Như Thương bắt được cánh tay trái, Cô Độc Chứng bắt được bên chân trái, Quỷ Đồng thì chặt chẽ túm lấy phần eo của nàng.
Tay vừa đưa lên, mọi người lập tức ý thức được đây căn bản không phải một người, hoặc là nói không phải là một người sống.
Người sống bắp thịt không thể nào vừa cứng lại còn không hoạt động như vậy, loại cứng rắn này cảm giác không phải giống đá như Quỷ Đồng, mà là quá trình sau khi người đã chết trở thành xác khô.
Như Thương cảm giác được nữ thi (xác chết nữ) này không có ý muốn trốn chạy, vì vậy bắt đầu nhìn lên mặt của nàng.
Nàng còn nhớ được rõ ràng bộ dáng nữ tử trên bức họa của Tiêu Phương, nói ra, nàng cũng không hy vọng nhìn thấy giống với nữ thi đang giữ.
Tiêu Phương chưa từng nói qua hiện giờ sư muội ở phương nào, nhưng nàng biết, nếu như nói với hắn sư muội đã chết, theo cách làm người của Tiêu Phương thì ngoài mặt sẽ không có phản ứng gì, nhưng trong lòng chắc chắn sẽ khó tránh khỏi khổ sở.
Cho nên, khi nhìn lên khuôn mặt nữ thi kia, thật ra Như Thương đang thầm cầu nguyện trong lòng. Nàng cầu nguyện là mình nhìn lầm, hoặc hoa văn rực rỡ ở bả vai có lẽ chỉ là trùng hợp.
Nhưng mà, có một số chuyện bao giờ cũng sẽ phát triển không được như mong đợi.
Tuy rằng nữ thi này đã biến khô, nhưng đã được giữ rất tốt, thậm chí tốt đến nỗi gương mặt vẫn trông như cũ rất sống động, có điều da dẻ nhìn thoáng qua có chút bị tàn phá, khiến người ta chỉ cần liếc mắt nhìn đến một cái, trong phút chốc sẽ mất hết hồn vía.
Nữ tử này cũng không xinh đẹp lắm, nhưng nàng rất thanh nhã, đến mức khiến người dù chỉ nhìn lâu vài lần, cũng sẽ tự cảm thấy là không đạo đức, không tôn trọng.
Như Thương để ý tới Quỷ Đồng khi nhìn đến được khuôn mặt, vốn tay đang nắm chặt phần eo liền buông ra, sau đó bơi về phía sau hai cái, có vẻ không biết làm sao.
Cô Độc Chứng đương nhiên cũng thấy được một bên mặt, nhưng vẻ mặt không có một chút dao động, ngược lại nhìn sang Tần Như Thương, rồi khẽ lắc đầu, trong mắt rõ ràng lộ ra một tia ý tứ hàm xúc.
Như Thương không có rảnh để ý đến hắn có phải đang so sánh chính mình với một người chết hay không, mà nàng đang lấy làm tiếc nuối thật sâu, vì nhận ra nữ tử trước mắt và người trong bức tranh kia quả thật là cùng một người,.
Mọi người đều đồng ý lời đề nghị này, nhưng Như Thương vừa đi tới bên cạnh mặt nước thì từ đáy lòng dâng lên một loại cảm giác thương tâm.
Tại sao nàng càng ngày càng cảm thấy hy vọng tìm được Dược Vương hết sức mong manh?
Không tìm được Dược Vương thì không cứu được Tiêu Phương, nếu như không cứu được Tiêu Phương, vậy thì những chuyện nàng đã làm có ý nghĩa gì?
Nàng nhìn về phía Cô Độc Chứng, vẻ mặt hắn vẫn là không biểu cảm, cứ đi thẳng giữa sông..
Như Thương đột nhiên cảm thấy mọi thứ bản thân làm đều là một sai lầm!
Nếu nàng không đi tìm những thứ gọi là đáp án và chân tướng, vậy có phải nàng và Tiêu Phương hai người có lẽ sẽ rất an nhàn mà sống ở Nhàn Nhã Sơn Trang hay không, sau đó cùng nhau đến Ẩn Nguyệt Lâu tiếp tục đi làm thêm vài cái nhiệm vụ nữa. Vừa có thể giải buồn, vừa có thể đổi lấy không ít thu nhập.
Đã thấy hối hận sao?
Không có khả năng đó!
Đây là số mạng Tần Như Thương nàng cần phải trải qua, ông trời ban cho gia tộc Tần thị bản lĩnh đặc thù, thì cũng đồng nghĩa sẽ vì gia tộc này bị nguyền cả đời khó có thể thoát khỏi.
Người Tần gia không chấp nhận một sai sót nhỏ, không cho phép lừa gạt, lại càng không cho phép đần độn u mê mà sai lầm cả một đời.
Nếu chuyện ở trong lòng sinh nghi, vậy thì nhất định phải đi điều tra rõ sự thật, dù cho bên trong sự thật có thối nát, cũng vẫn tốt hơn đến suốt cuộc đời vô tri vô thức.
Ba người bơi tới giữa sông, liếc mắt nhìn nhau một cái, không cần mở miệng, giống như nhiều lần hoạn nạn ăn ý đã làm cho đối phương hiểu rõ tâm ý lẫn nhau.
Vì vậy cùng nhau nín thở, đồng thời lặn xuống chìm vào trong nước.
Bọn họ dự định một mạch lặn về phía trước, muốn tìm hiểu chân tướng, ít nhất phải xuống đến đáy sông.
Mặc kệ dưới sông có cái gì, cũng chấp nhận thăm dò, đó là chuyện bọn họ phải làm.
Nhưng mà ai cũng không nghĩ tới, vào lúc bọn họ mới vừa lặn xuống còn chưa đến một thước, nữ nhân trước đó biến mất vô căn cứ không ngờ xuất hiện ở trước mắt.
Tình huống đột nhiên phát sinh này khiến mọi người đồng thời sửng sốt, nhưng vẫn theo bản năng cùng nhau ra tay, như nhau dò xét đến một chỗ, liều chết bắt lấy nữ nhân kia.