Tướng sĩ vừa thấy thoát khỏi trói buộc, cũng bất chấp cánh tay bị rắn cắn trúng trong vòng nháy mắt đã mất đi tri giác, hấp tấp lảo đảo vọt lên mấy bước, rồi sau đó liền trèo tường đi ra.
Người điều khiển rắn thấy hành động đã thất bại, cũng không dám ở lâu, hắn hình như rất sợ bị nữ tử áo trắng nhìn thấy mặt của mình, vội vội vàng vàng liền thối lui đến chỗ tối.
Tuy nhiên lại vẫn không cam lòng, cổ tay khẽ đảo, lại sai khiến A Thần đang bị thương đuổi theo người chạy trốn, sau đó thân thể bản thân chợt lóe, thân hình nhoáng lên một cái, từ trong bóng đêm dần dần đi xa.
Thật ra thì nữ tử áo trắng căn bản là không có ý định muốn nhìn hắn, toàn bộ tinh thần của nàng đều tập trung vào nơi mà tướng sĩ đã bỏ chạy.
Thấy hắn chạy, đến nỗi nàng vội vã từ trong phòng đuổi tới, sau đó hướng về phía phương hướng người nọ chạy đi, lớn tiếng gọi:
"Đợi chút...! Ngươi chờ một chút!"
Nhưng mà người ta cố tình muốn chạy, đâu còn có thể để ý nàng gào thét.
Hơn nữa phía sau còn có một con rắn độc đang đuổi theo, gần như là cùng lúc thanh âm nữ tử vừa phát ra, người cũng đã trèo qua khỏi tường.
Cô độc chứng cũng không trong nom để ý đến nữ tử nữa, mặc kệ tên tướng sĩ kia có thân phận gì, hắn rốt cuộc vẫn là cứu vị Liên phi này một mạng. Hắn cảm thấy bản thân cần phải cùng đi theo qua nhìn một chút, khi cần thiết có thể ra tay cứu giúp.
Hắn biết, người bị A Thần cắn qua, trên đời này chỉ có hai loại phương pháp có thể cứu mạng.
Một là uống được cái loại canh thuốc dùng người làm ra của Tây Dạ, hai là đổ máu của hắn lên miệng vết thương.
Dĩ nhiên, hai loại này cũng không phải dễ dàng có được, hơn nữa cũng cần phải đúng lúc, nếu như qua nửa canh giờ, dù là thần tiên hạ phàm, cũng không cứu được người.
Khi hắn nhảy ra khỏi tường viện, tốc độ bò đi của con rắn khổng lồ đang rất nhanh đuổi theo tướng sĩ bị thương.
Thời điểm người nọ vừa quay đầu lại, con rắn đang há miệng to như bồn máu, ý định đem cả người hắn bắt đầu từ phần đầu nuốt vào trong bụng.
Tướng sĩ khiếp sợ, nghiêng ngả lảo đảo mà trốn tránh, tốc độ lại thua xa không bì kịp với A Thần......
Chỉ thấy phần trên cơ thể hắn ưỡn lên cao, nhưng lại lập tức đứng thẳng dậy, sau đó tích trữ sức lực, mạnh mẽ điều chỉnh phương hướng, đem đầu rắn trực tiếp thăm dò hướng cửa sổ.
Cùng lúc đó, cánh tay người điều khiển rắn vung về phía trước một cái, để cho A Thần theo cánh tay của hắn phá cửa sổ mà vào, đầu liền vọt đi vào thẳng hướng tới trong phòng.
Cô độc chứng thầm nghĩ không tốt, thân thể hơi khom, dáng vẻ như muốn đi theo vào cứu người.
Nhưng người vừa mới luồn lên, đã thấy gian phòng bên kia đột nhiên cũng có bóng người chợt lóe, động tác hết sức nhanh, chợt bổ nhào về phía trước, một phen liền bắt được đuôi của con rắn kia.
Thân rắn rất trơn, chỉ dùng tay bắt căn bản là phí công.
Người nọ cũng ý thức được điểm này, vì vậy trong lúc cánh tay đang tìm kiếm, thì từ trong ống tay áo lấy ra môt cây chủy thủ, vừa mạnh mẽ vừa chính xác liền cắm vào trong thân rắn.
Cô độc chứng sững sờ, thầm nghĩ sức lực người này thật khá. Đồng thời cũng thu lại thân thể, dự định nhìn xem tình huống trước, nên cũng không có tiếp tục xông tới.
Trang phục người đâm con rắn là hình dáng một tướng sĩ, mang theo khăn che mặt, nhìn không ra tuổi.
Nhưng là thân thủ phi phàm, hết sức tráng kiện.
A Thần không nghĩ tới mình lại đột nhiên bị tập kích, đau đớn khiến nó tạm thời bỏ qua mục tiêu phía trước, ngược lại xoay người bay tới tập kích trên người kẻ địch.
Người tới lại dồn sức, suy cho cùng vẫn chỉ là người bình thường, con rắn kia chẳng những cuộn người lên, còn nhắm vào ngay cánh tay hắn cắn xuống một ngụm.
Động tĩnh trong viện đánh thức chủ nhân trong phòng, chỉ thấy nữ tử áo trắng vội vã khoác lên áo ngoài đi tới hướng cửa sổ đã bị rắn nọ phá vỡ, đang chuẩn bị dò hỏi là người nào lỗ mãng như thế, nhưng sau đó mặt hướng về với tướng sĩ bị cắn trúng thì cực kỳ hoảng sợ.
Toàn bộ kinh ngạc của của nàng rơi vào trong mắt cô độc chứng, nhưng lại chỉ thấy được phần lưng người tướng sĩ đó, hắn không thấy rõ vẻ mặt đối phương.
Nhưng mà rất rõ ràng, nữ tử áo trắng xuất hiện mang đến cho hắn một trận khủng hoảng.
A Thần sau khi cắn người thì không có quấn vòng trên người của hắn nữa, mà ngược lại bò về bên chân chủ nhân.