Editor: Mun
Yến Bạch Thu có chút không tin, hệ thống đã đi theo cậu lâu như vậy, lần này là lần đầu tiên cậu nghe thấy việc trừng phạt này.
"Thật sự có trừng phạt a?" Nấu vịt cả đêm, cũng chỉ ăn một miếng thôi a, cậu hiện tại thèm muốn chết.
Mấu chốt nhất chính là, cậu vẫn luôn thành thành thật thật hoàn thành nhiệm vụ hệ thống yêu cầu, mỗi ngày đều hoàn thành lượng vận động được cho, còn làm thêm lượng lớn lượng vận động khác.
Không đến một tháng thời gian, giảm được năm mươi cân thịt, tham ăn một chút hẳn là không có việc gì đi.
"Không thể nhiều thêm một khối sao?" Trong tay Yến Bạch Thu đang cầm một miếng vịt kho, mới chỉ gặm được một miếng, còn chưa kịp nhai.
Tuy rằng hương vị kia không thể so sánh với khách sạn năm sao, nhưng so với các tiệm ăn, vẫn ngon hơn một chút.
Hệ thống thực lãnh khốc nói:"Không thể."
Người nhà họ Yến mỗi người đều ăn đầy miệng dầu, vịt vẫn còn nóng hổi, hương thơm vẫn còn, một con bỏ lông, một con vịt gần ba cân gồm cả nội tạng đã bị chia cắt, chỉ còn lại một ít thịt vụn quanh thân, như chân vịt, đầu vịt, có chút ngực vịt và phần sống lưng.
Bởi vì ăn quá ngon, mùi thơm luôn quanh quẩn nơi đầu mũi, người nhà họ Yến đều theo bản năng vùi đầu vào ăn, ai cũng không rảnh quan tâm.
Liễu Thanh Mai ăn không sai biệt lắm, nhìn thấy nhi tử cầm cánh vịt với bộ dáng chần chờ, không khỏi buồn bực.
"Cầu Cầu, ngươi như thế nào không ăn, còn có mấy khối, thừa dịp còn nóng, mau ăn đi, rất thơm." Liễu Thanh Mai thúc giục nói.
Yến Bạch Tuyết ăn cũng rất thỏa mãn, trước kia nàng cũng đã ăn qua thịt vịt, cũng ở trong tiệm ăn qua các loại vịt kho, vịt nướng cũng có, nhưng hương vị vẫn luôn không quá ngon, phần da vịt mỗi lần ăn nàng đều ghét bỏ, lần này lại ăn luôn.
Ngay cả chính bản thân nàng cũng thấy giật mình.
"Ca, thịt vịt này thật sự rất thơm a, cánh kia ngươi không ăn thì cho ta đi." Yến Bạch Tuyết nhìn cánh vịt, cảm thấy rất muốn ăn.
Tuy rằng chưa có ăn no, lại rất muốn chặt thêm một con vịt nữa ra để ăn, nhưng nàng cũng biết mấy con vịt kia phải để đến ngày mai mang đi bán.
Liễu Thanh Mai dùng đầu ngón tay gõ gõ cái trán của tiểu cô nương, giả vờ tức giận nói:"Như thế nào lại đoạt đồ ăn của ca ca ngươi, chỗ này vẫn còn không phải sao?"
Tiểu cô nương vừa thấy trên thớt còn ít chân vịt thừa cùng đầu vịt liền có chút không muốn ăn, nhưng nhịn không được cái miệng, vẫn là nhặt một khối lên gặm gặm, vừa vào miệng, phát hiện tư vị cũng không tồi.
"Cầu Cầu ăn đi, đừng để cho muội muội ngươi cướp đi." Liễu Thanh Mai trêu ghẹo.
Ăn đi, ăn đi, dù sao chỉ là một miếng, cậu không tin chỉ ăn một miếng thịt có thể mọc ra bao nhiêu mỡ.
Hơn nữa, chính mình đều đã giảm được năm mươi cân, ăn một miếng cánh nhỏ như vậy hẳn là không có gì đi.
Yến Bạch Thu đối với chính mình nói như vậy, sau đó rất có bộ dáng đem khối cánh vịt kia lên ăn, ăn xong còn chưa đã thèm, nhì thấy trên thớt còn lưu lại một cái đầu vịt, theo bản năng lại lấy tới ăn.
Đúng lúc này phát ra cảnh báo, hệ thống vẫn luôn không hé răng lại phát ra cảnh báo chói tai.
"Cảnh cáo cảnh cáo! Ký chủ vi phạm nội quy ẩm thực, hệ thống sẽ trừng phạt, thời gian trừng phạt là sáu tiếng!" Sau khi hệ thống nói xong liền không thấy tăm hơi.
Còn bản thân ký chủ Yến Bạch Thu sau khi nghe xong, còn không đau không ngứa, toàn thân cũng không có gì gọi là không thích hợp, còn thờn rằng hệ thống đang cùng mình nói giỡn.
"Hệ thống, thật sự có chừng phạt sao?" Yến Bạch Thu hỏi ở trong đầu.
Hệ thống lãnh khốc nói:"Có hình phạt, đây là hệ thống đặc biệt vì ký chủ đặc chế ra hình phạt."
Yến Bạch Thu mờ mịt không biết cho nên còn ngây ngốc hỏi:"Chính là ta không có nhìn thấy hình phạt a....!"
Hệ thống không có lên tiếng nữa, chỉ là ở bên trong thức hải của Yến Bạch Thu, hiện ra một hình ảnh, là một hình ảnh lập thể chiếu hình dáng của Yến Bạch Thu, phi thường rõ ràng.
Đây chính là hình ảnh mỗi ngày Yến Bạch Thu đều nhìn thấy, sau khi cậu vận động xong, vào thời gian nhất định trong ngày hệ thống sẽ nói với cậu thành tích giảm béo, cũng sẽ chiếu ra một hình ảnh lập thể.
Hình ảnh này cùng với dĩ vãng giống nhau, chỉ có một chút bất đồng đó là, lần chiếu chính diện này, Yến Bạch Thu phát hiện trên miệng mình có dán một loại keo dán trong suốt.
Yến Bạch Thu theo bản năng sờ sờ khóe miệng, phát hiện không có bất kỳ xúc cảm nào, nhưng ý thức bên trong thức hải lại rất rõ ràng, cậu hơi hé miệng, miệng bình thường, phát âm cũng bình thường.
Cầm lên cái đầu vịt cuối cùng, Yến Bạch Thu hé miệng phát hiện, khi đồ ăn ở trước mặt, mỗi lần cậu mở miệng ra, từ mũi đến cằm như là có thứ gì đó dính liền lại, vô pháp mở ra còn chưa tính, còn đau đến lợi hại.
Rầu rĩ đem đồ ăn buông xuống, miệng lại không đau.
Yến Bạch Thu tức khắc dở khóc dở cười:"........!" Này quả thật chính là hình phạt a.
Hệ thống:"Hệ thống biết ký chủ không quản được miệng mình, hệ thống liền hỗ trợ quản, xét thấy đây là lần đầu tiên của ký chủ, lượng ăn vào cũng ít, trừng phạt cũng nhỏ lại.
Hệ thống hy vọng ký chủ nhớ kỹ hình phạt ngày hôm nay, lần sau trăm triệu lần không thể tái phạm."
"Béo lên rất dễ, giảm béo lại không dễ, bắn ngược quả thực dễ như trở bàn tay, lượng cơm mỗi ngày của ký chủ đều được định sẵn, nếu ban ngày tham ăn một chút, hệ thống cũng sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt, nhưng nếu vào buổi tối, không thể tiếp tục ăn đồ dầu mỡ, phải kiêng."
Yến Bạch Thu cũng biết hệ thống là vì muốn tốt cho mình, không thể dựa vào tâm lý may mắn, cũng không thể vì lúc trước cực khổ giảm béo chỉ vì một miếng thịt này mà bị hủy hoại.
Còn may, có hệ thống giúp mình trấn ải, nếu không chừng ăn một miếng thịt này vào rồi, còn muốn tiếp tục ăn tiếp đây.
Chuyện tham ăn này, một khi nơi lỏng, chính là không thể vãn hồi.
"Cảm ơn ngươi hệ thống, ra đã biết." Yên lặng bỏ xuống cái đầu vịt cuối cùng.
Hệ thống thấy ký chủ nhanh như vậy đã suy nghĩ kỹ càng, cảm thấy rất ngoài ý muốn, dĩ vãng gặp được các ký chủ khác, một khi xuất hiện sự việc tương tự, đều nói với nó rất bất mãn, nói nó hạn chế tư do nhân sinh.
"Được, ngươi nhớ kỹ liền tốt, nhớ rõ ngươi vẫn đang trong giai đoạn giảm cân, mỗi lần ăn nhiều thêm một miếng, trên người của ngươi có khả năng tăng hai cân thịt."
Yến Bạch Thu nói:"Ta hiểu, ta sẽ nhớ rõ."
Yến Bạch Sinh thấy nhi tử buông đầu vịt, còn tưởng rằng nhi tử không thích ăn cái này:"Cầu Cầu không thích ăn sao?"
Yến Bạch Thu chỉ có thể hùa theo:"Đúng vậy, buổi tối ta ăn nhiều, lúc này bụng vẫn còn no, cha, đầu vịt này ngươi muốn ăn sao?"
Yến Bạch Sinh không chút khách khí cầm đi.
Ăn xong vịt rồi, đem nước trong nồi vịt kho múc ra, những con vịt cũng đã vớt ra xong.
Thịt kho này rất thơm, trong nhà lại thủng lỗ chỗ, chuột khẳng định sẽ có, vớt ra rồi treo lên cao, miễn cho bị chuột gặm hư.
Làm xong xuôi, không còn việc gì, Yến Bạch Thu lại bắt đầu lượng vận động mỗi ngày.
Hệ thống đưa ra lượng vận động cố định, mặc kệ mỗi ngày làm nhiều hay ít, mệt hay không, Yến Bạch Thu đều dựa theo ngạch độ đó mà hoàn thành.
"Ngày mai là ngày thứ ba mươi, cũng là kỳ hạn giảm béo tròn một tháng, ký chủ thỉnh làm tốt chuẩn bị nghiệm thu."
"Ân."
Yến Bạch Thu có chút khẩn trương nho nhỏ.
______
:"
Bị thiếu mất chương này giờ mới để ý ????????.