Nghe hắn nói như thế thừa tướng chỉ có nước chạy chối chết, ông làm sao không hiểu ý của hoàng thượng chứ, để con gái ông lại khác nào làm khổ con gái ông.
Thừa tướng rời đi, nàng nhìn hắn cười cười rồi giỡ lời trêu chọc:“ không ngờ tướng câu của ta lại có miệng lưỡi biết chọc tức người như thế“.
Hắn cũng ôm hòa đáp lại:“ nương tử quá khen rồi”
Giờ phút này nàng thấy họ như một cặp phu thê nhân giang, xưng hô không câu nệ không tiểu tiết gờm gà. Nàng cơn tức giận đã tiêu tan quá nữa tâm tình trở nên tốt hơn bao giờ hết.
Hồi sau tuyết nhi cùng Hàn Tiêu mới xuất hiện, nhưng trên tay không mang ra thứ gì khác, tựa như chuyện đi pha trà không hề xảy ra.
Thấy họ bước ra nàng cười cười đứng lên nói với hắn:“ Hoàng thượng hôm nay tin thần của ta rất tốt chúng ta ra ngự hoa viên dạo chơi đi“.
Hắn không ý kiến đứng lên đi theo nàng, bỏ lại một đôi nam nữ kia trong trạng thái tuổi thân vì bị bỏ rơi.
Tuyết nhi không thèm nhìn Hàn Tiêu quay chạy theo sau nàng, miệng không nhừng hô:“ Tỷ đợi muội, cho muội đi với” Tuyết nhi đi Hàn Tiêu cũng bất đắt dĩ đi theo, ai bảo hắn thích người ta ở lần gặp đầu tiên.
Ngự hoa viên
Nàng và hắn đi dạo vòng quanh, Tuyết nhi và Hàn tiêu nhàn chán ngồi vào bàn. Tuyết nhi còn khoa trương nằm bẹp trên bàn than vãn kêu mệt, Hàn Tiêu nhìn mà lắc đâu không biết nó gì.
Hàn Tiêu cũng buồn chán vô cùng, hắn cảm thấy vô vị làm sao ấy ngồi một chỗ thật khó chịu, ước gì có trò gì tiêu khiển nhỉ.
Đúng trời không phụ lòng hắn, cho lòng vừa dứt lời cầu nguyện thì từ đâu trong các bụi cây xong ra 3tên bịch mặt bao quanh bọn họ.
Hàn Tiêu cũng giật mình thản thốt, không ngờ hắn chỉ nghĩ thôi lập tức có trò tiêu khiển rồi, hắn cảnh giác nhìn qua Tuyết Nhi như không ý thức được điều gì vẫn nằm dưỡng thần không trạng thái lo sợ cảnh giác.
Chỉ đưa mắt nhìn Tuyết Nhi một lúc rồi hắn đưa mắt ra nhìn 3 tên bịch mặt:“ các ngươi là ai mà dám to gan vào hoàng cung, mục đích của các ngươi là gì”
Ba tên bịch mặt không nói gì cuối đầu, Hàn Tiêu thấy rất lạ, chẳng phải họ là sát thủ sau họ không động thủ hay có âm mưu gì.
Hàn Tiêu lại càng cảnh giác, thì lúc này cái người lười biếng kia rốt cuộc cũng lên tiếng:“ Núp lâu như thế có phải mệt lắm không ngồi uống trà đi rồi núp tiếp vậy”
Hàn Tiêu ngạc nhiên khi nghe Tuyết Nhi nói, hắn thắt mắt hỏi:“ Ngươi biết họ sao”
Tuyết nhi không đáp lời chỉ gật đầu rồi tiếp tục mằn ườn ra bàn, một trong ba người bich mặt lên tiếng:“ tỷ biết chúng ta núp ở đó sau không nói cho ta biết sớm, làm chúng ta trong đó làm mồi cho kiến”
Nói rồi họ tháo khăn xuống, xuất hiện là khuôn mặt của ba người trẻ tuổi, bọn họ là nô tì thái giám trong trường thu cung, vì chán nên trốn ra đây rình rập thôi.
Hàn Tiêu không biết họ là ai nhưng hắn cũng không hỏi nhiều, nhìn họ hắn đã đoán ra 8 phần là người của Trường Thu cung rồi.
Không lâu sau ba người bị bắt tại trận kia rời khỏi, Hàn tiêu và Tuyết Nhi lại nhàm chán ngồi đó.
Nhàn chán suốt một ngày cuối cùng bọn họ cũng chịu quay về, bọn họ mặt kệ hai người kia, cho bọn họ ở đây ngồi tới mốc meo rồi.
Hàn Tiêu nhìn Tuyết Nhi thông dông bước đi, vô thức bước theo vào Trường Thu cung. Tuyết Nhi cũng mặt kệ hắn xem như hắn không tồn tại vậy, nhưng thù lù như hắn sao có thể xem như không tồn tại chứ.
“ ê ê Tể tướng trẻ tuổi đẹp trai à, sao người không về đi làm gì đi theo ta suốt thế” Tuyết Nhi bực bội lên tiếng.
“ Vốn ta về cũng không có chuyện gì làm nên ta ở đây một lúc, đợi Hoàng thượng về” Hàn Tiêu rất khôn lanh lấy hắn làm lí do.
“ Nhưng đây là tẩm cung của hoàng hậu, không thể tự ý đi vào được”
“ Đây cũng là nơi ở của hoàng thượng, không mai có chuyện gì ta không thể vào đây à“.
“....”
Tuyết Nhi không hơi đâu nói chuyện với hắn, bước vào cung bước vào phòng của mình đóng của lại, không quan tâm tới hắn bên ngoài.
“ ngươi nuốn ở lại thì cứ việc, ta không rảnh tiếp ngươi đâu, ta đi ngủ” Tuyết nhi nói vọng ra.
Hàn Tiêu ở ngoài lắc đầu, nữ nhi này đúng là kì lạ, với thân phận như hắn phải được tiếp đải nồng nhiệt mới đúng chứ, sao lại tiếp đãi hắn” Đặt biệt “ như thế. Hắn không cam lòng rời khỏi còn trường thu cung chìm vào trong im lặng.
Ngự Hoa Viên
Hắn và nàng đã đi dạo một vòng nên ngồi xuống nghĩ ngơi, chưa được an phận bổng nhiên lại gặp người không muốn gặp.
Tam vương gia đang bước đến phía sau là tam vương phi.
○○○○○○○○○○●●●●●●●●●○○○○○○○○○○ chương sau sẽ đặt sắc hơn nhưng thời gian ra không xác định được, vì hôm nay ta không vui, không ngủ được mới có chương mới cho các nàng đọc. Thông báo chương sau ngược tâm nữ 9 vì người củ xuất hiện.
Thừa tướng rời đi, nàng nhìn hắn cười cười rồi giỡ lời trêu chọc:“ không ngờ tướng câu của ta lại có miệng lưỡi biết chọc tức người như thế“.
Hắn cũng ôm hòa đáp lại:“ nương tử quá khen rồi”
Giờ phút này nàng thấy họ như một cặp phu thê nhân giang, xưng hô không câu nệ không tiểu tiết gờm gà. Nàng cơn tức giận đã tiêu tan quá nữa tâm tình trở nên tốt hơn bao giờ hết.
Hồi sau tuyết nhi cùng Hàn Tiêu mới xuất hiện, nhưng trên tay không mang ra thứ gì khác, tựa như chuyện đi pha trà không hề xảy ra.
Thấy họ bước ra nàng cười cười đứng lên nói với hắn:“ Hoàng thượng hôm nay tin thần của ta rất tốt chúng ta ra ngự hoa viên dạo chơi đi“.
Hắn không ý kiến đứng lên đi theo nàng, bỏ lại một đôi nam nữ kia trong trạng thái tuổi thân vì bị bỏ rơi.
Tuyết nhi không thèm nhìn Hàn Tiêu quay chạy theo sau nàng, miệng không nhừng hô:“ Tỷ đợi muội, cho muội đi với” Tuyết nhi đi Hàn Tiêu cũng bất đắt dĩ đi theo, ai bảo hắn thích người ta ở lần gặp đầu tiên.
Ngự hoa viên
Nàng và hắn đi dạo vòng quanh, Tuyết nhi và Hàn tiêu nhàn chán ngồi vào bàn. Tuyết nhi còn khoa trương nằm bẹp trên bàn than vãn kêu mệt, Hàn Tiêu nhìn mà lắc đâu không biết nó gì.
Hàn Tiêu cũng buồn chán vô cùng, hắn cảm thấy vô vị làm sao ấy ngồi một chỗ thật khó chịu, ước gì có trò gì tiêu khiển nhỉ.
Đúng trời không phụ lòng hắn, cho lòng vừa dứt lời cầu nguyện thì từ đâu trong các bụi cây xong ra 3tên bịch mặt bao quanh bọn họ.
Hàn Tiêu cũng giật mình thản thốt, không ngờ hắn chỉ nghĩ thôi lập tức có trò tiêu khiển rồi, hắn cảnh giác nhìn qua Tuyết Nhi như không ý thức được điều gì vẫn nằm dưỡng thần không trạng thái lo sợ cảnh giác.
Chỉ đưa mắt nhìn Tuyết Nhi một lúc rồi hắn đưa mắt ra nhìn 3 tên bịch mặt:“ các ngươi là ai mà dám to gan vào hoàng cung, mục đích của các ngươi là gì”
Ba tên bịch mặt không nói gì cuối đầu, Hàn Tiêu thấy rất lạ, chẳng phải họ là sát thủ sau họ không động thủ hay có âm mưu gì.
Hàn Tiêu lại càng cảnh giác, thì lúc này cái người lười biếng kia rốt cuộc cũng lên tiếng:“ Núp lâu như thế có phải mệt lắm không ngồi uống trà đi rồi núp tiếp vậy”
Hàn Tiêu ngạc nhiên khi nghe Tuyết Nhi nói, hắn thắt mắt hỏi:“ Ngươi biết họ sao”
Tuyết nhi không đáp lời chỉ gật đầu rồi tiếp tục mằn ườn ra bàn, một trong ba người bich mặt lên tiếng:“ tỷ biết chúng ta núp ở đó sau không nói cho ta biết sớm, làm chúng ta trong đó làm mồi cho kiến”
Nói rồi họ tháo khăn xuống, xuất hiện là khuôn mặt của ba người trẻ tuổi, bọn họ là nô tì thái giám trong trường thu cung, vì chán nên trốn ra đây rình rập thôi.
Hàn Tiêu không biết họ là ai nhưng hắn cũng không hỏi nhiều, nhìn họ hắn đã đoán ra 8 phần là người của Trường Thu cung rồi.
Không lâu sau ba người bị bắt tại trận kia rời khỏi, Hàn tiêu và Tuyết Nhi lại nhàm chán ngồi đó.
Nhàn chán suốt một ngày cuối cùng bọn họ cũng chịu quay về, bọn họ mặt kệ hai người kia, cho bọn họ ở đây ngồi tới mốc meo rồi.
Hàn Tiêu nhìn Tuyết Nhi thông dông bước đi, vô thức bước theo vào Trường Thu cung. Tuyết Nhi cũng mặt kệ hắn xem như hắn không tồn tại vậy, nhưng thù lù như hắn sao có thể xem như không tồn tại chứ.
“ ê ê Tể tướng trẻ tuổi đẹp trai à, sao người không về đi làm gì đi theo ta suốt thế” Tuyết Nhi bực bội lên tiếng.
“ Vốn ta về cũng không có chuyện gì làm nên ta ở đây một lúc, đợi Hoàng thượng về” Hàn Tiêu rất khôn lanh lấy hắn làm lí do.
“ Nhưng đây là tẩm cung của hoàng hậu, không thể tự ý đi vào được”
“ Đây cũng là nơi ở của hoàng thượng, không mai có chuyện gì ta không thể vào đây à“.
“....”
Tuyết Nhi không hơi đâu nói chuyện với hắn, bước vào cung bước vào phòng của mình đóng của lại, không quan tâm tới hắn bên ngoài.
“ ngươi nuốn ở lại thì cứ việc, ta không rảnh tiếp ngươi đâu, ta đi ngủ” Tuyết nhi nói vọng ra.
Hàn Tiêu ở ngoài lắc đầu, nữ nhi này đúng là kì lạ, với thân phận như hắn phải được tiếp đải nồng nhiệt mới đúng chứ, sao lại tiếp đãi hắn” Đặt biệt “ như thế. Hắn không cam lòng rời khỏi còn trường thu cung chìm vào trong im lặng.
Ngự Hoa Viên
Hắn và nàng đã đi dạo một vòng nên ngồi xuống nghĩ ngơi, chưa được an phận bổng nhiên lại gặp người không muốn gặp.
Tam vương gia đang bước đến phía sau là tam vương phi.
○○○○○○○○○○●●●●●●●●●○○○○○○○○○○ chương sau sẽ đặt sắc hơn nhưng thời gian ra không xác định được, vì hôm nay ta không vui, không ngủ được mới có chương mới cho các nàng đọc. Thông báo chương sau ngược tâm nữ 9 vì người củ xuất hiện.