Cũng không ngoài ý muốn, bộ dáng của hắn giống với người Tây Dạ nhưng mắt lõm sâu hơn một chút so người bình thường.
Khoảng chừng bốn mươi tuổi, rất gầy, xương gò má nổi bật lồi ra, gương mặt lại lõm sâu vào trong, thoạt nhìn có chút quái dị.
Như Thương chống lại mắt của hắn, nhưng đồng thời cũng vươn tay ra che mắt Vạn Sự Thông lại.
Vạn Sự Thông không rõ nội tình, nhưng cũng không dám nhiều lời, chỉ cẩn thận cảm giác bàn tay Như Thương che lên mắt, trong bụng lại bắt đầu run lên một cái.
Người này dùng lực tác động tinh thần rất mạnh!
Đây là trực giác đầu tiên của Như Thương đối với hắn!
Sở dĩ lập tức ngăn ánh mắt của Vạn Sự Thông, là sợ hắn bị mê hoặc.
Mà nàng không sợ!
Từ khi sinh ra Tần Như Thương đã dùng sinh lực để sống, đây là một môn cao thủ trong cao thủ, tuy là Đại Tế Ti kia có ngàn vạn năng lực, lúc chống lại với nàng cũng phải thối lui về phía sau một bước.
Đồng thời, thần thái cũng ảm đạm xuống.
Như Thương rất hài lòng hiệu quả như vậy, bởi vì vào lúc nàng xông lên thuyền cứu Vạn Sự Thông, khí thế Đại Tế Ti tỏa ra tràn ngập sát khí.
Mà bây giờ, phần sát khí đã lặng lẽ phai nhạt, thay thế bằng sự cảnh giác.
"Cô nương đã lâu không gặp." Cuối cùng, nam tử chủ động mở miệng, ánh mắt lại không nhìn thẳng Như Thương.
Hắn nói lời này ý tứ rất rõ ràng, đó là hắn nhận ra Như Thương, cũng biết nàng là người nào.
Nàng trừng mắt nhìn, để xuống tay che Vạn Sự Thông, sau đó nhếch lên khóe môi, nhàn nhạt cười, lên tiếng nói:
"Trí nhớ Tiên sinh thật tốt!"
Người này nàng chưa hề gặp qua, nhưng đối phương nhận ra nàng, điểm này Như Thương có thể hiểu.
Lúc trước nàng ở trong thọ yến Vương Hậu nhảy múa đơn, sau đó lại diễn thêm một hồi với Tây Dạ Vương, còn mang Cô Độc Chứng và Quỷ Đồng bỏ trốn.
Người đã nhiều lần làm Tây Dạ lật chuyển lớn!
Người này đã là Đại Tế Ti, có lẽ lúc thọ yến cũng ở hiện trường, chẳng qua nàng không thấy thôi.
Lúc Liên Nhi nói chuyện, sắc mặt đã phai nhạt xuống, không lo lắng nữa, ý tứ lại có một chút không vui.
Như Thương bỗng nhiên cảm thấy rất thú vị, không chỉ vì Liên Nhi có thay đổi, mà bởi vì nàng vừa lên tiếng đã nói ra hai tin tức rất quan trọng——
Đại Tế Ti!
Còn có không thể chủ động phát sinh rắc rối!
Nàng ôm lấy hắn vào người, sau đó hơi cúi đầu xuống, nhỏ giọng hỏi một câu:
"Ngươi có sao không?"
Vạn Sự Thông nhẹ lắc đầu, trả lời:
"Không có việc gì."
"Hắc y nhân ra tay?"
"Ừ." Hắn nghĩ nghĩ, rồi nói: "Có một luồng lực cường đại hút ta đi qua, hình như hắc y nhân giơ tay lên, nhưng quá nhanh không thấy rõ hắn phát lực như thế nào."
Sau khi nghe xong, Như Thương không hỏi nữa, chỉ đỡ Vạn Sự Thông đứng dậy, sau đó bảo hắn tựa vào trên khoang thuyền điều hòa một chút.
Nhưng cánh tay của mình cũng không có rời đi hắn!
Động tác này một mặt là tiện cho bảo vệ, mặt khác, cũng là nàng đang truyền đến Vạn Sự Thông và Mai Mai một thông điệp.
Đó chính là —— Chỉ cần ta Tần Như Thương nhận định đồng bạn, vô luận ở dưới tình huống nào, cũng sẽ không bỏ đi!
Nhưng Vạn Sự Thông lại không nghĩ như vậy.
Hoặc là nói hắn hiểu được ý tứ Như Thương, nhưng lại không tự chủ mà ôm lấy một tia ảo tưởng khác.
Vì vậy, mặt cũng theo đó đỏ lên.
Lúc này hắc y nhân được gọi là Đại Tế Ti kéo Liên Nhi lại bên cạnh mình, sau đó vuốt ve tóc của nàng, giống như là đang an ủi.
Không lâu lắm, mở miệng nói:
"Thanh Liên đừng sợ, không phải đánh nhau, chỉ là có người không cẩn thận té ngã mà thôi!"
Hắn nói chuyện ngữ điệu bất đồng với Liên Nhi, tiếng Hán có chút không tự nhiên.
Mặc dù so với người Tây Dạ khác tốt hơn rất nhiều, nhưng vẫn có một phần nghe ra được không phải là nhân sĩ địa phương.
Nghe xong lời của hắn, Liên Nhi quả nhiên không nói nữa, ngay lúc đó nam nhân kia đưa ánh mắt nhìn tới chỗ bọn họ.
Lần này, đầu nâng cao hơn chút, để Như Thương cùng Vạn Sự Thông có thể rõ ràng thấy được mặt của hắn.