Tựu như hiện tại, đang cùng Tần Như Thương bắt chuyện qua lại nhìn thấy cũng không nói gì, sau đó hắn liền chủ động mở miệng, nói rõ ý đồ của mình đến.
Chẳng qua lời nói ra cũng không dễ hiểu, hắn nói ——
"Thẩm mỗ lần này đến đây, thay mặt cho hai thân phận. Một là Ẩn Nguyệt các, một là hoàng tộc Đông Thục!"
Lời hắn nói Như Thương cũng không bất ngờ, nhưng lại hiểu được ý tứ trong này cũng không giống như bản thân suy nghĩ đơn giản như vậy.
Vạn Sự Thông này...... Xem ra không giống đến gây sự!
Đây là trực giác của nàng.
"Trước tiên nói một chút, ngươi thay mặt Ẩn Nguyệt các là có ý gì." Nàng nhàn nhạt mở miệng, cũng không mời đối phương ngồi, lại càng không phân phó Quỷ Đồng châm trà.
Tư thế kia tựa như Tam Đường Hội Thẩm, có chút nghiêm túc.
Vạn Sự Thông cũng không để ý việc này, chính là rất chăm chỉ trả lời câu hỏi Như Thương ——
"Trong các mới vừa tiếp nhận một vụ mua bán lớn, cái gọi là lớn, cũng không phải bởi vì tiền nhiều hơn, trên thực tế giá tiền cùng một người bình thường không khác nhau. Nhưng kim chủ tìm tới cửa lại là nhân vật thay mặt cho chí cao vô thượng nhất hoàng tộc Đông Thục, cho nên Các chủ không dám xem nhẹ, lại càng không dám không nhận."
Hắn lúc nói chuyện đã đứng thẳng người lên, không còn giữ nguyên động tác khom lưng hành lễ.
Biểu cảm trên mặt cũng không kiêu ngạo không siểm nịnh (không tự ti cũng không hóng hách), chẳng qua chỉ đang làm một việc trần thuật lại như bình thường, hoàn toàn không giống dáng vẻ đứng đối địch cùng người bên cạnh.
Như Thương biết, đây là biểu hiện trong lòng không thẹn.
Đối với điều mà hắn nói cái đó "Nhân vật thay mặt chí cao vô thượng nhất hoàng tộc Đông Thục ", đã hiểu rõ, đó là chỉ hoàng đế Đông Thục Quốc.
Xem ra, là hoàng đế Đông Thục bí mật phái người tìm tới Ẩn Nguyệt các rồi.
Hoàng đế tự mình ra tay, là có chuyện gì?
Giết người?
Lúc này, lời của Vạn Sự Thông lại tiếp tục, vừa khéo giải đáp nghi hoặc trong lòng nàng——
"Kim chủ tìm đến Ẩn Nguyệt các cũng không vì giết người, hắn chỉ là muốn xuyên qua trong các đến truyền lại với các ngươi một tin tức."
Lời vừa ra khỏi miệng, ở bên trong phòng bao gồm Quỷ Đồng ba người đều không lên tiếng, chỉ yên tĩnh nghe hắn tiếp tục nói.
Nhưng người đến thấy Như Thương gọi ra tên của mình, cũng chỉ nhìn thoáng qua chỗ nàng, sau đó ngây ngốc sững sờ, lại thêm hiện ra một tia mờ mịt.
Một hồi lâu, cư nhiên không để ý Như Thương, mà trực tiếp quay đầu lại hướng về phía cô độc chứng, rồi đơn giản thi lễ, nói:
"Vạn Sự Thông Thẩm Ngọc, vấn an hoàng tử Đông Thục!"
Trong lời nói, chỉ nói hoàng tử, cũng không nhắc đến thái tử, thật là có chút ý tứ.
Như Thương cười lạnh nhìn về phía đối phương, trong lời nói và việc làm của Vạn Sự Thông ở đây, nhưng lại ngửi ra được một chút mùi vị hoàng gia.
Bọn họ ở nơi này đúng là không tính bí mật gì, nhưng mà cũng không phải người người đều biết. Lại thêm người nọ là từ cửa chính được qua thông truyền rồi sau đó quang minh chính đại đến đây, vậy đã nói rõ hắn cũng không muốn lén lén lút lút, hoặc là nói, không cần thiết lén lén lút lút.
Cảm giác được có lạnh lẽo, xem xét từ bên cạnh mà đến, Vạn Sự Thông thầm hít một hơi, giống như cho mình thêm can đảm, sau đó mới lại chuyển hướng tới Tần Như Thương, nhìn nàng một cái, cũng đơn giản thi lễ, nói:
"A Thương cô nương! Ngưỡng mộ đã lâu!"
Nàng nhíu mày, nhưng không nói.
Hai chữ A Thương không xem như bí mật, nhưng người biết cũng không nhiều.
Bất quá nếu Thẩm Ngọc ở trong giang hồ được gọi là Vạn Sự Thông, vậy thì hắn biết cũng không coi như quá mức kỳ quái.
Cái gọi là Vạn Sự Thông, tên như ý nghĩa, ý tứ chính là mọi việc đều thông suốt am hiểu.
Người này trong chốn giang hồ có thể nói là một quyển Bách Khoa Toàn Thư, từ hai trăm năm trước, cho tới thời khắc bây giờ, không có hắn không biết cốt truyền, không có hắn lại càng không hiểu được lịch sử.
Bất kể là phía quan lại hay là dân gian, hầu như tất cả mọi chuyện đều rót vào trong đầu của hắn.
Dĩ nhiên cũng không phải là có hỏi thì có đáp, chuyện riêng tư quá mức hắn đương nhiên không biết, nhưng chỉ cần ngươi đưa ra được tiền, hắn chắc chắn ở trong kỳ hạn quy định trả lời đáp án đầu đuôi gốc ngọn!
Đây chính là bản lãnh của Vạn Sự Thông, cũng là nguyên nhân Ẩn Nguyệt các thu nạp hắn.
Vạn Sự Thông là một người thống khoái, mặc dù một thân ăn mặc xác thực có chút giống những hạng người bày quầy xem bói toán cố làm ra vẻ huyền bí ở trên đường, nhưng hắn gặp chuyện trước giờ không đông kéo tây kéo (ý lôi thôi dây dưa), có việc thì nói việc, nói xong thì lấy tiền đi.