"Nô tỳ là tới gặp thái tử điện hạ!"
"À." Như Thương cũng không nói gì, lui sang bên cạnh một bước, nhường đường cho nàng.
Cô Độc Chứng vẫn không nhúc nhích, còn đứng tại chỗ, chỉ đưa mắt nhìn Mạc Diên đang đi tới.
Cung nữ kia tới trước mặt hắn thì dừng lại, rồi sau đó vội vàng thấp đầu, hành đại lễ với Cô Độc Chứng, nói:
"Thái tử điện hạ!"
Nhìn Cô Độc Chứng có vẻ rất muốn tiến lên đỡ nàng, nhưng cuối cùng cũng chỉ hơi tiến lên phía trước, động tác đưa tay đỡ vẫn không làm được.
Mạc Diên hành lễ xong, ngẩng đầu nhìn Cô Độc Chứng từ trên xuống dưới một lần, giống như muốn nói vài lời cảm khái.
Đáng tiếc, lời đến khóe miệng, vẫn chỉ là một tiếng than nhẹ, đưa một vật tới trước mặt hắn, nói
"Đây là nương nương sai nô tỳ đưa tới, nói là dùng để cứu người."
Mấy người kinh hãi, vạn lần không nghĩ tới vị Mạc Diên cô cô này lại nói như vậy
Như Thương vốn nghĩ nàng ta là do Liên phi phái tới thăm Cô Độc Chứng, hoặc là chuyển lời, hoặc là khuyên hắn không cần hàng đêm chờ ở ngoài Liên viện.
Thế nhưng rõ ràng Mạc Diên tới là để cứu Quỷ Đồng, việc này làm cho mọi người vô cùng khó hiểu.
Lúc này Cô Độc Chứng cũng mở miệng, trực tiếp hỏi:
"Sao Liên phi nương nương lại biết được chỗ ta có người bị bệnh?" Rồi chỉ cái bình nhỏ Mạc Diên cầm trong tay—— "Thuốc này từ đâu mà có? Sao có thể khẳng định vật này có thể cứu người của ta? Các ngươi cũng biết hắn bị bệnh gì sao?"
Như Thương và Mai Mai cũng muốn hỏi lời này!
Mạc Diên tiếp tục đáp:
"Điện hạ, những chuyện này nô tỳ không biết. Nô tỳ chỉ tới chuyển đồ mà thôi, không dám tự mình đoán bừa ý đồ của chủ tử. Về phần vật này từ đâu mà có, có thể trị bệnh cứu người hay không, nô tỳ lại càng không biết!