Liễu Vy Vy trong lãnh cung được ba ngày nhưng rất an nhàn nàng cảm thấy trong này không phải tranh đấu cùng người khác, nhưng thù nàng với Lưu Văn Ngọc nàng nhất định sẽ trả đang nghĩ đến ả thì có mặt ả liền, Lưu Văn Ngọc nghĩ ván cờ này mình đã thắng nên rất đắt ý
_Sao rồi muội muột tốt của ta, muội sống trong này khỏe không
_Nhờ phúc tỷ ban muội sống thật bình yên không phải đề phòng ai cả
_Vậy tỷ mừng cho muội
_Tại sao tỷ phải hại muội
_Đơn giản vì muội là tiệp như mà hoàng thượng sủng ái nhất, ta không muốn muội tranh hoàng thượng với ta nếu không có ngươi ngôi hoàng hậu chắc chắn nằm trong tay tôi, muội biết đó tỷ chỉ cần một màn kịch rơi túi thơm mà đã gạt cô vào bẫy trách là tại sao cô quá tin người thôi
_Tỷ hại muội mà tỷ còn mạnh miệng như vậy à
_Haha... ta hại ngươi đó rồi sao dù có hét to cỡ nào cũng không ai nghe tôi nói gì đâu
_Tỷ đắc ý quá, hạ màn được rồi
Hắn bỗng từ trong bước ra khiến Lưu Văn Ngọc hoảng sợ không còn giọt máu, Lưu Văn Ngọc xanh cả mặt đang muốn biện minh cho mình, Liễu Vy Vy thầm nghĩ nếu tỷ muốn diễn sâu thì để ta diễn cho tỷ coi, nghĩ là làm Liễu Vy Vy tự báu vào sau eo mình cho chảy nước mắt, Liễu Vy Vy khóc thút thít mà nó
_Chắc hoàng thượng người cũng nghe hết rồi là tỷ tỷ tâm địa độc ác hãm hại thần thiếp, thần thiếp bị oan mà mong người minh xét
Vừa thấy Liễu Vy Vy khóc Hoàng Tuyền Tôn ngực đau như búa bổ vậy, đau lòng vì nàng chịu ủy khuất ôm nàng vào lòng mà vỗ
_Ngoan, ta nhất định sẽ lấy lại công bằng cho nàng được không
_Đa tạ hoàng thượng
Lưu Văn Ngọc chỉ biết há mồm mà nhìn không biết chối cải gì thêm nữa, chỉ trách mình quá đắc ý mà bị mắc bẫy của Liễu Vy Vy, Hoàng Tuyền Tôn ra lệnh
_Người đâu bắt giam quý phi lại cho trẫm, tước chức đưa về quê nhà
Do Lưu Văn Ngọc chỉ tàn trữ một ít nhỏ nên không bị tù đày, đúng ra theo quy định chỉ bị xử chép kinh và nộp phạt nhưng ai kêu nàng ta đụng đến người Hoàng Tuyền Tôn yêu chiều nhất làm nàng bị ủy khuất, đau lòng thay nàng nên xử Lưu Văn Ngọc hơi mạnh tay. Sau khi đưa Lưu Văn Ngọc đi thì hắn quay sang nàng
_Nàng mau thu dọn về cung cho ta
_Ta không muốn về
Hôm nay nàng dám xưng ta, xem ra lá gan nàng ngày càng lớn, mà tại sao nàng không muốn về cung
_Tại ở đây yên bình không phải tranh đấu với các phi tần của chàng
_Haha... xem ra nàng ăn dấm nữa rồi
_Không có
_Dám nói không à mau về cung cho ta
_Không về
_Được ta có cách đưa nàng về rồi
Nói dứt câu hắn liền lại gần bế Liễu Vy Vy lên hướng Liễu cung mà đi, phía sau chỉ còn tấm lưng của hai người ánh sáng chói lên, phải nói họ thật đẹp đôi
_Sao rồi muội muột tốt của ta, muội sống trong này khỏe không
_Nhờ phúc tỷ ban muội sống thật bình yên không phải đề phòng ai cả
_Vậy tỷ mừng cho muội
_Tại sao tỷ phải hại muội
_Đơn giản vì muội là tiệp như mà hoàng thượng sủng ái nhất, ta không muốn muội tranh hoàng thượng với ta nếu không có ngươi ngôi hoàng hậu chắc chắn nằm trong tay tôi, muội biết đó tỷ chỉ cần một màn kịch rơi túi thơm mà đã gạt cô vào bẫy trách là tại sao cô quá tin người thôi
_Tỷ hại muội mà tỷ còn mạnh miệng như vậy à
_Haha... ta hại ngươi đó rồi sao dù có hét to cỡ nào cũng không ai nghe tôi nói gì đâu
_Tỷ đắc ý quá, hạ màn được rồi
Hắn bỗng từ trong bước ra khiến Lưu Văn Ngọc hoảng sợ không còn giọt máu, Lưu Văn Ngọc xanh cả mặt đang muốn biện minh cho mình, Liễu Vy Vy thầm nghĩ nếu tỷ muốn diễn sâu thì để ta diễn cho tỷ coi, nghĩ là làm Liễu Vy Vy tự báu vào sau eo mình cho chảy nước mắt, Liễu Vy Vy khóc thút thít mà nó
_Chắc hoàng thượng người cũng nghe hết rồi là tỷ tỷ tâm địa độc ác hãm hại thần thiếp, thần thiếp bị oan mà mong người minh xét
Vừa thấy Liễu Vy Vy khóc Hoàng Tuyền Tôn ngực đau như búa bổ vậy, đau lòng vì nàng chịu ủy khuất ôm nàng vào lòng mà vỗ
_Ngoan, ta nhất định sẽ lấy lại công bằng cho nàng được không
_Đa tạ hoàng thượng
Lưu Văn Ngọc chỉ biết há mồm mà nhìn không biết chối cải gì thêm nữa, chỉ trách mình quá đắc ý mà bị mắc bẫy của Liễu Vy Vy, Hoàng Tuyền Tôn ra lệnh
_Người đâu bắt giam quý phi lại cho trẫm, tước chức đưa về quê nhà
Do Lưu Văn Ngọc chỉ tàn trữ một ít nhỏ nên không bị tù đày, đúng ra theo quy định chỉ bị xử chép kinh và nộp phạt nhưng ai kêu nàng ta đụng đến người Hoàng Tuyền Tôn yêu chiều nhất làm nàng bị ủy khuất, đau lòng thay nàng nên xử Lưu Văn Ngọc hơi mạnh tay. Sau khi đưa Lưu Văn Ngọc đi thì hắn quay sang nàng
_Nàng mau thu dọn về cung cho ta
_Ta không muốn về
Hôm nay nàng dám xưng ta, xem ra lá gan nàng ngày càng lớn, mà tại sao nàng không muốn về cung
_Tại ở đây yên bình không phải tranh đấu với các phi tần của chàng
_Haha... xem ra nàng ăn dấm nữa rồi
_Không có
_Dám nói không à mau về cung cho ta
_Không về
_Được ta có cách đưa nàng về rồi
Nói dứt câu hắn liền lại gần bế Liễu Vy Vy lên hướng Liễu cung mà đi, phía sau chỉ còn tấm lưng của hai người ánh sáng chói lên, phải nói họ thật đẹp đôi