Lời vừa ra khỏi miệng, Cô Độc Chứng đột nhiên nhìn về phía Quỷ Đồng vẫn đứng ở phía sau làm một động tác phất tay, rồi trầm giọng nói:
"Quỷ Đồng, mời nhị hoàng tử xuống ngựa! Ngoài ra, ta muốn xem chiến bào của hắn một chút!"
Dứt lời, chỉ nghe Quỷ Đồng một tiếng "Tuân lệnh", sau đó là một cơn gió mạnh vọt thẳng tới nhị hoàng tử.
Tốc độ quá nhanh, nhanh đến ai cũng không phản ứng được chuyện gì xảy ra.
Người ngồi ở trên lưng ngựa chỉ cảm thấy ngực mình căng thẳng, cùng lúc đó, chiến mã đang đứng vô cùng tốt đột nhiên như bị tảng đá lớn ngàn cân đụng vào, thét lên một tiếng đau đớn rồi té ngã trên mặt đất, tiếp theo miệng sùi bọt mép lập tức bỏ mạng.
Mà bản thân hắn theo đó rơi xuống mặt mặt, suốt quá trình cũng không có bị té ngã xuống.
Cái này vẫn còn chưa tính, cảm giác khác thường nơi ngực cũng gia tăng lên. Đến không phải là đau đớn, mà là một trận thoải mái.
Hắn vừa cúi đầu xuống, trước ngực bản thân một mảnh trọng giáp đã bị tháo gỡ.
Lúc này mới phản ứng được, có người đến cởi bỏ chiến giáp của bản thân, nhưng mà bóng dáng ở nơi nào vẫn còn chưa nhìn thấy được.
Kinh hoảng nhìn về phía Cô Độc Chứng ở nơi đó, chỉ nhận thấy đau nhức lúc nãy của bản thân là do hài tử có tướng mạo cổ quái, đang giơ lên mảnh trọng giáp đứng ở trước mặt Cô Độc Chứng, sau đó thật cung kính khom người xuống, lớn tiếng nói:
"Chủ nhân! Thứ người muốn Quỷ Đồng đã mang tới!"
Cô Độc Chứng vươn tay cầm lấy mảnh giáp, lại liếc mắt nhìn thoáng qua Hạo Vương đang tức giận đến mặt đỏ bừng bừng, cũng không nói thêm cái gì, chỉ ném thẳng mảnh chiến giáp trở về dưới chân của Hạo Vương.
Tần Như Thương lạnh nhạt nói:
"Ngươi xem! Ngay cả ngựa bản thân cưỡi với bộ chiến giáp đao thương bất nhập (dao chẻ súng bắn cũng không xi nhê, túm lại là không vũ khí nào tấn công được) mà ngươi cũng bảo vệ không xong, vậy ngươi có bản lãnh gì để áp giải chúng ta trở về Tây Dạ?"
Hạo Vương rất muốn phát tiết, rất muốn chặt ba người trước mặt làm trăm mảnh. Nhưng mà hắn biết, làm như vậy, kết quả nhất định là bản thân tự mình chuốc lấy đau khổ.
Hai phe chống đối lẫn nhau, nhất định sẽ có một bên trở thành tướng bại trận.
Như Thương dừng lại một chút, nội dung kế tiếp mới là trọng điểm:
"Ngươi nói rất đúng, nhất định Tây Dạ sẽ không chịu để yên như vậy. Một khi người và rắn của Tây Dạ cùng một lúc đánh tới cửa, đến lúc đó sợ là Đông Thục phải dẫm vào vết xe đổ hai mươi năm trước, muốn tránh thoát tai họa phải đưa một con tin khác đi qua! Haiz! Ngươi là nhị hoàng tử, nói vậy ngoại trừ thái tử hiện tại, người quan trọng nhất chỉ còn ngươi thôi? Cho nên, không cần quá nôn nóng, cơ hội đi Tây Dạ của ngươi rất lớn! Tây Dạ cảnh đẹp, còn có bão cát trong Tháp Đạt Lý cũng đang chờ đợi nghênh đón ngươi đến, trở về chuẩn bị cho tốt, người Tây Dạ cũng sắp đến rồi!"
Một câu sau cùng vừa nói xong, ý cười trên mặt nàng càng đậm.
Mặc dù rất đẹp, thậm chí đẹp đến nỗi sẽ làm người ta thất hồn lạc phách, nhưng mà nhị hoàng tử lại không có nửa điểm dũng khí để thưởng thức.
Loai xinh đẹp này với hắn mà nói chính là cây anh túc (thuốc phiện), đầu tiên là nghiện, sau đó sẽ mất mạng.
Đúng vậy, hắn rất sợ Tây Dạ, cũng giống như tất cả mọi người Đông Thục. Bởi vì hiểu biết đối với Tây Dạ rất ít, bởi vì Tây Dạ quá mức thần bí, cũng bởi vì Tây Dạ có thể giết người trong vô hình.
Hắn nhỏ hơn Cô Độc Chứng bảy tuổi, năm nay chỉ mới mười tám.
Người trước hắn, thái tử cũng chỉ lớn hơn hắn không tới ba tháng mà thôi, cho nên chuyện năm đó Cô Độc Chứng bị đưa đến Tây Dạ làm con tin, sau này những hoàng tử như bọn họ cũng không có kinh nghiệm trải qua.
Nhưng mà nghe nói thôi, cũng đã đủ khiến bọn họ sợ mất mật rồi. Sợ thì sợ, nhưng uy nghiêm trên mặt vẫn phải giữ nguyên.
Hắn cố gắng làm bản thân tỉnh táo lại, sau đó lại chỉ phía trước, quát to:
"Lớn mật! Ngươi đã không sợ, hiện tại bổn vương sẽ bắt các ngươi lại rồi nhanh chóng đưa trở về Tây Dạ?"
Lúc này hắn phô trương thân thế (phô trương tỏ ra mình có tài), lời nói ra một chút cũng không có thể ảnh hưởng đến ba người Tần Như Thương, ngược lại nàng còn khiêu khích ngoắc ngoắc ngón tay với hắn, sau đó nói:
"Có thể thử xem! Nhưng, ngươi cảm thấy ngươi có bản lãnh đó sao?"