Sinh nhật Gil lại là một ngày mưa lớn. Bởi vì đất nước đang có một cơn bão đổ bộ vào nên thành phố cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ. Mưa lớn khiến cho đường lụt lội rất sâu,cây cối bị gió xô đổ ngang ra đường , đài truyền hình phát đi thông báo khuyên người dân nên hạn chế ra đường trong ngày hôm nay để tránh rủi ro không cần thiết.
Bởi vì nguyên nhân ấy Gil liền không cho tôi sang nhà cậu ấy. Gil nói sinh nhật thì còn rất nhiều dịp,chúng tôi còn có cả một đời cùng đón sinh nhật với nhau nên không nhất thiết phải mạo hiểm ngày hôm nay. Gil không muốn tôi gặp phải chuyện gì dù là nhỏ nhất. Chính ba mẹ tôi sau khi nghe đài truyền hình thông báo cũng không muốn cho tôi ra ngoài. Mọi người cứ xem tôi là trẻ con mà bao bọc.
Bởi vì không thể tới nhà Gil chúc mừng sinh nhật nên tôi và cậu ấy đã trò chuyện điện thoại cùng nhau rất lâu,tới khi máy hết pin mới thôi. Thực sự trong lòng tôi luôn cảm thấy có lỗi với Gil, Gil giành cho tôi tất cả những hạnh phúc và tốt đẹp nhất còn tôi lại chẳng cho Gil được gì. Người ta luôn nói rằng tình yêu thật sự là cho đi mà không bao giờ đòi hỏi phải được đáp lại nhưng tôi lại cho rằng yêu thương phải cho đi và nhận lại một cách công bằng,có vậy thì tình yêu mới bền vững được.
Sau sinh nhật Gil cũng bắt đầu kỳ học hè sớm giành cho các học sinh cuối cấp như chúng tôi. Mỗi đứa lại thu dọn hành lý trở lại trường học,bởi đã quá thân quen nên Gil nhận nhiệm vụ đón tôi tới trường mà không phải là ba đưa đi nữa. Ba năm tưởng là một thời gian rất dài thế nhưng lại rất ngắn ngủi,chúng tôi đã đi được 2/3 chặng đường rồi và chỉ còn một chặng cuối này thôi. Rồi cũng sẽ qua đi rất nhanh.
Bởi vì năm hai và năm nhất vẫn chưa phải đi học nên trường học khá là yên ắng. Hầu hết các học sinh năm ba chúng tôi đều chỉ nghĩ tới việc học nên không có trò quậy phá nào. Nghĩ lại những ngày còn là năm nhất năm hai còn đang vô ưu vô lo cứ tới trường là đủ trò quậy phá mà cảm thấy tuổi thơ thật đẹp. Nhưng mà con người rồi ai cũng phải lớn lên thôi,vô tư,hồn nhiên sẽ dần bị thay thế bởi những lo toan gánh nặng về tương lai. Cho nên tôi nghĩ ai khi còn được sống trong tuổi thơ thì cứ hãy vô tư làm một đứa trẻ,vui đùa quậy phá thỏa thích đi. Chỉ cần đừng quá giới hạn cho phép là được,như chúng tôi nè. Chơi thì vẫn chơi nhưng học sẽ vẫn nghiêm túc mà học.
Năm cuối cấp đi liền với thi tốt nghiệp sẽ là thi đại học. Hầu hết ai cũng đã có chọn lựa trường học và ngành học cho mình,tôi chọn lựa trở thành một MC truyền hình còn Linh Lan lại thích trở thành một giáo viên tiếng anh. Tường Vi ước mơ trở thành một hướng dẫn viên du lịch trong khi Minh Nguyệt lại muốn bước chân vào con đường kinh doanh. Gil cũng nói với tôi rằng cậu ấy sẽ cùng tôi học một trường đại học nhưng tôi không biết gia đình cậu ấy có ủng hộ không. Tôi tôn trọng chọn lựa của Gil nhưng tôi cũng hi vọng chọn lựa ấy không phải bởi vì tôi. Tôi muốn Gil đi con đường cậu ấy thực sự yêu thích và đam mê.
Tôi nói với Gil về dự định nhường chức vị hội trưởng hội học sinh lại cho Linh Chi để có thời gian giành cho học tập hơn. Tôi và Gil cũng bàn nhau để chọn ra một cặp đôi MC mới cho chương trình phát thanh của trường nhưng tất cả chỉ có thể quyết định vào đầu năm học mới khi mà Linh Chi và các học sinh khóa mới sẽ nhập học. Việc chọn Linh Chi làm hội trưởng tôi rất an tâm vì qua một năm qua em ấy đã cho tôi thấy khả năng lãnh đạo rất tốt của mình. Nhưng về vấn đề người dẫn chương trình thì hơi khó vì năm hai không có gương mặt thực sự có thể đảm nhiệm việc này. Chỉ hi vọng ở năm nhất nhập học thôi.
Học hè hơn một tháng thì khai giảng cũng tới. Sân trường sau thời gian đìu hiu lại bắt đầu nhộn nhịp vui vẻ,trước khai giảng một ngày tôi mở cuộc họp của hội học sinh để nói về chuyện sẽ giao lại chức vụ cho Linh Chi. Hầu hết mọi người đều tán thành nhưng Linh Chi lại từ chối. Con bé nói mình vẫn chưa đủ kinh nghiệm đảm nhiệm chức vụ hội trưởng và đề nghị tôi tiếp tục giữ vị trí này ít nhất là hết học kỳ 1. Thời gian đó Linh Chi sẽ hỗ trợ cho tôi nhiều hơn và cũng để học hỏi thêm trước khi chính thức nhận trách nhiệm. Tôi cũng không thể làm gì hơn là đồng ý.
Bởi vì chưa thể tìm ra người dẫn chương trình thay thế nên tôi và Gil vẫn phải đảm nhiệm vị trí này vào ngày khai giảng năm học. Khỏi phải nói Gil lại dùng nhan sắc của mình thu hút thêm một tá Fan girl và chúng tôi lại có thêm một số lượng shipper đáng kể. Gil vẫn trung thành với thời trang tomboy cá tính mạnh mẽ,trong ngày khai giảng cậu ấy mặc bộ vest xám tro cực kỳ phong độ. Trông rất ra dáng công tử phong lưu,đến tôi đây là người yêu của Gil mà còn bị vẻ đẹp chết người ấy khiến cho khấn khích thì hỏi sao trái tim non nớt của các nữ sinh năm nhất không rung động. Tôi lại có thêm không ít các tình địch nữa rồi,năm ngoái một nhóm tình địch đã ra trường thì năm nay lại vào thêm một nhóm và còn có xu hướng cuồng nhiệt bạo dạn hơn nữa mới đáng lo chứ. Yêu một người đẹp trai cũng không sung sướng gì đâu nha..
Việc đầu tiên của năm học là chọn lựa một số thành viên có thành tích tốt để bổ nhiệm vào hội học sinh thay thế cho các thành viên đã ra trường. Linh Chi thay tôi làm việc ấy,tôi chỉ là người xem xét danh sách đề cử và đưa ra quyết định cuối cùng. Tất nhiên trong danh sách này không thể thiếu những học sinh có thành tích xuất sắc nhất của kỳ thi tuyển sinh vừa qua.
Nói tới học sinh năm nhất khóa này tôi cũng khá ấn tượng với một vài thành viên. Đặc biệt là học sinh đạt kết quả cao nhất và đã đại diện phát biểu trong hôm khai giảng. Cô bé có cái tên khá dễ thương là Lan Khuê,ấn tượng mạnh mẽ nhất với tôi có lẽ là vì cô bé rất đẹp. Tôi cảm thấy em ấy cứ như một cô gái bước ra từ tiểu thuyết vậy. Dáng người cao gầy mảnh khảnh,mái tóc dài ngang lưng mềm mại,làn da mịn màng như ngọc và những chi tiết trên gương mặt thì quá hoàn mỹ. Thái độ đối nhân xử thế của em ấy cũng rất điềm đạm,không quá lạnh nhạt cũng không quá nhiệt tình,ở em ấy tôi nhìn ra có vài phần giống với chị Khánh Trang nhưng em ấy ấm áp hơn chị Khánh Trang một chút. Tôi nghĩ cô bé này có lẽ là một hot girl rất được chú ý ở trường cũ và ở tại ngôi trường này em ấy cũng sẽ không có đối thủ.
Tôi nói với Gil sẽ chọn Lan Khuê vào vị trí MC dẫn chương trình và Gil không có ý kiến. Tôi cũng từng tò mò hỏi Gil rằng cậu ấy có thấy Lan Khuê rất đẹp không,lúc ấy Gil đã nói với tôi.
- Ừ, Gil thừa nhận là cô bé rất xinh đẹp. Nhưng mà trong mắt Gil vẫn là bạn Gấu đẹp nhất.
- Gil xạo quá. Gil lại nịnh em chứ gì.
- Gil nói thật mà. Trong mắt Gil thì em luôn đẹp nhất. Cho dù Gil có gặp bao nhiêu người con gái trên đời thì không ai có thể bằng em.
- Yêu Gil nhất.
- Gấu ngốc.
- Lại mắng em nữa.
- Mắng yêu mà.
- Không cho.
- Ừ thì không dám nữa.
...
...
Lan Khuê xuất hiện. Các đại ác ma cho tràng pháo tay chào mừng khách mời danh dự của truyện nào... 😃😃😃😃
Cũng đã đi được 2/3 chặng đường rồi các daiacma à. Tieuacma thật vui vì luôn được mọi người ủng hộ. Cám ơn thật nhiều nha..
#daiacma
#tieuacma
Sinh nhật Gil lại là một ngày mưa lớn. Bởi vì đất nước đang có một cơn bão đổ bộ vào nên thành phố cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ. Mưa lớn khiến cho đường lụt lội rất sâu,cây cối bị gió xô đổ ngang ra đường , đài truyền hình phát đi thông báo khuyên người dân nên hạn chế ra đường trong ngày hôm nay để tránh rủi ro không cần thiết.
Bởi vì nguyên nhân ấy Gil liền không cho tôi sang nhà cậu ấy. Gil nói sinh nhật thì còn rất nhiều dịp,chúng tôi còn có cả một đời cùng đón sinh nhật với nhau nên không nhất thiết phải mạo hiểm ngày hôm nay. Gil không muốn tôi gặp phải chuyện gì dù là nhỏ nhất. Chính ba mẹ tôi sau khi nghe đài truyền hình thông báo cũng không muốn cho tôi ra ngoài. Mọi người cứ xem tôi là trẻ con mà bao bọc.
Bởi vì không thể tới nhà Gil chúc mừng sinh nhật nên tôi và cậu ấy đã trò chuyện điện thoại cùng nhau rất lâu,tới khi máy hết pin mới thôi. Thực sự trong lòng tôi luôn cảm thấy có lỗi với Gil, Gil giành cho tôi tất cả những hạnh phúc và tốt đẹp nhất còn tôi lại chẳng cho Gil được gì. Người ta luôn nói rằng tình yêu thật sự là cho đi mà không bao giờ đòi hỏi phải được đáp lại nhưng tôi lại cho rằng yêu thương phải cho đi và nhận lại một cách công bằng,có vậy thì tình yêu mới bền vững được.
Sau sinh nhật Gil cũng bắt đầu kỳ học hè sớm giành cho các học sinh cuối cấp như chúng tôi. Mỗi đứa lại thu dọn hành lý trở lại trường học,bởi đã quá thân quen nên Gil nhận nhiệm vụ đón tôi tới trường mà không phải là ba đưa đi nữa. Ba năm tưởng là một thời gian rất dài thế nhưng lại rất ngắn ngủi,chúng tôi đã đi được / chặng đường rồi và chỉ còn một chặng cuối này thôi. Rồi cũng sẽ qua đi rất nhanh.
Bởi vì năm hai và năm nhất vẫn chưa phải đi học nên trường học khá là yên ắng. Hầu hết các học sinh năm ba chúng tôi đều chỉ nghĩ tới việc học nên không có trò quậy phá nào. Nghĩ lại những ngày còn là năm nhất năm hai còn đang vô ưu vô lo cứ tới trường là đủ trò quậy phá mà cảm thấy tuổi thơ thật đẹp. Nhưng mà con người rồi ai cũng phải lớn lên thôi,vô tư,hồn nhiên sẽ dần bị thay thế bởi những lo toan gánh nặng về tương lai. Cho nên tôi nghĩ ai khi còn được sống trong tuổi thơ thì cứ hãy vô tư làm một đứa trẻ,vui đùa quậy phá thỏa thích đi. Chỉ cần đừng quá giới hạn cho phép là được,như chúng tôi nè. Chơi thì vẫn chơi nhưng học sẽ vẫn nghiêm túc mà học.
Năm cuối cấp đi liền với thi tốt nghiệp sẽ là thi đại học. Hầu hết ai cũng đã có chọn lựa trường học và ngành học cho mình,tôi chọn lựa trở thành một MC truyền hình còn Linh Lan lại thích trở thành một giáo viên tiếng anh. Tường Vi ước mơ trở thành một hướng dẫn viên du lịch trong khi Minh Nguyệt lại muốn bước chân vào con đường kinh doanh. Gil cũng nói với tôi rằng cậu ấy sẽ cùng tôi học một trường đại học nhưng tôi không biết gia đình cậu ấy có ủng hộ không. Tôi tôn trọng chọn lựa của Gil nhưng tôi cũng hi vọng chọn lựa ấy không phải bởi vì tôi. Tôi muốn Gil đi con đường cậu ấy thực sự yêu thích và đam mê.
Tôi nói với Gil về dự định nhường chức vị hội trưởng hội học sinh lại cho Linh Chi để có thời gian giành cho học tập hơn. Tôi và Gil cũng bàn nhau để chọn ra một cặp đôi MC mới cho chương trình phát thanh của trường nhưng tất cả chỉ có thể quyết định vào đầu năm học mới khi mà Linh Chi và các học sinh khóa mới sẽ nhập học. Việc chọn Linh Chi làm hội trưởng tôi rất an tâm vì qua một năm qua em ấy đã cho tôi thấy khả năng lãnh đạo rất tốt của mình. Nhưng về vấn đề người dẫn chương trình thì hơi khó vì năm hai không có gương mặt thực sự có thể đảm nhiệm việc này. Chỉ hi vọng ở năm nhất nhập học thôi.
Học hè hơn một tháng thì khai giảng cũng tới. Sân trường sau thời gian đìu hiu lại bắt đầu nhộn nhịp vui vẻ,trước khai giảng một ngày tôi mở cuộc họp của hội học sinh để nói về chuyện sẽ giao lại chức vụ cho Linh Chi. Hầu hết mọi người đều tán thành nhưng Linh Chi lại từ chối. Con bé nói mình vẫn chưa đủ kinh nghiệm đảm nhiệm chức vụ hội trưởng và đề nghị tôi tiếp tục giữ vị trí này ít nhất là hết học kỳ . Thời gian đó Linh Chi sẽ hỗ trợ cho tôi nhiều hơn và cũng để học hỏi thêm trước khi chính thức nhận trách nhiệm. Tôi cũng không thể làm gì hơn là đồng ý.
Bởi vì chưa thể tìm ra người dẫn chương trình thay thế nên tôi và Gil vẫn phải đảm nhiệm vị trí này vào ngày khai giảng năm học. Khỏi phải nói Gil lại dùng nhan sắc của mình thu hút thêm một tá Fan girl và chúng tôi lại có thêm một số lượng shipper đáng kể. Gil vẫn trung thành với thời trang tomboy cá tính mạnh mẽ,trong ngày khai giảng cậu ấy mặc bộ vest xám tro cực kỳ phong độ. Trông rất ra dáng công tử phong lưu,đến tôi đây là người yêu của Gil mà còn bị vẻ đẹp chết người ấy khiến cho khấn khích thì hỏi sao trái tim non nớt của các nữ sinh năm nhất không rung động. Tôi lại có thêm không ít các tình địch nữa rồi,năm ngoái một nhóm tình địch đã ra trường thì năm nay lại vào thêm một nhóm và còn có xu hướng cuồng nhiệt bạo dạn hơn nữa mới đáng lo chứ. Yêu một người đẹp trai cũng không sung sướng gì đâu nha..
Việc đầu tiên của năm học là chọn lựa một số thành viên có thành tích tốt để bổ nhiệm vào hội học sinh thay thế cho các thành viên đã ra trường. Linh Chi thay tôi làm việc ấy,tôi chỉ là người xem xét danh sách đề cử và đưa ra quyết định cuối cùng. Tất nhiên trong danh sách này không thể thiếu những học sinh có thành tích xuất sắc nhất của kỳ thi tuyển sinh vừa qua.
Nói tới học sinh năm nhất khóa này tôi cũng khá ấn tượng với một vài thành viên. Đặc biệt là học sinh đạt kết quả cao nhất và đã đại diện phát biểu trong hôm khai giảng. Cô bé có cái tên khá dễ thương là Lan Khuê,ấn tượng mạnh mẽ nhất với tôi có lẽ là vì cô bé rất đẹp. Tôi cảm thấy em ấy cứ như một cô gái bước ra từ tiểu thuyết vậy. Dáng người cao gầy mảnh khảnh,mái tóc dài ngang lưng mềm mại,làn da mịn màng như ngọc và những chi tiết trên gương mặt thì quá hoàn mỹ. Thái độ đối nhân xử thế của em ấy cũng rất điềm đạm,không quá lạnh nhạt cũng không quá nhiệt tình,ở em ấy tôi nhìn ra có vài phần giống với chị Khánh Trang nhưng em ấy ấm áp hơn chị Khánh Trang một chút. Tôi nghĩ cô bé này có lẽ là một hot girl rất được chú ý ở trường cũ và ở tại ngôi trường này em ấy cũng sẽ không có đối thủ.
Tôi nói với Gil sẽ chọn Lan Khuê vào vị trí MC dẫn chương trình và Gil không có ý kiến. Tôi cũng từng tò mò hỏi Gil rằng cậu ấy có thấy Lan Khuê rất đẹp không,lúc ấy Gil đã nói với tôi.
- Ừ, Gil thừa nhận là cô bé rất xinh đẹp. Nhưng mà trong mắt Gil vẫn là bạn Gấu đẹp nhất.
- Gil xạo quá. Gil lại nịnh em chứ gì.bg-ssp-{height:px}
- Gil nói thật mà. Trong mắt Gil thì em luôn đẹp nhất. Cho dù Gil có gặp bao nhiêu người con gái trên đời thì không ai có thể bằng em.
- Yêu Gil nhất.
- Gấu ngốc.
- Lại mắng em nữa.
- Mắng yêu mà.
- Không cho.
- Ừ thì không dám nữa.
...
...
Lan Khuê xuất hiện. Các đại ác ma cho tràng pháo tay chào mừng khách mời danh dự của truyện nào...
Cũng đã đi được / chặng đường rồi các daiacma à. Tieuacma thật vui vì luôn được mọi người ủng hộ. Cám ơn thật nhiều nha..
daiacma
tieuacma