Muốn nói Hư Thần cảnh không người nào có thể chạm vào Sư Ánh Tuyết còn có thể lý giải, dù sao lấy Thần giới chi kỳ, đủ để dưỡng dục ra sự tình thiên kì bách quái. Nhưng Nguyên Lạc Uyên là ai? Ái đồ duy nhất của Thượng Thiên thần đại nhân, yêu nghiệt trong yêu nghiệt, nhất định trở thành Thượng Thiên thần!
Hơn nữa, kém hai đại cảnh giới, đây chính là tuyệt đối nghiền áp ah!
Ở dưới pháp tắc cao siêu hơn áp chế, Sư Ánh Tuyết như thế nào còn có thể tiếp tục thần kỳ của nàng?
Ngay cả Nguyên Lạc Uyên cũng là lộ ra vẻ tò mò, tuy hắn là Trung Nguyên Thần, càng là thường xuyên đạt được Thượng Thiên thần ân cần dạy bảo, nhưng năng lực quỷ dị như thế hắn còn là lần đầu tiên chứng kiến, hơn nữa cũng vượt xa tưởng tượng của hắn.
Ngay cả Trung Nguyên Thần cũng không làm gì được tiểu nha đầu?
Lâm Lạc không khỏi ngược lại hít một hơi khí lạnh, hắn nguyên lai tưởng rằng tiểu nha đầu này cực hạn chỉ là Sơ Vị Thần cảnh, mà sự thật chứng minh, ngay cả Trung Nguyên Thần cũng không làm gì được nàng!
Thần Vương chi nữ, quả nhiên không thể so sánh tầm thường!
Hắn có thể bắt lấy tiểu nha đầu, là bởi vì uy năng của Tử Đỉnh, đó là Chủ Thần Khí, tự nhiên có chí cao chi năng!
- Hừ hừ hừ!
Sư Ánh Tuyết đem hai tay chống eo, không có hảo ý mà nhìn Nguyên Lạc Uyên, tựa hồ có ý tứ đổi người đánh.
Nguyên Lạc Uyên nhướng mày, lực công kích của tiểu nha đầu tự nhiên không có khả năng đối với hắn tạo thành uy hiếp, nhưng Sư Ánh Tuyết có được năng lực quỷ dị như vậy, lại để cho hắn căn bản không có sức hoàn thủ, trận chiến như vậy ai sẽ nguyện ý đánh?
- Đi thôi!
Lâm Lạc lôi kéo Phong Sở Liên đi xuống lôi đài, đây là công bình chi tranh, huống hồ nam nhân mũi dài cũng đã bị đánh thảm rồi.
- Đợi bản Ma Vương đại nhân một chút!
Sư Ánh Tuyết vội vàng hấp tấp theo sát tới.
Hô, một đạo thanh phong thổi qua, cái khăn che mặt của Phong Sở Liên đột nhiên rơi xuống, hiện ra tuyệt thế dung nhan của nàng.
Trong nháy mắt, toàn trường lần nữa lặng ngắt như tờ, chỉ có điều hai lần trước là bị năng lực cấp bậc yêu nghiệt kinh ngạc đến ngây người, lần này là bị xinh đẹp tuyệt đối chấn trở mình.
Tuyệt sắc để cho người hít thở không thông!
Lâm Lạc nhướng mày, trước kia ở dưới chấn kích của nam nhân mũi dài, mặc dù không có đối với Phong Sở Liên tạo thành trọng thương, nhưng lại chấn hư mất khăn che mặt của nàng, chỉ là một trận gió thổi qua liền rơi xuống!
Phong Sở Liên đẹp, là có được lực sát thương tuyệt đối!
Toàn trường một mảnh tiếng hít thở đè thấp, tự hồ sợ động tĩnh lớn một chút sẽ khiến mỹ nữ tuyệt không nên tồn tại trên thế gian này lập tức biến mất .
Ánh mắt của Nguyên Lạc Uyên từ khiếp sợ đến kinh hỉ, ánh mắt ngưng ở trên người của Phong Sở Liên không chịu ly khai một lát.
- Phong cô nương, xin dừng bước…
Trên mặt của hắn hiện lên ôn nhu chi sắc, nhìn xem tuyệt sắc mỹ nữ có thể làm cho bất luận nam nhân gì đều khuynh đảo.
- Là Phong Hậu đại nhân!
Phong Sở Liên ngạo kiều nói.
- Người quái dị, còn dám nhìn chằm chằm vào tỷ tỷ đại nhân, Bổn ma vương lấy hai mắt của ngươi!
Sư Ánh Tuyết cũng rất không thoải mái kêu lên, hai tay chống eo, khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩng lên thật cao.
- Làm thê tử của ta!
Nguyên Lạc Uyên không chút nào che dấu ý nghĩ yêu thương của hắn, hai mắt lộ ra ôn nhu có thể làm cho người hòa tan.
Bành!
Xa xa, một cái ly thủy tinh trong tay Bách Thính Lan bị sinh sinh bóp vỡ, vị ái nữ của Thượng Thiên thần này sắc mặt tương đối đáng sợ.
- Ngươi là cái gì đó!
Phong Sở Liên kiêu ngạo mà đi qua.
- Bổn hậu đã có con rệp phu quân rồi!
Nguyên Lạc Uyên hiện lên dáng tươi cười nhàn nhạt, trước đó, trong tánh mạng của hắn chỉ có một việc, cái kia chính là tu luyện. Vô luận là quyền lực hay là nữ sắc, trong mắt hắn đều là tồn tại y hệt chó má, chính là bởi vì tâm rất chuyên tâm, hắn có thể một đường hát vang tiến mạnh, ngắn ngủn ngàn vạn năm thẳng tiến đến Trung Nguyên Thần Nhị trọng thiên!
Cho dù là ái nữ duy nhất của sư phụ hắn ái mộ si mê, Nguyên Lạc Uyên cũng chưa từng có động tâm, phảng phất đời này duy nhất có thể làm cho hắn mê muội cũng chỉ có tu luyện.
Nhưng mà, lúc nhìn đến dung nhan kinh diễm tuyệt thần của Phong Sở Liên, hắn mới ý thức tới mình cũng không phải người không biết yêu, mà lúc trước một mực không có gặp được người có thể làm cho hắn động tâm mà thôi!
Giai lệ như thế, là thượng thiên ban cho hắn, đừng nói nàng vẫn là xử nữ chi thân, dù là Bạch Bích nhuộm hà thì như thế nào, tuy trong nội tâm khẳng định có chút vẩy đục, nhưng lại há có thể đủ dập tắt lửa nóng yêu thương của hắn!
- Hắn không xứng!
Nguyên Lạc Uyên nhàn nhạt nói ra, thanh âm rất bình tĩnh, phảng phất kể ra một sự tình so với bình thường còn bình thường hơn.
Phong Sở Liên tự nhiên không phục, nhưng Lâm Lạc lại thò tay ngăn ở trước người của nàng, để cho nàng rất tự giác mà không nói gì, nàng tuy là nữ Vương ngạo kiều, lại biết ở trước mặt mọi người bảo hộ tôn nghiêm của nam nhân mình.
Có được tuyệt lệ như Phong Sở Liên, hắn tất nhiên sẽ trở thành đối tượng cho người khác ghen ghét, điểm này, Lâm Lạc đã sớm có giác ngộ. Nhưng đây cũng là phiền phức của hắn, bởi vậy có thể tránh được mà nói, Lâm Lạc sẽ tận lực để cho Phong Sở Liên dấu đi tuyệt sắc của nàng, để tránh đưa tới chút phiền toái không cần thiết.
Nhưng chính thức gặp được sự tình phiền toái như vậy, Lâm Lạc cũng sẽ không sợ.
- Xứng hay không, không phải do ngươi đến quyết định!
Lâm Lạc bình tĩnh mà nhìn đối phương, đối mặt một Trung Nguyên Thần thì như thế nào, đối phương bất quá là so với hắn sống lâu ngàn vạn năm mà thôi, không khoa trương mà nói, tiếp qua ngàn năm nói không chừng Lâm Lạc có thể đạt tới độ cao như vậy!
- Hắc!
Nguyên Lạc Uyên lộ ra một dáng tươi cười.
- Lâu ngày mới biết được nhân tâm, Phong cô nương sẽ biết ai mới là lương xứng với nàng!
Hắn nhẹ nhàng nhảy lên, lập tức biến mất.
Liên tục hai trận người từ ngoài đến chiến đấu, ở trong Bách Lý Truân nhấc lên sóng to gió lớn.
Đầu tiên, tự nhiên là thực lực của Lâm Lạc khủng bố, một quyền oanh nát Ba Tùng cùng tu hai đạo pháp tắc, để cho mọi người biết rõ cái gì là yêu nghiệt trong yêu nghiệt! Tiếp theo, là năng lực đặc thù của Sư Ánh Tuyết, ngay cả Trung Nguyên Thần đều đối với nàng không thể làm gì, tuyệt đối đẩy ngã nhận thức cố hữu của bất luận kẻ nào!
Cuối cùng, là Phong Sở Liên tuyệt đại tao nhã rồi, ngay cả Nguyên Lạc Uyên cũng tim đập thình thịch, trước mặt mọi người phát ra truy cầu, cũng làm cho Bách Thính Lan ảm đạm.
Nhưng bất kể nói thế nào, trận đấu vẫn là tiếp tục, đồng thời, Hư Thần cảnh đệ nhất danh cũng trở nên không có một chút lo lắng, ai có thể ngăn cản Lâm Lạc?
Cho dù là cao thủ lần trước xếp hàng thứ nhất, thứ ba thay nhau kích chiến Lâm Lạc, nhưng hoàn toàn là châu chấu đá xe, không có thể ngăn cản Lâm Lạc hát vang tiến mạnh chút nào, thập phần thoải mái mà cầm xuống đệ nhất Hư Thần cảnh.
Nhưng mà Lâm Lạc còn chưa kịp đi mấy đổ thạch phường khác, trong thành không ngờ truyền lưu lên một truyền thuyết, Phi Vũ thành đột nhiên đến hai vị đổ thạch đại sư, đổ thạch đại sư chính thức, mở mười thạch trúng mười thạch!
Lâm Lạc nghe tin đi vào Doanh Thông đổ thạch phường, chứng kiến hai vị đại sư bị mọi người vây xem, thiếu chút nữa té ngã sấp xuống!
Đường Điềm, Sư Ánh Tuyết!
Sớm nên nghĩ đến ah, ngoại trừ Sư Ánh Tuyết đồng dạng có thể ăn gian kia, ai còn có thể làm được mở mười thạch trúng mười thạch?
Nhìn xem Đường Điềm vui thích mở ra từng khối Thần Thạch, Sư Ánh Tuyết luân phiên càn quét, quần chúng vây xem tự nhiên kinh hô liên tục, tràn đầy hâm mộ cùng khiếp sợ, mà người đổ thạch phường thì mặt tái xanh rồi!
Bởi vì, Thần Thạch bị hai vị "Đại sư" nhặt xong còn lại còn có cái nào sẽ mua?
Nếu không phải còn cố lấy chiêu bài cùng thể diện, đổ thạch phường tuyệt đối là muốn đuổi người đi a!
- Oa ha ha ha!
Đường Điềm vốn là người có lợi là đổ vào trong túi tiền của mình, mà Sư Ánh Tuyết lại là tài đại khí thô đến ngay cả Cửu Biến Thiên Long chi cũng không để vào mắt, chỉ là muốn chơi, tự nhiên để cho tiểu ma nữ trong bụng nở hoa.
May mắn, các nàng tuy mười thạch trúng mười, nhưng bởi vì nhóm Thần Thạch này cũng không có hàng quá mức xuất chúng, cao nhất chỉ mở ra thượng phẩm Thần tinh, nếu không có cực phẩm Thần tinh hoặc là thần dược, thần liệu trân quý hơn xuất thế, đoán chừng đổ thạch phường sẽ có tâm giết người rồi.
Lâm Lạc cũng không hiện thân, mà là đợi hai nữ chơi mệt mỏi trở lại bên trong Dưỡng Tâm hũ, mới đột nhiên vươn tay, tay trái mang theo lỗ tai tiểu ma nữ, tay phải thì là Sư Ánh Tuyết.
- Hai người các ngươi, chơi thật vui vẻ a!
Hắn nghiến răng nói, ẩn ẩn có xúc động bạo lực.
- Ha ha a…Đường Điềm là hạng quỷ linh tinh gì, xem sắc mặt Lâm Lạc bất thiện, lập tức đã bắt đầu giả ngây giả dại, nhưng Sư Ánh Tuyết vẫn là tâm tính tiểu hài tử, mạnh miệng nói:
- Người quái dị, nhanh buông Bổn ma vương ra!
- Các ngươi còn ẩu tả như vậy, đừng trách ta đánh nát cái mông của các ngươi!
Lâm Lạc hung dữ nói.
- Các ngươi muốn đi đổ thạch, nhưng kiêu ngạo như vậy không sợ người khác chú ý đến các ngươi sao?
- Đương nhiên!
Sư Ánh Tuyết không biết sống chết nói, hồ đồ không thấy được Đường Điềm một mực đối với nàng nháy mắt.
- Chúng ta không có trái với quy củ!
- Ngươi cái nha đầu này, có quy củ hay không, từ trước đến nay là do người có nắm đấm lớn định đoạt đấy!
- Bổn ma vương nắm đấm lớn nhất, ai dám gây Nữu Nữu, Nữu Nữu ném Hỏa Long đạn đốt cháy hắn!
Sư Ánh Tuyết đột nhiên hưng phấn lên, bên trong tiểu nha đầu này thực chất là một người man rợ!
Lâm Lạc thở dài, loại tiểu thư hoàn toàn bị làm hư, hơn nữa thân có dị năng, tay cầm trọng bảo này, sao có thể giáo dục chứ?
Bất quá, nói thật cũng chỉ có một mình Sư Ánh Tuyết, nàng xác thực muốn chơi như thế nào thì chơi như thế đó, ngay cả Thượng Thiên thần cũng không nhúc nhích được nàng một sợi lông, thậm chí còn bị Hỏa Vũ công kích đáng sợ dọa đến chạy trối chết, xác thực có tư cách ngang ngược.
Nhưng Lâm Lạc chơi không nổi a!
Ngày nào đó cô nàng này đột nhiên không có hứng thú, vỗ vỗ bờ mông đi trở về, vậy Lâm Lạc cáo mượn oai hùm này làm sao bây giờ? Nếu Sư Ánh Tuyết cùng hắn không phải một đường cũng không sao cả, nhưng mấu chốt là tiểu nha đầu này kề cận Phong Sở Liên không chịu ly khai, rất dễ dàng bị người khác coi bọn họ trở thành một nhóm.
- Các ngươi ở vài ngày kế tiếp thành thật một chút!
Loại đạo lý này cũng đừng hy vọng tiểu nha đầu có thể lý giải, Lâm Lạc nghĩ nghĩ cũng chỉ có thể nói như vậy rồi.
- Không nên không nên, trung thực vài ngày không phải sẽ lỗ lớn rồi sao!
Đường Điềm vội vàng phản đối, đột nhiên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên nói.
- Đừng lo, người ta cho ngươi hôn thoáng một phát là được!
Lâm Lạc thiếu chút nữa phun ra một búng máu, hôn tiểu ma nữ này, hắn ngại mệnh dài sao? Nhưng không thể phủ nhận chính là, bộ dáng xấu hổ của tiểu ma nữ này thật đúng là đẹp mắt, tuy biết rõ đây chỉ là Ác Ma nàng giả vờ thanh thuần mà thôi.
- Hừ hừ, mỹ nhân kế đối với ta là vô dụng đấy!
Lâm Lạc rất cao điệu nói.
- Phu quân lại đang giả đứng đắn!
Tô Mị các nàng nhao nhao đi tới, đây là Sư Ánh Tuyết gọi cứu binh tới.
Nhiều nữ nhân như vậy tới tràng, hiển nhiên phê đấu (*công khai xử lý tội lỗi) đại hội là tiến hành không nổi nữa. Lâm Lạc tiện tay nhét Sư Ánh Tuyết vào trong ngực Ninh Kiều Nguyệt, về phần tiểu ma nữ thì là vứt qua một bên.
- Oa. Bờ mông cũng muốn ngã thành hai nửa rồi!
Đường Điềm khoa trương kêu to lên.
- Phu quân, các nàng đã đem sự tình huyên náo lớn như vậy rồi, cho dù tạm thời thu tay lại cũng sẽ đưa tới vô số người suy đoán, căn bản không được an bình, không bằng…
Triệu Ngọc Phi trầm ngâm một chút nói:
- Dứt khoát dùng đại náo đại, phu quân cùng các nàng hát cái cạnh tranh, đồng dạng cao điệu làm việc, đem lực chú ý của người khác dẫn tới chuyện song phương các ngươi đối chọi!
Cái gọi là đồng hành tương yết, Đường Điềm cùng Sư Ánh Tuyết đã biểu hiện ra tiêu chuẩn đại sư nhất lưu của đổ thạch giới. Nếu như Lâm Lạc cũng có biểu hiện đồng dạng, như vậy ít nhất có không ít người sẽ từ "Bọn hắn như thế nào sẽ lợi hại như vậy" biến thành "Bọn hắn cái nào lợi hại hơn".
Bên trên sự tình khả năng có yêu nghiệt, nhưng đồng thời xuất hiện hai yêu nghiệt, lại cùng một chỗ, cái này không khỏi cũng quá không có khả năng rồi!
Thật giống như có một người mọc ba chân tuyệt đối là quái vật, nhưng có 100 cái, một ngàn cái như thế, vậy mọi người sẽ không có kỳ quái như vậy nữa rồi.
Lâm Lạc vẫn còn do dự, dù sao hậu quả làm như vậy không thể dự đoán, nói không chừng liền có thế lực lớn nào đó buộc hắn và Sư Ánh Tuyết gia nhập, cho bọn hắn làm đổ thạch sư ngự dụng thì sao?
Nhưng hắn lập tức nở nụ cười, hai người tiểu ma nữ đã đem sự tình nháo đại rồi, còn muốn ít xuất hiện là không thể nào, vậy thì dứt khoát chơi lớn một chuyến, thật muốn không thể vãn hồi vậy thì bỏ của chạy lấy người, đây lại không phải là lần đầu tiên!
Hắn gật đầu đáp ứng, Đường Điềm lập tức trong bụng nở hoa, dù sao Sư Ánh Tuyết khai ra Thần tinh đều bị nàng thu vào trong túi, nếu tiếp tục tiến hành xuống dưới, như vậy không thể nghi ngờ nàng là người kiếm được lớn nhất!
Bởi vì Sư Ánh Tuyết cùng Đường Điềm đều am hiểu không gian pháp tắc. Các nàng đến đi thần bí khó lường, cũng không có bị người biết rõ khách sạn của Lâm Lạc, cũng làm cho Lâm Lạc cùng hai cô nương tinh nghịch kia có thể hát lên khúc cạnh tranh.
Ngày hôm sau, Lâm Lạc cũng bắt đầu biểu diễn cao điệu, dùng thân phận đổ thạch đại sư xuất hiện, một đường càn quét đổ thạch phường, biểu hiện yêu nghiệt đủ để cùng hai vị siêu cấp đại sư mấy ngày hôm trước so sánh!
Tin tức truyền ra, toàn thành xôn xao!