Thiêu hủy thi thể La Sính, người ở bên trong có đúng thật sự là được cứu hay không, đáp án này còn phải đợi bao lâu đây?
Đang suy nghĩ, chợt nghe trên đỉnh tường thành có tiếng người truyền đến, dường như đang gọi nàng.
Như Thương vội vàng lui về phía sau mấy bước, rồi ngẩng đầu nhìn lên, lúc này mới phát hiện ra thì ra là Quỷ Đồng đứng trên cổng lầu thành, đang vừa phất tay vừa hô to về phía nàng:
"Như Thương tỷ tỷ! Tình hình bệnh dịch đã giải trừ! Chủ nhân nói ngươi nếu muốn đi vào, bây giờ đã có thể rồi!"
Nàng sửng sốt, thuận miệng hỏi lại:
"Nhanh như vậy? Sao các ngươi khẳng định đã được loại trừ?"
Quỷ Đồng rất là hưng phấn trả lời nàng:
"Quá thần kỳ! Thi thể vừa đốt lên, tất cả những người bị chết đều hóa thành nước đặc, sau đó lại biến thành khói nhẹ vừa thổi liền giải tán. Có một số tứ chi của người nát vụn, miệng vết thương chỉ cần được khói của thi thể nữ nhân đẹp mắt thổi đến, thì lập tức khôi phục nguyên vẹn. Hiện tại thiêu hủy thi thể xong rồi, chủ nhân nói hắn khẳng định tình hình bệnh dịch trong thành đã được loại bỏ, ngươi có thể đi vào!"
Mắt Như Thương sáng lên, về kết quả thi thể La Sính có thể giải dịch độc, nàng đã làm qua rất nhiều loại giả thiết, nhưng không có loại nào giống như lời Quỷ Đồng nói.
Đúng thật là rất không hợp quy luật, thậm chí có chút thần thoại.
Nhưng mà suy nghĩ lại một chút, ba người bọn họ đi chuyến Dược Vương Cốc này, lại cảm giác như đã trải qua một đoạn thần thoại vậy?
Những việc trải qua với địa phương đủ loại kỳ quái, e rằng nói ra sẽ không có ai tin.
Thậm chí rất có thể vào nhiều năm sau, về tòa Dược Vương Cốc này, ngay cả mấy người bọn họ cũng sẽ cảm thấy chẳng qua là đã từng xuất hiện ở trong mộng lẫn nhau.
Đối với hiện tượng vượt quá mức bình thường, mọi người cũng không cách nào hiểu được kết quả của tình huống đó, có lẽ sẽ lựa chọn lãng quên.
Như Thương đưa mắt nhìn lại cửa thành lần nữa, tiếng va chạm ở bên trong vẫn như cũ không ngừng.
Đôi mày thanh tú khẽ nhíu, nàng biết sau khi loại bỏ tình hình bệnh dịch, kế tiếp điều quan trọng nhất chính là ổn định lòng người.
Từ nhỏ đến lớn, cuối cùng là cuồng loạn mạnh mẽ không khống chế được.
Vậy hẳn là dân chúng Thục Đô, Như Thương hiểu được, cho dù thiêu hủy xác, tình hình bệnh dịch cũng không thể nhanh chóng loại trừ.
Nhưng dân chúng là vì có hy vọng sống sót, cho nên khống chế không được vui sướng, tùy ý để cho tình cảm sôi trào.
Nàng đưa tay về phía cửa thành nhẹ nhàng ấn, khe hở bị đổ nước sắt này có thể được khôi phục dưới bàn tay của nàng.
Như Thương biết, cửa thành này không ngăn được Tiêu Phương, không ngăn được Cô Độc Chứng và Quỷ Đồng, tất nhiên cũng không ngăn được nàng.
Chỉ cần nàng muốn, nàng có thể ngay lập tức nhảy vọt lên, chỉ trong nháy mắt bản thân sẽ ở sau cánh cửa này.
Nhưng nàng không có dũng khí!
Đừng nói Tiêu Phương không có ở đây, coi như hắn có ở đây, khi gặp mặt câu nói đầu tiên phải nên nói gì đây?
Là kể khổ?
Là chất vấn?
Là tức giận trách móc?
Hay là... Vẫn cứ trầm mặc?
Giữa nàng và Tiêu Phương, cho tới bây giờ cũng chưa từng có ngăn cách như vậy. Giống như bằng hữu thắng người thân, nàng từ lâu đã xem hắn là một bộ phận của sinh mạng.
Ở Hách Thành nhẫn tâm đuổi hắn đi, lúc đó chẳng phải là để cho hắn có thể tiếp tục vân đạm phong thanh, lúc đó chẳng phải nghĩ bản thân là người trần tục sẽ ràng buộc hắn sao?
Nhưng cuối cùng hắn vẫn đến đây, tựa như lúc ở Vương Thành Tây Dạ, hắn nói với nàng: Cuối cùng vẫn là không yên lòng vì ngươi.
Đáy lòng Như Thương đang trỗi dậy đau nhức sâu xa, có một số việc trong giây phút này bắt đầu dao động.
Là đi theo Cô Độc Chứng trở lại hoàng cung Đông Thục, tiếp tục tìm kiếm Thầm Châu, hay là dứt khoát buông tha tất cả trở lại Tần Lĩnh?
Nếu như có một ngày Tiêu Phương thật sự hoàn toàn biến mất trong sinh mệnh của nàng, đời người như vậy, nàng có thể có dũng khí để tiếp tục đối mặt hay không?
Thì ra, trong lúc bất tri bất giác, nàng đối với Tiêu Phương không muốn xa rời đã sâu nặng như vậy!
......
Trong thành Thục đô, tiếng reo hò càng lúc càng lớn.
Thậm chí có người bắt đầu dùng vật nặng va đập cửa thành, ý định phá cửa đi ra.
Tần Như Thương không nhúc nhích, nàng biết cửa thành này bất kể như thế nào cũng sẽ không phá vỡ được.