Ngày hôm sau bắt đầu buổi lễ kỷ niệm ngày nhà giáo. Hội học sinh bận tối mắt tối mũi,chị Khánh Trang trước đó đã đưa cho tôi danh sách và thứ tự các tiết mục sẽ diễn ra trong buổi lễ nên tôi và Gil có lẽ là hai người nhàn nhã nhất của hội.
Trong lúc tôi đang được nhân viên trang điểm giúp mình hóa trang lại một chút thì Gil cũng xuất hiện. Vừa nhìn thấy cậu ta tôi cũng có chút ngỡ ngàng,mặc dù bình thường Gil đều rất nổi bật nhưng hôm nay cậu ta thật sự rất đẹp,mái tóc như thường lệ được vuốt cao lên để lộ ra vầng trán cao đầy bướng bỉnh,hai chân mày và khóe mắt cũng được tinh tế kẻ vẽ khiến cho vẻ đẹp vốn đầy quấn rũ lại có thêm vài phần mị lực,môi mỏng cũng tô một chút son đỏ nhạt không làm mất đi sự mạnh mẽ của cậu ta mà chỉ khiến nó khi cười lên càng khiến cho các cô gái phát cuồng. Hôm nay Gil mặc một bộ vest màu đen càng tôn thêm vẻ tuấn tú phong độ thường ngày,trước nay tôi vẫn nghĩ các bạn gọi Gil là Hoàng Tử thì hơi phô trương quá nhưng hiện tại tôi lại thấy quả thực biệt danh đó rất hợp với cậu ta. Một nàng “Hoàng Tử” vừa đẹp trai lại tài năng.
Hôm nay chọn cho mình bộ váy dài màu trắng. Ba cô bạn cùng phòng của tôi cũng đã hết lời ca ngợi khi tôi mặc thử cho họ xem. Linh Lan khen bộ váy giúp tôi trở nên nữ tính dịu dàng hơn,Minh Nguyệt khen tôi trông xinh xắn trẻ trung hơn còn Tường Vi chỉ đơn giản nói rằng đây là bộ đồ đẹp nhất của tôi mà cậu ấy được thấy. Tôi nghe xong ba cô bạn tán dương thì lại có cảm giác không phải mình được khen mà giống như bị chê hơn. Không lẽ trước giờ tôi không nữ tính dịu dàng,không lẽ trước giờ tôi không trẻ trung xinh xắn,không lẽ trước giờ tôi toàn mặc trang phục xấu xí thôi. Thì ra ấn tượng tôi để lại trong lòng ba cô bạn lại tệ như vậy.. Thật là đau lòng quá đi..
Sau khi trang điểm xong thì định nhờ chị make up làm xoăn mái tóc một chút. Nhưng Gil đứng phía sau tôi liền bước lại ngăn cản. Cậu ta nhìn tôi trong gương một chút có vẻ như đang suy nghĩ gì đó,lúc tôi định mở miệng hỏi cậu ta là đang nghĩ gì thì cậu ta lại lên tiếng.
– Khuôn mặt cậu vẫn là để tóc thẳng nhìn sẽ đẹp hơn. Trông xinh xắn đáng yêu,tóc xoăn có lẽ khi trưởng thành sẽ hợp với cậu.
Tôi thật muốn lên tiếng phản bác lại Gil nhưng lại cảm thấy cậu ta nói cũng có lý nên đành thôi. Cuối cùng vẫn là nghe theo lời Gil để tóc xõa tự nhiên,thực ra tôi cũng thừa nhận là hợp với khuôn mặt mình.
Lúc trang phục và makeup đã hoàn tất tôi và Gil cùng nhau xem lại kịch bản của chương trình. Lúc đang xem thì chị Khánh Trang ghé vào phòng chờ tìm chúng tôi. Chị Khánh Trang nhìn tôi và Gil với ánh mắt đầy ý vị sau đó mỉm cười nói.
– Hai đứa trông cũng thật xứng đôi đấy.
Trong khi tôi xấu hổ không lên tiếng Gil lại tỏ ra vui vẻ đáp lại.
– Tất nhiên rồi chị. Công Chúa và Hoàng Tử mà.
Chị Khánh Trang nghe vậy liền mỉm cười rồi nói.
– Hai đứa hiện tại hot nhất trường rồi đấy. Cũng không cần để cả thế giới biết mình là một đôi vậy đâu.
Tôi lườm Gil một cái rõ dài rồi vội lên tiếng giải thích với chị Khánh Trang.
– Chị đừng có nghe Gil nói bậy bạ. Em và cậu ta chỉ là bạn bè bình thường thôi.
Chị Khánh Trang nhìn tôi rồi lại nhìn Gil sau đó cười khẽ không nói thêm. Tôi sợ chị ấy không tin nên vội nói tiếp.
– Em nói thật mà, giữa bọn em không có gì hết. Chỉ là mọi người cứ thích gán ghép thôi.
Gil có vẻ hơi bất mãn với lời nói của tôi nhưng cậu ta cũng không lên tiếng phản bác. Chị Khánh Trang dường như cũng thấy tôi hơi bị nghiêm túc quá nên đành nói.
– Chị chỉ trêu hai đứa thôi em cũng không cần nghiêm túc vậy đâu Chi.
Thấy tôi có chút xấu hổ nên Gil đứng bên cạnh liền lên tiếng giải vây cho tôi. Cậu ta hỏi chị Khánh Trang.
– Chị tới tìm hai đứa em có gì không vậy.
Chị Khánh Trang nghe vậy cũng đáp.
– Không có gì quan trọng. Chị chỉ tới xem hai đứa đã chuẩn bị xong chưa thôi.
Gil mỉm cười nói.
– Hội trưởng đi thanh tra đấy à. Thế tụi em có đạt yêu cầu không.
Chị Khánh Trang cũng vui vẻ đáp lại.
– So với yêu cầu của chị còn tốt hơn. Chị sẽ ghi nhận tinh thần làm việc của hai đứa.
Cả ba chúng tôi cùng mỉm cười,không khí gượng gạo trong phòng cũng không còn nữa. Chị Khánh Trang cũng phải đi tới những tổ khác để xem mọi người chuẩn bị thế nào nên liền dời đi. Lúc còn hai chúng tôi Gil liền nói.
– Cậu đừng nghiêm túc mọi chuyện quá. Mọi người cũng chỉ trêu đùa thôi mà.
Tôi đáp.
– Mọi chuyện cũng nên có giới hạn chứ. Lỡ thầy cô nghe tới tai thì sao,dù sao cũng chúng ta cũng là học sinh năm nhất,còn rất nhỏ để nói tới chuyện tình cảm. Chúng ta hiện tại tốt nhất vẫn nên để tâm tới chuyện học tập thì hơn.
Gil nghe vậy thì khẽ thở dài sau đó lên tiếng.
– Được rồi,tôi sẽ chú ý. Từ giờ sẽ không khiến cậu rơi vào những tình huống khó xử nữa.
Tôi im lặng một lát thì lên tiếng.
– Thật lòng thì tôi rất quí cậu. Tôi thật tâm muốn làm bạn cùng cậu,chúng ta trước hết cứ làm bạn bè của nhau được không.
Gil nhìn tôi một chút mới đáp.
– Tôi có khi nào nói sẽ không cùng cậu làm bạn đâu. Tất nhiên chúng ta vẫn là bạn.
Tôi nghe vậy mới yên tâm khẽ cười. Sau khi nói rõ ràng những lời trong lòng muốn nói với Gil tôi thấy trong lòng nhẹ nhõm hơn nhiều.
Lúc buổi lễ bắt đầu tôi và Gil sánh vai nhau bước ra sân khấu. Quả nhiên các fan girl bị Gil khiến cho điên đảo,họ không ngừng reo hò thật giống như một buổi biểu diễn ca nhạc hơn là một buổi lễ kỷ niệm của trường.
Cũng như chị Khánh Trang nói,trang phục của tôi và Gil cũng khiến cho một bộ phận không ít các fan khấn khích. Họ không ngừng chụp hình hai chúng tôi,tôi chắc chắn ngay chiều nay thôi khi tôi onl facebook thì sẽ thấy hàng loạt ảnh của mình và Gil hôm nay được tag vào.
Dù bị nhiễu loạn một chút bởi các nữ sinh cuồng nhiệt kia nhưng mà tôi và Gil vẫn phối hợp với nhau rất ăn ý để hoàn thành vai trò người dẫn chương trình. Buổi lễ diễn ra vui vẻ ,sôi nổi và thành công tốt đẹp. Cô phó hiệu trưởng và cô phụ trách đều khen ngợi hội học sinh hết lời.
Buổi tối khi tôi onl facebook quả nhiên hàng chục thông báo và hình ảnh của tôi và Gil được gửi tới. Cũng phải thừa nhận mấy bạn chụp hình rất có tâm,hình ảnh đều rất đẹp. Bởi vì đã cùng Gil nói chuyện thẳng thắn rồi nên tôi cũng ít nhiều không còn bối rối khi thấy những tấm hình này nữa.
Bởi vì đã cùng Gil nói chuyện thẳng thắn rồi nên tôi cũng ít nhiều không còn bối rối khi thấy những tấm hình này nữa
Ngày hôm sau bắt đầu buổi lễ kỷ niệm ngày nhà giáo. Hội học sinh bận tối mắt tối mũi,chị Khánh Trang trước đó đã đưa cho tôi danh sách và thứ tự các tiết mục sẽ diễn ra trong buổi lễ nên tôi và Gil có lẽ là hai người nhàn nhã nhất của hội.
Trong lúc tôi đang được nhân viên trang điểm giúp mình hóa trang lại một chút thì Gil cũng xuất hiện. Vừa nhìn thấy cậu ta tôi cũng có chút ngỡ ngàng,mặc dù bình thường Gil đều rất nổi bật nhưng hôm nay cậu ta thật sự rất đẹp,mái tóc như thường lệ được vuốt cao lên để lộ ra vầng trán cao đầy bướng bỉnh,hai chân mày và khóe mắt cũng được tinh tế kẻ vẽ khiến cho vẻ đẹp vốn đầy quấn rũ lại có thêm vài phần mị lực,môi mỏng cũng tô một chút son đỏ nhạt không làm mất đi sự mạnh mẽ của cậu ta mà chỉ khiến nó khi cười lên càng khiến cho các cô gái phát cuồng. Hôm nay Gil mặc một bộ vest màu đen càng tôn thêm vẻ tuấn tú phong độ thường ngày,trước nay tôi vẫn nghĩ các bạn gọi Gil là Hoàng Tử thì hơi phô trương quá nhưng hiện tại tôi lại thấy quả thực biệt danh đó rất hợp với cậu ta. Một nàng “Hoàng Tử” vừa đẹp trai lại tài năng.
Hôm nay chọn cho mình bộ váy dài màu trắng. Ba cô bạn cùng phòng của tôi cũng đã hết lời ca ngợi khi tôi mặc thử cho họ xem. Linh Lan khen bộ váy giúp tôi trở nên nữ tính dịu dàng hơn,Minh Nguyệt khen tôi trông xinh xắn trẻ trung hơn còn Tường Vi chỉ đơn giản nói rằng đây là bộ đồ đẹp nhất của tôi mà cậu ấy được thấy. Tôi nghe xong ba cô bạn tán dương thì lại có cảm giác không phải mình được khen mà giống như bị chê hơn. Không lẽ trước giờ tôi không nữ tính dịu dàng,không lẽ trước giờ tôi không trẻ trung xinh xắn,không lẽ trước giờ tôi toàn mặc trang phục xấu xí thôi. Thì ra ấn tượng tôi để lại trong lòng ba cô bạn lại tệ như vậy.. Thật là đau lòng quá đi..
Sau khi trang điểm xong thì định nhờ chị make up làm xoăn mái tóc một chút. Nhưng Gil đứng phía sau tôi liền bước lại ngăn cản. Cậu ta nhìn tôi trong gương một chút có vẻ như đang suy nghĩ gì đó,lúc tôi định mở miệng hỏi cậu ta là đang nghĩ gì thì cậu ta lại lên tiếng.
– Khuôn mặt cậu vẫn là để tóc thẳng nhìn sẽ đẹp hơn. Trông xinh xắn đáng yêu,tóc xoăn có lẽ khi trưởng thành sẽ hợp với cậu.
Tôi thật muốn lên tiếng phản bác lại Gil nhưng lại cảm thấy cậu ta nói cũng có lý nên đành thôi. Cuối cùng vẫn là nghe theo lời Gil để tóc xõa tự nhiên,thực ra tôi cũng thừa nhận là hợp với khuôn mặt mình.
Lúc trang phục và makeup đã hoàn tất tôi và Gil cùng nhau xem lại kịch bản của chương trình. Lúc đang xem thì chị Khánh Trang ghé vào phòng chờ tìm chúng tôi. Chị Khánh Trang nhìn tôi và Gil với ánh mắt đầy ý vị sau đó mỉm cười nói.
– Hai đứa trông cũng thật xứng đôi đấy.
Trong khi tôi xấu hổ không lên tiếng Gil lại tỏ ra vui vẻ đáp lại.
– Tất nhiên rồi chị. Công Chúa và Hoàng Tử mà.
Chị Khánh Trang nghe vậy liền mỉm cười rồi nói.
– Hai đứa hiện tại hot nhất trường rồi đấy. Cũng không cần để cả thế giới biết mình là một đôi vậy đâu.
Tôi lườm Gil một cái rõ dài rồi vội lên tiếng giải thích với chị Khánh Trang.
– Chị đừng có nghe Gil nói bậy bạ. Em và cậu ta chỉ là bạn bè bình thường thôi.
Chị Khánh Trang nhìn tôi rồi lại nhìn Gil sau đó cười khẽ không nói thêm. Tôi sợ chị ấy không tin nên vội nói tiếp.
– Em nói thật mà, giữa bọn em không có gì hết. Chỉ là mọi người cứ thích gán ghép thôi.
Gil có vẻ hơi bất mãn với lời nói của tôi nhưng cậu ta cũng không lên tiếng phản bác. Chị Khánh Trang dường như cũng thấy tôi hơi bị nghiêm túc quá nên đành nói.
– Chị chỉ trêu hai đứa thôi em cũng không cần nghiêm túc vậy đâu Chi.
Thấy tôi có chút xấu hổ nên Gil đứng bên cạnh liền lên tiếng giải vây cho tôi. Cậu ta hỏi chị Khánh Trang.
– Chị tới tìm hai đứa em có gì không vậy.
Chị Khánh Trang nghe vậy cũng đáp.
– Không có gì quan trọng. Chị chỉ tới xem hai đứa đã chuẩn bị xong chưa thôi.bg-ssp-{height:px}
Gil mỉm cười nói.
– Hội trưởng đi thanh tra đấy à. Thế tụi em có đạt yêu cầu không.
Chị Khánh Trang cũng vui vẻ đáp lại.
– So với yêu cầu của chị còn tốt hơn. Chị sẽ ghi nhận tinh thần làm việc của hai đứa.
Cả ba chúng tôi cùng mỉm cười,không khí gượng gạo trong phòng cũng không còn nữa. Chị Khánh Trang cũng phải đi tới những tổ khác để xem mọi người chuẩn bị thế nào nên liền dời đi. Lúc còn hai chúng tôi Gil liền nói.
– Cậu đừng nghiêm túc mọi chuyện quá. Mọi người cũng chỉ trêu đùa thôi mà.
Tôi đáp.
– Mọi chuyện cũng nên có giới hạn chứ. Lỡ thầy cô nghe tới tai thì sao,dù sao cũng chúng ta cũng là học sinh năm nhất,còn rất nhỏ để nói tới chuyện tình cảm. Chúng ta hiện tại tốt nhất vẫn nên để tâm tới chuyện học tập thì hơn.
Gil nghe vậy thì khẽ thở dài sau đó lên tiếng.
– Được rồi,tôi sẽ chú ý. Từ giờ sẽ không khiến cậu rơi vào những tình huống khó xử nữa.
Tôi im lặng một lát thì lên tiếng.
– Thật lòng thì tôi rất quí cậu. Tôi thật tâm muốn làm bạn cùng cậu,chúng ta trước hết cứ làm bạn bè của nhau được không.
Gil nhìn tôi một chút mới đáp.
– Tôi có khi nào nói sẽ không cùng cậu làm bạn đâu. Tất nhiên chúng ta vẫn là bạn.
Tôi nghe vậy mới yên tâm khẽ cười. Sau khi nói rõ ràng những lời trong lòng muốn nói với Gil tôi thấy trong lòng nhẹ nhõm hơn nhiều.
Lúc buổi lễ bắt đầu tôi và Gil sánh vai nhau bước ra sân khấu. Quả nhiên các fan girl bị Gil khiến cho điên đảo,họ không ngừng reo hò thật giống như một buổi biểu diễn ca nhạc hơn là một buổi lễ kỷ niệm của trường.
Cũng như chị Khánh Trang nói,trang phục của tôi và Gil cũng khiến cho một bộ phận không ít các fan khấn khích. Họ không ngừng chụp hình hai chúng tôi,tôi chắc chắn ngay chiều nay thôi khi tôi onl facebook thì sẽ thấy hàng loạt ảnh của mình và Gil hôm nay được tag vào.
Dù bị nhiễu loạn một chút bởi các nữ sinh cuồng nhiệt kia nhưng mà tôi và Gil vẫn phối hợp với nhau rất ăn ý để hoàn thành vai trò người dẫn chương trình. Buổi lễ diễn ra vui vẻ ,sôi nổi và thành công tốt đẹp. Cô phó hiệu trưởng và cô phụ trách đều khen ngợi hội học sinh hết lời.
Buổi tối khi tôi onl facebook quả nhiên hàng chục thông báo và hình ảnh của tôi và Gil được gửi tới. Cũng phải thừa nhận mấy bạn chụp hình rất có tâm,hình ảnh đều rất đẹp. Bởi vì đã cùng Gil nói chuyện thẳng thắn rồi nên tôi cũng ít nhiều không còn bối rối khi thấy những tấm hình này nữa.
Bởi vì đã cùng Gil nói chuyện thẳng thắn rồi nên tôi cũng ít nhiều không còn bối rối khi thấy những tấm hình này nữa