Hội trường diễn ra cuộc thi đấu bây giờ đã đông nghịch người, người dân tò mò điều kéo nhau ra xem trò vui.Hôm nay là dịp hiếm thấy để chiêm ngưỡng dung nhan của vị hoàng hậu trong truyền thuyết, còn có hôm nay đích thân hoàng thượng chủ trì người dân cũng có được cơ hội hiến có chiêm ngưỡng long nhan cũng vị hoàng đế cơ hội hiếm có đâu ai muốn bỏ lỡ chớ.
Trên vị trí cao nhất bây giờ vẫn còn thừa hai chiếc ghế dành cho hai nhân vật quan trọng mọi người đã đến đầy đủ chỉ còn chờ có hai người. Mà có một sự thật là hai người đó hiện giờ chưa bước ra khỏi cung nữa là nói chi là đến đây chớ.
Lúc này người dân bắt đầu xì xào bát quái khi thấy hoàng hậu và hoàng thượng chưa tới:
“Sao con chưa thấy hoàng hậu cùng hoàng thượng xuất hiện nhỉ”Dân ất nói
“Đúng vậy,sao còn chưa thấy”dân giáp nói
“Ta nghe được tin này từ một người bà con xa không biết có thật không xem tình hình chắc là thật rồi”dân ất nói
“Tin gì”dân giáp nói
“Bà con xa của ta là nô tì trong phủ thừa tướng nói cho ta biết là hoàng hậu vốn là con gái của thừa tướng nhưng không được yêu thương cầm kì thi họa cái gì cũng không biết, còn nói là bị ép gã nữa đó....”dân ất
“Đúng đúng ta cũng nghe loáng thoáng như vậy hoàng hậu bị ép gã đi thay cho muội muội vì tể tướng sợ con gái của mình bị hoàng thượng đối xữ,ai cũng biết hoàng thượng ghét đụng chạm nữ nhân.nhưng nghe đâu sau này vị tiểu thư đó lại phải lòng hoàng thượng nên bây giờ muốn đòi lại ngôi vị ấy mà”người dân khác chen vào.
......
.....
Rất nhanh câu chuyện đó được người dân bàn tán vô cùng sôi nổi.
Trên đài cao Thanh Lam và ả Lam tú chờ đợi nhưng trong lòng đắc ý nghĩ là do nàng sợ,nàng mà bỏ cuộc thì hai người họ sẽ lên làm hậu làm phi tần hai người đã bàn bạc hợp tác rồi khi thắng Lam Tú sẽ làm phi,Thanh Lam là công chúa sẽ làm hậu.
Cũng không phải Lam Tú tốt đẹp nhường nhịn mà là vì đấu không lại cô công chúa này thôi kệ làm phi tử cũng tạm chấp nhân được. Nhưng bọn họ còn quên mất một điều có nàng cho dù bọn họ muốn làm nha hoàng thông phòng cũng chẳng được nói chi là với cao.
15phút trước khi diễn ra cuộc thi hai người họ vẫn chưa tới
10phút trước cuộc thi vẫn chưa thấy bóng dáng haingười
5phút trước khi diễn ra hai người trong cuộc thi hai người vẫn chưa xuất hiện hiện.
Trong khi Lam Tú Và Thanh lam nghĩ là nàng bỏ cuộc thì cuối cùng nàng đã xuất hiện cùng hắn,thời gian còn lại chưa tới một phút vô cùng chuẩn xác hai người đến nơi.
Hai thân ảnh bắt đầu xuất hiện trước tầm mắt mọi người:
Hắn long bào thêu rồng lượn tà áo dài tóc cột búi cao tạo vẻ phi phàm thoát tục,khuôn mặt lãnh băng vầng trán cưng nghị,cặp mắt sắt bén nhìn người nào thì người đó tự nhiên không lạnh mà run.
Nàng một thân hồng y thanh thoát nhẹ nhàng tóc được biến tấu thắt lên giống một phần nhỏ của búi tóc thời hiện đại vô cùng lạ mắt nhưng rất đẹp.Đầu không phụ kiên gờm rà chỉ có một cây trâm phượng tất nhiên là giá cả rất đắt rồi, trên người không đeo trang sức tao nhã bước đi song song với hoàng thượng hai người cạnh nhau như là băng và lửa kết hợp hoài hòa.
“Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”
“Hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế”
Mọi người đồng loạt quỳ gạp xuống
“Bình thân”hắn kẽ đảo mắt rồi nói
“Tạ hoàng thượng,hoàng hậu”mọi người cung kính đứng lên.
Hắn bước lên vị trí cao nhất ngồi xuống rồi nói”bắt đầu đi”rồi kẽ đưa mắt qua nàng trong mắt có một mãnh nhu tình và tin tưởng.Nàng cũng đưa ánh mắt về phía hắn nhàn nhạt mang ý cười và tự tin.
Thấy hai người đến thì hai người kia có chút ngoài ý muốn nhưng cũng rất nhanh bình tĩnh trở lại,họ có thập phần tự tin mình chiến thắng.
Trong tài cuối cùng cũng lên vỗ đài tuyên bố thể lệ cuộc thi:bọn họ thi bốn vòng,vòng một sẽ là vẽ tranh,vòng hai thi tuyển pháp, vòng ba thi tài năng tùy chọn,vòng cuối cùng sẽ do hắn ra đề thi đó vẫn là một bí mật.
Cuộc thi thách đấu theo phương thức hai đấu một nhìn có chút bất công cho nàng nhưng nàng không quan tâm,nàng không nó gì thì cũng không ai cho ý kiến đương sự không để ý thì bọn họ đề ý làm gì.
Trọng tài vỗ chiêng tuyên bố cuộc thi bất đầu,và vòng một là thi hội họa Lam Tú sẽ thi với nàng.
Trên sàn đấu hiện giờ là nàng và Lam Tú đang đứng trước mặt họ là hai cái giá tranh,thời gian thi đấu là 1khắc (15').
Mới bắt đầu Lam Tú đã cấm đầu vào vẽ còn nàng vẫn ung dung mài mực xem như chẳng phải đang thi mà là đang thư giãn.Thời gian tích tắc trôi qua đã hơn nữa quảng đường Lam Tú cũng đã sắp hoàn thành bức tranh còn nàng mới bắt đầu đụng bút.
Người bên dưới thấy nàng đụng bút thì cố chờ xem nàng sẽ vẽ gì,nhưng hành động của nàng làm bọn họ trợ mắt há mồm. Nàng dùng bút lông thấm vào nghiên mực rồi quệt đại sáu nét hỗn loạn lên tờ giấy trắng.
Mọi người kinh ngạc thầm nghĩ đây là làm liều trong truyền thuyết sao,hắn cũng khẽ câu mày không biết nàng đang làm gì.
Không để ý đến ánh mắt tò mò đó nàng bắt đầu vẽ,động tác nhanh thuần thục khiến người nhà thừa tướng bất ngờ vì cân bản cầm kì thi họa cái gì nàng cũng không biết.
Cuối cùng 1khắc cũng trôi qua tranh hai người cũng đã hoàn thành,cuộc thi có mời một người họa sư nổi tiếng kinh thành thẩm định,cùng Tiêu Phi và hắn làm giám khảo. Ông bước đến bức tranh của lam Tú nhìn rồi tấm tắc khen ngợi nói nàng ta vẽ rất đẹp.Lam Tú đơn giản chỉ vẽ một cảnh núi sông hùng vĩ mà được ông khen như thế thì quả thật không tầm thường.
Hắn và Tiêu Phi bước tới đánh giá,hắn chỉ liết sơ qua bộ dạng không quan tâm,Tiêu Phi thì một miệng trê bai nói là tranh vẽ vô cùng không đẹp không chân thực.....Tiêu Phi về tranh thì vô cùng am hiểu bức tranh không lọt vào mắt hắn ta.
Đi đến bức tranh của nàng thì họa sư trợ mắt há hốc mồn nói”tốt tốt tốt quá xuất sắc“.Tiêu Phi và Hắn bước qua hắn ta khen không dứt lời, còn hắn tập chung nhìn rồi đưa mắt về phía nàng thoáng ý cười.
Kết quả tuyên bố quá dự liệu của mọi người chính là nàng chiến thắng làm ai cũng bất ngờ.Lam Tú không phục kêu lên
“Sao ta lại thua được không công bằng nàng vẽ cái gì chứ”
Người dân cũng thắc mắc không biết nàng vẽ gì,những người ngồi ở chỗ cao kia cũng rất tò mò.
Hắn sai người đưa bức tranh nàng lên rồi so sanh với tranh Lam Tú.Nàng cũng vẻ cảnh nui sông hùng vĩ nhưng rất sinh động tạo hình núi từ những nét nghệch nghoặc,vẽ theo lối có chút sữ dụng kĩ thuật 3D của hiện đại nên trong rất thực đem so sánh nàng có hơn chứ không hề thua kém.Nàng thắng là một chuyện đương nhiên.
Người dân có một trận trố mắt,xem ra lời đồn đó không phải là sự thật,thừa tướng cũng bất ngờ vì không biết từ khi nào nàng lại có được tài năng như thế.
Trên vị trí cao nhất bây giờ vẫn còn thừa hai chiếc ghế dành cho hai nhân vật quan trọng mọi người đã đến đầy đủ chỉ còn chờ có hai người. Mà có một sự thật là hai người đó hiện giờ chưa bước ra khỏi cung nữa là nói chi là đến đây chớ.
Lúc này người dân bắt đầu xì xào bát quái khi thấy hoàng hậu và hoàng thượng chưa tới:
“Sao con chưa thấy hoàng hậu cùng hoàng thượng xuất hiện nhỉ”Dân ất nói
“Đúng vậy,sao còn chưa thấy”dân giáp nói
“Ta nghe được tin này từ một người bà con xa không biết có thật không xem tình hình chắc là thật rồi”dân ất nói
“Tin gì”dân giáp nói
“Bà con xa của ta là nô tì trong phủ thừa tướng nói cho ta biết là hoàng hậu vốn là con gái của thừa tướng nhưng không được yêu thương cầm kì thi họa cái gì cũng không biết, còn nói là bị ép gã nữa đó....”dân ất
“Đúng đúng ta cũng nghe loáng thoáng như vậy hoàng hậu bị ép gã đi thay cho muội muội vì tể tướng sợ con gái của mình bị hoàng thượng đối xữ,ai cũng biết hoàng thượng ghét đụng chạm nữ nhân.nhưng nghe đâu sau này vị tiểu thư đó lại phải lòng hoàng thượng nên bây giờ muốn đòi lại ngôi vị ấy mà”người dân khác chen vào.
......
.....
Rất nhanh câu chuyện đó được người dân bàn tán vô cùng sôi nổi.
Trên đài cao Thanh Lam và ả Lam tú chờ đợi nhưng trong lòng đắc ý nghĩ là do nàng sợ,nàng mà bỏ cuộc thì hai người họ sẽ lên làm hậu làm phi tần hai người đã bàn bạc hợp tác rồi khi thắng Lam Tú sẽ làm phi,Thanh Lam là công chúa sẽ làm hậu.
Cũng không phải Lam Tú tốt đẹp nhường nhịn mà là vì đấu không lại cô công chúa này thôi kệ làm phi tử cũng tạm chấp nhân được. Nhưng bọn họ còn quên mất một điều có nàng cho dù bọn họ muốn làm nha hoàng thông phòng cũng chẳng được nói chi là với cao.
15phút trước khi diễn ra cuộc thi hai người họ vẫn chưa tới
10phút trước cuộc thi vẫn chưa thấy bóng dáng haingười
5phút trước khi diễn ra hai người trong cuộc thi hai người vẫn chưa xuất hiện hiện.
Trong khi Lam Tú Và Thanh lam nghĩ là nàng bỏ cuộc thì cuối cùng nàng đã xuất hiện cùng hắn,thời gian còn lại chưa tới một phút vô cùng chuẩn xác hai người đến nơi.
Hai thân ảnh bắt đầu xuất hiện trước tầm mắt mọi người:
Hắn long bào thêu rồng lượn tà áo dài tóc cột búi cao tạo vẻ phi phàm thoát tục,khuôn mặt lãnh băng vầng trán cưng nghị,cặp mắt sắt bén nhìn người nào thì người đó tự nhiên không lạnh mà run.
Nàng một thân hồng y thanh thoát nhẹ nhàng tóc được biến tấu thắt lên giống một phần nhỏ của búi tóc thời hiện đại vô cùng lạ mắt nhưng rất đẹp.Đầu không phụ kiên gờm rà chỉ có một cây trâm phượng tất nhiên là giá cả rất đắt rồi, trên người không đeo trang sức tao nhã bước đi song song với hoàng thượng hai người cạnh nhau như là băng và lửa kết hợp hoài hòa.
“Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”
“Hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế”
Mọi người đồng loạt quỳ gạp xuống
“Bình thân”hắn kẽ đảo mắt rồi nói
“Tạ hoàng thượng,hoàng hậu”mọi người cung kính đứng lên.
Hắn bước lên vị trí cao nhất ngồi xuống rồi nói”bắt đầu đi”rồi kẽ đưa mắt qua nàng trong mắt có một mãnh nhu tình và tin tưởng.Nàng cũng đưa ánh mắt về phía hắn nhàn nhạt mang ý cười và tự tin.
Thấy hai người đến thì hai người kia có chút ngoài ý muốn nhưng cũng rất nhanh bình tĩnh trở lại,họ có thập phần tự tin mình chiến thắng.
Trong tài cuối cùng cũng lên vỗ đài tuyên bố thể lệ cuộc thi:bọn họ thi bốn vòng,vòng một sẽ là vẽ tranh,vòng hai thi tuyển pháp, vòng ba thi tài năng tùy chọn,vòng cuối cùng sẽ do hắn ra đề thi đó vẫn là một bí mật.
Cuộc thi thách đấu theo phương thức hai đấu một nhìn có chút bất công cho nàng nhưng nàng không quan tâm,nàng không nó gì thì cũng không ai cho ý kiến đương sự không để ý thì bọn họ đề ý làm gì.
Trọng tài vỗ chiêng tuyên bố cuộc thi bất đầu,và vòng một là thi hội họa Lam Tú sẽ thi với nàng.
Trên sàn đấu hiện giờ là nàng và Lam Tú đang đứng trước mặt họ là hai cái giá tranh,thời gian thi đấu là 1khắc (15').
Mới bắt đầu Lam Tú đã cấm đầu vào vẽ còn nàng vẫn ung dung mài mực xem như chẳng phải đang thi mà là đang thư giãn.Thời gian tích tắc trôi qua đã hơn nữa quảng đường Lam Tú cũng đã sắp hoàn thành bức tranh còn nàng mới bắt đầu đụng bút.
Người bên dưới thấy nàng đụng bút thì cố chờ xem nàng sẽ vẽ gì,nhưng hành động của nàng làm bọn họ trợ mắt há mồm. Nàng dùng bút lông thấm vào nghiên mực rồi quệt đại sáu nét hỗn loạn lên tờ giấy trắng.
Mọi người kinh ngạc thầm nghĩ đây là làm liều trong truyền thuyết sao,hắn cũng khẽ câu mày không biết nàng đang làm gì.
Không để ý đến ánh mắt tò mò đó nàng bắt đầu vẽ,động tác nhanh thuần thục khiến người nhà thừa tướng bất ngờ vì cân bản cầm kì thi họa cái gì nàng cũng không biết.
Cuối cùng 1khắc cũng trôi qua tranh hai người cũng đã hoàn thành,cuộc thi có mời một người họa sư nổi tiếng kinh thành thẩm định,cùng Tiêu Phi và hắn làm giám khảo. Ông bước đến bức tranh của lam Tú nhìn rồi tấm tắc khen ngợi nói nàng ta vẽ rất đẹp.Lam Tú đơn giản chỉ vẽ một cảnh núi sông hùng vĩ mà được ông khen như thế thì quả thật không tầm thường.
Hắn và Tiêu Phi bước tới đánh giá,hắn chỉ liết sơ qua bộ dạng không quan tâm,Tiêu Phi thì một miệng trê bai nói là tranh vẽ vô cùng không đẹp không chân thực.....Tiêu Phi về tranh thì vô cùng am hiểu bức tranh không lọt vào mắt hắn ta.
Đi đến bức tranh của nàng thì họa sư trợ mắt há hốc mồn nói”tốt tốt tốt quá xuất sắc“.Tiêu Phi và Hắn bước qua hắn ta khen không dứt lời, còn hắn tập chung nhìn rồi đưa mắt về phía nàng thoáng ý cười.
Kết quả tuyên bố quá dự liệu của mọi người chính là nàng chiến thắng làm ai cũng bất ngờ.Lam Tú không phục kêu lên
“Sao ta lại thua được không công bằng nàng vẽ cái gì chứ”
Người dân cũng thắc mắc không biết nàng vẽ gì,những người ngồi ở chỗ cao kia cũng rất tò mò.
Hắn sai người đưa bức tranh nàng lên rồi so sanh với tranh Lam Tú.Nàng cũng vẻ cảnh nui sông hùng vĩ nhưng rất sinh động tạo hình núi từ những nét nghệch nghoặc,vẽ theo lối có chút sữ dụng kĩ thuật 3D của hiện đại nên trong rất thực đem so sánh nàng có hơn chứ không hề thua kém.Nàng thắng là một chuyện đương nhiên.
Người dân có một trận trố mắt,xem ra lời đồn đó không phải là sự thật,thừa tướng cũng bất ngờ vì không biết từ khi nào nàng lại có được tài năng như thế.