Lúc ấy Như Thương đang ở trong lòng lẩm bẩm, rồi lại nhìn nhìn Mai Mai một bộ dáng ngây ngất, không khỏi muốn ghi lên bức tranh phía trước hai chữ: Hữu ái! (phát sinh yêu mến)
Bất quá lại nói tiếp, vấn đề của nàng vẫn không thể nào tháo gỡ được.
Tại sao ở trong đồi núi đặc biệt này lại có gấu đen, các loại chim quý hiếm và dã thú ẩn hiện, Mai Mai cũng không thể đưa ra được đáp án.
Nàng tiếp tục ngửa đầu cẩn thận nhìn lại, chỉ có thể thấy được xung quanh đỉnh núi hình nón, bởi vì lúc núi lửa bộc phát văng tung tóe ra ngoài nham thạch nóng chảy cùng mảnh vụn tùy ý rơi xuống đã nguội lạnh, không khí bốn phía vẫn phải bị ảnh hưởng của tâm trái đất, nóng bức đến khiến người cảm thấy hô hấp cũng có chút khó khăn.
Bất kể như thế nào, nếu còn có chim thú ẩn hiện, đã nói lên hoàn cảnh sinh thái nơi này cũng không có gặp phải mức độ phá hoại quá sâu.
Cổ nhân đối với định nghĩa ranh giới sự sống như thế cũng không phải hết sức chính xác, bọn họ gọi chỗ này là núi lửa chết, nhưng trên thực tế thời hạn hoạt động vừa mới hơn trăm năm mà thôi, sao có thể ghi lên một chữ chết đây?
Không phải chết, nhiều nhất cũng chỉ là "Hôn mê"!
Như Thương hiểu, hoàn cảnh như vậy, tùy thời đều có khả năng sẽ bởi vì vỏ quả đất đột nhiên thay đổi mà dẫn tới núi lửa lại phun trào.
Nàng cười khổ, chỉ vào vật thể núi lửa hình nón nói với hai người bên cạnh:
"Xem ra Các chủ vì khống chế bốn người các ngươi, thật đúng là tốn không ít tâm tư."
Vạn Sự Thông từ chối cho ý kiến, rất muốn phối hợp nàng nói lên đôi câu, nhưng là vừa mở miệng, lại cuối cùng không nói gì.
Người ta nói gần quê thì tình cảm thân thiết, nơi này không xem như quê hương, nhưng mà người thân ở tại đây.
Chỗ có người thân ở, thì coi như là nhà chứ?
Chỉ tiếc, muội muội của hắn và phụ thân Mai Mai rốt cuộc bị giam ở địa phương nào, bọn họ đến bây giờ cũng không thể biết.
"Nghe nói chỗ ở rất tốt......" Mai Mai nói nhỏ, cổ cùng với ánh mắt sâu kín chuyển động, đảo mắt nhìn xung quanh bốn phía núi lửa.
Ngựa cưỡi ở dưới giống như cảm giác được lòng dạ chủ nhân bất an, vừa đi theo vừa không ngừng chuyển động giẫm đạp.
Như Thương nhìn ra được đau khổ trong lòng hắn, nghe nói chỗ ở rất tốt, loại địa phương này làm sao có thể ở rất tốt.
Cho nên, khi đối mặt rất nhiều chuyện kiếp trước không cách nào hiểu hay tha thứ, đổi lại mặc khác nàng đã học được một loại góc độ để suy xét.
Suy xét rồi, có thể tiếp nhận, cũng sẽ chấp nhận.
Từ Thục Đô cho tới bây giờ, thật ra ý nghĩ của nàng rất đơn thuần.
Nàng chỉ muốn gặp Tiêu Phương, lần này sẽ không bao giờ đuổi hắn đi nữa.
Nàng muốn đi đâu, chỉ cần hắn nguyện ý đi theo, vậy hãy để hắn cùng đi......
......
Một nhóm hướng tới Xích Liệt Sơn, trải qua năm ngày bốn đêm.
Ba người ba ngựa thẳng vào nơi trung tâm vùng trũng, ở dưới chân tòa núi lửa chết đứng lại.
Lại nói, núi lửa này không tính là quá cao, Như Thương nhìn ra, từ dưới đi lên ngôi nhà độ cao nhiều nhất mười hai tầng.
Trước khi chuyển xuống hướng vùng trũng, nàng có nhìn tới chỗ miệng núi, đường kính rất rộng, rồi ở hai bên cũng dựng rất tốt, tương tự như loại thang mây gì đó, vừa nhìn đúng là do con người làm ra.
Dọc theo con đường này, sau khi tự tiến vào phạm vi Xích Liệt Sơn, bọn họ đã bắt đầu quan sát, phát hiện một tòa nhà vẽ cờ hiệu của Các chủ, nhưng khi nhìn tới nhìn lui, ngoại trừ nham thạch nóng chảy sau khi phun ra ngưng kết thành đồi núi, còn có động vật ở bên ngoài từ bốn phía thỉnh thoảng xẹt qua, căn bản không phát hiện bất kỳ dấu vết của tòa nhà.
Chỉ là những dã thú này lại cứ xuyên tới xuyên lui đều làm Như Thương hết sức kỳ quái.
Lúc này đứng lại, nàng vì vậy mới tò mò theo Mai Mai hỏi ——
"Loại địa phương này làm sao lại có động vật?"
Mai Mai lắc đầu một cái, nói thẳng:
"Đã hỏi rồi, ta không biết tại sao, chúng nó cũng không biết tại sao. Chỉ là vẫn luôn đều sinh hoạt ở nơi này, trong núi có cánh rừng, có thức ăn, nên chưa từng nghĩ đến phải rời khỏi."
Như Thương lau mồ hôi, đối với Mai Mai chuyện này đã hỏi ai, nàng nhịn xuống không hỏi ra miệng.
Mơ hồ nhớ được trên đường lúc đến có thấy một con gấu đen như hổ rình mồi nhìn bọn họ rất lâu, sau đó từ trong miệng Mai Mai cũng đã phát ra một vài tiếng vang kỳ quái.
Gấu đen kia cũng không có kéo tới hướng bọn họ, trái lại còn quơ quơ móng vuốt rồi tự mình quay đầu đi vào trong núi......