"Tựa như Tiêu Phương! Thật ra thì hắn với Dược Vương cũng không khác nhau nhiều lắm, đều rất thần bí, rồi lại đều ở một nơi trong núi sâu, người bình thường không cách nào đi vào được. Nhưng Tiêu Phương vẫn bị một số người nhìn thấy, vì vậy một truyền mười, mười truyền trăm, từ từ liền trở thành một câu chuyện cũ hoặc có thể gọi là truyền thuyết. Thật ra cho tới bây giờ, hầu như người trong giang hồ cũng không biết công tử Tiêu Phương có phải thật sự tồn tại hay không, chẳng qua lưu truyền đã lâu, bọn họ thà rằng tin tưởng có một người như vậy."
"Tất nhiên!" Như Thương chuyển hướng lời nói: "Nói không ai nhìn thấy qua cũng không quá chính xác! Phải nói là Dược Vương và Tiêu Phương đều rất ít khi lộ diện thân phận thật sự trước mặt người ngoài. Ngươi xem, chúng ta ở Hách Thành mấy ngày, Tiêu Phương vẫn quang minh chánh đại đi trên đường, người đã gặp qua đếm không hết. Nhưng mà không có người nào biết hắn là ai! Ta nghĩ Dược Vương cũng có thể như thế!"
Cô Độc Chứng rất nghiêm túc lắng nghe lời của nàng, đợi nàng nói xong, liền lập tức hỏi lại:
"Vậy ngươi nói, Tiêu Phương có thể đã gặp qua Dược Vương hay không? Bằng không lấy cách làm người của hắn, làm sao có thể khẳng định Dược vương nhất định có khả năng cứu dân chúng thiên hạ như vậy?"
Hắn tiếp xúc với Tiêu Phương không nhiều lắm, cũng chỉ từ lúc rời khỏi Vương Cung Tây Dạ cho đến vài ngày ở Hách Thành. Nhưng nhận thấy Tiêu Phương là người làm việc chính trực, thái độ hòa nhã, hơn nữa tính tình trầm tĩnh, khác xa với người mồm miệng ăn nói xằng bậy.
Cho nên ở trong Thành Thục Đô, khi hắn nói việc có liên quan với Dược Vương và Dược Vương Cốc, Cô Độc Chứng lựa chọn tin tưởng và tiếp nhận toàn bộ.
"Ta không biết." Đối với câu hỏi của hắn đưa ra, Như Thương thành thật lắc đầu."Nói thật, trước kia ta căn bản không có nghe qua Dược Vương. Trong giang hồ cũng chưa từng nghe, ở chỗ Tiêu Phương cũng không có nghe tới. Cho nên ta không biết bọn họ có phải quen biết hay không, nhưng mà ta rất tin tưởng Tiêu Phương, nếu như hắn nói Dược Vương có thể cứu, vậy thì nhất định là có thể cứu!"