Mọi người đều đồng ý lời đề nghị này, nhưng Như Thương vừa đi tới bên cạnh mặt nước thì từ đáy lòng dâng lên một loại cảm giác thương tâm.
Tại sao nàng càng ngày càng cảm thấy hy vọng tìm được Dược Vương hết sức mong manh?
Không tìm được Dược Vương thì không cứu được Tiêu Phương, nếu như không cứu được Tiêu Phương, vậy thì những chuyện nàng đã làm có ý nghĩa gì?
Nàng nhìn về phía Cô Độc Chứng, vẻ mặt hắn vẫn là không biểu cảm, cứ đi thẳng giữa sông..
Như Thương đột nhiên cảm thấy mọi thứ bản thân làm đều là một sai lầm!
Nếu nàng không đi tìm những thứ gọi là đáp án và chân tướng, vậy có phải nàng và Tiêu Phương hai người có lẽ sẽ rất an nhàn mà sống ở Nhàn Nhã Sơn Trang hay không, sau đó cùng nhau đến Ẩn Nguyệt Lâu tiếp tục đi làm thêm vài cái nhiệm vụ nữa. Vừa có thể giải buồn, vừa có thể đổi lấy không ít thu nhập.
Đã thấy hối hận sao?
Không có khả năng đó!
Đây là số mạng Tần Như Thương nàng cần phải trải qua, ông trời ban cho gia tộc Tần thị bản lĩnh đặc thù, thì cũng đồng nghĩa sẽ vì gia tộc này bị nguyền cả đời khó có thể thoát khỏi.
Người Tần gia không chấp nhận một sai sót nhỏ, không cho phép lừa gạt, lại càng không cho phép đần độn u mê mà sai lầm cả một đời.
Nếu chuyện ở trong lòng sinh nghi, vậy thì nhất định phải đi điều tra rõ sự thật, dù cho bên trong sự thật có thối nát, cũng vẫn tốt hơn đến suốt cuộc đời vô tri vô thức.
Ba người bơi tới giữa sông, liếc mắt nhìn nhau một cái, không cần mở miệng, giống như nhiều lần hoạn nạn ăn ý đã làm cho đối phương hiểu rõ tâm ý lẫn nhau.
Vì vậy cùng nhau nín thở, đồng thời lặn xuống chìm vào trong nước.
Bọn họ dự định một mạch lặn về phía trước, muốn tìm hiểu chân tướng, ít nhất phải xuống đến đáy sông.
Mặc kệ dưới sông có cái gì, cũng chấp nhận thăm dò, đó là chuyện bọn họ phải làm.
Nhưng mà ai cũng không nghĩ tới, vào lúc bọn họ mới vừa lặn xuống còn chưa đến một thước, nữ nhân trước đó biến mất vô căn cứ không ngờ xuất hiện ở trước mắt.
Tình huống đột nhiên phát sinh này khiến mọi người đồng thời sửng sốt, nhưng vẫn theo bản năng cùng nhau ra tay, như nhau dò xét đến một chỗ, liều chết bắt lấy nữ nhân kia.
Chỉ có địa phương tập hợp rất lạnh và rất nóng, mới khả năng ở cùng một chỗ như vậy.
Hiện nay tuyết này xác nhận ý nghĩ của nàng là đúng, nhưng cũng làm cho vùng núi này càng thêm trở nên thần bí khó hiểu.
Có điều lúc này Như Thương lại thấy rất là thoải mái, thật ra rất nhiều chuyện nếu như đổi lại góc độ suy nghĩ, hẳn cũng không tính là quá khó để hiểu.
Tựa như địa phương lúc lạnh lúc nóng này, nếu dùng lý luận khoa học thế kỷ hai mươi mốt để giải thích, đó chính là một vùng núi bình thường vừa đúng lúc ở trong một vị trí địa lý vô cùng đặc biệt.
Trên địa cầu chắc chắn sẽ có rất nhiều hiện tượng thần bí xảy ra không biết được, nói thí dụ như Bermuda(), nói thí dụ như Nam Cực và Bắc Cực. (Người ta đã viết và nói rất nhiều về Tam giác Bermuda (hay còn được gọi là "Tam giác quỷ") do vô số những điều kỳ lạ xuất hiện ở nơi này, để biết rõ thêm các bạn có thể search gg)
Nếu như Dược Vương vừa khéo cũng hiểu rõ nơi này so với bên ngoài bất đồng, mà lựa chọn để làm nơi dừng chân của mình, cũng có thể nói là người thông minh.
Tuyết rơi rất lớn, bông tuyết từ khi bắt đầu một đóa một đóa đã biến thành từng mảnh từng mảnh, nhiệt độ không khí giảm xuống kịch liệt, giữa hè biến thành trời đông giá rét, khiến ba người vẫn mặc trang phục của mùa hè đã bắt đầu có chút lo lắng.
"Tiếp tục như vậy không phải là cách." Như Thương lời ngay nói thật, tiếp tục nói: "Dù không sợ lạnh, cũng không thể tiếp tục ở trong hoàn cảnh này quá lâu. Nếu như xác định trong vòng một ngày có thể rời khỏi cốc thì tốt, còn như không ra được, e rằng chúng ta chắc phải bị chết rét ở chỗ này. Hơn nữa…"
Nàng nói xong, rồi duỗi ngón tay chỉ hai bên đồi núi đứng thẳng cao vút, nói:
"Các ngươi xem! Trên núi đã hoàn toàn bị tuyết bao phủ, muốn leo đi ra đã khó càng thêm khó. Ta có thể dẫn mưa tới làm cho tuyết tan ra, thế nhưng ít nhất phải chắc chắn tuyết đã ngừng hẳn mới có thể thành công, bằng không, tuyết tan chảy lại gặp nước mưa sẽ cùng nhau kết hợp thành băng."
Lời của nàng có lý, Cô Độc Chứng hiểu đã đến lúc phải lựa chọn một cái.
Càng đi về phía trước, sợ là đường đúng.
"Xuống nước!" Chỉ trầm tư trong một thoáng, hắn liền đưa ra một cái quyết định táo bạo! "Ẩn núp vào trong nước, thứ nhất sẽ không bị lạnh, thứ hai cũng nhìn được ở dưới đó rốt cuộc là có cái gì."