Sở dĩ phán đoán hắn là nam tử, hoàn toàn là bởi vì Như Thương tinh mắt thấy được hầu kết ở cần cổ hắn.
Lúc này người nọ đang khoanh tay ôm ngực, cùng đối diện ngay mặt với bên mình.
Mai Mai đụng đụng một bên Như Thương, nhỏ giọng nói:
"Vừa rồi hắn dùng cái gì đánh chết họa mi?"
Câu hỏi này cũng làm cho Vạn Sự Thông hứng thú, liền quay đầu nhìn về phía Như Thương bên cạnh, nhưng cũng không dám nhìn mặt của nàng.
"Lá cây." Nàng nhếch khóe môi nhẹ giọng nói: "Ca khúc kia cũng là dùng lá cây thổi ra đấy! Ở Tây Dạ, có một tốp nhỏ người rất là giỏi trò nghệ thuật đó."
Nói xong hết lời, ánh mắt Như Thương không nhìn đến hắc y nhân nữa, mà chuyển sang Liên Nhi.
Ánh mắt của nữ hài không nhìn thấy, cho nên khi hắc y nhân xoay người thì ôm vai nàng.
Lúc này, trên mặt Liên Nhi mang theo nụ cười thản nhiên, sắc mặt hơi trắng, nhưng người thoạt nhìn coi như là khỏe mạnh, ít nhất so với lúc trước bị khoét mắt thì tốt hơn rất nhiều.
Xem ra, hắc y nhân kia đối với Liên Nhi không tệ. Ít nhất nàng nhìn thấy cũng không hề giống một đầy tớ, mặc vật liệu may mặc tất cả đều là thượng phẩm.
Hai người đối mặt cứ như vậy nhìn nhau, ai cũng không lên tiếng.
Mai Mai lại không dám gọi chim bay đi dò xét hư thật, chỉ có thể thành thật mà đứng, đồng thời cũng cảnh giác chú ý đường đi của đối phương.
Vạn Sự Thông cũng như vậy!
Tư thế hai người đều vận chuyển bảo vệ Như Thương, dù lòng dạ biết rõ công phu đối phương nếu so với mình còn tốt hơn nhiều.
Như Thương chú ý tới trong tay Liên Nhi cầm một cành liễu, từng chút từng chút đung đưa, có lẽ là vì chơi thật khá.
Lúc này thân thuyền dao động, nữ hài đứng không vững, cành liễu trong tay lập tức rơi xuống trong dòng nước, thân thể nho nhỏ cũng theo đó lắc lư hai cái, mắt nhìn thấy như sắp ngã xuống thuyền.
Lúc này, hắc y nhân vội vàng ra tay, chặn ngang vùng eo nữ hài, vững vàng đỡ lấy trở về.
Liên Nhi chưa tỉnh hồn, hiển nhiên là có chút hoảng sợ.
Hắc y nhân vuốt ve tóc của nàng, giống như hỏi câu gì, chỉ thấy Liên Nhi khẽ lắc đầu, lúc này mới lại đứng thẳng, bộ dáng giống như là yên tâm.
Như Thương chợt cảm thấy hắc y nhân kia hình như là có chút sợ Liên Nhi!
Cho dù không phải sợ, chắc cũng là có điều kiêng kỵ.
Như Thương biết giữa Mai Mai và động vật cảm tình rất sâu, hơn nữa những con chim nhỏ chết đi quả thật cũng mang đến cho nàng khiếp sợ không nhỏ.
Nhưng mà bây giờ không phải là lúc, nếu bọn họ quá mức xung động, rất dễ dàng ở trên mặt sông này sẽ động thủ cùng người Tây Dạ.
Hiện tại ngoại trừ hai người chèo thuyền cùng hắc y nhân và Liên Nhi ra, không biết trên thuyền kia còn có những người nào, nếu trong khoang thuyền còn có người khác, hoặc là thật sự chất đầy một đống rắn, vậy thì không phải dễ đối phó.
Nếu là một mình nàng dĩ nhiên không sợ, cộng thêm Vạn Sự Thông hay Mai Mai cũng không có vấn đề, thậm chí có khi Mai Mai còn có thể miễn cưỡng trao đổi cùng những con rắn kia.
Nhưng trước mắt trên thuyền cũng không chỉ có ba người bọn họ, trừ đi người chèo thuyền không nói, ngoài ra còn có hai người nhà một chút năng lực chiến đấu cũng không có.
Dưới tình huống như thế, một khi động thủ, thua thiệt tám chín phần mười chính là bọn họ bên này.
"Trước không nên đi!" Nàng khuyên ngăn Mai Mai, sau đó cũng đứng lên, lôi kéo hắn liền đi tới bên ngoài khoang thuyền.
Mai Mai không hiểu, gấp giọng hỏi:
"A Thương người đây là muốn làm cái gì?"
Như Thương nhìn hắn lắc lắc tay, giơ ngón trỏ che bờ môi ý bảo hắn đừng lên tiếng, rồi ngẩng đầu lên, thấy Vạn Sự Thông đã đi đến bên này.
"Cô nương." Vạn Sự Thông nhìn về phía Như Thương gật gật đầu, lại liếc mắt nhìn Mai Mai ở bên cạnh nàng, tự động quay đầu đi chỗ khác, phớt lờ không nhìn hắn.
Mai Mai cũng liếc hắn một cái, không muốn nhiều lời.
Như Thương chẳng quan tâm đi để ý tới kì quái giữa hai người, nàng gọi Vạn Sự Thông chính là muốn đứng cùng nhau ở mép ven thuyền, sau đó hất cằm về phía con thuyền kia, nhẹ giọng nói:
"Đừng lên tiếng, cẩn thận nhìn xem!"
Khi nói lời này, nam tử áo đen trên thuyền đối diện tựa hồ cũng đang nhìn đến bên này.
Nhưng mà cái mũ áo choàng phía sau hắn quá lớn, hầu như đã hoàn toàn ngăn trở ánh mắt, khiến cho bọn họ phân biệt không rõ đối phương rốt cuộc là nhìn về phía nơi nào.
Nhưng thân thể đã xoay trở về, lúc này đi vào là không nghi ngờ.