Trên toàn thế giới này chỉ tồn tại 2 Arcanist, ít nhất theo lời Rainer thì là vậy. Với tình cảnh đó, chẳng bao lâu cậu đã chán ngấy với cuộc sống hiện tại của mình.
Có lẽ việc trở thành người có khả năng sử dụng phép thuật thành thạo khiến cậu cảm thấy mình đặc biệt. Thêm nữa, cảm giác đặc biệt khi bản thân gần như là người duy nhất có sức mạnh này vẫn không đủ để miêu tả hết tình hình.
Có lẽ cậu nên bằng lòng với những khả năng mà người bình thường không có. Nhưng chính việc cậu có những khả năng ấy mới là vấn đề. Rainer không có lý do để buồn bã. Thế nhưng việc đó chính xác lại là nguyên nhân tạo nên nỗi buồn của cậu.
Nếu cậu hoàn toàn bình thường, Rainer chắc đã có thể chấp nhận cuộc sống hiện tại. Chẳng có gì phải phàn nàn. Cậu có một gia đình luôn ủng hộ cậu, chu cấp tiền cho cậu đi học đại học ở xa nhà, cậu có căn hộ riêng khi là một sinh viên năm 2, và phép thuật giúp cậu học cả trong lúc ngủ. Cậu cũng thường nâng tạ vào lúc sáng sớm. Dù cậu có những sở thích rất trẻ trâu, nhưng cậu vẫn chẳng phải chịu khổ gì.
Cậu cảm thấy cả cuộc đời mình đã bị lãng phí dù rằng cậu có thể niệm những phép thuật mạnh mẽ, hiểu được mọi sự huyền bí của vũ trụ, và vượt lên những tầm thường của bản thân.
Người đàn ông có khả năng trở thành vua cần tham vọng nhiều hơn một kẻ chẳng bao giờ có cơ hội.
Cậu ngày càng cảm thấy vỡ mộng với những ảo tưởng về tương lai của mình. Tất cả mọi việc đều có phép thuật hoàn thành, điều đó cho phép cậu lười biếng, cậu phải có được nhiều hơn nữa. Nhất định. Và như thế, tình hình hiện tại của Rainer là dựa vào việc học trong lúc ngủ để qua môn, còn cậu sẽ tập chung sáng tạo thần chú đầu tiên của mình, đi xuyên tường. Nhiệm vụ này tiêu tốn thời gian của cậu.
Cậu nảy ra ý tưởng đi xuyên tường sau khi một ngón tay mang phép thuật lỡ trượt qua mẩu giấy. Dĩ nhiên cậu bỏ qua việc nó không xuyên qua mẩu giấy mà đốt cháy nó. Điều đó không quan trọng. Cậu chỉ đơn giản là làm những gì mình muốn. Sau hàng tháng trời nghiên cứu, cậu bắt đầu lần thử nghiệm đầu tiên.
Trước mặt cậu treo một tấm bìa cứng lớn chắn ngang cánh cửa trong nhà. Cậu sẽ thử xuyên một bàn tay mình qua tấm bìa và sau đó là cả cơ thể. Kỹ thuật đảo ngược những thần chú mà ông nội từng dạy cậu kết hợp với các kiến thức hiện đại về phân tử dẫn cậu đến được bước này. Liệu nó sẽ thành công hay thất bại thảm hại thì còn chưa biết.
Cậu ngừng một lát trước khi quyết định viết lại di chúc phòng trường hợp thất bại. Phải, cậu đã liều tới mức sẵn sàng đánh đổi mạng mình để học phép thuật mới.
Gửi tới những người quan tâm tôi, yadda yadda yadda, ông ơi cháu thật tệ, ông biết mà, blah blah blah, cứ nói với gia đình cháu những gì ông muốn, blah blah blah.
Thân ái, Rainer.
Đó là lời nhắn không có chút nghiêm túc nào. Đe dọa tính mạng ư? Chỉ có trong phim thôi. Nhiều nhất thì cậu cũng chỉ bị thương ở tay và không thể viết một lời nhắn trong khi chờ nó lành lại.
Chẳng hề nghĩ ngợi gì, cậu kích hoạt lời nguyền... nhưng dường như không có chuyện gì xảy ra cả. Mọi thứ vẫn y nguyên.
Thế giới xung quanh đột nhiên tối sầm khiến Rainer tạm thời mất đi ý thức, cũng may là nó chỉ kéo dài một lúc. Và giờ, ở một thời gian và không gian khác, chàng trai trẻ đứng một mình trên vách đá dựng đứng của một hang động tối tăm, không biết sẽ là cuộc đời mới hay là mồ chôn của cậu.
*****
Rainer vò đầu bối rối, cậu chỉ có thể choáng váng trước cảnh tượng xung quanh mình. Cậu cho rằng mình vừa đặt tay xuyên qua một bức tường. Không hẳn là một bức tường thật, chỉ là một miếng bìa cứng lớn.
Đó là thành công đầu tiên của cậu với phép thuật, một thần chú vượt quá khả năng để cuộc sống trần tục bớt nhàm chán. Khả năng đốt cháy giấy và một quả cầu năng lượng có giá trị gì trong thế giới nơi mà một tia laze còn có thể làm nhiều hơn thế? Và dù những thần chú học trong lúc ngủ rất hữu dụng trong cuộc sống hằng ngày, nhưng chúng cũng chỉ khiến cho việc làm bài tập bớt nhàm tẻ hơn, và cho một ngày có thêm vài giờ rảnh rỗi.
Giờ đây bao quanh cậu là bóng tối, ngoại trừ một tia sáng nhỏ lách vào. Khẽ gạt mái tóc đen ra khỏi mắt cũng không cải thiện tầm nhìn của cậu chút nào.
“What the f....”
Lời của cậu nhanh chóng bị cắt ngang bởi tiếng lộp bộp của bước chân trên đá. Hang động được rọi sáng bởi một sinh vật màu xanh lá xấu xí đang cầm đuốc.
Sinh vật này cao dưới một mét rưỡi (*), thấp hơn khoảng 30 cm so với người trước mặt nó.
Ngay khi ánh đuốc soi rõ một người đàn ông lạ hoắc, mà đối với sinh vật kia có lẽ là như thế này, một chiếc quần dài đen cùng với áo dài cũng đen, thêm cái yết hầu đang gầm gừ.
Rõ ràng rồi, đám phán là không thể.
Ngay lập tức sinh vật kia rút ra con dao găm từ thắt lưng và rượt đuổi Rainer với tốc độ của một vận động viên thi Olympic. Bị choáng trước cảnh tượng cực kỳ lạ lẫm này, Rainer hành động theo bản năng và tung ra một thần chú đốt cháy. Phải rồi, loại thần chú chỉ đủ chọc tức một con chuột. Tuy nhiên, thứ bay ra không phải là một quả cầu ánh sáng nhỏ màu tím trắng, mà là một tia chớp lớn.
Với tốc độ lao đi cực nhanh, tia chớp bí ẩn nã thẳng vào ngực con Goblin, làm cả cơ thể nó loạng choạng. Hoàn toàn sốc với sức mạnh vừa mới phát hiện ra của mình, Rainer dừng lại một lát trước khi niệm phép thêm lần nữa, và lần nữa, tràn đầy phấn khích. Trong lúc sảy chân suýt ngã, Rainer cố gắng ném ra 2 tia chớp nữa. Chúng đập vào con Goblin trước khi nó ngã xuống đất chết queo, chỉ cách Rainer hơn một mét. Ngọn đuốc rơi xuống dội lên tiếng động và tiếp tục cháy bên cạnh xác con Goblin đã ngã xuống.
Một tin nhắn như thế xuất hiện ở góc dưới bên phải trong tầm nhìn của Rainer sau đó mờ dần. Chấn động của việc giết một sinh vật sống khác vẫn chưa ngấm vào cậu vì tất cả những gì cậu chú ý bây giờ là biểu tượng tin nhắn vừa mới xuất hiện.
‘Một tin nhắn trên màn hình trực diện, cái quỷ gì vậy?’
Nhưng một Arcanist như Rainer không mất nhiều thời gian để chấp nhận thực tại của mình. Hoặc để tưởng tượng ra chính xác thì thực tại này là gì. Bằng cách nào đó mà thần chú đi xuyên tường của cậu đã dịch chuyển cậu tới đây. Và bằng cách nào đó, cậu đã kiếm được kinh nghiệm chẳng khác gì đang ở trong một trò chơi. Còn giờ quan trọng hơn, đó là cái xác của loài sinh vật đại diện cho dạng mạnh hơn của lớp Goblin đang ở ngay trước mặt cậu.
Nhẹ nhàng đánh giá khuân mặt méo mó và nước dãi đang nhỏ giọt của cái xác, Rainer thay vì tập chung vào exp, cậu lại lập tức tuôn một tràng các từ.
“Hiển thị Level.”
“Hiển thị Skill.”
“Hiển thị Nhân vật.”
“Hiển thị Chỉ số.”
“Hiển thị Trạng thái.”
Thay vì có cái gì đó xảy ra thì Rainer chỉ thấy tiếng dội lại nhè nhẹ và điệu bộ bị quê một cục của mình.
‘Cho tao xem cửa sổ Trạng thái chết tiệt của mày đi... pờ li~’
Cậu hét lên trong đầu một mình như vậy khi tình hình mà cậu gặp phải trở nên nghiêm trọng. Cậu nghĩ cái cửa sổ bên góc tầm nhìn chỉ là mình tưởng tượng ra, và giờ thì cậu bị kẹt trong một nơi ai-biết-là-đâu, với cái thứ ai-biết-là-gì này. Dòng suy nghĩ vô bổ đó chợt bị ngắt bởi một cửa sổ cá nhân.
Tỉ lệ hồi phục làm cho Rainer cảm thấy hơi thốn. Stamina thì ổn, cứ cho là nó không giảm quá nhiều, đúng theo logic khi một người hoạt động nhiều mà không ngủ hay nghỉ ngơi. Không, đợi đã, có một thứ quan trọng hơn; Đó là cửa sổ trạng thái!
Cậu bắt đầu thử tính toán số Mana ít đến đáng thương của mình, tạm thời bỏ qua mọi vấn đề phát sinh khác. Một điểm Mana mất 1000 giây để khôi phục, hay đại khái là 16 phút. Một Arcane Bolt (tia chớp bí ẩn) tiêu tốn 2 Mana. Muốn giết một con Goblin phải mất 3 Arcane Bolt. Điều đó có nghĩa là cứ khoảng 1 tiếng rưỡi cậu mới có thể giết một con Goblin. Quan trọng hơn, nếu cậu dốc toàn lực cũng chỉ có thể giết 2 con Goblin. 2 con là 10%, và đó mới chỉ là level 1.
30 tiếng.
Tối thiểu mất 30 tiếng để đạt level 2.
‘Tên khốn nào đã tạo ra cài đặt khó như vậy cho thế giới này?’
Rainer hiểu rằng nên ra lệnh bằng ý nghĩ chứ không phải lời nói, cậu trở nên cực kỳ hứng thú với thông tin trước mặt mình. Số lượng thông tin chưa biết còn khá nhiều nhưng cậu bắt đầu xem xét nó, và hơn cả mong đợi, những gì cậu nghĩ đều hiện ra trước mắt.
Cái này kết hợp với năng lực cậu có chính là thứ làm cho những thần chú vô dụng của cậu trước đây trở nên mạnh như vậy. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề nữa, cho dù có tăng 300% hay hơn thế cũng không thể giải thích được sự thay đổi đối với Arcane Bolt của cậu.
Lúc này, cậu quyết định xếp vấn đề ấy vào một xó và thay vào đó là cảm ơn người đã tạo ra hệ thống này vì không để cho cậu chết lãng nhách trong tay một con Goblin quèn. Điều này dĩ nhiên đã bỏ qua sự thật là con Goblin kia chắc chắn quá nhanh và đáng gờm để bị gọi là con Goblin quèn.
Phần thưởng class phụ mà cậu có là phần thưởng duy nhất cậu nhận được khi một class trở thành class phụ. Dù chuyện đó xảy ra thế nào, thì điều quan trọng hơn là sau này nó có thể dễ dàng thay đổi nên cậu không muốn thử nó bây giờ.
Kế tiếp, đã đến lúc nhìn qua mỗi thuộc tính có chức năng gì. Thế nhưng cậu rất bối rối với các giá trị thực. Lực của cậu là 275 pounds (**), xấp xỉ gấp đôi một người đàn ông bình thường. Điều này không có nghĩa là cậu mạnh hơn gấp đôi người đàn ông bình thường, nhưng chắc chắn không thể là 12 bởi vì cậu không chỉ nâng tạ.
(**) pound: ở đây là đơn vị lực của Anh.
‘Cho rằng 10 điểm là mức bình thường thì lỗi quá rồi.’
‘Ở đây còn có sự mô phỏng hệ thống thần kinh làm cải thiện sức mạnh, vì thế liệu có phải sức mạnh thuộc tính chỉ đề cập đến sức mạnh cơ bắp? Liệu có phải nó bị lỗi... Đầu tiên, ngay cả vận động viên chạy nước rút nhanh nhất Olympic cũng không thể đạt tốc độ gấp 2 lần người bình thường vì vậy có lẽ nó chính xác là lỗi.’
Cậu thực sự không thu lượm được thông tin gì từ những con số trong đống chỉ số của mình ngoại trừ những kết luận hiển hiện trước mắt, phải đợi tới khi cậu có vật mẫu lớn hơn. Một vài hiệu ứng quan trọng của Affinity, Stamina và Willpower có sự biểu hiện bằng số.
Cuối cùng, cậu nhìn thần chú thứ nhất của mình.
Không có chỗ nào giải thích cho việc tại sao nó lại được cường hóa lên vi diệu như vậy. Hiểu được điều đó là vô cùng quan trọng, sợ rằng nếu cậu ở trong trạng thái bình thường giống như ngoài đời thì dù con Goblin có cầm thứ gì cậu cũng sẽ chết không kịp ngáp.
Một thần chú bị cậu quên mất, hoặc cố tình làm lơ, giờ lại trở thành kĩ năng [Sleep Learning]. Rainer quyết định nhìn thế giới xung quanh. Có thể gọi đây là một cái hang động. Ở nơi đường hầm bị khoét mà con Goblin đã chui từ đó ra có vài thanh rầm bằng gỗ chống đỡ, đây có thể là một khu mỏ bỏ hoang.
‘Hmm, mình cho là khu mỏ này đã bị chiếm đóng. Những con Goblin này có thể đào mỏ không nhỉ, hay thậm chí là nói chuyện?’
Rainer nhìn lại cái xác. Ngoại trừ màu da chỗ bị cậu tấn công có màu tối hơn một chút thì con Goblin không có sát thương thực sự nào tới cơ thể. Có vẻ Arcane Bolt gây ra nội thương hoặc sát thương phép thuật nhiều hơn những sát thương khác.
Sau một lúc kiểm tra, tin nhắn bất ngờ xuất hiện. Dù vậy, phần thưởng dành cho class Arcanist của cậu không quá bất ngờ.
Giờ con Goblin sẽ hiển thị một tin nhắn nhỏ mỗi khi cậu dùng Appraisal trên người nó.
‘Không có cái gì hữu ích cả.’
Cậu khuỵu xuống một lúc, sau đó giật lấy dao găm của con Goblin và quyết định thử mổ đầu của nó. Nếu đây là trò chơi hay cái gì đó đại loại thế thì con Goblin này phải rơi ra loot. Cậu đâm con dao thẳng vào đầu con Goblin nhưng chỉ thấy máu tuôn ra ồ ạt mà chẳng biết làm thế nào.
Gặm xong bữa trưa, cậu trở lại với công việc máu me của mình. Cuối cùng, sau khi đập vỡ hộp sọ và ngốn hết số đồ ăn còn lại, cậu đã tìm thấy thứ mình đang tìm kiếm... hoặc là không. Chẳng có gì ngoài não và nỗi thất vọng.
Dù vậy nhưng cậu lại có được kĩ năng [Goblin Anatomy Level 1/10], ít ra cũng còn chút giá trị. (Kĩ năng mổ Goblin:v)
‘Có lẽ...’
Dừng lại một lúc trước ngọn đuốc vẫn đang cháy, cậu nhanh chóng dụi tắt nó trên mặt đá, một lần nữa cậu lại chìm trong bóng tối. Yếu tố bất ngờ là đồng minh duy nhất của cậu ở một nơi như thế này. Tối thiểu cậu cũng biết rằng, việc con Goblin mang theo một ngọn đuốc chứng tỏ rằng chúng không thể nhìn thấy nhau. Hơn nữa, class Arcanist của cậu cho phép cậu có kĩ năng nhìn trong bóng tối. Hoặc cậu tự cho là vậy...
Một người đàn ông ngồi trong bóng tối, lãng phí thời gian, liếc đôi mắt buồn bã vào khoảng tối đen. Cậu không suy nghĩ điều gì phức tạp trừ cảm giác kích thích đối với tình cảnh của mình. Cậu chỉ vừa mới đến mà phép thuật đã đạt một đỉnh cao mới. Cậu thực sự cho rằng mình là một Arcanist và đang trên con đường đến với những phép thuật vĩ đại hơn.
*****
Team dịch: Đéo Cần Tên
Translator: Cáo
Có lẽ việc trở thành người có khả năng sử dụng phép thuật thành thạo khiến cậu cảm thấy mình đặc biệt. Thêm nữa, cảm giác đặc biệt khi bản thân gần như là người duy nhất có sức mạnh này vẫn không đủ để miêu tả hết tình hình.
Có lẽ cậu nên bằng lòng với những khả năng mà người bình thường không có. Nhưng chính việc cậu có những khả năng ấy mới là vấn đề. Rainer không có lý do để buồn bã. Thế nhưng việc đó chính xác lại là nguyên nhân tạo nên nỗi buồn của cậu.
Nếu cậu hoàn toàn bình thường, Rainer chắc đã có thể chấp nhận cuộc sống hiện tại. Chẳng có gì phải phàn nàn. Cậu có một gia đình luôn ủng hộ cậu, chu cấp tiền cho cậu đi học đại học ở xa nhà, cậu có căn hộ riêng khi là một sinh viên năm 2, và phép thuật giúp cậu học cả trong lúc ngủ. Cậu cũng thường nâng tạ vào lúc sáng sớm. Dù cậu có những sở thích rất trẻ trâu, nhưng cậu vẫn chẳng phải chịu khổ gì.
Cậu cảm thấy cả cuộc đời mình đã bị lãng phí dù rằng cậu có thể niệm những phép thuật mạnh mẽ, hiểu được mọi sự huyền bí của vũ trụ, và vượt lên những tầm thường của bản thân.
Người đàn ông có khả năng trở thành vua cần tham vọng nhiều hơn một kẻ chẳng bao giờ có cơ hội.
Cậu ngày càng cảm thấy vỡ mộng với những ảo tưởng về tương lai của mình. Tất cả mọi việc đều có phép thuật hoàn thành, điều đó cho phép cậu lười biếng, cậu phải có được nhiều hơn nữa. Nhất định. Và như thế, tình hình hiện tại của Rainer là dựa vào việc học trong lúc ngủ để qua môn, còn cậu sẽ tập chung sáng tạo thần chú đầu tiên của mình, đi xuyên tường. Nhiệm vụ này tiêu tốn thời gian của cậu.
Cậu nảy ra ý tưởng đi xuyên tường sau khi một ngón tay mang phép thuật lỡ trượt qua mẩu giấy. Dĩ nhiên cậu bỏ qua việc nó không xuyên qua mẩu giấy mà đốt cháy nó. Điều đó không quan trọng. Cậu chỉ đơn giản là làm những gì mình muốn. Sau hàng tháng trời nghiên cứu, cậu bắt đầu lần thử nghiệm đầu tiên.
Trước mặt cậu treo một tấm bìa cứng lớn chắn ngang cánh cửa trong nhà. Cậu sẽ thử xuyên một bàn tay mình qua tấm bìa và sau đó là cả cơ thể. Kỹ thuật đảo ngược những thần chú mà ông nội từng dạy cậu kết hợp với các kiến thức hiện đại về phân tử dẫn cậu đến được bước này. Liệu nó sẽ thành công hay thất bại thảm hại thì còn chưa biết.
Cậu ngừng một lát trước khi quyết định viết lại di chúc phòng trường hợp thất bại. Phải, cậu đã liều tới mức sẵn sàng đánh đổi mạng mình để học phép thuật mới.
Gửi tới những người quan tâm tôi, yadda yadda yadda, ông ơi cháu thật tệ, ông biết mà, blah blah blah, cứ nói với gia đình cháu những gì ông muốn, blah blah blah.
Thân ái, Rainer.
Đó là lời nhắn không có chút nghiêm túc nào. Đe dọa tính mạng ư? Chỉ có trong phim thôi. Nhiều nhất thì cậu cũng chỉ bị thương ở tay và không thể viết một lời nhắn trong khi chờ nó lành lại.
Chẳng hề nghĩ ngợi gì, cậu kích hoạt lời nguyền... nhưng dường như không có chuyện gì xảy ra cả. Mọi thứ vẫn y nguyên.
Thế giới xung quanh đột nhiên tối sầm khiến Rainer tạm thời mất đi ý thức, cũng may là nó chỉ kéo dài một lúc. Và giờ, ở một thời gian và không gian khác, chàng trai trẻ đứng một mình trên vách đá dựng đứng của một hang động tối tăm, không biết sẽ là cuộc đời mới hay là mồ chôn của cậu.
*****
Rainer vò đầu bối rối, cậu chỉ có thể choáng váng trước cảnh tượng xung quanh mình. Cậu cho rằng mình vừa đặt tay xuyên qua một bức tường. Không hẳn là một bức tường thật, chỉ là một miếng bìa cứng lớn.
Đó là thành công đầu tiên của cậu với phép thuật, một thần chú vượt quá khả năng để cuộc sống trần tục bớt nhàm chán. Khả năng đốt cháy giấy và một quả cầu năng lượng có giá trị gì trong thế giới nơi mà một tia laze còn có thể làm nhiều hơn thế? Và dù những thần chú học trong lúc ngủ rất hữu dụng trong cuộc sống hằng ngày, nhưng chúng cũng chỉ khiến cho việc làm bài tập bớt nhàm tẻ hơn, và cho một ngày có thêm vài giờ rảnh rỗi.
Giờ đây bao quanh cậu là bóng tối, ngoại trừ một tia sáng nhỏ lách vào. Khẽ gạt mái tóc đen ra khỏi mắt cũng không cải thiện tầm nhìn của cậu chút nào.
“What the f....”
Lời của cậu nhanh chóng bị cắt ngang bởi tiếng lộp bộp của bước chân trên đá. Hang động được rọi sáng bởi một sinh vật màu xanh lá xấu xí đang cầm đuốc.
Sinh vật này cao dưới một mét rưỡi (*), thấp hơn khoảng 30 cm so với người trước mặt nó.
Ngay khi ánh đuốc soi rõ một người đàn ông lạ hoắc, mà đối với sinh vật kia có lẽ là như thế này, một chiếc quần dài đen cùng với áo dài cũng đen, thêm cái yết hầu đang gầm gừ.
Rõ ràng rồi, đám phán là không thể.
Ngay lập tức sinh vật kia rút ra con dao găm từ thắt lưng và rượt đuổi Rainer với tốc độ của một vận động viên thi Olympic. Bị choáng trước cảnh tượng cực kỳ lạ lẫm này, Rainer hành động theo bản năng và tung ra một thần chú đốt cháy. Phải rồi, loại thần chú chỉ đủ chọc tức một con chuột. Tuy nhiên, thứ bay ra không phải là một quả cầu ánh sáng nhỏ màu tím trắng, mà là một tia chớp lớn.
Với tốc độ lao đi cực nhanh, tia chớp bí ẩn nã thẳng vào ngực con Goblin, làm cả cơ thể nó loạng choạng. Hoàn toàn sốc với sức mạnh vừa mới phát hiện ra của mình, Rainer dừng lại một lát trước khi niệm phép thêm lần nữa, và lần nữa, tràn đầy phấn khích. Trong lúc sảy chân suýt ngã, Rainer cố gắng ném ra 2 tia chớp nữa. Chúng đập vào con Goblin trước khi nó ngã xuống đất chết queo, chỉ cách Rainer hơn một mét. Ngọn đuốc rơi xuống dội lên tiếng động và tiếp tục cháy bên cạnh xác con Goblin đã ngã xuống.
Đạt được 5% kinh nghiệm |
Một tin nhắn như thế xuất hiện ở góc dưới bên phải trong tầm nhìn của Rainer sau đó mờ dần. Chấn động của việc giết một sinh vật sống khác vẫn chưa ngấm vào cậu vì tất cả những gì cậu chú ý bây giờ là biểu tượng tin nhắn vừa mới xuất hiện.
‘Một tin nhắn trên màn hình trực diện, cái quỷ gì vậy?’
Nhưng một Arcanist như Rainer không mất nhiều thời gian để chấp nhận thực tại của mình. Hoặc để tưởng tượng ra chính xác thì thực tại này là gì. Bằng cách nào đó mà thần chú đi xuyên tường của cậu đã dịch chuyển cậu tới đây. Và bằng cách nào đó, cậu đã kiếm được kinh nghiệm chẳng khác gì đang ở trong một trò chơi. Còn giờ quan trọng hơn, đó là cái xác của loài sinh vật đại diện cho dạng mạnh hơn của lớp Goblin đang ở ngay trước mặt cậu.
Nhẹ nhàng đánh giá khuân mặt méo mó và nước dãi đang nhỏ giọt của cái xác, Rainer thay vì tập chung vào exp, cậu lại lập tức tuôn một tràng các từ.
“Hiển thị Level.”
“Hiển thị Skill.”
“Hiển thị Nhân vật.”
“Hiển thị Chỉ số.”
“Hiển thị Trạng thái.”
Thay vì có cái gì đó xảy ra thì Rainer chỉ thấy tiếng dội lại nhè nhẹ và điệu bộ bị quê một cục của mình.
‘Cho tao xem cửa sổ Trạng thái chết tiệt của mày đi... pờ li~’
Cậu hét lên trong đầu một mình như vậy khi tình hình mà cậu gặp phải trở nên nghiêm trọng. Cậu nghĩ cái cửa sổ bên góc tầm nhìn chỉ là mình tưởng tượng ra, và giờ thì cậu bị kẹt trong một nơi ai-biết-là-đâu, với cái thứ ai-biết-là-gì này. Dòng suy nghĩ vô bổ đó chợt bị ngắt bởi một cửa sổ cá nhân.
Tên: Rainer Nvos Tuổi: 19 Danh hiệu: Không Class chính: Arcanist level 1 Class phụ: Không Exp: 5% Chủng tộc: Con người Kĩ năng: Học trong lúc ngủ Level 9/10 Điểm kĩ năng: 0 Năng lực: Excellent Arcane Affinity, Human Growth Stamina: 11/12 Tốc độ hồi Stamina: 0,1% trên giây Mana: 7/13 Tốc độ hồi Mana: 0,001% trên giây |
Tỉ lệ hồi phục làm cho Rainer cảm thấy hơi thốn. Stamina thì ổn, cứ cho là nó không giảm quá nhiều, đúng theo logic khi một người hoạt động nhiều mà không ngủ hay nghỉ ngơi. Không, đợi đã, có một thứ quan trọng hơn; Đó là cửa sổ trạng thái!
Cậu bắt đầu thử tính toán số Mana ít đến đáng thương của mình, tạm thời bỏ qua mọi vấn đề phát sinh khác. Một điểm Mana mất 1000 giây để khôi phục, hay đại khái là 16 phút. Một Arcane Bolt (tia chớp bí ẩn) tiêu tốn 2 Mana. Muốn giết một con Goblin phải mất 3 Arcane Bolt. Điều đó có nghĩa là cứ khoảng 1 tiếng rưỡi cậu mới có thể giết một con Goblin. Quan trọng hơn, nếu cậu dốc toàn lực cũng chỉ có thể giết 2 con Goblin. 2 con là 10%, và đó mới chỉ là level 1.
30 tiếng.
Tối thiểu mất 30 tiếng để đạt level 2.
‘Tên khốn nào đã tạo ra cài đặt khó như vậy cho thế giới này?’
Constitution (Thể chất) | 11 |
Affinity (Mối quan hệ) | 13 |
Vitality (Sinh lực) | 10 |
Endurance (Sức bền) | 12 |
Strength (Sức mạnh) | 12 |
Dexterity (Nhanh nhẹn) | 12 |
Intelligence (Thông minh) | 14 |
Willpower (Ý chí) | 10 |
Attribute point (Điểm thuộc tính) | 0 |
Rainer hiểu rằng nên ra lệnh bằng ý nghĩ chứ không phải lời nói, cậu trở nên cực kỳ hứng thú với thông tin trước mặt mình. Số lượng thông tin chưa biết còn khá nhiều nhưng cậu bắt đầu xem xét nó, và hơn cả mong đợi, những gì cậu nghĩ đều hiện ra trước mắt.
Excellent Arcane Affinity +200% hiệu quả của thần chú Arcane và các kĩ năng liên quan đến Arcane. +50% hiệu quả của tất cả các loại thần chú phép thuật và các kĩ năng liên quan đến phép thuật. |
Human Growth Tuy rằng không có bất kỳ khả năng bẩm sinh hay phần thưởng thuộc tính nào, loài người thay vào đó sẽ nhận được tỉ lệ tăng trưởng +10% vào tất cả các điểm và khi lên cấp thông thường. |
Arcanist Level 1/25 Là một kẻ tìm kiếm Arcane, khởi nguyên thật sự của phép thuật, mọi bí mật của vũ trụ đang đợi chờ ngươi. +100% hiệu quả của thần chú Arcane và các kĩ năng liên quan đến Arcane. +25% hiệu quả của tất cả thần chú phép thuật và kĩ năng liên quan đến phép thuật. Cho phép học bất kỳ kĩ năng nào nhanh hơn bình thường. +2 Intelligence +2 Affinity +5 Willpower +10 tất cả thuộc tính trên một level khi qua level 1. |
Cái này kết hợp với năng lực cậu có chính là thứ làm cho những thần chú vô dụng của cậu trước đây trở nên mạnh như vậy. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề nữa, cho dù có tăng 300% hay hơn thế cũng không thể giải thích được sự thay đổi đối với Arcane Bolt của cậu.
Lúc này, cậu quyết định xếp vấn đề ấy vào một xó và thay vào đó là cảm ơn người đã tạo ra hệ thống này vì không để cho cậu chết lãng nhách trong tay một con Goblin quèn. Điều này dĩ nhiên đã bỏ qua sự thật là con Goblin kia chắc chắn quá nhanh và đáng gờm để bị gọi là con Goblin quèn.
Loài người Những biểu hiện của một thành viên trong chủng tộc loài người. Năng lực: Human Growth và các thuộc tính cơ bản của loài người trong lứa tuổi. |
Phần thưởng class phụ của Arcanist: +25% thần chú và kĩ năng Arcane. |
Phần thưởng class phụ mà cậu có là phần thưởng duy nhất cậu nhận được khi một class trở thành class phụ. Dù chuyện đó xảy ra thế nào, thì điều quan trọng hơn là sau này nó có thể dễ dàng thay đổi nên cậu không muốn thử nó bây giờ.
Kế tiếp, đã đến lúc nhìn qua mỗi thuộc tính có chức năng gì. Thế nhưng cậu rất bối rối với các giá trị thực. Lực của cậu là 275 pounds (**), xấp xỉ gấp đôi một người đàn ông bình thường. Điều này không có nghĩa là cậu mạnh hơn gấp đôi người đàn ông bình thường, nhưng chắc chắn không thể là 12 bởi vì cậu không chỉ nâng tạ.
(**) pound: ở đây là đơn vị lực của Anh.
‘Cho rằng 10 điểm là mức bình thường thì lỗi quá rồi.’
‘Ở đây còn có sự mô phỏng hệ thống thần kinh làm cải thiện sức mạnh, vì thế liệu có phải sức mạnh thuộc tính chỉ đề cập đến sức mạnh cơ bắp? Liệu có phải nó bị lỗi... Đầu tiên, ngay cả vận động viên chạy nước rút nhanh nhất Olympic cũng không thể đạt tốc độ gấp 2 lần người bình thường vì vậy có lẽ nó chính xác là lỗi.’
Cậu thực sự không thu lượm được thông tin gì từ những con số trong đống chỉ số của mình ngoại trừ những kết luận hiển hiện trước mắt, phải đợi tới khi cậu có vật mẫu lớn hơn. Một vài hiệu ứng quan trọng của Affinity, Stamina và Willpower có sự biểu hiện bằng số.
Constitution (Thể trạng): Cải thiện sức bền và phòng thủ của một người Affinity: Cải thiện khả năng niệm phép và học hỏi, tăng lượng Mana. Vitality: Cải thiện khả năng hồi phục và kháng bệnh của một người. Endurance: Tăng Stamina và giảm lượng tiêu thụ Stamina. Strength: Cải thiện sức mạnh của một người. Dexterity: Cải thiện sự kiểm soát và tốc độ của một người. Intelligence: Cải thiện sức mạnh phép thuật và tốc độ xử lý của não. Willpower: Cải thiện kháng phép và tốc độ hồi Mana. Các thuộc tính có thể chứa những hiệu ứng ẩn khác. |
Cuối cùng, cậu nhìn thần chú thứ nhất của mình.
Sách phép thuật: Arcane Bậc 1: Arcane Bolt Level 2/10 |
Arcane Bolt Level 2/10 Bắn ra một tia sét năng lượng Arcane tập chung. |
Không có chỗ nào giải thích cho việc tại sao nó lại được cường hóa lên vi diệu như vậy. Hiểu được điều đó là vô cùng quan trọng, sợ rằng nếu cậu ở trong trạng thái bình thường giống như ngoài đời thì dù con Goblin có cầm thứ gì cậu cũng sẽ chết không kịp ngáp.
Một thần chú bị cậu quên mất, hoặc cố tình làm lơ, giờ lại trở thành kĩ năng [Sleep Learning]. Rainer quyết định nhìn thế giới xung quanh. Có thể gọi đây là một cái hang động. Ở nơi đường hầm bị khoét mà con Goblin đã chui từ đó ra có vài thanh rầm bằng gỗ chống đỡ, đây có thể là một khu mỏ bỏ hoang.
‘Hmm, mình cho là khu mỏ này đã bị chiếm đóng. Những con Goblin này có thể đào mỏ không nhỉ, hay thậm chí là nói chuyện?’
Rainer nhìn lại cái xác. Ngoại trừ màu da chỗ bị cậu tấn công có màu tối hơn một chút thì con Goblin không có sát thương thực sự nào tới cơ thể. Có vẻ Arcane Bolt gây ra nội thương hoặc sát thương phép thuật nhiều hơn những sát thương khác.
Sau một lúc kiểm tra, tin nhắn bất ngờ xuất hiện. Dù vậy, phần thưởng dành cho class Arcanist của cậu không quá bất ngờ.
Đạt được kĩ năng: Appraisal Level 1/10 (Giám định) |
Giờ con Goblin sẽ hiển thị một tin nhắn nhỏ mỗi khi cậu dùng Appraisal trên người nó.
Goblin, Đực, Đã chết. |
‘Không có cái gì hữu ích cả.’
Cậu khuỵu xuống một lúc, sau đó giật lấy dao găm của con Goblin và quyết định thử mổ đầu của nó. Nếu đây là trò chơi hay cái gì đó đại loại thế thì con Goblin này phải rơi ra loot. Cậu đâm con dao thẳng vào đầu con Goblin nhưng chỉ thấy máu tuôn ra ồ ạt mà chẳng biết làm thế nào.
Gặm xong bữa trưa, cậu trở lại với công việc máu me của mình. Cuối cùng, sau khi đập vỡ hộp sọ và ngốn hết số đồ ăn còn lại, cậu đã tìm thấy thứ mình đang tìm kiếm... hoặc là không. Chẳng có gì ngoài não và nỗi thất vọng.
Dù vậy nhưng cậu lại có được kĩ năng [Goblin Anatomy Level 1/10], ít ra cũng còn chút giá trị. (Kĩ năng mổ Goblin:v)
‘Có lẽ...’
Dừng lại một lúc trước ngọn đuốc vẫn đang cháy, cậu nhanh chóng dụi tắt nó trên mặt đá, một lần nữa cậu lại chìm trong bóng tối. Yếu tố bất ngờ là đồng minh duy nhất của cậu ở một nơi như thế này. Tối thiểu cậu cũng biết rằng, việc con Goblin mang theo một ngọn đuốc chứng tỏ rằng chúng không thể nhìn thấy nhau. Hơn nữa, class Arcanist của cậu cho phép cậu có kĩ năng nhìn trong bóng tối. Hoặc cậu tự cho là vậy...
Một người đàn ông ngồi trong bóng tối, lãng phí thời gian, liếc đôi mắt buồn bã vào khoảng tối đen. Cậu không suy nghĩ điều gì phức tạp trừ cảm giác kích thích đối với tình cảnh của mình. Cậu chỉ vừa mới đến mà phép thuật đã đạt một đỉnh cao mới. Cậu thực sự cho rằng mình là một Arcanist và đang trên con đường đến với những phép thuật vĩ đại hơn.
*****
Team dịch: Đéo Cần Tên
Translator: Cáo