Như Thương biết giữa Mai Mai và động vật cảm tình rất sâu, hơn nữa những con chim nhỏ chết đi quả thật cũng mang đến cho nàng khiếp sợ không nhỏ.
Nhưng mà bây giờ không phải là lúc, nếu bọn họ quá mức xung động, rất dễ dàng ở trên mặt sông này sẽ động thủ cùng người Tây Dạ.
Hiện tại ngoại trừ hai người chèo thuyền cùng hắc y nhân và Liên Nhi ra, không biết trên thuyền kia còn có những người nào, nếu trong khoang thuyền còn có người khác, hoặc là thật sự chất đầy một đống rắn, vậy thì không phải dễ đối phó.
Nếu là một mình nàng dĩ nhiên không sợ, cộng thêm Vạn Sự Thông hay Mai Mai cũng không có vấn đề, thậm chí có khi Mai Mai còn có thể miễn cưỡng trao đổi cùng những con rắn kia.
Nhưng trước mắt trên thuyền cũng không chỉ có ba người bọn họ, trừ đi người chèo thuyền không nói, ngoài ra còn có hai người nhà một chút năng lực chiến đấu cũng không có.
Dưới tình huống như thế, một khi động thủ, thua thiệt tám chín phần mười chính là bọn họ bên này.
"Trước không nên đi!" Nàng khuyên ngăn Mai Mai, sau đó cũng đứng lên, lôi kéo hắn liền đi tới bên ngoài khoang thuyền.
Mai Mai không hiểu, gấp giọng hỏi:
"A Thương người đây là muốn làm cái gì?"
Như Thương nhìn hắn lắc lắc tay, giơ ngón trỏ che bờ môi ý bảo hắn đừng lên tiếng, rồi ngẩng đầu lên, thấy Vạn Sự Thông đã đi đến bên này.
"Cô nương." Vạn Sự Thông nhìn về phía Như Thương gật gật đầu, lại liếc mắt nhìn Mai Mai ở bên cạnh nàng, tự động quay đầu đi chỗ khác, phớt lờ không nhìn hắn.
Mai Mai cũng liếc hắn một cái, không muốn nhiều lời.
Như Thương chẳng quan tâm đi để ý tới kì quái giữa hai người, nàng gọi Vạn Sự Thông chính là muốn đứng cùng nhau ở mép ven thuyền, sau đó hất cằm về phía con thuyền kia, nhẹ giọng nói:
"Đừng lên tiếng, cẩn thận nhìn xem!"
Khi nói lời này, nam tử áo đen trên thuyền đối diện tựa hồ cũng đang nhìn đến bên này.
Nhưng mà cái mũ áo choàng phía sau hắn quá lớn, hầu như đã hoàn toàn ngăn trở ánh mắt, khiến cho bọn họ phân biệt không rõ đối phương rốt cuộc là nhìn về phía nơi nào.
Nhưng thân thể đã xoay trở về, lúc này đi vào là không nghi ngờ.
Như Thương mắt sáng lên, vội vàng bắt lấy Mai Mai nói:
"Đi dò thám tin tức đi!" Lúc nói chuyện vươn tay chỉ đàn chim trên không, "Ta muốn biết có bao nhiêu người trên thuyền kia, họ mang theo những thứ gì. Chủ yếu nhất..." Nàng dừng một chút, lại nói: "Chủ yếu nhất, nơi đó có rắn hay không!"
Mai Mai là người thông minh, Như Thương giải thích tuy rằng cũng không toàn diện, nhưng mà trên cơ bản cũng có thể hiểu được đại khái.
Hơn nữa chi tiết sự tình hắn cũng không muốn hỏi, nếu như đã quyết định đi theo nàng, vậy thì không cần dò hỏi quá nhiều.
Tóm lại, nàng nói thế nào, bọn họ làm thế đó là được.
Vì vậy, nghe xong lời nói của Như Thương, lập tức quay người ra khỏi khoang thuyền.
Như Thương chỉ nghe thấy chim hót dường như cách mình càng gần hơn cũng càng thấp hơn, nàng hiểu được, đó không phải tiếng kêu chim chóc phát ra, mà là Mai Mai.
Không lâu lắm, Mai Mai quay trở về đi vào, vội vã đi tới phía trước cửa sổ, lại chỉ một ngón tay, nói:
"Đi rồi!"
Theo ngón tay hắn, Như Thương nhìn thấy một con họa mi giống như vô hình bay tới chiếc thuyền kia.
Lúc này toàn bộ sương mù phân tán ra, ánh nắng sớm nở rộ trong suốt chiếu xuống mặt sông, phản xạ ra ngoài ánh sáng mây mờ trông rất đẹp mắt.
Nếu như ngay lúc này nhìn tới mặt nước, thậm chí sẽ cảm thấy có chút chói mắt.
Hơn nữa trên bầu trời họa mi bay vòng quanh, dù cho ai cũng sẽ cảm giác đây là một cảnh tượng thanh nhã tuyệt đẹp.
Nhưng mà có người lại không phải vậy, chỉ thấy con họa mi kia mới vừa lượn không tới hai vòng ở đối diện trên thuyền, hắc y nhân đứng ở đầu thuyền đột nhiên một tay vừa nhấc—
Chỉ nghe một âm thanh "Bá" vang lên, đồng thời một đường sáng xanh phóng thẳng tới họa mi ở không trung.
Đáng thương những con chim nhỏ kia trước đó một giây vẫn còn đang sôi nổi kêu hót, một giây kế tiếp liền ngã vào con sông lớn bị sóng nước đột kích không còn tung tích bóng dáng.
Mai Mai kinh hãi, như muốn lao đến để nhìn chuyện gì xảy ra, lại bị Như Thương một phát bắt được cánh tay áp chế thanh âm mà quát:
"Ngươi làm gì đó?"
Mai Mai có chút gấp gấp, dậm chân, đáp:
"Tất nhiên là đi nhìn xem quái vật không sợ nóng chơi trò lừa bịp gì! Dù sao tiểu họa mi cũng không thể chết vô ích!"