.. Chính là nơi này! Tấn Nhã đã đứng trước cửa thư phòng thái tử. Nơi này thực im lặng, ngay cả một người tùy thị cũng không có, khiến Tấn Nhã không khỏi hoài nghi Hồng Lẫm có ở trong này hay không...... Hắn lén lút mở cửa phòng, ngó đầu vào thăm dò.
Lúc này, Hồng Lẫm một mình một người đang ngồi ngay ngắn ở trước bàn, trên bàn bừa bãi trùng trùng điệp điệp tấu chương văn vẻ. Hồng Lẫm cẩn thận lật xem tấu chương, vẻ mặt nghiêm túc cực kì uy nghi, hắn dường như đang tìm kiểm cái gì...... Tấn Nhã chưa từng gặp qua hắn như vậy, cho tới nay, Tễ Hồng Lẫm ở trước mặt hắn vĩnh viễn là mang cái vẻ mặt tà ác cùng vài phần gian xảo tươi cười, cùng một thái sơn băng vu tiền lẫm bộ dáng, dường như mọi việc xảy ra trước mặt hắn đều có thể giải quyết dễ dàng! Hiện giờ thấy biểu tình hăn như vậy, Tấn Nhã cũng không khỏi thay hắn lo lắng, mấy ngày này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Vì không muốn quấy rầy hắn, Tấn Nhã lặng yên không một tiếng động tiến vào thư phòng, tự mình tìm nơi ngồi xuống, lẳng lặng cùng chờ đợi Hồng Lẫm xem hết tất cả tấu chương. Hồng Lẫm phi thường chuyên chú nhìn tấu chương, nhưng lại hoàn toàn không phát giác Tấn Nhã đã đến. Thấy hắn khi thì mày nhíu chặt nhìn chằm chằm tấu chương, khi thì cầm lấy bút son làm một chút phê duyệt, khi thì cầm lấy mấy phần tấu chương làm đối lập...... Không thể phủ nhận, hiện tại như vậy nhìn Tế Hồng Lẫm cùng bình thường hoàn toàn bất đồng, có thêm thâm trầm mị lực, này chặt chẽ hấp dẫn Tấn Nhã, làm cho tầm mắt của hắn hoàn toàn tập trung, thật lâu không thể rời đi......
“Hô......”Rốt cục xem xong tất cả tấu chương, Hồng Lẫm đứng lên cài lại thắt lưng, lúc này hắn rốt cục phát hiện sự tồn tạ của Tấn Nhã, “A? Tiểu nhã, ngươi sao lại ở chỗ này? Đến đây lúc nào?”
Tấn Nhã lúc này mới thu hồi tầm mắt quá mức nhiệt tình của chính mình, “A...... Ta đến...... Nhìn xem ngươi! Ngươi gần đây dường như bề bộn nhiều việc a?”
Hồng Lẫm thấy bộ dáng này của hắn, tươi cười thường ngày lại hiện lên khóe miệng, “Ha hả......Thế nào? Tiểu nhã lo lắng cho ta a?”
“Quên đi (nguyên văn là ngươi cút/ xéo/ biến, nhưng mình nghĩ để vậy hợp với văn cảnh hơn)!”Ác ma vẫn là ác ma! Tấn nhã quay đầu sang chỗ khác nói, “Ta chỉ là hành sử chức trách của ‘thái tử phi’ thôi!”
“......”Nghe vậy khuôn mặt tươi cười của Hồng Lẫm nhất thời cứng đờ, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại, “Như vậy a...... Kia xin hỏi ‘ thái tử phi’, hôm nay tới nơi này tính toán làm gì a?”Hắn ngồi trở lại ghế.
Tấn Nhã tự đáy lòng có cảm giác, hắn kêu “Thái tử phi” thật sự chói tai, lại càng không khỏi tức giận nói: “Gần đây cũng chưa khi nào gặp ngươi...... Tới thăm ngươi một chút có phải hay không đã kết tân hoan (= vợ mới)!”
“Ai nha, thật sự là rất đáng tiếc! Mấy ngày này ta là bận việc.. công sự, ta còn không được dâng thị thiếp!”Hồng Lẫm cầm lấy giấy bắt đầu gấp giấy phi cơ.
“Công sự?”Nói đến chính sự, ngữ khí Tấn Nhã tăng thêm vài phần thận trọng, “Có phải hay không cùng chương tấu của ba ba bọn họ có liên quan?”
“Ân!”Hồng Lẫm không tính toán giấu diếm, “Bất quá sự việc cụ thể chúng ta cũng không biết!”
“Chúng ta?”Tấn nhã chú ý tới cách kỳ quái mà hắn dùng từ.
“Ta, ngươi, song bào thai, còn có đại bá nhà bọn họ và long phượng thai!”
Tấn Nhã cúi đầu tự hỏi, “Còn có Tiểu Tứ mà? Chẳng lẽ hắn biết?”Làm sao có thể? Hắn mới là một đứa nhỏ 10 tuổi......
Hồng Lẫm tiếp tục gấp phi cơ, “Đúng vậy! Không phải ta đoán, Tiểu Tứ nhất định biết!”
“Sao lại biết? Chẳng lẽ ba ba bọn họ tình nguyện nói cho đứa bé này cũng không nguyện nói cho các ngươi biết?”Tấn Nhã nghĩ thế nào cũng không đúng!
“Tiểu Nhã a, không nên xem thường Tiểu Tứ!”Hồng Lẫm đem gấp xong phi cơ phóng về phía người Tấn Nhã, “Tiểu Tứ tuy rằng chỉ có 10 tuổi, hơn nữa ở một số phương diện có điểm trì độn, nhưng hắn chính là Tứ đệ thông minh nhất trong số chúng ta!”
“A?”Cái kia thật đúng là đang nói đến Tiểu Tứ sao?
“Không cần kinh ngạc, ngươi hỏi một chút mọi người trong cung xem! Mọi người đều biết! Tứ hoàng tử Tễ Quân Thiên là một thiên tài!” Nói tới đây, trên mặt Hồng Lẫm có vẻ vô cùng tự hào, “Hắn có bản lĩnh sát ngôn quan sắc (đoán ý qua sắc mặt và lời nói) so với bất kỳ ai đều lợi hại hơn! Vô luận bất cứ chuyện gì, chỉ cần có một chút dấu vết để lại, đều chạy không khỏi ánh mắt của hắn! Ba ba nói tương lai ở trong quan trường, Tiểu Tứ nhất định là quan thần cực giỏi!”
Tấn Nhã có chút ngây dại, ngay cả phi cơ đều không tiếp được. Thật sự là “Nhân bất khả mạo tương” (nhìn người không thể nhìn tướng mạo)!”Như vậy các ngươi đến hỏi Tiểu Tứ, không phải hết thảy có thể sáng tỏ?”
“Tiểu Tứ không có khả năng nói cho chúng ta biết đâu!” Hồng Lẫm lắc đầu, “Tiểu gia hỏa này thực thủ(giữ) bí mật, miệng kín như bưng (nguyên văn là miệng chặt như gì ấy nhưng mạn phép để vậy cho phù hợp ^^)! Ba ba cùng phụ thân nhất định trước đó cũng đã có chuẩn bị!”
“......”Nghe Hồng Lẫm nói như thế, xem ra Tấn Nhã hẳn là một lần nữa đối Tiểu Tứ xinh đẹp phỉ nhổ!
“Bất quá......”Hồng Lẫm lập tức tiếp đề câu chuyện, “Ta thật ra đã đoán trước ba ba bọn họ giấu diếm sự tình......”
“Đến tột cùng là chuyện gì?”Tấn Nhã rất là quan tâm hoàn toàn bị điều khởi(kiểu như dắt mũi ấy ^^).
Hồng Lẫm vẻ mặt nghiêm túc, còn nâng cằm nói, “Về chuyện phế thái tử......”
“Cái gì?”Tễ Hồng Lẫm mới nói ra đến miệng, đã bị Tấn Nhã lập tức ngăn trở về, “Ngươi không làm cái gì thất đức thất giáo! Bọn họ dựa vào cái gì làm như vậy?”
“Có thể là bởi vì ngươi......”Hồng Lẫm nhắm mắt lại nói.
“Ta?”Có ý tứ gì?”Ta làm sao?”
Hồng Lẫm lại nhìn hắn một cái, thở dài, dùng ngữ khí thực ủy khuất nói: “Ngươi ngẫm lại a, ta và ngươi thành thân xong, liền từ đó đến nay cùng một chỗ! Mới có thể bị cho rằng mê muội mất cả ý chí cũng không chừng a......”
“Vớ vẩn!”Tấn nhã là một người có tinh thần trọng nghĩa rất cao, cho dù hắn chán ghét ác ma này, cũng không thể tha thứ cho người khác vu hãm hắn, “Ngươi cùng ta một chỗ hoàn toàn không có việc gì hết! Giống như vừa rồi...... ngươi hoàn toàn không chú ý tới ta không phải sao?”
Nghe thấy hắn vì mình mà bênh vực, Hồng Lẫm cảm giác rất là mới mẻ, “Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ cùng ý kiến với cái quan điểm này mà!”
“Ngươi cho ta là ai? Ta luôn luôn thành thực! Chưa bao giờ bỏ đá xuống giếng!” Tấn Nhã thực sự tức giận, hoàn toàn xem nhẹ ác ma thái tử trong mắt chợt lướt qua quang mang.
“Tiểu Nhã!”Hồng Lẫm hướng hắn tiến tới, dùng miệng nũng nịu nói, “Ta chỉ biết ngươi để ý ta!”
“Uy, ngươi buông ra...... Buông!” Tấn Nhã liều mạng giãy, “Ai để ý ngươi chứ?”
“Ha hả...... Nói năng chua ngoa đậu hũ tâm(miệng cứng lòng mềm)! Tiểu Nhã a, ngươi không cần giả bộ!”Hồng Lẫm mặc kệ hắn giãy giụa, dùng sức ôm chặt, “Kỳ thật vừa rồi phế thái tử..... lừa, ngươi, đó!!!”
“......”Trầm mặc vài giây!!!
“Tễ, Hồng, Lẫm!!!!!! Ngươi tên ác ma!!!!! Lại gạt ta!!!!!!!”Tấn Nhã ở giữa tình trạng trầm mặc bạo phát.
“Giỡn chút thôi! Giảm bớt không khí áp lực, không nên tưởng thật nha”Hồng Lẫm vẻ mặt tự tại, không chút nào vì hành vi chính mình mà cảm thấy xấu hổ, “Nghiêm chỉnh mà nói, Tiểu Nhã! Phải biết rằng chuyện này, ta cần sự hỗ trợ của ngươi, ngươi có nguyện ý giúp ta hay không?”
“Ta?”Người này sẽ không tái đùa giỡn hắn đi?
Hồng Lẫm thấy hắn dịu đi tức giận, liền tiếp tục nói, “Đúng, ta muốn ngươi hỗ trợ, tìm lúc thích hợp hỏi ba ba ta cái này! Được không?”
Hỏi hoàng đế? Còn muốn hắn đi? Ác ma thái tử này choáng váng a?”Ta làm sao có thể?”
“Có thể đích! Ghé lỗ tai lại đây!”Hồng Lẫm ghé lỗ tai Tấn Nhã nói, “Ngươi chỉ cần......”
Nghe xong, Tấn Nhã kinh hãi, “Chỉ cần làm như vậy?”Không phải hắn đa nghi, chỉ là hỏi”Ba ba, gần đây ngươi cùng phụ thân ở chung cũng không tồi đi?”, “Ba ba, ngươi bình thường thích ăn cái gì?”Còn có”Ba ba, Hồng Lẫm thích cái gì?” Ba cái vẫn đề này mà cũng có thể đến nói??
“Không thành vấn đề!” Hồng Lẫm tin tưởng mười phần, “Nhất định có thể! Ba ba hiện tại khẳng định một mình ở ngự hoa viên, muốn đi phải thừa dịp phụ thân không ở cùng hỏi. Tiểu Nhã, ngươi giúp hay là không giúp?”
“......”Phải làm đủ tư cách “thái tử phi” không giúp chính là không có đạo lý đi, cho nên, “Ta giúp!!”
.. Chính là nơi này! Tấn Nhã đã đứng trước cửa thư phòng thái tử. Nơi này thực im lặng, ngay cả một người tùy thị cũng không có, khiến Tấn Nhã không khỏi hoài nghi Hồng Lẫm có ở trong này hay không...... Hắn lén lút mở cửa phòng, ngó đầu vào thăm dò.
Lúc này, Hồng Lẫm một mình một người đang ngồi ngay ngắn ở trước bàn, trên bàn bừa bãi trùng trùng điệp điệp tấu chương văn vẻ. Hồng Lẫm cẩn thận lật xem tấu chương, vẻ mặt nghiêm túc cực kì uy nghi, hắn dường như đang tìm kiểm cái gì...... Tấn Nhã chưa từng gặp qua hắn như vậy, cho tới nay, Tễ Hồng Lẫm ở trước mặt hắn vĩnh viễn là mang cái vẻ mặt tà ác cùng vài phần gian xảo tươi cười, cùng một thái sơn băng vu tiền lẫm bộ dáng, dường như mọi việc xảy ra trước mặt hắn đều có thể giải quyết dễ dàng! Hiện giờ thấy biểu tình hăn như vậy, Tấn Nhã cũng không khỏi thay hắn lo lắng, mấy ngày này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Vì không muốn quấy rầy hắn, Tấn Nhã lặng yên không một tiếng động tiến vào thư phòng, tự mình tìm nơi ngồi xuống, lẳng lặng cùng chờ đợi Hồng Lẫm xem hết tất cả tấu chương. Hồng Lẫm phi thường chuyên chú nhìn tấu chương, nhưng lại hoàn toàn không phát giác Tấn Nhã đã đến. Thấy hắn khi thì mày nhíu chặt nhìn chằm chằm tấu chương, khi thì cầm lấy bút son làm một chút phê duyệt, khi thì cầm lấy mấy phần tấu chương làm đối lập...... Không thể phủ nhận, hiện tại như vậy nhìn Tế Hồng Lẫm cùng bình thường hoàn toàn bất đồng, có thêm thâm trầm mị lực, này chặt chẽ hấp dẫn Tấn Nhã, làm cho tầm mắt của hắn hoàn toàn tập trung, thật lâu không thể rời đi......
“Hô......”Rốt cục xem xong tất cả tấu chương, Hồng Lẫm đứng lên cài lại thắt lưng, lúc này hắn rốt cục phát hiện sự tồn tạ của Tấn Nhã, “A? Tiểu nhã, ngươi sao lại ở chỗ này? Đến đây lúc nào?”
Tấn Nhã lúc này mới thu hồi tầm mắt quá mức nhiệt tình của chính mình, “A...... Ta đến...... Nhìn xem ngươi! Ngươi gần đây dường như bề bộn nhiều việc a?”
Hồng Lẫm thấy bộ dáng này của hắn, tươi cười thường ngày lại hiện lên khóe miệng, “Ha hả......Thế nào? Tiểu nhã lo lắng cho ta a?”
“Quên đi (nguyên văn là ngươi cút/ xéo/ biến, nhưng mình nghĩ để vậy hợp với văn cảnh hơn)!”Ác ma vẫn là ác ma! Tấn nhã quay đầu sang chỗ khác nói, “Ta chỉ là hành sử chức trách của ‘thái tử phi’ thôi!”
“......”Nghe vậy khuôn mặt tươi cười của Hồng Lẫm nhất thời cứng đờ, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại, “Như vậy a...... Kia xin hỏi ‘ thái tử phi’, hôm nay tới nơi này tính toán làm gì a?”Hắn ngồi trở lại ghế.
Tấn Nhã tự đáy lòng có cảm giác, hắn kêu “Thái tử phi” thật sự chói tai, lại càng không khỏi tức giận nói: “Gần đây cũng chưa khi nào gặp ngươi...... Tới thăm ngươi một chút có phải hay không đã kết tân hoan (= vợ mới)!”
“Ai nha, thật sự là rất đáng tiếc! Mấy ngày này ta là bận việc.. công sự, ta còn không được dâng thị thiếp!”Hồng Lẫm cầm lấy giấy bắt đầu gấp giấy phi cơ.
“Công sự?”Nói đến chính sự, ngữ khí Tấn Nhã tăng thêm vài phần thận trọng, “Có phải hay không cùng chương tấu của ba ba bọn họ có liên quan?”
“Ân!”Hồng Lẫm không tính toán giấu diếm, “Bất quá sự việc cụ thể chúng ta cũng không biết!”
“Chúng ta?”Tấn nhã chú ý tới cách kỳ quái mà hắn dùng từ.
“Ta, ngươi, song bào thai, còn có đại bá nhà bọn họ và long phượng thai!”
Tấn Nhã cúi đầu tự hỏi, “Còn có Tiểu Tứ mà? Chẳng lẽ hắn biết?”Làm sao có thể? Hắn mới là một đứa nhỏ tuổi......
Hồng Lẫm tiếp tục gấp phi cơ, “Đúng vậy! Không phải ta đoán, Tiểu Tứ nhất định biết!”
“Sao lại biết? Chẳng lẽ ba ba bọn họ tình nguyện nói cho đứa bé này cũng không nguyện nói cho các ngươi biết?”Tấn Nhã nghĩ thế nào cũng không đúng!
“Tiểu Nhã a, không nên xem thường Tiểu Tứ!”Hồng Lẫm đem gấp xong phi cơ phóng về phía người Tấn Nhã, “Tiểu Tứ tuy rằng chỉ có tuổi, hơn nữa ở một số phương diện có điểm trì độn, nhưng hắn chính là Tứ đệ thông minh nhất trong số chúng ta!”
“A?”Cái kia thật đúng là đang nói đến Tiểu Tứ sao?
“Không cần kinh ngạc, ngươi hỏi một chút mọi người trong cung xem! Mọi người đều biết! Tứ hoàng tử Tễ Quân Thiên là một thiên tài!” Nói tới đây, trên mặt Hồng Lẫm có vẻ vô cùng tự hào, “Hắn có bản lĩnh sát ngôn quan sắc (đoán ý qua sắc mặt và lời nói) so với bất kỳ ai đều lợi hại hơn! Vô luận bất cứ chuyện gì, chỉ cần có một chút dấu vết để lại, đều chạy không khỏi ánh mắt của hắn! Ba ba nói tương lai ở trong quan trường, Tiểu Tứ nhất định là quan thần cực giỏi!”
Tấn Nhã có chút ngây dại, ngay cả phi cơ đều không tiếp được. Thật sự là “Nhân bất khả mạo tương” (nhìn người không thể nhìn tướng mạo)!”Như vậy các ngươi đến hỏi Tiểu Tứ, không phải hết thảy có thể sáng tỏ?”
“Tiểu Tứ không có khả năng nói cho chúng ta biết đâu!” Hồng Lẫm lắc đầu, “Tiểu gia hỏa này thực thủ(giữ) bí mật, miệng kín như bưng (nguyên văn là miệng chặt như gì ấy nhưng mạn phép để vậy cho phù hợp ^^)! Ba ba cùng phụ thân nhất định trước đó cũng đã có chuẩn bị!”
“......”Nghe Hồng Lẫm nói như thế, xem ra Tấn Nhã hẳn là một lần nữa đối Tiểu Tứ xinh đẹp phỉ nhổ!
“Bất quá......”Hồng Lẫm lập tức tiếp đề câu chuyện, “Ta thật ra đã đoán trước ba ba bọn họ giấu diếm sự tình......”
“Đến tột cùng là chuyện gì?”Tấn Nhã rất là quan tâm hoàn toàn bị điều khởi(kiểu như dắt mũi ấy ^^).
Hồng Lẫm vẻ mặt nghiêm túc, còn nâng cằm nói, “Về chuyện phế thái tử......”
“Cái gì?”Tễ Hồng Lẫm mới nói ra đến miệng, đã bị Tấn Nhã lập tức ngăn trở về, “Ngươi không làm cái gì thất đức thất giáo! Bọn họ dựa vào cái gì làm như vậy?”
“Có thể là bởi vì ngươi......”Hồng Lẫm nhắm mắt lại nói.
“Ta?”Có ý tứ gì?”Ta làm sao?”
Hồng Lẫm lại nhìn hắn một cái, thở dài, dùng ngữ khí thực ủy khuất nói: “Ngươi ngẫm lại a, ta và ngươi thành thân xong, liền từ đó đến nay cùng một chỗ! Mới có thể bị cho rằng mê muội mất cả ý chí cũng không chừng a......”
“Vớ vẩn!”Tấn nhã là một người có tinh thần trọng nghĩa rất cao, cho dù hắn chán ghét ác ma này, cũng không thể tha thứ cho người khác vu hãm hắn, “Ngươi cùng ta một chỗ hoàn toàn không có việc gì hết! Giống như vừa rồi...... ngươi hoàn toàn không chú ý tới ta không phải sao?”
Nghe thấy hắn vì mình mà bênh vực, Hồng Lẫm cảm giác rất là mới mẻ, “Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ cùng ý kiến với cái quan điểm này mà!”
“Ngươi cho ta là ai? Ta luôn luôn thành thực! Chưa bao giờ bỏ đá xuống giếng!” Tấn Nhã thực sự tức giận, hoàn toàn xem nhẹ ác ma thái tử trong mắt chợt lướt qua quang mang.
“Tiểu Nhã!”Hồng Lẫm hướng hắn tiến tới, dùng miệng nũng nịu nói, “Ta chỉ biết ngươi để ý ta!”
“Uy, ngươi buông ra...... Buông!” Tấn Nhã liều mạng giãy, “Ai để ý ngươi chứ?”
“Ha hả...... Nói năng chua ngoa đậu hũ tâm(miệng cứng lòng mềm)! Tiểu Nhã a, ngươi không cần giả bộ!”Hồng Lẫm mặc kệ hắn giãy giụa, dùng sức ôm chặt, “Kỳ thật vừa rồi phế thái tử..... lừa, ngươi, đó!!!”
“......”Trầm mặc vài giây!!!
“Tễ, Hồng, Lẫm!!!!!! Ngươi tên ác ma!!!!! Lại gạt ta!!!!!!!”Tấn Nhã ở giữa tình trạng trầm mặc bạo phát.
“Giỡn chút thôi! Giảm bớt không khí áp lực, không nên tưởng thật nha”Hồng Lẫm vẻ mặt tự tại, không chút nào vì hành vi chính mình mà cảm thấy xấu hổ, “Nghiêm chỉnh mà nói, Tiểu Nhã! Phải biết rằng chuyện này, ta cần sự hỗ trợ của ngươi, ngươi có nguyện ý giúp ta hay không?”
“Ta?”Người này sẽ không tái đùa giỡn hắn đi?
Hồng Lẫm thấy hắn dịu đi tức giận, liền tiếp tục nói, “Đúng, ta muốn ngươi hỗ trợ, tìm lúc thích hợp hỏi ba ba ta cái này! Được không?”
Hỏi hoàng đế? Còn muốn hắn đi? Ác ma thái tử này choáng váng a?”Ta làm sao có thể?”
“Có thể đích! Ghé lỗ tai lại đây!”Hồng Lẫm ghé lỗ tai Tấn Nhã nói, “Ngươi chỉ cần......”
Nghe xong, Tấn Nhã kinh hãi, “Chỉ cần làm như vậy?”Không phải hắn đa nghi, chỉ là hỏi”Ba ba, gần đây ngươi cùng phụ thân ở chung cũng không tồi đi?”, “Ba ba, ngươi bình thường thích ăn cái gì?”Còn có”Ba ba, Hồng Lẫm thích cái gì?” Ba cái vẫn đề này mà cũng có thể đến nói??
“Không thành vấn đề!” Hồng Lẫm tin tưởng mười phần, “Nhất định có thể! Ba ba hiện tại khẳng định một mình ở ngự hoa viên, muốn đi phải thừa dịp phụ thân không ở cùng hỏi. Tiểu Nhã, ngươi giúp hay là không giúp?”
“......”Phải làm đủ tư cách “thái tử phi” không giúp chính là không có đạo lý đi, cho nên, “Ta giúp!!”