Nhưng Như Thương cũng không hi vọng chỉ dựa vào một kích này lại có thể nện trúng kẻ địch.
Nếu như dễ dàng giành được một hiệp thắng lợi như vậy, thì kẻ địch này căn bản cũng không đáng giá để nàng và Cô Độc Chứng phải khẩn trương.
Đúng như nàng dự đoán, kết quả là xương người đã rơi thẳng xuống mặt đất, "Phanh" một tiếng bể nát.
Cùng lúc đó, bốn phương tám hướng như có kẻ địch xuất hiện, vật kì lạ lần lượt phá không gian bay đến, đánh thẳng vào nàng và Cô Độc Chứng!
Hai người không cách nào duy trì được tư thế đối lưng nữa, vì thế mỗi người tự tách ra, dựa vào bản lãnh của mình tiến lên tránh né.
Trong lúc trốn tránh, Như Thương thuận tay đón được một vật, sờ một chút, vẫn là xương người.
Nàng không biết trong tầng tháp lâu này rốt cuộc có bao nhiêu ám khí xương người được coi là ghê gớm, nhưng nếu hài tử này sống ở đây mười một năm, chắn hẳn xương người chết cũng có thể chất đầy hết một tầng đi!
Hai người cũng đâu phải hạng tầm thường, tuy rằng ám khí xương người đánh tới vô cùng hung ác lại quỷ dị, nhưng rất nhanh đã bị bọn họ tìm được chỗ hở.
Có lẽ hướng người phát ra ám khí là ở xung quanh tầng tháp lâu này, tốc độ rất nhanh, giống như tia chớp không ngừng xoay tròn.
Như vậy chúng mới có thể tạo ra ảo giác, bị xương người đánh tới từ bốn phương tám hướng.
Nghĩ được đến đây, Cô Độc Chứng đã lập tức vọt lên phía trước, vẫn men theo sát bên cạnh vách tường tháp lâu, sau một buổi cũng tìm ra được nơi phát ra âm thanh rất nhỏ lúc hắn chuyển động, trực tiếp đuổi theo.
Như Thương cũng đuổi theo, nhưng lựa chọn phương hướng ngược lại với hắn.
Hai người chặn đường trước sau, chỉ chút ít thời gian đã thấy một bóng người xuất hiện ở trước mặt.
Lần này Như Thương ra tay trước, dựa vào trực giác trong bóng tối, nhanh chóng đưa cánh tay ra phía trước dò xét xuống dưới, thẳng đến trên mặt của hắn.
Thân hình của hắn có lẽ thấp hơn nàng rất nhiều, nhưng mức độ nhanh nhẹn thì không kém một chút nào.
Đối thủ quá nhỏ thật ra cũng là một chuyện đáng ghét, Như Thương không hề thích tình huống như vậy.
Nhưng đồng thời lại rất kích thích, có thể làm cho ý chí chiến đấu ẩn giấu trong cơ thể nàng toàn bộ bộc phát ra.
Nhưng nàng không chuyển động, đã lựa chọn tin tưởng đến cùng.
Cô Độc Chứng này làm việc rất thận trọng, nếu hắn không có nắm chắc, nhất định sẽ không đi làm loại chuyện nguy hiểm.
Quả nhiên, âm thanh phá vỡ trong không khí như đá lửa chớp sáng biến mất, tay Cô Độc Chứng cũng đang thả xuống.
Giữ lại thứ cầm trong tay, sau đó cánh tay kín đáo xoay lại đưa qua cho Tần Như Thương.
Như Thương nhận lấy, không thấy rõ, chỉ có thể dựa vào cảm giác suy đoán.
Chỉ một lúc, lập tức liền biết đó là cái gì.
Xương người!
Tay nàng sờ sờ, là một khối xương hài tử to bằng nắm tay.
Đầu khớp xương thật trơn bóng, rất rõ ràng là được người vuốt ve nhiều năm.
Cảm giác này giống như hòn đá nằm bên cạnh bờ biển, trải qua từng đợt sóng biển chà xát, hoàn toàn không còn bén nhọn nữa, mà cuối cùng trở nên bóng loáng trơn tuột.
Xương người đối với Tần Như Thương mà nói cũng không xa lạ, đừng nói là bản thân công việc nàng thường xuyên quanh quẩn trên đường ranh sống chết, chỉ riêng trong phòng thí nghiệm Bộ Quốc Phòng, không biết đã gặp qua bao nhiêu xác khô xác ướt.
Chẳng trách, tiếng vang phát ra lúc trước nàng cảm nhận được không giống hòn đá, bây giờ xem ra, đó là xương người đã phát khô biến giòn trải qua va chạm mà tạo nên tiếng động.
Đây là khớp xương mặt rỗng ruột, thậm chí có chỗ xốp giòn đã muốn biến thành tro.
Cô Độc Chứng có kể qua câu chuyện "Chín người một quỷ", Như Thương cảm thấy, nếu như hài tử thích lấy xương người làm món đồ chơi thì…cũng không phải là không có khả năng.
Khớp xương hiện tại đang ở trong tay, thật sự cũng có chút không được thoải mái.
Đôi mày thanh tú của nàng khẽ nhíu, bất chợt giơ một tay lên, khối xương hài tử trong tay lập tức bay vọt giữa không trung tạo thành một đường cong, ném thẳng tới hướng đó rồi lại rất nhanh quay ngược trở về.
Tư thế ném và thu hồi vẽ ra đường vòng cung của nàng rất ôn nhu nhẹ nhàng, nếu như ở đây có ánh sáng, nhìn thấy chắn hẳn còn phải xinh đẹp hơn.
Nhưng tất cả chỉ là hiện tượng giả!
Thời điểm đường cong vừa vẽ ra được một nửa, thì tốc độ khớp xương bỗng nhiên gia tăng, nhanh như tia chớp, mạnh mẽ hướng khắp ngõ ngách trong bóng tối đập phá!