Lâm Lạc lại mơ hồ biết rõ vị thành chủ đại nhân kia là động ý mời chào, lúc trước hào quang của hắn xác thực quá thịnh rồi. Nhưng hắn cũng là cố ý như thế, bằng không thì ở Nguyệt Quang Thành một vạn năm cũng nhìn không tới ngày nổi danh.
Hắn đi theo người hầu ly khai, mà Lại Tuyết Dung bởi vì sợ bị lão tử mắng tự nhiên là không chịu đồng hành, không hề nghĩa khí vứt Lâm Lạc qua một bên.
Ở dưới người hầu dẫn dắt, Lâm Lạc rất nhanh đi tới một gian thư phòng ưu nhã, Lại Tương Thành ngồi ngay ngắn ở trên ghế, trong tay cầm một quyển sách rất dày lật xem, mà khi tên người hầu kia rời khỏi thư phòng, đóng cửa lại, hắn liền buông quyển sách trên tay xuống.
Đối với Lâm Lạc cẩn thận đánh giá thoáng một phát, Lại Tương Thành mỉm cười nói:
- Ở Thần giới đã quen chưa?
Nghe hắn nói ra những lời này, Lâm Lạc biết rõ Lại Tương Thành đã điều tra qua mình rồi, dù sao một Thần linh đột nhiên xuất hiện, hơn nữa mạnh đến nổi có chút quá mức nhất định sẽ khiến cho người khác trọng điểm chú ý.
Hắn cũng cười cười nói:
- Không quá quen, nhưng coi như bình thường!
- Ha ha!
Lại Tương Thành đối với Lâm Lạc không kiêu ngạo không siểm nịnh rất là thưởng thức, hắn lại nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc một hồi nói:
- Nguyên lai bản tọa là muốn mời chào ngươi, bất quá xem ngươi khí xông thiên vũ, hiển nhiên là không cam lòng làm hạ nhân, không thể không làm kế hoạch nguyên bản của bản tọa chết non!
Hắn cũng là người rất thẳng thắng, nhưng không thể phủ nhận, Lâm Lạc ưa thích cùng người như vậy liên hệ, không khí sẽ tự nhiên.
Hắn cười hắc hắc nói:
- Tại hạ thói quen lỗ mãng, xác thực không thích bị người ước thúc!
Lại Tương Thành gật gật đầu, cũng không có lập tức nói chuyện, mà là trong nội tâm đang làm lấy suy tính, Lâm Lạc đến tột cùng có đáng giá hắn đầu tư hay không. Cảnh giới của hắn ở Thần giới tuy không coi là tuyệt cao, nhưng làm người lại vô cùng quả quyết nói:
- Ngươi đối với tương lai có ý định gì?
Vấn đề này có chút lớn rồi, hơn nữa hai người vừa mới gặp, không khỏi cũng lộ ra có chút không ổn! Bất quá, Lại Tương Thành chính là Sơ Vị Thần, hắn có đầy đủ tư cách ở trước mặt Lâm Lạc bày ra tư thế trưởng bối, hơn nữa, lời này hắn hỏi tương đối chân thành.
- Tại hạ muốn du lịch toàn bộ Thần giới!
Lâm Lạc nghĩ nghĩ nói ra, mà mục đích chân thật của hắn cũng xác thực giấu ở trong đó, chỉ có biết rõ cơ cấu toàn bộ Thần giới, hắn mới có thể tìm được di bảo của Hỏa Vân Thần Vương, dù cho hắn không cần cũng có thể cho các nàng Tô Mị.
- Có chí khí!
Lại Tương Thành khen một câu, Thần giới chiến loạn không chịu nổi, đừng nói tất cả đại Thần Quốc tầm đó chiến tranh không ngừng, dù là trong Thần Quốc đồng nhất cũng là các loại thế lực đan vào, Thượng Thiên thần tranh quyền, Trung Nguyên Thần tranh quyền, Sơ Vị Thần đồng dạng không được sống yên ổn, bằng không hắn cùng với bọn người Lưu Khuê cũng sẽ không đi gần như vậy.
Lâm Lạc muốn du lịch toàn bộ Thần giới, vậy tuyệt đối phải trải qua vô số gió tanh mưa máu, mà xem vẻ mặt bình tĩnh của Lâm Lạc cũng biết hắn không phải nói chơi, cái này đủ để chứng minh là một đầu Hùng Ưng bay liệng Cửu Thiên, tuyệt sẽ không bị bất luận kẻ nào thần phục!
- Bất quá, thực lực ngươi bây giờ vẫn là yếu một chút!
Lại Tương Thành lộ ra một dáng tươi cười.
- Có một cơ hội, không biết ngươi có hứng thú hay không?
Lâm Lạc mỉm cười nói:
- Xin lắng tai nghe!
Lại Tương Thành làm cái thủ thế mời ngồi mới nói:
- Thần giới đến tột cùng tồn tại bao lâu, không người biết được! Nhưng chỉ là mảnh thổ địa dưới chân bản tọa này, ít nhất đã đổi qua hơn mười vị chủ nhân!
Hắn dừng thoáng một phát, lại nói:
- Chủ nhân theo như lời của bản tọa, cũng không phải Sơ Vị Thần như bản tọa đồng dạng phái tới đóng ở nơi đây, mà là Thần Vương đại nhân trên chín tầng trời!
Một vị Thần Vương có thể sống bao lâu?
Tình huống như Hỏa Vân Thần Vương bị người một nhà cùng ngoại nhân cấu kết hại chết khẳng định cực ít phát sinh, cũng ý nghĩa khả năng Thần Vương vẫn lạc là vài tỷ năm, thậm chí hơn mười tỷ năm mới phát sinh một lần!
Nhưng chính là như thế, Nguyệt Quang Thành này y nguyên đã trải qua vài chục lần Thần Vương luân chuyển, thời gian Thần giới này tồn tại thực sự quá dài! Trừ khi có Thần linh tồn tại từ Thần giới sinh ra đời, hơn nữa một mực không có vẫn lạc mới biết cái thế giới này đến tột cùng tồn tại bao nhiêu lâu.
Lại Tương Thành rất hài lòng với vẻ mặt lóe lên rồi biến mất của Lâm Lạc, một người có dũng khí cùng tự tin cố nhiên trọng yếu, nhưng không biết kính sợ mà nói là tiêu chuẩn của lăng đầu thanh (*thanh niên sức trâu), nếu lúc này Lâm Lạc đi gây một Trung Nguyên Thần, vậy chờ đợi hắn tuyệt đối là tử lộ vô tình, ngay cả một tia cơ hội trốn chạy cũng không có!
- Chính là bởi vì như thế, có thể nói mỗi địa phương của Thần giới đều trải qua chiến loạn, nhưng đã lưu lại rất nhiều động phủ của Thần linh khi còn sống!
Lại Tương Thành chuyển chủ đề vòng vo trở về.
- Rất nhiều động phủ một mực chôn vùi trong lịch sử, nhưng có chút lại ở trong lúc vô tình bị phát hiện! Phụ cận Thượng Nguyên Thành có một tòa Thần linh di phủ, chính là phủ đệ của một vị Trung Nguyên Thần ngày xưa, ở trong đại chiến bị phá hủy rồi!
Lâm Lạc không có xen vào, tin tưởng một Sơ Vị Thần còn không đến mức ở trên người của hắn tốn nước miếng.
- Năm đó trải qua đại chiến, phủ đệ kia từng bị vơ vét một lần, nhưng cũng chỉ là vội vàng mà làm, đem bảo vật bên ngoài toàn bộ lấy đi, cũng không có cẩn thận lục soát qua!
Lại Tương Thành lộ ra một vòng nhớ lại chi sắc, để cho Lâm Lạc hoài nghi hắn phải chăng là đã từng tham dự qua hoạt động như vậy.
- Chủ nhân của phủ đệ cũng không đơn giản, phụ thân hắn là một vị Thượng Thiên thần. Trong phủ đệ có trận pháp cấp bậc Thượng Thiên thần, chỉ là lần công kích kia phát động quá nhanh, trận pháp chưa kịp phát động!
Trên mặt của hắn lộ ra vẻ tiếc nuối phi thường rõ ràng, muốn nói năm đó hắn không có tham dự trận chiến ấy, Lâm Lạc là chết cũng không tin.
Lại Tương Thành dừng thật lâu, tựa hồ tâm thần còn đắm chìm trong trận chiến tàn khốc ấy. Ít nhất qua một nén hương thời gian mới thở hắt ra thật dài, hóa thành vô số đạo Hỏa Long nộ vũ, lúc này mới biến mất.
- Ngươi đoán không sai, năm đó... bản tọa xác thực tham dự qua trận chiến ấy, liên quan đến hai vị Thượng Thiên thần đại nhân ở giữa tranh quyền đoạt lợi, nguyên nhân cụ thể ngươi không cần hỏi, dùng thân phận của bản tọa cũng không có tư cách biết rõ!
Lại Tương Thành lắc đầu, lộ ra vẻ đối với thực lực hướng tới mãnh liệt.
- Chủ nhân phủ đệ, tên Trung Nguyên Thần kia cuối cùng chết trận, nhưng trước lúc chết hắn vẫn là đã phát động ra trận pháp, khiến cho cả phủ đệ biến thành một tòa tuyệt địa sát cơ tứ phía, dù là Trung Nguyên Thần cũng có thể lập tức bị xóa đi sinh cơ!
Lâm Lạc nhịn không được nói:
- Đã như thế, như thế nào không mời một vị Thượng Thiên thần đại nhân tới giải trừ trận pháp?
Không đợi Lâm Lạc nói chuyện nàng cũng đã làm ra quyết định nói:
- Chúng ta trước xem tình huống, nếu cởi bỏ cấm chế phải bỏ một cái giá quá lớn, vậy liền đi Binh Khí các!
Tuy Tả Nhược Hề cũng là lần đầu tiên tiến vào đây, nhưng nàng hiển nhiên đã sớm nhận được địa đồ kỹ càng, đối với nơi này rất tinh tường, mang theo Lâm Lạc bảy chuyển tám ngoặt, rất nhanh liền đi tới trước mặt một thạch thất bịt kín
- Tam Nguyên trận?
Tả Nhược Hề chỉ là ở trước cửa quét vài lần đã nhìn ra vài phần.
- Phá giải cũng không khó khăn, nhưng cần Kim hệ Mộc hệ Hỏa hệ ba loại pháp tắc chi lực đồng thời vận chuyển... chẳng lẻ muốn phải đợi người phía dưới đi lên?
Nói thật, nàng cũng không muốn mình vất vả phá vỡ cấm chế để cho người khác chia sẻ thành quả, nhưng thần lực không đủ, nàng chỉ am hiểu Mộc hệ pháp tắc, biết rất rõ ràng phá giải cấm chế như thế nào, lại cũng chỉ có thể không biết làm sao
- Ta đến đi.
Mục đích Lâm Lạc cùng đối phương hợp tác đúng là chia đều bảo vật, sao có thể để cho những người kia đi lên.
- Ngươi…
Tả Nhược Hề có loại cảm giác khí cực mà cười, cho dù tiểu tử này muốn nịnh nọt nàng cũng phải tìm thời điểm đáng tin cậy chứ? Phá vỡ cấm chế cần kim mộc hỏa tam hệ pháp tắc chi lực cùng chuyển, ngoại trừ những Thượng Thiên thần đem pháp tắc lĩnh ngộ đến mức tận cùng kia, ai sẽ đi kiêm tu một môn pháp tắc khác?
Thượng Thiên thần lại hướng lên là Thần Vương, mà Thần Vương nhất định phải rút ra pháp tắc chí cao bên trong Chủ Thần Khí mới có thể thành tựu, bởi vậy Thượng Thiên thần xác thực có lĩnh ngộ cực hạn, không chiếm được Chủ Thần Khí mà nói, cũng chỉ có kiêm tu một môn pháp tắc khác, dù sao lỗ đen pháp tắc đồng dạng cũng đáng sợ!
Đương nhiên, Thượng Thiên thần muốn nắm giữ đến cực hạn pháp tắc thật sự rất khó khăn, bên trong 100 Thượng Thiên thần khả năng cũng chỉ có một cái có thể làm được!Lâm Lạc mỉm cười nói:
- Ngươi chỉ cần nói phá giải như thế nào là được!
- Hừ!
Thấy Lâm Lạc đến lúc này còn muốn con vịt chết mạnh miệng, Tả Nhược Hề thật sự là ngay cả khí lực tức giận cũng không có, ngược lại muốn nhìn sắc mặt hắn lát nữa là như thế nào, liền trực tiếp nói cho Lâm Lạc làm như thế nào để phá giải cấm chế.
Kỳ thật chỉ cần biết phương pháp, cấm chế này chỉ cần ba Hư Thần nhất trọng thiên phân biệt nắm giữ Kim hệ Mộc hệ Hỏa hệ ba loại pháp tắc liền có thể phá giải, nhưng cái khó là ở làm như thế nào
Thật giống như ở Thần giới Đan Sư vô cùng thưa thớt, người thông hiểu cấm chế đồng dạng không nhiều lắm, mà không được hắn nói ra phương pháp mà nói, uy lực cái cấm chế này đủ để lập tức xóa đi tánh mạng một Hư Thần cảnh!
Lâm Lạc không dám có chút chủ quan, cái gọi là nên có tâm phòng người, hắn cũng không biết trong nội tâm Tả Nhược Hề đến tột cùng là nghĩ như thế nào, hơn nữa vạn nhất nàng suy đoán sai lầm mà nói, ăn đủ có thể là mình!
Tử Đỉnh ở trong thức hải bốc lên, Lâm Lạc đã làm tốt ứng phó tình huống xấu nhất, hai tay bắt ấn kết, bắt đầu phá giải cấm chế
Đã biết làm như thế nào, vậy kế tiếp là theo từng bước, cũng không có độ khó gì đáng nói, hai tay Lâm Lạc vũ động, đánh ra từng đạo pháp tắc chi lực, hướng về cấm chế đè xuống
Kim mộc hỏa, tam hệ pháp tắc chi lực đan vào, Lâm Lạc cực kỳ thành thạo
Ka ka ka ka!
Cửa đá đóng chặt mở ra một đường nhỏ, ý nghĩa cấm chế đã bị phá giải ra!
- Mời!
Lâm Lạc hướng Tả Nhược Hề làm thủ thế mời đối phương đi đầu.
Nhưng Tả Nhược Hề lại phảng phất tựa như trúng tà, chỉ là dùng ánh mắt hơi có vẻ ngốc trệ nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc, giống như thấy được một quái vật
Nàng có thể không khiếp sợ sao?
Lúc nào Hư Thần cũng có thể đồng thời lĩnh ngộ ba loại pháp tắc rồi hả? Nếu có ngộ tính cao như vậy, sớm có thể nhảy lên đến Sơ Vị Thần rồi! Ngươi ở Hư Thần cảnh cho dù nắm giữ 3000 Đại Đạo thì như thế nào, ở đại cảnh giới đè ép xuống, căn bản không thể nào là một ngón tay chi địch của Sơ Vị Thần!
Xác thực, nắm giữ pháp tắc càng nhiều, dưới tình huống ở cùng cảnh giới càng lợi hại, thậm chí có thể vượt qua cảnh giới nhỏ tác chiến! Nhưng đem hai môn thậm chí càng nhiều pháp tắc lĩnh ngộ nữa đến tiêu chuẩn tương đương, cái độ khó này là không thấp hơn so với đột phá một Sơ Vị Thần, ai sẽ bỏ gần tìm xa như vậy?
Hơn nữa Lâm Lạc trẻ tuổi đến đáng sợ, tuy không thể phán định chính xác, nhưng thời gian tu luyện của hắn cũng tối đa là ngàn năm, chút thời gian như vậy tuyệt đại Thần linh ngay cả pháp tắc của Hư Thần Nhị trọng thiên cũng không có đạt được, huống chi là ba môn pháp tắc cùng tu?
- Ngươi?
Nàng thực sự là bị Lâm Lạc hù sợ.
- Nếu không có vài phần bổn sự, tại hạ cũng không dám mặt dày nói muốn cùng Tả cô nương hợp tác rồi!
Lâm Lạc mỉm cười.
Lúc này Tả Nhược Hề mới nhớ lại ngay từ đầu Lâm Lạc nói, chỉ là lúc ấy nàng cho rằng đó là Lâm Lạc lấy cớ sứt sẹo muốn tiếp cận mình, sao có thể nghĩ đến gia hỏa Hư Thần Nhị trọng thiên này rõ ràng có thực lực cường đại như vậy!
Lĩnh ngộ nhiều một môn pháp tắc, tương đương với có thể tăng lên một cảnh giới nhỏ, Lâm Lạc có thể có kim mộc hỏa ba loại pháp tắc chi lực, hơn nữa uy lực pháp tắc đều đạt đến Hư Thần Nhị trọng thiên, vậy chiến lực thực tế của hắn thậm chí đã vượt qua Hư Thần tam trọng thiên bình thường!
- Tả cô nương am hiểu cấm chế chi thuật, tại hạ cũng vừa vặn tạp học rất nhiều, chúng ta liên thủ là hợp tác tốt nhất!
Lâm Lạc dán vàng lên mặt mình.
Nguyên lai mình một mực nhìn sai rồi, đối phương căn bản không phải lạt mềm buộc chặt, mà là căn bản đối với mình không có hứng thú ! Tả Nhược Hề thầm nghĩ một tiếng hổ thẹn, đi vào đan thất, bình phục lấy khiếp sợ trong lòng, nhưng đối với cách nghĩ chiêu mộ Lâm Lạc càng thêm mãnh liệt.
Thượng vị giả cũng không phải dễ làm như vậy, nhất định phải có mấy thủ hạ đắc lực, mà Lâm Lạc yêu nghiệt như vậy tuyệt đối là Đại tướng chi tài!
Ở nàng xem ra, chỉ cần để cho Tả Văn Trạch ra mặt thu Lâm Lạc làm Chân truyền đệ tử, nhất định Lâm Lạc sẽ cảm kích sát đất, như vậy sự tình từ nay về sau dĩ nhiên là nước chảy thành sông.
Trong nội tâm nàng nghĩ như vậy, nhưng trên mặt lại bất động thanh sắc, ánh mắt ở trong thạch thất đảo một chuyến, bàn tay như ngọc trắng đưa qua, trong tay đã nhiều hơn mấy cái bình thuốc
- Quả nhiên, trong đan phòng cấp bậc Sơ Vị Thần, vật có giá trị quá ít!
Tả Nhược Hề đảo qua trên nhãn hiệu mấy bình thuốc, lộ ra một tia khinh thường.
- Những đan dược này là gì?
Lâm Lạc theo miệng hỏi.
- Ngọc Lộ Tạo Cốt Hoàn... Dưỡng Hồn đan... Cửu Âm Chân Tâm đan...
Tả Nhược Hề một bên báo lấy danh tự bên trên bình thuốc, một bên hướng Lâm Lạc giải thích công dụng của mỗi loại đan dược.
Chủ nhân gian đan thất này đại khái vẫn là sơ học luyện đan, hơn mười bình đan dược đều là cấp độ tinh vực, đừng nói Tả Nhược Hề không chút nào để ý, dù là tùy tiện gọi một người từ dưới lầu đi lên, cũng sẽ đối với những đan dược này chẳng thèm ngó tới.