Cô độc chứng giờ mới hiểu được vì sao nàng cười thành như vậy, hóa ra Ẩn Nguyệt các phái ra là cao thủ dùng độc, mà hắn lại bách độc bất xâm.
Thế nhưng như vậy cũng rất kỳ quái, chẳng lẽ Ẩn Nguyệt các phân ra nhiêm vụ cũng đều không có điều tra trước sao?
Coi như chuyện của hắn ít có người biết, nhưng chỉ cần có người chịu đi hỏi thăm, thì nhất định có thể đoán ra đại khái.
Đặc biệt là Tây Dạ!
Chỉ cần Ẩn Nguyệt các phái người đi Tây Dạ, tự nhiên là sẽ hiểu huynh đệ Hoắc gia không tạo được bất cứ uy hiếp gì đối với hắn và Quỷ Đồng.
Hắn nhìn về phía Như Thương, chỉ thấy bộ dáng kia vẫn là cười tít mắt, bất quá một khi hé miệng cũng là nói ra lời cùng hắn vừa rồi suy nghĩ giống nhau như đúc.
Chỉ là nàng thay đổi một góc độ khác——
"Ta đoán lão đầu nhi Các chủ phái người đi tìm hiểu, hẳn là ngươi đi." Lúc nàng nói chuyện nhìn về phía Vạn Sự Thông, "Chuyện mà Vạn Sự Thông dò la, không có ai lợi hại hơn so với ngươi."
Đối phương gật đầu, coi như thừa nhận.
Hắn đang trên đường đến Tấn Dương nhận được bồ câu truyền đến tin Các chủ, khi đó đã gặp qua Tiêu Phương, rồi mới cố ý giấu giếm lại chuyện mình biết.
Cô độc chứng giờ mới hiểu được, không phải là không tra, mà là tra rồi, nhưng Vạn Sự Thông chưa nói.
Vậy mới làm cho Ẩn Nguyệt các đưa ra quyết định sai lầm!
Nhưng kỳ thật bọn họ cũng không quá để tâm đối phương phái tới người nào, đối với cô độc chứng cũng tốt, Tần Như Thương cũng tốt, thậm chí là Quỷ Đồng cũng được, bọn họ thật đúng là không tin, có ai có thể thành công hoàn thành nhiệm vụ ám sát.
Bất kể là dùng cách gì, muốn giết chết bọn họ, so với lên trời còn khó hơn.
"Trong bốn người xuất sắc có huynh đệ Hoắc gia?" Như Thương lại hỏi.
Vạn Sự Thông gật đầu, đồng thời cũng không đợi đối phương hỏi nữa, chủ động mở miệng nói:
"Một người khác, là Mai Mai!"
Nghe lời ấy, Tần Như Thương mắt sáng lên, giống như Mai Mai người này mang đến cho nàng một loại vui mừng.
Nhưng lập tức lại cười khổ, tự nói:
"Không nghĩ tới, người tốt nhất đều ở bên trong."
"Cũng bởi vì như thế, ta không có cách nào đành đáp ứng tiếp nhận. Bởi vì ban đầu khi quyết định chọn ra bốn người xuất chúng, Các chủ đều giải đi một người thân nhất bên cạnh mỗi người chúng ta, dùng việc này ép buộc chúng ta vì trong các bán mạng. Ta bị hắn giữ lại ở trong tay, là muội muội ruột duy nhất."
Lời này nói xong phi thường chua sót, Như Thương nhìn ra được, hắn đối với người muội muội kia hết sức đau lòng.
Đây thật đúng là một chuyện làm không tốt, nàng không có ý định suy xét ngay nên giải quyết như thế nào, chỉ tiếp tục hỏi:
"Các chủ có biết ở cùng hắn còn có ta không?" Lúc nói chuyện chỉ hướng cô độc chứng, nàng vẫn còn chưa quen cái tên Chử Thiên Minh này lắm, cho nên dứt khoát dùng "Hắn" để thay mặt.
Vạn Sự Thông suy nghĩ một chút, đáp:
"Hẳn là không biết, nhưng mà có điều hoài nghi. Bản thân hắn ở giang hồ nhiều năm như vậy, sau khi nghe kim chủ hình dung các ngươi, ta cảm thấy được hoài nghi vẫn phải có. Loại chuyện sát thủ cắn trả người mình cũng đã từng có, huống chi đối phương là đương kim thái tử, Các chủ coi như muốn cự tuyệt, sợ là cũng không có lá gan đó."
Điểm này không cần Vạn Sự Thông nói, Như Thương đương nhiên cũng hiểu được.
Cùng hoàng tộc đối kháng là một chuyện ngu xuẩn cỡ nào, lão đầu thông minh đó làm sao có thể không hiểu.
"Tiếp nhận nhiệm vụ giết người là ai?" Lời này là cô độc chứng hỏi, cũng chỉ là hỏi một chút vậy thôi, về phần đối phương nói ra đáp án, vẫn còn phải để Như Thương phán đoán.
"Là huynh đệ Hoắc gia." Vạn Sự Thông biết chuyện này còn phải cùng Như Thương trao đổi, cho nên cũng chỉ liếc mắt nhìn cô độc chứng một cái, rồi lại nhìn chuyển sang Như Thương —— "Huynh đệ Hoắc thị đồng loạt ra tay, giết ba người các ngươi."
Lời này vừa nói ra, Như Thương"Xì" một cái rồi cười vui vẻ, hơn nữa càng cười càng quá mức.
Cho đến khi cô độc chứng lườm nàng một cái, Như Thương lúc này mới ngừng lại, sau đó nói:
"Phái huynh đệ Hoắc gia tốt a!" Như Thương nhún nhún vai, rồi nhìn về phía cô độc chứng —— "Huynh đệ Hoắc gia là cao thủ dùng độc, nghe đồn ngoài trăm dặm vẫn có thể đưa người vào chỗ chết. Hơn nữa bọn họ sử dụng rất nhiều độc dược đều khó giải, một khi trúng chiêu, hẳn phải chết không thể nghi ngờ."