Lúc Julie đỗ xe ngay lối đi trước nhà thì đã là nửa đêm, cô đã dùng 7 giờ đồng hồ kể từ lúc rời nhà bà nội Zack vào cuộc chiến nội tâm giữa nghi ngờ âm ỉ và những hỗn loạn đã ám ảnh cô suốt trên đường về. Cô đã chiến thắng và đi về nhà, bây giờ cô thấy khỏe hơn. Cô mở cửa trước và bật đèn phòng khách, quan sát căn phòng ấm cúng vui tươi. Ngay tại đây, ý tưởng Zack bị tâm thần thật là lố lăng đến mức cô phải giận dữ với bản thân mình vì đã để tư tưởng đó đầu độc. Trong phòng cô treo áo khoác lên máng tủ, Matt và Meredith Farrell đã trải qua một buổi tối tuyệt vời ở đây và chúc cô may mắn rồi tạm biệt. Matthew Farrell, cô nhận ra, có lẽ đã cười vào mặt bà Stanhope vì đã đưa ý kiến Zack bị tâm thần, đúng ra cô phải làm vậy!.
Lắc đầu chán ghét bản thân, cô đi vào phòng ngủ, ngồi xuống giường và lôi lá thư của Zack ra từ ngăn kéo. Cô đọc lại từng con chữ xinh đẹp, đáng yêu đó và cảm thấy hổ thẹn vì đã nghi ngờ anh, đột nhiên cô muốn xóa bỏ mọi dấu tích của chuyến đi đến Ridgemont. Đặt bức thư xuống, cô cởi áo len và váy rồi bước vào phòng tắm và mở vỏi nước.
Cô gội sạch tóc và cơ thể giống như chúng đã bị nhiễm bẩn từ môi trường xấu xa với những lát đá âm u nơi Zack từng gọi là nhà. Không hề có chút hơi ấm nào ở nơi đó, cả với con người lẫn ngôi nhà, cô tự nghĩ trong lúc sấy tóc. Nếu có ai đó cam chịu bị đánh lừa thì đó phải là bà nội anh, và ông quản gia, và em trai của Zack là Alex.
Ngoại trừ, lý trí của cô lên tiếng, bà của anh trông có vẻ chán nản nhiều hơn hằn học, ít nhất là cho đến gần phút cuối. Và ông quản gia có vẻ ngoài khổ ải đó tỏ ra tin chắc vào những điều ông ta nói. Nhưng tại sao họ lại nói dối là Zack đã tranh cãi với Justin, Julie tự hỏi. Gạt câu hỏi đó qua một bên Julie rút phích cắm máy sấy ra khỏi tường và buộc lại thắt lưng của váy ngủ, rồi đi bộ vào phòng khách. Có lẽ họ chỉ nghĩ Zack và Justin có tranh chấp, cô tin chắc như thế rồi bật tivi và chuyển sang kênh CNN để xem tin tức mới nhất.
Nhưng có một chuyện cô không thể tránh né, thanh minh hay bàn cãi: Zack đã nói dối cách Justin chết.
Anh đã nói dối cô hoặc là cảnh sát, báo chí và phòng điều tra cái chết bất thường.
Tâm trí cô bị kẹp giữa tình trạng không lối thoát và cô nhìn khắp phòng khách, cố tìm ra một món đồ nào đó không để đúng vị trí, nhưng không có gì cả. Căn hộ ngăn nắp bình thường của cô hoàn toàn sạch sẽ vì cô đã dùng hết thời gian rảnh rỗi trong 5 ngày qua để lau dọn và chuẩn bị cuộc khám xét của cảnh sát sau khi cô bốc hơi. Cái cây bên trái cô có một cái lá úa vàng, thế là cô với tay lặt bỏ nó đi, rồi cô đột ngột dừng lại, cảm thấy ấm áp khi nhớ đến thái độ của Zack ở Colorado lúc cô làm những việc giống thế này"Có phải là thói quen lúc căng thẳng của em không - sắp xếp lại mọi thứ khi em không thấy thoải mái" Chỉ nghĩ đến nụ cười uể oải của anh và cái cách mắt anh tràn ngập thích thú khiến cô cảm thấy khỏe hơn. Cô cần tập trung vào những kỉ niệm đó, vì nó là hiện thực. Anh ấy có thực. Và anh đang đợi cô ở Mexico.
Anh đã nói dối tất cả mọi người về cái chết của Justin, Julie quyết định trong tích tắc, anh không nói dối cô. Anh sẽ không thể làm thế. Sẽ không làm thế. Và khi cô gặp lại anh ở Mexico anh sẽ giải thích tại sao anh nói dối mọi người. Chương trình truyền hình đang phát sóng chuyên đề về Trung Quốc, và khi Julie sắp tắt máy đi ngủ thì cô quyết định sẽ tập trung viết bức thư cô sẽ để lại cho gia đình trong lúc chờ bản tin cập nhật để đảm bảo không có tin gì về Zack. Anh đã dặn cô làm hết mọi việc quan trọng trong vòng một tuần và gặp nhau vào ngày thứ 8. Năm ngày đã trôi qua.
Đứng lên và đi về phòng ngủ viết thư, cô ngồi xuống chiếc ghế lắc lư và vặn công tắc đèn bên cạnh. Với chương trình tin tức đang đều đều về toàn cảnh nền kinh tế trong lương lai của Trung Quốc bên tai, cô đọc lại bức thư.
Gửi Cha mẹ, Carl và Ted.
Lúc cha mẹ đọc được bức thư này thì con đã bỏ đi cùng Zack. Con không trông đợi cả nhà bỏ qua cho những gì con làm hoặc tha thứ cho con, nhưng con vẫn muốn giải thích để một ngày nào đó cả nhà sẽ hiểu.
Con yêu anh ấy.
Con muốn đưa ra rất nhiều lý do nữa ngoại trừ điều trên, nhưng khi con vắt óc tìm kiếm thì con lại không thể nghĩ ra cái gì khác. Có lẽ vì những chuyện khác không còn là vấn đề nữa.
Cha, mẹ, Carl, Ted - mọi người đều biết tình yêu là gì, đã từng nếm trải, và con biết mọi người sẽ hiểu. Cha, con nhớ lại không biết bao lần cha thức đêm trên ghế sô pha và choàng tay ôm lấy mẹ. Con nhớ tất cả những tiếng cười và cái ôm siết của cha. Con còn nhớ cái ngày mẹ khám bệnh trở về và nói bác sĩ phát hiện có một khối u trong ngực mẹ. Tối đó cha đã khóc ở sân sau. Con biết vì con đã theo sau cha. Đó là những việc con muốn chia sẻ cùng Zack - tất cả mọi chuyện - dù là tốt hay xấu, yên bình hay hạnh phúc. Hãy nghĩ về nó, làm ơn, giống như cha và mẹ tìm được ý nghĩa cuộc đời khi ở cạnh nhau, con chỉ có thể ở bên Zack. Con tin tưởng như thế. Con biết việc đó trong từng hơi thở. Con không biết tại sao người đó lại là anh ấy. Có lẽ con không bao giờ lựa chọn theo cách này. Nhưng mọi việc đã vậy. Và con không hối tiếc.
Carl, anh đã có một Sara ngọt ngào, xinh đẹp, và vui nhộn. Chị ấy đã ngưỡng mộ anh từ hồi còn học ở trường, và em không nghĩ anh biết chị ấy thích anh nhiều đến thế nào. Sara đã đợi rất nhiều năm để được anh chú ý. Khi chúng ta còn đi học, Sara đã làm cả tá chuyện đáng ngạc nhiên để thu hút sự quan tâm của anh, như ngã khỏi cái cây lúc anh đi bên dưới hay đánh rơi tập sách dưới chân. Em và Sara đang học cùng nhau vào buổi tối chị ấy biết anh đã mời Jenny Stone cùng dự buổi tiệc cuối cấp. Tối đó chị ấy đã khóc. Anh đã làm cô ấy cực kì đau khổ, và giờ em khiến cho mọi người đau khổ vì bỏ đi với Zack. Sara vẫn tiếp tục yêu anh. Xin hãy yêu em sau khi cơn đau qua đi. Ít nhất hãy thử làm.
Ted, anh sẽ là người giận em nhất và là người cuối cùng tha thứ cho em, em nghĩ vậy. Anh vẫn không thể tha thứ cho bản thân anh vì đã ngoảnh mặt với hôn nhân của chính mình và có vẻ anh cũng không tha thứ cho Katherine. Anh không thể tha thứ và không thể quên đi, vậy là anh bị kẹt trong cái bẫy của chính anh giăng ra. Điều thú vị nhất là, anh và em là hai người yêu đương mù quáng nhiều nhất. Anh rất yêu thương em. Em biết. Anh đã nói sẽ xuống địa ngục vì em và em ghét việc đó. Nhưng lựa chọn duy nhất em còn là những gì anh đã làm với Katherine - ngoảnh mặt với Zack, người yêu và cần em, để rồi mất cả đời tự căm ghét bản thân và tố cáo anh ấy vì em sợ nắm lấy cơ hội.
Sau khi con đi có lẽ cả nhà sẽ còn nghe nhiều chuyện của Zack, những tin đồn tệ hại và những lời đồn đoán ác ý từ phóng viên và cảnh sát cho tới những người thậm chí không quen biết anh ấy. Con ước gì mọi người được gặp Zack. Vì chuyện đó là không thể xảy ra nên con sẽ để lại một món đồ của anh ấy để giúp mọi người có khái niệm cơ bản về Zack. Kèm theo sau đây là bản sao bức thư anh ấy gửi con, một bức thư riêng. Một phần trong thư không thể tiết lộ, nhưng không phải vì đoạn đó có thể làm thay đổi nhận định của cả nhà mà bởi vì nó liên quan đến một người khác và ân nghĩa đặc biệt người đó đã làm cho tụi con. Khi cả nhà đọc thư xong con tin rằng mọi người sẽ đồng ý là người đàn ông viết ra nó sẽ yêu thương và bảo vệ con bằng hết khả năng của anh ấy. Chúng con sẽ kết hôn ngay khi ở cùng nhau.
Đó là câu cuối cùng Julie viết, nhưng có vẻ vẫn chưa đủ. Cô cầm bút lên, hai tay vểnh lên nghe ngóng tin tức và bắt đầu viết lại.
Carl, em mong anh và Sara sẽ sử dụng tất cả đồ đạc trong nhà em. Thỉnh thoảng lúc anh tưới cây hãy nghĩ đến em nhé anh.
Ted, có một chiếc nhẫn trong ngăn kéo, và nó thuộc về anh, anh sẽ nhận ra ngay thôi. Đó là nhẫn cưới anh ném đi lúc ly dị. Nó phải nằm trên ngón tay anh đó ông anh yêu quý ngốc nghếch của em.
Hãy đeo thử ... vì anh. Không, vì em. Không có chiếc nhẫn nào vừa vặn với anh như chiếc này, và anh biết như thế! Cả hai người sẽ làm tồn thương nhau nếu hai người tái hợp, nhưng anh sẽ không chịu đựng nổi cảm giác xa cách đâu. Và - ".
Julie ngẩng đầu lên khi nghe phát thanh viên nói.
"chúng tôi xin phép cắt nganh tình hình của Trung Quốc trong chuyên mục để cung cấp cho quý vị thông tin mới nhất về cuộc săn tìm Zachary Benedict. Theo lời cảnh sát Quận Cam, California, thì Benedict, kẻ đã trốn khỏi nhà giam bang Amarillo nơi hắn phải thụ án 45 năm đã được một người quen biết cũ nhìn thấy xuất hiện ở Los Angeles. Danh tính người này vẫn chưa được công bố nhưng nhân chứng đã nói chắc như đinh đóng cột là đã thấy Benedict. Cuộc truy tìm càng diễn ra ráo riết hơn khi có nguồn tin Benedict đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại đến nhân viên đoàn phim và diễn viên có mặt tại hiện trường phim Định Mệnh và dọa sẽ giết họ. Cảnh sát thuộc Orange County khuyến cáo những ai thuộc diện trên phải hết sức cảnh giác vì Benedict được cho là có vũ khí và rất nguy hiểm" .
Cây bút Julie đang cầm rơi tuột xuống sàn cùng với bức thư trong lúc cô bật dậy và nhìn chằm chằm vào màn hình. Cố kiểm soát tâm trạng, cô quệt tóc trước trán và cúi xuống nhặt thư và bút. Chỉ là một trò chơi xỏ mà thôi, cô tự nhủ. Phải là một trò xỏ lá! Một số kẻ gàn dở đã giả mạo Zack để hù dọa mọi người và gây scandal.
Tất nhiên, trò chơi khăm, cô tắt tivi rồi đi ngủ.
Nhưng khi cô chìm vào giấc ngủ thì những bóng ma vô hình cứ thoắt ẩn thoắt hiện trong mơ, kêu thét cảnh báo và đe dọa.
Mặt trời lên cao là lúc Julie bị cơn ác mộng đập cho tơi tả. Cô sợ phải nhắm mắt lại lần nữa. Cô ngồi lên, đi thẳng vào bếp và tự rót cho mình một ly nước cam. Cô uống ngay không cần nếm lại, tay cô nắm chặt ly nhựa và gục đầu về trước.
"Zack ơi" cô thì thầm "Anh đang làm gì vậy. Hãy gọi và nói em biết mọi người đều đang nói dối chuyện của anh đi. Làm ơn... đừng để họ tra tấn em như thế này".
Cô quyết định đến nhà thờ, rồi quay lại trường làm việc văn phòng, có khi Zack đã biết những tin tức từ Los Angeles và sẽ gọi điện giải thích. Anh không thể gọi về nhà cô. Anh sẽ gọi đến trường. Chắc chắn anh sẽ nhận ra cô đang đợi ở đó, thậm chí là vào ngày Chủ Nhật, khi có một việc quan trọng như thế xảy ra.
Lúc Julie đỗ xe ngay lối đi trước nhà thì đã là nửa đêm, cô đã dùng giờ đồng hồ kể từ lúc rời nhà bà nội Zack vào cuộc chiến nội tâm giữa nghi ngờ âm ỉ và những hỗn loạn đã ám ảnh cô suốt trên đường về. Cô đã chiến thắng và đi về nhà, bây giờ cô thấy khỏe hơn. Cô mở cửa trước và bật đèn phòng khách, quan sát căn phòng ấm cúng vui tươi. Ngay tại đây, ý tưởng Zack bị tâm thần thật là lố lăng đến mức cô phải giận dữ với bản thân mình vì đã để tư tưởng đó đầu độc. Trong phòng cô treo áo khoác lên máng tủ, Matt và Meredith Farrell đã trải qua một buổi tối tuyệt vời ở đây và chúc cô may mắn rồi tạm biệt. Matthew Farrell, cô nhận ra, có lẽ đã cười vào mặt bà Stanhope vì đã đưa ý kiến Zack bị tâm thần, đúng ra cô phải làm vậy!.
Lắc đầu chán ghét bản thân, cô đi vào phòng ngủ, ngồi xuống giường và lôi lá thư của Zack ra từ ngăn kéo. Cô đọc lại từng con chữ xinh đẹp, đáng yêu đó và cảm thấy hổ thẹn vì đã nghi ngờ anh, đột nhiên cô muốn xóa bỏ mọi dấu tích của chuyến đi đến Ridgemont. Đặt bức thư xuống, cô cởi áo len và váy rồi bước vào phòng tắm và mở vỏi nước.
Cô gội sạch tóc và cơ thể giống như chúng đã bị nhiễm bẩn từ môi trường xấu xa với những lát đá âm u nơi Zack từng gọi là nhà. Không hề có chút hơi ấm nào ở nơi đó, cả với con người lẫn ngôi nhà, cô tự nghĩ trong lúc sấy tóc. Nếu có ai đó cam chịu bị đánh lừa thì đó phải là bà nội anh, và ông quản gia, và em trai của Zack là Alex.
Ngoại trừ, lý trí của cô lên tiếng, bà của anh trông có vẻ chán nản nhiều hơn hằn học, ít nhất là cho đến gần phút cuối. Và ông quản gia có vẻ ngoài khổ ải đó tỏ ra tin chắc vào những điều ông ta nói. Nhưng tại sao họ lại nói dối là Zack đã tranh cãi với Justin, Julie tự hỏi. Gạt câu hỏi đó qua một bên Julie rút phích cắm máy sấy ra khỏi tường và buộc lại thắt lưng của váy ngủ, rồi đi bộ vào phòng khách. Có lẽ họ chỉ nghĩ Zack và Justin có tranh chấp, cô tin chắc như thế rồi bật tivi và chuyển sang kênh CNN để xem tin tức mới nhất.
Nhưng có một chuyện cô không thể tránh né, thanh minh hay bàn cãi: Zack đã nói dối cách Justin chết.
Anh đã nói dối cô hoặc là cảnh sát, báo chí và phòng điều tra cái chết bất thường.
Tâm trí cô bị kẹp giữa tình trạng không lối thoát và cô nhìn khắp phòng khách, cố tìm ra một món đồ nào đó không để đúng vị trí, nhưng không có gì cả. Căn hộ ngăn nắp bình thường của cô hoàn toàn sạch sẽ vì cô đã dùng hết thời gian rảnh rỗi trong ngày qua để lau dọn và chuẩn bị cuộc khám xét của cảnh sát sau khi cô bốc hơi. Cái cây bên trái cô có một cái lá úa vàng, thế là cô với tay lặt bỏ nó đi, rồi cô đột ngột dừng lại, cảm thấy ấm áp khi nhớ đến thái độ của Zack ở Colorado lúc cô làm những việc giống thế này"Có phải là thói quen lúc căng thẳng của em không - sắp xếp lại mọi thứ khi em không thấy thoải mái" Chỉ nghĩ đến nụ cười uể oải của anh và cái cách mắt anh tràn ngập thích thú khiến cô cảm thấy khỏe hơn. Cô cần tập trung vào những kỉ niệm đó, vì nó là hiện thực. Anh ấy có thực. Và anh đang đợi cô ở Mexico.
Anh đã nói dối tất cả mọi người về cái chết của Justin, Julie quyết định trong tích tắc, anh không nói dối cô. Anh sẽ không thể làm thế. Sẽ không làm thế. Và khi cô gặp lại anh ở Mexico anh sẽ giải thích tại sao anh nói dối mọi người. Chương trình truyền hình đang phát sóng chuyên đề về Trung Quốc, và khi Julie sắp tắt máy đi ngủ thì cô quyết định sẽ tập trung viết bức thư cô sẽ để lại cho gia đình trong lúc chờ bản tin cập nhật để đảm bảo không có tin gì về Zack. Anh đã dặn cô làm hết mọi việc quan trọng trong vòng một tuần và gặp nhau vào ngày thứ . Năm ngày đã trôi qua.
Đứng lên và đi về phòng ngủ viết thư, cô ngồi xuống chiếc ghế lắc lư và vặn công tắc đèn bên cạnh. Với chương trình tin tức đang đều đều về toàn cảnh nền kinh tế trong lương lai của Trung Quốc bên tai, cô đọc lại bức thư.
Gửi Cha mẹ, Carl và Ted.
Lúc cha mẹ đọc được bức thư này thì con đã bỏ đi cùng Zack. Con không trông đợi cả nhà bỏ qua cho những gì con làm hoặc tha thứ cho con, nhưng con vẫn muốn giải thích để một ngày nào đó cả nhà sẽ hiểu.
Con yêu anh ấy.
Con muốn đưa ra rất nhiều lý do nữa ngoại trừ điều trên, nhưng khi con vắt óc tìm kiếm thì con lại không thể nghĩ ra cái gì khác. Có lẽ vì những chuyện khác không còn là vấn đề nữa.
Cha, mẹ, Carl, Ted - mọi người đều biết tình yêu là gì, đã từng nếm trải, và con biết mọi người sẽ hiểu. Cha, con nhớ lại không biết bao lần cha thức đêm trên ghế sô pha và choàng tay ôm lấy mẹ. Con nhớ tất cả những tiếng cười và cái ôm siết của cha. Con còn nhớ cái ngày mẹ khám bệnh trở về và nói bác sĩ phát hiện có một khối u trong ngực mẹ. Tối đó cha đã khóc ở sân sau. Con biết vì con đã theo sau cha. Đó là những việc con muốn chia sẻ cùng Zack - tất cả mọi chuyện - dù là tốt hay xấu, yên bình hay hạnh phúc. Hãy nghĩ về nó, làm ơn, giống như cha và mẹ tìm được ý nghĩa cuộc đời khi ở cạnh nhau, con chỉ có thể ở bên Zack. Con tin tưởng như thế. Con biết việc đó trong từng hơi thở. Con không biết tại sao người đó lại là anh ấy. Có lẽ con không bao giờ lựa chọn theo cách này. Nhưng mọi việc đã vậy. Và con không hối tiếc.
Carl, anh đã có một Sara ngọt ngào, xinh đẹp, và vui nhộn. Chị ấy đã ngưỡng mộ anh từ hồi còn học ở trường, và em không nghĩ anh biết chị ấy thích anh nhiều đến thế nào. Sara đã đợi rất nhiều năm để được anh chú ý. Khi chúng ta còn đi học, Sara đã làm cả tá chuyện đáng ngạc nhiên để thu hút sự quan tâm của anh, như ngã khỏi cái cây lúc anh đi bên dưới hay đánh rơi tập sách dưới chân. Em và Sara đang học cùng nhau vào buổi tối chị ấy biết anh đã mời Jenny Stone cùng dự buổi tiệc cuối cấp. Tối đó chị ấy đã khóc. Anh đã làm cô ấy cực kì đau khổ, và giờ em khiến cho mọi người đau khổ vì bỏ đi với Zack. Sara vẫn tiếp tục yêu anh. Xin hãy yêu em sau khi cơn đau qua đi. Ít nhất hãy thử làm.
Ted, anh sẽ là người giận em nhất và là người cuối cùng tha thứ cho em, em nghĩ vậy. Anh vẫn không thể tha thứ cho bản thân anh vì đã ngoảnh mặt với hôn nhân của chính mình và có vẻ anh cũng không tha thứ cho Katherine. Anh không thể tha thứ và không thể quên đi, vậy là anh bị kẹt trong cái bẫy của chính anh giăng ra. Điều thú vị nhất là, anh và em là hai người yêu đương mù quáng nhiều nhất. Anh rất yêu thương em. Em biết. Anh đã nói sẽ xuống địa ngục vì em và em ghét việc đó. Nhưng lựa chọn duy nhất em còn là những gì anh đã làm với Katherine - ngoảnh mặt với Zack, người yêu và cần em, để rồi mất cả đời tự căm ghét bản thân và tố cáo anh ấy vì em sợ nắm lấy cơ hội.
Sau khi con đi có lẽ cả nhà sẽ còn nghe nhiều chuyện của Zack, những tin đồn tệ hại và những lời đồn đoán ác ý từ phóng viên và cảnh sát cho tới những người thậm chí không quen biết anh ấy. Con ước gì mọi người được gặp Zack. Vì chuyện đó là không thể xảy ra nên con sẽ để lại một món đồ của anh ấy để giúp mọi người có khái niệm cơ bản về Zack. Kèm theo sau đây là bản sao bức thư anh ấy gửi con, một bức thư riêng. Một phần trong thư không thể tiết lộ, nhưng không phải vì đoạn đó có thể làm thay đổi nhận định của cả nhà mà bởi vì nó liên quan đến một người khác và ân nghĩa đặc biệt người đó đã làm cho tụi con. Khi cả nhà đọc thư xong con tin rằng mọi người sẽ đồng ý là người đàn ông viết ra nó sẽ yêu thương và bảo vệ con bằng hết khả năng của anh ấy. Chúng con sẽ kết hôn ngay khi ở cùng nhau.
Đó là câu cuối cùng Julie viết, nhưng có vẻ vẫn chưa đủ. Cô cầm bút lên, hai tay vểnh lên nghe ngóng tin tức và bắt đầu viết lại.
Carl, em mong anh và Sara sẽ sử dụng tất cả đồ đạc trong nhà em. Thỉnh thoảng lúc anh tưới cây hãy nghĩ đến em nhé anh.
Ted, có một chiếc nhẫn trong ngăn kéo, và nó thuộc về anh, anh sẽ nhận ra ngay thôi. Đó là nhẫn cưới anh ném đi lúc ly dị. Nó phải nằm trên ngón tay anh đó ông anh yêu quý ngốc nghếch của em.
Hãy đeo thử ... vì anh. Không, vì em. Không có chiếc nhẫn nào vừa vặn với anh như chiếc này, và anh biết như thế! Cả hai người sẽ làm tồn thương nhau nếu hai người tái hợp, nhưng anh sẽ không chịu đựng nổi cảm giác xa cách đâu. Và - ".
Julie ngẩng đầu lên khi nghe phát thanh viên nói.
"chúng tôi xin phép cắt nganh tình hình của Trung Quốc trong chuyên mục để cung cấp cho quý vị thông tin mới nhất về cuộc săn tìm Zachary Benedict. Theo lời cảnh sát Quận Cam, California, thì Benedict, kẻ đã trốn khỏi nhà giam bang Amarillo nơi hắn phải thụ án năm đã được một người quen biết cũ nhìn thấy xuất hiện ở Los Angeles. Danh tính người này vẫn chưa được công bố nhưng nhân chứng đã nói chắc như đinh đóng cột là đã thấy Benedict. Cuộc truy tìm càng diễn ra ráo riết hơn khi có nguồn tin Benedict đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại đến nhân viên đoàn phim và diễn viên có mặt tại hiện trường phim Định Mệnh và dọa sẽ giết họ. Cảnh sát thuộc Orange County khuyến cáo những ai thuộc diện trên phải hết sức cảnh giác vì Benedict được cho là có vũ khí và rất nguy hiểm" .
Cây bút Julie đang cầm rơi tuột xuống sàn cùng với bức thư trong lúc cô bật dậy và nhìn chằm chằm vào màn hình. Cố kiểm soát tâm trạng, cô quệt tóc trước trán và cúi xuống nhặt thư và bút. Chỉ là một trò chơi xỏ mà thôi, cô tự nhủ. Phải là một trò xỏ lá! Một số kẻ gàn dở đã giả mạo Zack để hù dọa mọi người và gây scandal.
Tất nhiên, trò chơi khăm, cô tắt tivi rồi đi ngủ.
Nhưng khi cô chìm vào giấc ngủ thì những bóng ma vô hình cứ thoắt ẩn thoắt hiện trong mơ, kêu thét cảnh báo và đe dọa.
Mặt trời lên cao là lúc Julie bị cơn ác mộng đập cho tơi tả. Cô sợ phải nhắm mắt lại lần nữa. Cô ngồi lên, đi thẳng vào bếp và tự rót cho mình một ly nước cam. Cô uống ngay không cần nếm lại, tay cô nắm chặt ly nhựa và gục đầu về trước.
"Zack ơi" cô thì thầm "Anh đang làm gì vậy. Hãy gọi và nói em biết mọi người đều đang nói dối chuyện của anh đi. Làm ơn... đừng để họ tra tấn em như thế này".
Cô quyết định đến nhà thờ, rồi quay lại trường làm việc văn phòng, có khi Zack đã biết những tin tức từ Los Angeles và sẽ gọi điện giải thích. Anh không thể gọi về nhà cô. Anh sẽ gọi đến trường. Chắc chắn anh sẽ nhận ra cô đang đợi ở đó, thậm chí là vào ngày Chủ Nhật, khi có một việc quan trọng như thế xảy ra.