C-K-Í-T..T...T, cửa phòng đẩy ra, một người trung niên nam tử đi đến, đi theo đằng sau còn lại là Trần Á Đan, nàng thuận tay đóng cửa lại.
Người nọ là Ngụy Thần tam trọng thiên, tuy thấy cảnh giới của Lâm Lạc còn không bằng mình, nhưng có thể làm cho một gã Sơ Vị Thần ở cửa ra vào trông coi, vậy tất nhiên có bối cảnh rất sâu, cũng không phải hắn có thể khinh bỉ được.
Bởi vậy, hắn rất là cung kính nói:
- Khách quý, thỉnh đem vật phẩm ngài nhận lời trao đổi giao cho tiểu nhân, do Giám Định Sư của chúng ta xem xét, nếu không sai, liền có thể hoàn thành giao dịch, đồ đạc sẽ do tiểu nhân đưa tới!
- Ân!
Lâm Lạc gật gật đầu, từ trong đan điền không gian lấy ra hai cây Hạnh Long thảo, Hư Không hướng đối phương tiễn đưa tới.
Người nọ sững sờ, như loại linh thảo này nhất định sẽ chứa trong hộp ngọc chuyên môn, một là mỹ quan, thứ hai có thể phòng ngừa dược lực phát tán, nhưng xem điệu bộ này của Lâm Lạc tựu như đi tới chợ bán thức ăn mua hai cây tỏi, lập tức để cho hắn lộ ra có chút chân tay luống cuống.
Há hốc mồm một hồi, người nọ mới rất là xấu hổ tiếp nhận hai gốc linh thảo, cẩn thận từng li từng tí mà thu vào đan điền không gian, cáo lui rời khỏi phòng.
Lâm Lạc ngược lại là không sợ hắn chơi bịp bợm gì, nuốt riêng hai gốc linh thảo này, phòng đấu giá nếu ngay cả tố chất của nhân viên cũng không thể cam đoan mà nói, vậy đã sớm đóng cửa rồi!
Lại là một hồi công phu, cửa phòng lần nữa gõ vang, người nọ bưng lấy một cái hộp gấm tiến đến, cung kính đặt lên bàn nói:
- Khách quý, đồ vật ngài cần đang ở bên trong, phía trên này có thần thức phong ấn của bổn phòng đấu giá, ngươi có thể xác nhận phải chăng nguyên vẹn!
Lâm Lạc gật gật đầu, thò tay một vòng, phía trên này xác thực có một đạo cấm chế phi thường yếu ớt. Yếu đến chỉ cần vừa mở nắp hộp ra sẽ phá đi cấm chế, đủ để cam đoan trước đó không có bị người trộm lấy đi cái gì.
Hắn mở cái hộp ra, bên trong là một bình thuốc màu trắng, vừa cầm lên liền có thể cảm giác được bên trong có một khỏa đan dược. Nhưng Nguyên Thần đan quan hệ trọng đại, Lâm Lạc còn không có tùy ý đến trình độ không kiểm tra thoáng một phát liền trực tiếp thu lại, lập tức đem nắp bình mở ra, đổ ra một khỏa dược hoàn lớn cỡ long nhãn. Cẩn thận kiểm tra một lần, hắn có thể để xác định viên đan dược kia cùng lúc trước hắn lấy được là giống như đúc.
Đem đan dược cất kỹ một lần nữa, thu vào đan điền không gian. Lâm Lạc cười nói:
- Làm phiền ngươi giúp ta hỏi thăm, vị giao dịch kia còn có Nguyên Thần đan không? Nếu có, chúng ta có thể tiếp tục giao dịch!
- Vâng!
Người nọ gật gật đầu, thối lui ra khỏi phòng, nhưng chỉ vẻn vẹn một lát sau hắn lại phản hồi nói.
- Khách quý, vị khách nhân kia nói Nguyên Thần đan không còn nữa!
Kết quả này kỳ thật cũng không ra Lâm Lạc dự kiến, dù sao tài liệu của Nguyên Thần đan rất khó tìm, mà càng mấu chốt chính là Đan Sư quá ít, đều ở trong tay thế lực lớn, nếu không phải lần này di phủ mở ra, đâu có thể nào xuất hiện nhiều đan dược như vậy?
Lâm Lạc đem đại lượng thảo dược từ đan điền không gian lấy ra nói:
- Những vật này giúp ta xem xét thoáng một phát phải chăng có thể tiến hành giao dịch.
Người nọ vội vàng lấy ra một cái trữ vật, đem những thảo dược này toàn bộ thu đi vào nói:
- Xin khách quý chờ một lát, mặt khác, khách quý muốn đổi cái gì, Thần tinh, đan dược hay là tài liệu khác?
- Đan dược, tài liệu đều có thể!
Lâm Lạc nghĩ nghĩ, tuy Thần tinh là ngoại tệ mạnh của Thần giới, nhưng theo giá trị chính thức mà nói, ngoại trừ cực phẩm Thần tinh ra, những thứ khác đều là hàng phế phẩm, xa xa không có trân quý bằng đan dược, tài liệu.
- Tiểu nhân minh bạch!
Người nọ đáp ứng một tiếng, lại đi ra gian phòng. Đại khái qua gần nửa ngày thời gian, hắn mới lần thứ tư đi vào phòng, đem một bộ phận linh thảo trả lại cho Lâm Lạc, sau đó tay lấy ra giấy đưa tới.
- Khách quý, ngài có 36 kiện vật phẩm thông qua được xem xét, có tư cách trao đổi, đây là danh sách, xin ngài xem qua, còn có đây là linh thảo trả về, xin ngươi cất kỹ!
Rõ ràng còn lui về 17 loại linh thảo, lấy 36 gốc, bậc thang của phòng đấu giá còn là rất cao mà!
Bởi vì rất nhiều người đều yêu cầu dùng hàng đổi hàng, không chịu đem thứ tốt trong tay đổi thành Thần tinh, bởi vậy mỗi một lần giao dịch đều tiến hành tương đối chậm, nhiều lần còn xuất hiện tình huống lưu hàng, thấy mà Lâm Lạc có cảm giác muốn ngáp.
Cái giao lưu hội này bất tri bất giác tiến hành hơn mười ngày, cũng may Thần linh căn bản không cần ngủ, tuy rất nhiều Thần linh vẫn là giữ lại thói quen nằm ngủ, mà linh thảo Lâm Lạc gửi bán cũng có một nửa mang lên bàn đấu giá, nhưng thành công hoàn thành giao dịch chỉ vẹn vẹn có bảy kiện, đổi đến cho hắn hai khối thần thiết, theo thứ tự là Lam Vũ tinh thiết cùng Thủy thần thiết.
Kỳ thật tài liệu có thể được xưng là thần thiết, thuộc về loại cũng có thể xem như thần khí rồi, bởi vì trong quá trình nó sinh ra cũng hấp thụ đại lượng lực lượng cùng pháp tắc, trải qua đúc khí sư gia công, có chút có thể trở thành thần khí, nhưng càng nhiều hơn là sẽ gặp đến phá hư trở thành sắt vụn.
Nhưng đối với Lâm Lạc mà nói, mục tiêu của hắn chỉ là luyện hóa lực lượng trong đó, cho hắn thần khí cũng giống nhau là hủy đi "ăn tươi", đã như vầy, thần thiết cùng thần khí lại có cái gì khác biệt?
Ngoại trừ hai khối thần thiết ra, Lâm Lạc còn đổi đến không ít đan dược, hơn nữa hắn còn có ý đổi lấy đan dược cấp tinh vực, cái này ở Thần giới thuộc về đồ vật rất bình thường, một gốc linh thảo ít nhất có thể đổi đến mười khỏa đan dược cấp tinh vực, để cho hắn phi thường hài lòng.
Đỗ Vô Bệnh biến mất vài ngày lại lần nữa phản hồi, cùng Lâm Lạc một bên nói chuyện phiếm một bên bắt tay lấy đồ vật hắn để ý, theo thời gian chậm rãi chuyển dời, lần giao lưu hội này cũng tiệm cận khâu cuối cùng, mà giá trị vật phẩm xuất hiện cũng trở nên càng ngày càng cao, giống như gốc Mặc Cần chín vạn năm của Lâm Lạc, đưa tới một hồi tranh đoạt dị thường kịch liệt.
Lâm Lạc lại lấy tới một ít thần thiết, nhưng vẫn có càng nhiều thứ tốt chỉ có thể trơ mắt bỏ qua, để cho hắn thập phần đau lòng, thật muốn nhảy đi xuống cường đoạt.
Một tháng sau, lần trao đổi đại hội này rốt cục đến một ngày cuối cùng, đã bắt đầu đấu giá vật phẩm áp trục.
Mà ở bên trong ba kiện vật phẩm này, đồng dạng có một vật là thuộc về Lâm Lạc, chính là Long Tâm hoàn!
- Các vị, cảm tạ mọi người một tháng này đến ủng hộ, mà trao đổi đại hội lần này cũng sắp chấm dứt, hiện tại, là ba kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng, cũng là ba kiện bảo vật do Giám Định Sư xem xét cho rằng có giá trị nhất!
Đấu giá sư mặt mày hớn hở nói, một bên thầm kêu đáng tiếc, những bảo vật này nếu là theo như quá trình bình thường tiến hành bán đấu giá, vậy 10% thủ tục phí bán đấu giá là tương đối khả quan!
Khó trách Đỗ Vô Bệnh muốn đem mình đưa cho Lâm Lạc, ngay cả pháp tắc chi linh cũng có thể dứt bỏ, nguyên lai là yêu đàn ông! Tuy Trần Á Đan là dựa vào bán đứng thân thể lăn lộn cho tới địa vị hôm nay, nhưng Đỗ Vô Bệnh ham mê vẫn để cho nàng cảm nhận được buồn nôn!
Đỗ Vô Bệnh hồ đồ không biết mình ở trong mắt Trần Á Đan đã trở thành người có chuyện buồn nôn đồng tính, hắn lúc này muốn chiếm cứ thân thể của Lâm Lạc, đạt được nắm giữ bốn đạo pháp tắc!
- Lâm huynh, ngươi phản kháng nhất định là phí công đấy!
Đỗ Vô Bệnh cất bước hướng Lâm Lạc đi đến, mỗi một bước rơi xuống, ở phía sau hắn phun dũng ra một cột nước, tạo thành đủ loại hình thái dã thú, từng cái hóa thành thực hình, theo đuôi ở phía sau của hắn, rất nhanh tạo thành đại quân rậm rạp chằng chịt.
Lâm Lạc hừ nhẹ một tiếng, tay trái vận chuyển mộc hỏa kim không gian bốn đạo pháp tắc chí cao, tay phải thì diễn hóa lỗ đen bí thuật, hắn kêu nhỏ một tiếng, chủ động phát khởi tiến công.
- Sát!
Trần Á Đan cũng khiển trách một tiếng, ham mê cổ quái của Đỗ Vô Bệnh không liên quan chuyện của nàng, cũng không tới phiên nàng đi hoài nghi, nàng duy nhất có thể làm là hết sức làm việc, nếu không phát lên mà nói, là phải thi phục ngàn dặm đấy!
XÍU...UU!, nàng phi thân thoát ra, tay phải giương lên, trong tay đã nhiều hơn một thanh trường kiếm, đối với Lâm Lạc vung trảm mà đi.
Tuy không thể giết Lâm Lạc, nhưng Đỗ Vô Bệnh cũng không nói không thể trọng thương, Trần Á Đan đối với Lâm Lạc ôm hận đã lâu, lúc này bắt được cơ hội há có đạo lý không trút hận
Ông!
Tử Đỉnh hiển hiện, lưu chuyển ra ngàn vạn tử khí, đem công kích của Trần Á Đan ngăn lại, mười thành lực đạo gọt sạch chín thành, dù Trần Á Đan là Sơ Vị Thần thì như thế nào, dù sao chỉ là nhất trọng thiên mà thôi!
Bành bành bành! Đinh đinh đinh!Lâm Lạc cùng Trần Á Đan triển khai cận thân vật lộn, dựa vào Tử Đỉnh giảm bớt lực, Lâm Lạc ở phòng ngự không có hại chịu thiệt chút nào, mà lỗ đen bí thuật cũng đang không ngừng thôn phệ lực lượng, chậm rãi tăng cường lấy uy lực!
Trần Á Đan tiếng rít liên tục, nàng như thế nào cũng thật không ngờ Lâm Lạc rõ ràng khó chơi như vậy!
- Thần khí tính phòng ngự?
Đỗ Vô Bệnh ở một bên thấy cẩn thận.
- Lâm huynh, này đại khái là ngươi từ bên trong di phủ lấy được a, cái này nguyên bản là của ta, lại bị tiện nhân kia chặn ngang một cước! Bất quá không có vấn đề gì, trăm triệu năm đều nhẫn ra rồi, bản tọa cũng không sao cả lại ẩn nhẫn một ít thời gian, luôn luôn có thời điểm để cho tất cả mọi người trả giá thật nhiều!
Một ngày kia hắn tám hệ pháp tắc đại thành, như vậy tám hồn quy nhất, dù cho không thể nhảy vào Thượng Thiên thần nhưng cũng có thể trở thành tồn tại đạt trình độ cao nhất bên trong Trung Nguyên Thần, đủ để quét ngang bát hoang!
Còn nếu đạt tới Thượng Thiên thần, như vậy thậm chí có thể nắm giữ lỗ đen bí thuật, trở thành tồn tại ngạo thế có thể chống lại Thần Vương!
Đỗ Vô Bệnh chỉ coi Tử Đỉnh là đến từ di phủ, hơn nữa từ góc độ phòng ngự mà nói, tối đa là cấp bậc Sơ Thần Khí, có chút phiền phức, nhưng mà gần kề chỉ là có chút phiền toái mà thôi! Hắn bên này có hai đại Sơ Vị Thần, trên người đồng dạng có một kiện Sơ Thần Khí, ổn ăn Lâm Lạc!
- Đi!
Đêm dài lắm mộng, mà Đỗ Vô Bệnh càng là gấp khó dằn nổi muốn chiếm cứ thân thể của Lâm Lạc, một cỗ thân thể nắm giữ bốn đạo pháp tắc như vậy với hắn mà nói quả thực là hấp dẫn không thể chống cự
XIU....XÍU... XÍU...UU! những nước hóa dã thú phía sau hắn kia nhao nhao lao lên, hướng về Lâm Lạc tật bắn đi, mỗi một cái đều tràn lan lấy uy năng khủng bố!
Lâm Lạc thét dài một tiếng, nắm tay phải liền oanh, bành bành bành, lỗ đen cuốn qua, những nước hóa dã thú kia tất cả đều bị oanh đến thiếu cánh tay gãy chân, lực lượng pháp tắc nhao nhao bổ sung đến trong hắc động, khiến cho một vòng màu đen càng thêm tĩnh mịch
- Ồ đây là…
Ánh mắt của Đỗ Vô Bệnh lóe sáng, thân thể có chút phát run, đây không phải sợ hãi, mà là vô cùng hưng phấn vui sướng.
- Lỗ đen! Đây là lỗ đen pháp tắc! Ha ha ha ha ha, Lâm Lạc, ngươi quá để cho bản tọa kinh hỉ rồi, ở Hư Thần tam trọng thiên rõ ràng nắm giữ hình thức ban đầu của lỗ đen pháp tắc!
Hắn nguyên lai tưởng rằng Lâm Lạc chỉ là nắm giữ ba đạo bên trong Ngũ Hành pháp tắc, cần phối hợp hắn và bản tôn lưỡng hệ pháp tắc, mới có thể diễn sinh ra lỗ đen bí thuật! Dù sao, nắm giữ Ngũ Hành pháp tắc cũng không có nghĩa là có thể sử dụng lỗ đen bí thuật, pháp tắc chi lực có thể chống lại Thần Vương há có thể dễ dàng nắm giữ như vậy sao!
Nhưng Lâm Lạc lại cho hắn một cái kinh hỉ mười phần, rõ ràng ở Hư Thần cảnh nắm giữ lỗ đen pháp tắc!
Nói cách khác, Lâm Lạc đã hoàn toàn nắm giữ Ngũ Hành pháp tắc, mà không phải hắn trước kia phỏng đoán chỉ có ba đạo!
Quá ngoài ý muốn rồi, nhưng mà càng làm cho người mong đợi, nhất định phải chiếm cứ hắn! Lập tức!
Hồn phách của Đỗ Vô Bệnh là tới từ ở Đỗ Bác Viễn, mà bản thể của Đỗ Bác Viễn lại là Phân Hồn thú, không biết ở Thần giới tồn tại bao lâu, biết rõ rất nhiều bí mật của Thần giới, tuy lỗ đen pháp tắc ở Thần giới cũng chỉ vẹn vẹn có Thượng Thiên thần ít đến thương cảm chưởng quản, nhưng hắn vẫn hết lần này tới lần khác liếc mắt liền nhận ra được!
Hắn cuồng tiếu không ngớt, nhưng thân thể lại bay nhào mà ra, song chưởng kết hợp, lại chậm rãi kéo ra, hai chưởng tầm đó lập tức nhiều hơn một cột sáng sáng chói, lập tức biến thành một tòa Linh Lung Bảo Tháp màu đỏ như máu, xoay tròn lấy chìm nổi ở bên trên đỉnh đầu của hắn
Thủy thuộc tính Sơ Thần Khí, Huyết Vũ tháp!
- Trấn!
Đỗ Vô Bệnh không có tâm tư đi đùa giỡn Lâm Lạc, hắn đối với khát vọng chiếm cứ thân thể Lâm Lạc đã vượt qua hết thảy, thậm chí để cho cặp mắt của hắn cũng trở nên huyết hồng!
Ở dưới hắn sai khiến xuống, Huyết Vũ tháp phun xuất ra đạo đạo cột máu, hướng về Lâm Lạc oanh kích mà đi
Tử Đỉnh lưu chuyển, tử khí tôn quý hoa lệ như thác nước rủ xuống, đem cột máu phun đến nhao nhao ngăn lại, uy lực mười trừ đi chín, đối với Lâm Lạc tạo thành uy hiếp cực kỳ có hạn
- Hừ, coi như là thần khí, cũng có được lực lượng cực hạn!
Đỗ Vô Bệnh cười lạnh, tuy kiện thần khí kia của Lâm Lạc bây giờ nhìn như rất uy vũ, nhưng chỉ cần lực lượng vượt qua cực hạn của thần khí phòng ngự, như vậy tất nhiên sẽ mất đi tác dụng xứng đáng!
Nếu không, kiện thần khí này há sẽ tan vỡ, còn không phải cuộc chiến di phủ năm đó bị Trung Nguyên Thần trực tiếp oanh rách sao?
Hắn nghĩ kiện thần khí này của Lâm Lạc là tử trong di phủ lấy được, Lâm Lạc từ hạ giới phi thăng đi lên mới bao lâu, có thể từ địa phương khác lấy tới thần khí sao?
Mà muốn nói một mực theo ở bên người Lâm Lạc? Chuyện cười, thần khí có thể ở hạ giới sao?
- Cùng bản tọa liên thủ, oanh phá phòng ngự của kiện thần khí này!
Đỗ Vô Bệnh trầm giọng quát, những lời này là nói với Trần Á Đan.