Liễu Vy Vy ở phủ được sáu ngày cũng đã tìm hiểu và làm quen dần dần với cuộc sống ở đây. Liễu vy Vy nhủ thầm với mình dù gì cũng xuyên qua trời cho mình sống vậy mình sẽ sống tốt. Vì vậy nàng nhiệt tình làm quen với mọi người trong phủ, nàng cũng biết thêm được chút về hai tỷ tỷ và một ca ca của mình qua lời kể của tiểu Mai là nha hoà hầu bên cạnh mình. Đại ca tên Liễu Văn Cao, còn đại tỷ tên Liễu Yến Yến và nhị tỷ là Liễu Oanh Oanh. Đang say mê với những suy nghĩ thì nghe giọng lanh lảnh của công công:
_Liễu phủ tiếp chỉ của hoàng thượng ban.
Cả Liễu phủ đều quỳ xuống nghe thánh chỉ
_Phụng thiên thừa nhận hoàng đế chiếu viết! trẫm cảm thấy tam tiểu thư Liễu phủ đã đủ tuổi cập kê nay truyền vào cung lãnh chức tiệp như bên cạnh hoàng thượng hầu hạ. khâm chỉ
Cả lượt đồng thanh:
_Tạ ơn hoàng thượng
Liễu Vy Vy nghe xong không kịp phản ứng gì, phải vào cung sao, mình mới tới đây mà. Liễu phu nhân đến bên con vỗ vai:
_Con hãy vào cung chúng ta không thể kháng chỉ được mẹ chỉ biết mong con được hạnh phúc và bình an ở nơi cung đấu ấy.
_Con không đi được không mẹ
_Nếu con không muốn cha con chịu tội thì con phải đi, kháng chỉ là tội chết đó con
Liễu phu nhân vừa nói vừa khóc. Liễu Vy Vy suy nghĩ một hồi rồi đồng ý vì nàng nghĩ thôi nếu đã vậy thì tới đâu sẽ tính tới đó.vậy mọi chuyện cũng được quyết định theo tự nhiên.
_Liễu phủ tiếp chỉ của hoàng thượng ban.
Cả Liễu phủ đều quỳ xuống nghe thánh chỉ
_Phụng thiên thừa nhận hoàng đế chiếu viết! trẫm cảm thấy tam tiểu thư Liễu phủ đã đủ tuổi cập kê nay truyền vào cung lãnh chức tiệp như bên cạnh hoàng thượng hầu hạ. khâm chỉ
Cả lượt đồng thanh:
_Tạ ơn hoàng thượng
Liễu Vy Vy nghe xong không kịp phản ứng gì, phải vào cung sao, mình mới tới đây mà. Liễu phu nhân đến bên con vỗ vai:
_Con hãy vào cung chúng ta không thể kháng chỉ được mẹ chỉ biết mong con được hạnh phúc và bình an ở nơi cung đấu ấy.
_Con không đi được không mẹ
_Nếu con không muốn cha con chịu tội thì con phải đi, kháng chỉ là tội chết đó con
Liễu phu nhân vừa nói vừa khóc. Liễu Vy Vy suy nghĩ một hồi rồi đồng ý vì nàng nghĩ thôi nếu đã vậy thì tới đâu sẽ tính tới đó.vậy mọi chuyện cũng được quyết định theo tự nhiên.