Không nói cái khác, chỉ riêng không khí nóng bức như vậy, ngay cả bọn họ cũng cảm thấy không thoải mái, huống chi là phụ thân của hắn.
Cổ nhân đúng là thành gia sớm sinh con cũng sớm, Mai Mai năm nay hai mươi, phụ thân của hắn rất có thể cũng chỉ ba mươi bảy, ba mươi tám, nhiều nhất là chỉ bốn mươi.
Nhưng là cổ nhân già cũng nhanh!
Tuổi tác con người là trải qua năm tháng lắng đọng cùng điều kiện cuộc sống, sau khi cải thiện từng chút từng chút có điểm tăng trưởng, tuy rằng thời cổ cũng có rất nhiều người được thọ qua trăm tuổi, nhưng đối với người bình thường mà nói, qua bốn mươi, đã liệt vào lão thái.
Năm mươi, hầu như cũng được xem là một điểm mấu chốt rồi.
Sáu mươi tuổi thì hoàn toàn là lão nhân, có thể ngửi được đến hơi thở tử vong.
Đừng nói là Mai Mai, coi như là nàng, ở trong hoàn cảnh này cũng không thể không đối với cái "Nghe nói" sinh ra chất vấn.
"Đừng hoảng hốt!" Như Thương vươn tay nắm thật chặt cổ tay Mai Mai, sau đó lại nhìn về phía Vạn Sự Thông đồng dạng mặt đầy lo lắng sốt ruột, nói: "Có từng tra được con tin cụ thể ở chỗ nào?"
Vạn Sự Thông lắc đầu:
"Không tra được, vô luận như thế nào cũng không tra được. Người âm thầm phái ra dọc đường đi theo Các chủ cũng không có tin tức, chắc là đã bị diệt khẩu."
Trong lòng Như Thương vặn một cái, theo dõi Các chủ, đúng thật là không quá dễ dàng làm được.
Mặc dù không có người thấy qua Các chủ tự mình ra tay, nhưng theo nàng trong mấy năm này tiếp xúc với lão đầu kia, không khó nhìn ra, võ công tu luyện của hắn cực cao.
Ngay cả Tiêu Phương cũng nói, trên giang hồ cái gì võ lâm minh chủ hoặc là đệ nhất cao thủ đều là kỹ năng giở trò hồ nháo, cao thủ chân chính làm sao có thể có hứng thú đi tranh cái chức suông đó!
"Mai Mai!" Nàng lắc lắc nắm tay Mai Mai, trầm giọng nói: "Giữ vững tinh thần, chuyện kế tiếp, muốn ngươi đi làm!"
Mai Mai tinh thần chấn động, nghiêm túc gật đầu, tựa như có thể đoán được Như Thương muốn hắn làm cái gì, chỉ thấy hắn một tay vừa nhấc, vươn thẳng hướng không trung, sau đó há miệng ra giống như lúc gặp phải con gấu đen kia, phát ra một trận tiếng kêu kỳ quái.
Lúc ấy Như Thương đang ở trong lòng lẩm bẩm, rồi lại nhìn nhìn Mai Mai một bộ dáng ngây ngất, không khỏi muốn ghi lên bức tranh phía trước hai chữ: Hữu ái! (phát sinh yêu mến)
Bất quá lại nói tiếp, vấn đề của nàng vẫn không thể nào tháo gỡ được.
Tại sao ở trong đồi núi đặc biệt này lại có gấu đen, các loại chim quý hiếm và dã thú ẩn hiện, Mai Mai cũng không thể đưa ra được đáp án.
Nàng tiếp tục ngửa đầu cẩn thận nhìn lại, chỉ có thể thấy được xung quanh đỉnh núi hình nón, bởi vì lúc núi lửa bộc phát văng tung tóe ra ngoài nham thạch nóng chảy cùng mảnh vụn tùy ý rơi xuống đã nguội lạnh, không khí bốn phía vẫn phải bị ảnh hưởng của tâm trái đất, nóng bức đến khiến người cảm thấy hô hấp cũng có chút khó khăn.
Bất kể như thế nào, nếu còn có chim thú ẩn hiện, đã nói lên hoàn cảnh sinh thái nơi này cũng không có gặp phải mức độ phá hoại quá sâu.
Cổ nhân đối với định nghĩa ranh giới sự sống như thế cũng không phải hết sức chính xác, bọn họ gọi chỗ này là núi lửa chết, nhưng trên thực tế thời hạn hoạt động vừa mới hơn trăm năm mà thôi, sao có thể ghi lên một chữ chết đây?
Không phải chết, nhiều nhất cũng chỉ là "Hôn mê"!
Như Thương hiểu, hoàn cảnh như vậy, tùy thời đều có khả năng sẽ bởi vì vỏ quả đất đột nhiên thay đổi mà dẫn tới núi lửa lại phun trào.
Nàng cười khổ, chỉ vào vật thể núi lửa hình nón nói với hai người bên cạnh:
"Xem ra Các chủ vì khống chế bốn người các ngươi, thật đúng là tốn không ít tâm tư."
Vạn Sự Thông từ chối cho ý kiến, rất muốn phối hợp nàng nói lên đôi câu, nhưng là vừa mở miệng, lại cuối cùng không nói gì.
Người ta nói gần quê thì tình cảm thân thiết, nơi này không xem như quê hương, nhưng mà người thân ở tại đây.
Chỗ có người thân ở, thì coi như là nhà chứ?
Chỉ tiếc, muội muội của hắn và phụ thân Mai Mai rốt cuộc bị giam ở địa phương nào, bọn họ đến bây giờ cũng không thể biết.
"Nghe nói chỗ ở rất tốt......" Mai Mai nói nhỏ, cổ cùng với ánh mắt sâu kín chuyển động, đảo mắt nhìn xung quanh bốn phía núi lửa.
Ngựa cưỡi ở dưới giống như cảm giác được lòng dạ chủ nhân bất an, vừa đi theo vừa không ngừng chuyển động giẫm đạp.
Như Thương nhìn ra được đau khổ trong lòng hắn, nghe nói chỗ ở rất tốt, loại địa phương này làm sao có thể ở rất tốt.