Khi Như Thương nói ra một câu cuối cùng, thì ánh mắt tự nhiên dần dần nguội lạnh.
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ hiện ra một tia độc ác, trong nháy mắt cảm thấy hoàn toàn thay đổi thành một người khác.
Quỷ Đồng khẽ run rẩy, theo bản năng lui về phía sau một bước, rồi chỉ vào Tần Như Thương há miệng, liền nói:
"Đúng là như vậy! Chính là cái vẻ mặt này! Ngày đó ở trong tháp, thời điểm ngươi và chủ nhân đánh ta, bộ dáng này của ngươi vô cùng dọa người!"
Như Thương cười khẽ, chợt nhớ tới một vấn đề, vì vậy hỏi hắn:
"Quỷ Đồng, trước kia trong Tháp Trấn Yêu đã từng có nữ nhân đi vào?"
Quỷ Đồng gật gật đầu——
"Có! Nữ nhân kia lại chuẩn bị rắn, mang theo một con rắn thật là lớn đi vào! Chẳng qua nó còn chưa kịp cắn ta, đã bị ta bẻ gảy cổ. Nữ nhân này cũng rất lợi hại, nhưng so với ngươi thật là kém xa."
Hắn vừa nói vừa duỗi chân của mình ra, tiếp tục nói:
"Ngươi có thể nhìn ra nhược điểm trên người ta, nàng thì không được. Ngón tay của ngươi tựa như dao găm, có thể cắm thẳng vào trong xương của ta, nàng cũng không được."
Như Thương nhẹ lắc đầu, không hỏi hắn chuyện trước kia nữa. Sau đó nhìn về phía vết thương trên chân hắn, không khỏi khen:
"Thương thế của ngươi lành thật nhanh! Lúc còn chưa rời khỏi sa mạc, ta đã phát hiện nó bắt đầu kết sẹo. Nhưng khớp xương không đau sao? Như thế nào không thấy ngươi kêu đau?"
Quỷ Đồng nghĩ nghĩ, dường như cũng cảm thấy kỳ quái, tiếp theo ở tại chỗ nhảy nhảy vài cái, lúc này mới đáp lời:
"Thật sự một chút cũng không đau! Có thể là khi còn trong sa mạc, chỗ mà Tiêu tiên sinh bôi thuốc cho ta đã nổi lên tác dụng."
Lúc ở sa mạc, xác thực Tiêu Phương từng thấy Quỷ Đồng có ngoại thương nghiêm trọng nên cho hắn bôi qua một loại thuốc bột. Nhưng Như Thương cũng không thừa nhận là thuốc kia lại có thể thần kỳ đến mức, chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy đã trị cho khối xương cốt lành lại.
Thứ kia chẳng qua chỉ là một loại thuốc có công hiệu trị đau nhức, giống như một loại của nhóm vận động viên ở thế kỷ hai mươi mốt sử dụng, có thể giảm đau trong khoảng thời gian ngắn, hơn nữa bảo đảm không ảnh hưởng đến trận đấu.
Ở trên đường đi hắn từng nói qua, bản thân chỉ cần dùng mũi ngửi một chút, là có thể biết được xung quanh có độc tồn tại hay không.
Mọi người tìm thấy một căn nhà để ở lại thoạt nhìn tương đối sạch sẽ, sau khi thu xếp hai người thật tốt, cô độc chứng một khắc cũng không đợi, liền đi ra ngoài chuẩn bị cởi ngựa trở lại thành Thục Đô.
Như Thương đứng ở cửa phòng nhìn, lại thấy Quỷ Đồng đang đuổi theo, có chút khó xử theo sát hắn nói:
"Chủ nhân, ta cũng không sợ cái gì dịch hay không dịch, hay là người ở đây chăm sóc Như Thương tỷ tỷ, ta đi vào thành nhìn xem sao!"
Cô độc chứng nghiêng đầu, dùng ánh mắt ném tới hướng hắn hỏi.
Quỷ Đồng có chút khó xử, gãi gãi đầu nói:
"Nếu không chủ nhân, ngươi bôi lên người Như Thương tỷ tỷ một chút máu, ta......"
"Ta tin tưởng ngươi!"
"Ta tin tưởng ngươi!"
Lời Quỷ Đồng vừa thốt xong, rốt cuộc nhận lấy một câu trả lời không hẹn mà cùng lúc của Tần Như Thương và cô độc chứng.
Hai người biết tâm tư hắn, Quỷ Đồng là sợ tính chất bản thân thích ăn thịt người đột nhiên phát tác, sẽ làm ra chuyện tổn thương đến Như Thương.
Nhưng chỉ một câu tin tưởng, lại khiến cho hắn kiên quyết gật đầu, cũng không nói thêm nữa, khom người xuống, nhìn về phía cô độc chứng nói:
"Chủ nhân bảo trọng!"
Đối phương gật đầu, lại nhìn nhìn như Thương, cũng không nói thêm gì, xoay người lên ngựa, thúc giục roi liền chạy đi về hướng ngược lại.
Trong sân chỉ còn lại hai người, Quỷ Đồng suy nghĩ một chút, trước tiên bước đến trong xe ngựa lấy xuống tấm thảm da hổ mà dọc theo đường đi Như Thương thường ôm đắp.
Hiện tại tuy rằng là giữa hè, nhưng trong người Như Thương có thương tích, thỉnh thoảng vẫn cảm thấy lạnh run.
Quỷ Đồng cẩn thận làm nàng thật cao hứng, cười nhận lấy tấm thảm, sau đó mở miệng nói:
"Quỷ Đồng, đúng là phải như vậy! Nếu là đồng bạn, là tốt người, bất cứ lúc nào cũng phải nghĩ đến đối phương, không thể chỉ lo lắng cho bản thân."
Thấy Quỷ Đồng rất nghiêm túc gật đầu, nàng lập tức xoay chuyển lời lại, tiếp tục nói:
"Nhưng nếu như là kẻ địch, muốn tổn thương ngươi và đồng bạn của ngươi, vậy thì không cần khách khí, sử dụng phương pháp trực tiếp nhất lấy đầu của hắn!"