Chỉ thấy phần trên cơ thể hắn ưỡn lên cao, nhưng lại lập tức đứng thẳng dậy, sau đó tích trữ sức lực, mạnh mẽ điều chỉnh phương hướng, đem đầu rắn trực tiếp thăm dò hướng cửa sổ.
Cùng lúc đó, cánh tay người điều khiển rắn vung về phía trước một cái, để cho A Thần theo cánh tay của hắn phá cửa sổ mà vào, đầu liền vọt đi vào thẳng hướng tới trong phòng.
Cô độc chứng thầm nghĩ không tốt, thân thể hơi khom, dáng vẻ như muốn đi theo vào cứu người.
Nhưng người vừa mới luồn lên, đã thấy gian phòng bên kia đột nhiên cũng có bóng người chợt lóe, động tác hết sức nhanh, chợt bổ nhào về phía trước, một phen liền bắt được đuôi của con rắn kia.
Thân rắn rất trơn, chỉ dùng tay bắt căn bản là phí công.
Người nọ cũng ý thức được điểm này, vì vậy trong lúc cánh tay đang tìm kiếm, thì từ trong ống tay áo lấy ra môt cây chủy thủ, vừa mạnh mẽ vừa chính xác liền cắm vào trong thân rắn.
Cô độc chứng sững sờ, thầm nghĩ sức lực người này thật khá. Đồng thời cũng thu lại thân thể, dự định nhìn xem tình huống trước, nên cũng không có tiếp tục xông tới.
Trang phục người đâm con rắn là hình dáng một tướng sĩ, mang theo khăn che mặt, nhìn không ra tuổi.
Nhưng là thân thủ phi phàm, hết sức tráng kiện.
A Thần không nghĩ tới mình lại đột nhiên bị tập kích, đau đớn khiến nó tạm thời bỏ qua mục tiêu phía trước, ngược lại xoay người bay tới tập kích trên người kẻ địch.
Người tới lại dồn sức, suy cho cùng vẫn chỉ là người bình thường, con rắn kia chẳng những cuộn người lên, còn nhắm vào ngay cánh tay hắn cắn xuống một ngụm.
Động tĩnh trong viện đánh thức chủ nhân trong phòng, chỉ thấy nữ tử áo trắng vội vã khoác lên áo ngoài đi tới hướng cửa sổ đã bị rắn nọ phá vỡ, đang chuẩn bị dò hỏi là người nào lỗ mãng như thế, nhưng sau đó mặt hướng về với tướng sĩ bị cắn trúng thì cực kỳ hoảng sợ.
Toàn bộ kinh ngạc của của nàng rơi vào trong mắt cô độc chứng, nhưng lại chỉ thấy được phần lưng người tướng sĩ đó, hắn không thấy rõ vẻ mặt đối phương.
Nhưng mà rất rõ ràng, nữ tử áo trắng xuất hiện mang đến cho hắn một trận khủng hoảng.
A Thần sau khi cắn người thì không có quấn vòng trên người của hắn nữa, mà ngược lại bò về bên chân chủ nhân.
Hắn nhìn thấy đó là một tên nam tử trung niên ngoài ba mươi tuổi, toàn thân trường sam màu tím, đôi tay thon dài so với bình thường xem ra có chút không cân đối.
Cái này cũng không tồi, đêm khuya hành thích mặc dù chuyện như vậy không tính là bình thường, nhưng cũng không phải là loại nghe rợn cả người.
Nhưng điều làm cô độc chứng cảm thấy kinh ngạc chính là, ở phía sau nam tử lại còn dẫn theo một con rắn xù xì lớn chừng bắp tay, dài khoảng vài trượng. ( trượng = thước, rắn gì mà dài kinh nhỉ)
Đầu rắn hình tam giác, đuôi rắn thu nhỏ khép lại, đó là tượng trưng cực độc.
Hắn đối với loại vật này quá quen thuộc, từ nhỏ đến lớn dường như mỗi ngày rắn đều sẽ xuất hiện trong cuộc sống của hắn.
Đặc biệt là loại này, hắn không gọi được tên chính xác, nhưng ở Tây Dạ mọi người đều kêu nó là "A Thần".
A Thần là rắn đặc biệt của Tây Dạ, hoặc có thể nói, đó là một loại sở trường mà Vương Hậu Tây Dạ am hiểu nhất.
Cô độc chứng không nghĩ tới sẽ thấy được A Thần ở vùng đất trong hoàng cung này, càng không có nghĩ tới chủ nhân sử dụng A Thần, lại là một nam tử mang dáng dấp Trung Nguyên.
Hắn có thể lý giải loại rắn này xuất hiện ở Tây Dạ, thậm chí nếu như có người nào ở Tây Dạ ngoài Vương Hậu ra có thể điều khiển rắn, hắn cũng sẽ không quá mức kinh ngạc.
Nhưng mà nếu như loại dị thuật này bị người Trung Nguyên nắm giữ, cái này thật là có chút kỳ quái.
Tuy rằng trong lòng kinh ngạc, nhưng tình huống trước mắt không cho phép hắn tiếp tục suy đoán.
Bởi vì nam tử điều khiển rắn hắn đang mang theo A Thần từng bước từng bước đi sâu vào hướng Cung Viện, mục tiêu dường như đi về phía một gian phòng ở giữa trước mặt.
Cô độc chứng biết, chỗ đó nhất định là nơi nữ tử áo trắng ở, nàng là chủ nhân, lẽ ra nên ở chính đường.
Một người một rắn dừng lại ở thềm đá cẩm thạch trước phòng, sau đó hai cánh tay bắt chéo giơ lên phía trước ngực, một đôi tay thon dài bắt đầu nhanh nhẹn chuyển động lại theo quy tắc, giống như nữ tử đang múa.
Nhưng cô độc chứng hiểu, đó không phải là nhảy múa, mà là một loại chỉ huy đối với A Thần.
Quả nhiên, người nọ vừa hành động, rắn lớn ở phía sau cũng liền có phản ứng.