cục mở miệng, thanh âm mang theo một tia run rẩy, “Ngũ a ca cùng Phúc thiếu gia trên người chỉ có bị thương một chỗ, nhưng bọn hắn quả thật trúng độc, độc rất lợi hại, bất quá kỳ quái chính là......” Thái y muốn nói lại thôi.
“Sẽ nguy hiểm đến sinh mệnh sao?” Hoàng hậu thực nóng nảy, hai người kia cứ như vậy liền không rõ ràng đi?
Để cho lòng vững vàng hồi lâu, thái y mới tiếp tục mở miệng, “Này độc phi thường...... kỳ quái, chính là tập trung ở...... Khụ......chỉ có ở bộ vị không khuếch tán sang bộ phận khác......”
Hoàng hậu dị thường không thoải mái, dù sao cũng ở trước mặt nàng bị cắn, hoàng hậu không thể không quan tâm …, “Vậy độc có thể giải không?”
Thái y khụ khụ, nét mặt già nua hé ra chút đỏ, việc này hắn cũng rất không thoải mái a, “Hồi bẩm hoàng hậu nương nương, độc được là có thể giải, chính là ngũ a ca cùng Phúc thiếu gia về sau chỉ sợ......” Hai người kia nửa đời sau xem như không hy vọng, bất quá nếu người đó chịu ra tay thì...... Thái y thừa dịp mọi người không chú ý, trộm liếc mắt nhìn tiểu bánh bao, thấy y một bộ dáng nhìn trời cảm khái, hoàn toàn không ý tứ sẽ ra tay, vội cúi đầu, thức thời không có mở miệng đề nghị.
Quốc sự xong xuôi, Càn Long nghe ám vệ bẩm báo, nhất thời lửa giận tận trời, trong khoảnh khắc từ một cái chín trảo kim long (rồng vàng chín móng) hóa thành một thân hồng sắc phun hỏa long. Mang theo lửa giận ngùn ngụt, Càn Long di giá Khôn Trữ cung, trên đường có thêm một cái ám vệ diễn lại tuồng “Ngàn xà mai nhân” (Ngàn con xà mai phục người) còn đem hai con rắn cắn tại vị trí đó miêu tả lại, ám vệ hạng nhất dù không tồn tại cảm xúc thì thanh âm cũng run lên.
Càn Long nghe qua cơn tức giận mới nguôi đi đôi chút, nhưng thật ra có vài phần dở khóc dở cười, tiểu gia hỏa này thế nhưng thật ra nửa điểm thiệt thòi cũng không chịu. Bất quá, cừu chính y báo là một chuyện, hắn vẫn cho là quá ít, không thể bỏ qua dễ dàng như vậy, dám khi dễ bảo bối hắn luôn bảo hộ trong tay, bọn chúng phải chuẩn bị tâm lí trả giá cho tội lỗi của mình! (người ta bị đến thế rùi anh còn mún thế nào nữa^^. Nguyệt nhị (Bê ta viên): Ta hận, ta hận a.. Ngũ a ca thần tượng của lòng e, Idol của lòng e. Hoàng a mã sao người nỡ…)
Nghe thái giám bên ngoài truyền báo Hoàng Thượng giá lâm, mọi người nhanh chóng xuất môn nghênh đón, Càn Long thấy thân ảnh của tiểu bánh bao liền chạy nhanh đến đem bảo bối ôm vào lòng, tiểu bánh bao không tự giác đưa tay giấu về phía sau, mắt sắc như Càn Long sao lại không thể phát hiện? Đúng lúc nhìn thấy vết thương trong lòng bàn tay tiểu bánh bao, Càn Long nhất thời lửa giận bừng bừng, chết tiệt, cư nhiên tiểu bánh bao bị thương?!