"Tốt lắm!" Nàng hít một hơi, chỉ vào con tin hôn mê bất tỉnh nói: "Các ngươi hãy tự mang theo người thân của mình chạy thoát thân trước! Trực tiếp chạy đến một nơi an toàn gần nhất, tiếp theo ở nơi đó chờ ta! Mau!"
Lời kia vừa thốt ra, người từ bên cạnh đồng thời sửng sốt.
Vạn Sự Thông thuận miệng liền nói:
"Có ý tứ gì?"
Mai Mai cũng tiếp lời hỏi:
"Vậy còn ngươi?"
Như Thương khoát tay ngăn lại, xoay người lại chỉ vào Xích Liệt Sơn phía sau, nói:
"Có chuyện ta vừa mới nhớ ra! Trên người chủ nhân Ẩn Nguyệt Các có món đồ, ta nhất định phải nắm trong tay!"
Lời này khiến cho hai người sững sờ, vẫn là Vạn Sự Thông có phản ứng trước nhất, vì vậy dò hỏi, nói:
"Cô nương nói là... Sát thủ lệnh?"
Mai Mai cũng rùng mình theo:
"Chính là khối sát thủ lệnh có thể ra lệnh cho Ẩn Nguyệt Các?"
Như Thương gật đầu, đồng thời nói:
"Nghe đâu Ẩn Nguyệt Các mấy đời truyền ra, tất cả mọi người đều nhất định phải chấp hành theo người có khối sát thủ lệnh kia. Mặc kệ là nguyên lão trong các hay là giang hồ hiệp sĩ, nhận lệnh không nhận người! Bất kể là ai, chỉ cần nắm giữ sát thủ lệnh, là có thể trở thành chủ nhân Ẩn Nguyệt Các! Ngược lại, coi như là ngươi được Các chủ tự mình truyền vị, nếu không có vật kia, cũng sẽ không có người nghe lệnh của ngươi!"
"Nhưng sao tìm được!" Mai Mai nóng nảy, cũng quay lại nhìn phía sau.
Lúc này tuy rằng nham thạch nóng chảy không còn cuồn cuộn mà đến nữa, nhưng đã trải đầy khắp nơi trong núi, ngay cả đi bộ cũng phải đi rất cẩn thận.
"A Thương không phải là ngươi muốn trở về lục lọi thi thể của lão đầu tử kia chứ?" Mai Mai gấp đến độ dậm chân. "Ngươi nhìn xem tình huống lúc này, lệnh bài gì đó còn không bị hoả táng rồi! Thi thể lão đầu tử kia sợ là cũng tìm không được!"
Vạn Sự Thông lại vào lúc này tiếp lời, nói:
"Sát thủ lệnh là vàng ròng, không sợ..."
"Vàng không sợ, nhưng A Thương sợ!" Mai Mai không cho hắn nói hết liền cắt lời, sau đó một phen kéo lấy cánh tay Như Thương, dứt khoát tỏ ra vô lại nói tiếp. "Ta mặc kệ, dù sao ta cũng không để cho ngươi đi! Nói không cho thì nhất định sẽ không cho!"
Qua thời gian này, không thể ngăn cản hiện tượng bị đè nén nữa. Nhưng cũng may, nửa giờ, đủ để bọn họ chạy đi rất xa, ảo đảm sinh mạng an toàn!
Có thể cảm thấy người sau lưng thở phào nhẹ nhõm, Vạn Sự Thông cũng yên lòng theo.
Tiếp tục nhìn về phía trước, có thể nhìn thấy bóng dáng người thân rõ ràng.
Hai con gấu đen to lớn đang cố ý chờ bọn họ, không có dốc hết tốc độ tiến về phía trước.
Lúc này Mai Mai cũng mở miệng, rống to về phía trước.
Vạn Sự Thông có lúc hết sức không hiểu, Mai Mai mới nhìn qua như một nữ tử, làm sao có thể phát ra âm thanh đất rung núi chuyển giống gấu đen kia như vậy.
Nhưng chuyện trong thế gian không thể hiểu rất nhiều, bên cạnh cũng đã có hai vị tài ba dị sĩ, đặc biệt là Tần Như Thương, có nàng ở đây, còn có chuyện gì có thể kinh người hơn đây!
Mai Mai vừa hô, hai con gấu đen lập tức ngừng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía bọn họ.
Ba người đến phụ cận, Như Thương từ trên lưng Vạn Sự Thông trượt xuống, cũng không có thu pháp, cứ để như nước mưa bình thường tự nhiên tiếp tục rơi xuống.
Hai con gấu đen sớm đã bị nước mưa xối vào lông ướt đẫm, toàn thân hai người trên lưng cũng đẫm ướt.
Vạn Sự Thông và Mai Mai chạy nhanh đến trước chia ra đi đỡ người thân của mình, đều tự mình kiểm tra một phen, trừ bỏ hôn mê ra không thấy gì khác, lúc này mới yên lòng.
Như Thương rất thích hai con gấu này, từ nhỏ bản thân nàng đã yêu thích loại sinh vật gấu trời sinh có linh tính này, cho nên mặc dù bản thân là cao thủ nhất đẳng trong bộ quốc phòng, tất cả đồ chơi trưng bày trong phòng ngủ nàng lớn nhỏ ngẫu nhiên toàn là gấu bông.
Lúc này hai con gấu đen sống động ngoan ngoãn đứng ở phía trước, đặc biệt vì mắc mưa mà còn trung thành bảo hộ người trên lưng, nàng rất cố gắng khống chế mình mới có thể dừng lại không phóng lên trước.
"Gấu đen có thể mang được một, hai người sao?" Rất nhanh thu hồi ý định, Như Thương vội vàng hỏi Mai Mai.
Mai Mai gật đầu:
"Có thể!"