Qua thời gian này, không thể ngăn cản hiện tượng bị đè nén nữa. Nhưng cũng may, nửa giờ, đủ để bọn họ chạy đi rất xa, ảo đảm sinh mạng an toàn!
Có thể cảm thấy người sau lưng thở phào nhẹ nhõm, Vạn Sự Thông cũng yên lòng theo.
Tiếp tục nhìn về phía trước, có thể nhìn thấy bóng dáng người thân rõ ràng.
Hai con gấu đen to lớn đang cố ý chờ bọn họ, không có dốc hết tốc độ tiến về phía trước.
Lúc này Mai Mai cũng mở miệng, rống to về phía trước.
Vạn Sự Thông có lúc hết sức không hiểu, Mai Mai mới nhìn qua như một nữ tử, làm sao có thể phát ra âm thanh đất rung núi chuyển giống gấu đen kia như vậy.
Nhưng chuyện trong thế gian không thể hiểu rất nhiều, bên cạnh cũng đã có hai vị tài ba dị sĩ, đặc biệt là Tần Như Thương, có nàng ở đây, còn có chuyện gì có thể kinh người hơn đây!
Mai Mai vừa hô, hai con gấu đen lập tức ngừng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía bọn họ.
Ba người đến phụ cận, Như Thương từ trên lưng Vạn Sự Thông trượt xuống, cũng không có thu pháp, cứ để như nước mưa bình thường tự nhiên tiếp tục rơi xuống.
Hai con gấu đen sớm đã bị nước mưa xối vào lông ướt đẫm, toàn thân hai người trên lưng cũng đẫm ướt.
Vạn Sự Thông và Mai Mai chạy nhanh đến trước chia ra đi đỡ người thân của mình, đều tự mình kiểm tra một phen, trừ bỏ hôn mê ra không thấy gì khác, lúc này mới yên lòng.
Như Thương rất thích hai con gấu này, từ nhỏ bản thân nàng đã yêu thích loại sinh vật gấu trời sinh có linh tính này, cho nên mặc dù bản thân là cao thủ nhất đẳng trong bộ quốc phòng, tất cả đồ chơi trưng bày trong phòng ngủ nàng lớn nhỏ ngẫu nhiên toàn là gấu bông.
Lúc này hai con gấu đen sống động ngoan ngoãn đứng ở phía trước, đặc biệt vì mắc mưa mà còn trung thành bảo hộ người trên lưng, nàng rất cố gắng khống chế mình mới có thể dừng lại không phóng lên trước.
"Gấu đen có thể mang được một, hai người sao?" Rất nhanh thu hồi ý định, Như Thương vội vàng hỏi Mai Mai.
Mai Mai gật đầu:
"Có thể!"
Nằm sấp ổn định ở sau lưng hắn, Như Thương giơ cánh tay lên lần nữa. Tia sáng đỏ từ trong mắt lại xuất hiện, bầu trời mưa rơi đã nhỏ dần, bắt đầu trút xuống như thác. Có mưa lẫn vào, nhiệt độ nham thạch nóng chảy của núi lửa phun trào có phần giảm xuống.
Nhưng thủy chung chỉ trị phần ngọn không trị được gốc, giải được sức nóng nhất thời, nhưng không thay đổi được sự thực của Xích Liệt Sơn.
Như Thương chỉ thầm than bản lãnh của mình không chung đường với lửa núi này!
Dị năng của bốn tỷ muội trong bộ quốc phòng, có một người dựa vào nguyệt chi tinh hoa, có thể tự do dễ dàng xoay chuyển băng hỏa, nếu đổi ngược là nàng ấy đến núi lửa này, hành động so với mình nhất định thoải mái hơn nhiều.
Khinh công của Vạn Sự Thông và Mai Mai vô cùng tốt, lại thêm nham thạch nóng chảy đuổi theo ở phía sau, tốc độ lao về phía trước còn nhanh hơn gió.
Mắt nhìn thấy đã sắp đuổi kịp hai con gấu đen lớn mang theo con tin chạy ở trước mặt, hai người đồng thời thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Tuy rằng chuyến đi này hung hiểm, nhưng cũng may giải cứu được người thân.
Từ nay về sau bọn họ không còn bị Ẩn Nguyệt Các khống chế nữa, tất cả tùy ý mình rồi.
À, không!
Phải nói, tất cả nghe theo Tần Như Thương.
Khác nhau chính là, đi theo Ẩn Nguyệt Các không phải là điều bọn họ muốn. Nhưng đi theo Tần Như Thương chính là cam tâm tình nguyện.
Lúc này, động tĩnh phía Xích Liệt Sơn đã giảm một chút. Như Thương quay đầu lại, thấy miệng núi đã không còn tuôn nham thạch ra ngoài.
Núi lửa cũng từng chút trở lại yên tĩnh, mặc dù không khí vẫn còn nóng bỏng, nhưng cũng không như trước nữa.
Nàng biết, núi lửa đã đình chỉ phun trào!
Dĩ nhiên, cũng không phải hoàn toàn kết thúc!
Núi lửa trăm năm không chuyển động, đang hồi phục lại, có lẽ là vì bên trong bị đổ vào quá nhiều nước, đối với nham thạch nóng chảy ngoài đất sinh ra mức độ áp chế nhất định, cho nên mới gián đoạn nữa đường.
Như Thương dùng khái niệm thời gian của kiếp trước tính toán, lúc này dừng lại nhiều nhất cũng kiên trì chừng nửa giờ đồng hồ.